Luận Truyện Thư kiếm Trường An - Hắn Từng Là Thiếu Niên

Đình Phong

Thăng Tiên kiếp
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
8,91
Tu vi
1.816,52
ta nể mấy người học bên y vs dược lắm... phải nói học siêu thật xưa ta học bên văn hóa toàn ăn nhậu cả ngày, 2 thái cực sinh viên :36:
ta ko vì thích, cha mẹ bắt ta học đấy, đâm lao theo lao thôi, lão càng bỏ càng nợ, tiền đâu mà học, thời gian đâu mà bù?
nói thật ta luôn bị ám ảnh về thời gian, cứ chạy miết, 'không có chống lưng, nhất định không được ngã', để cha mẹ không vì tiền bạc mà cúi đầu trước người khác.
2 người con gái quan trọng với ta, cũng ko còn nữa, thật sự rất mệt mỏi, rất cô đơn:thodai:
 

Time Over

Phàm Nhân
Ngọc
42,87
Tu vi
0,00
ta ko vì thích, cha mẹ bắt ta học đấy, đâm lao theo lao thôi, lão càng bỏ càng nợ, tiền đâu mà học, thời gian đâu mà bù?
nói thật ta luôn bị ám ảnh về thời gian, cứ chạy miết, 'không có chống lưng, nhất định không được ngã', để cha mẹ không vì tiền bạc mà cúi đầu trước người khác.
2 người con gái quan trọng với ta, cũng ko còn nữa, thật sự rất mệt mỏi, rất cô đơn:thodai:
ngành y giờ ko khó xin việc, theo ta được biết dược thì khổ, ngành y thì ko khó, vấn đề ở chỗ thời gian thực tập hơi lâu, giáo trình tín chỉ nặng thôi rồi, mà tương đối đốt tiền, cũng khổ lão thật :thodai:
 

Time Over

Phàm Nhân
Ngọc
42,87
Tu vi
0,00
ta ko vì thích, cha mẹ bắt ta học đấy, đâm lao theo lao thôi, lão càng bỏ càng nợ, tiền đâu mà học, thời gian đâu mà bù?
nói thật ta luôn bị ám ảnh về thời gian, cứ chạy miết, 'không có chống lưng, nhất định không được ngã', để cha mẹ không vì tiền bạc mà cúi đầu trước người khác.
2 người con gái quan trọng với ta, cũng ko còn nữa, thật sự rất mệt mỏi, rất cô đơn:thodai:
nghĩ lại cuộc đời ta thật sướng, sinh viên thì toàn ăn nhậu, cả kỳ lên trường chẳng bao nhiêu, ra trường có người lo việc làm ở phòng văn hóa, làm đc vài tháng lương ko đủ sài, nghỉ ở nhà, lăn lộn sg gần 3 năm ko phát triển, về nhà trông nom vườn tược chăm sóc ba mẹ thế lại khỏe
 

Đình Phong

Thăng Tiên kiếp
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
8,91
Tu vi
1.816,52
nghĩ lại cuộc đời ta thật sướng, sinh viên thì toàn ăn nhậu, cả kỳ lên trường chẳng bao nhiêu, ra trường có người lo việc làm ở phòng văn hóa, làm đc vài tháng lương ko đủ sài, nghỉ ở nhà, lăn lộn sg gần 3 năm ko phát triển, về nhà trông nom vườn tược chăm sóc ba mẹ thế lại khỏe
đốt tiền, thời gian, sắc sức lực, dạo này bạo hành y tế quá nên cũng hơi ngán
nghĩ lại cuộc đời ta thật sướng, sinh viên thì toàn ăn nhậu, cả kỳ lên trường chẳng bao nhiêu, ra trường có người lo việc làm ở phòng văn hóa, làm đc vài tháng lương ko đủ sài, nghỉ ở nhà, lăn lộn sg gần 3 năm ko phát triển, về nhà trông nom vườn tược chăm sóc ba mẹ thế lại khỏe
nhiều khi mình thấy hài lòng là được lão ah, gia đình mới là quan trọng:)
 

Time Over

Phàm Nhân
Ngọc
42,87
Tu vi
0,00
đốt tiền, thời gian, sắc sức lực, dạo này bạo hành y tế quá nên cũng hơi ngán

nhiều khi mình thấy hài lòng là được lão ah, gia đình mới là quan trọng:)
cũng do ta thích tự mình lăn lộn, cuối cùng nhận ra học 4 năm ra trường, kiến thức ko đủ, làm lương lậu bập bênh, sống thì đủ, mà thanh niên bạn bè thì thiếu thốn, nên lão cố lên kiến thức chuyên ngành quan trọng, ngày xưa ham nhậu nhẹt chả nhét đc bao nhiêu trong đầu, dù giờ ăn chơi cuộc sống thoải mái nhưng nghĩ lại tiếc... họp lớp chẳng hạn có thể mình nhiều tiền, sướng hơn tụi bạn, nhưng bọn nó từ chuyên ngành bước ra đời được, mình ra đời phải làm nghề tay trái...
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top