tiếu vô vi
Phàm Nhân
đọc truyện khác mỗi khi main lâm vào tuyệt cảnh đều nhảy ra 1 đống kỳ ngộ, buff vù vù, truyện lão Tiêu main vào tuyệt cảnh ta chỉ sợ nó chết mẹ trong ấy luôn.
Vẫn có những bộ main lâm vào tuyệt cảnh... chết luôn trong đấy thật.đọc truyện khác mỗi khi main lâm vào tuyệt cảnh đều nhảy ra 1 đống kỳ ngộ, buff vù vù, truyện lão Tiêu main vào tuyệt cảnh ta chỉ sợ nó chết mẹ trong ấy luôn.
bộ nào đấy lão, thế có hết truyện luôn ko hay lại kiểu dục hỏa trùng sinh các kiểu???Vẫn có những bộ main lâm vào tuyệt cảnh... chết luôn trong đấy thật.![]()
Ma Kiếm Lục chẳng hạn, thằng main đoạn cuối nhận 1 vé đi thẳng tới ngàn thu luônbộ nào đấy lão, thế có hết truyện luôn ko hay lại kiểu dục hỏa trùng sinh các kiểu???![]()
ủa Trần Cảnh nhân cách chính chết để lại thằng phân thân ma àMa Kiếm Lục chẳng hạn, thằng main đoạn cuối nhận 1 vé đi thẳng tới ngàn thu luôn.
Hay như Tiên Sở, cuối truyện đi thẳng về level 1 luôn.
Hay như Hoàng Đình, nhân cách chính dẹo luôn, để lại mỗi thằng phân thân.
Đại khái là vậy, ta đọc thì thấy ý tưởng của lão Liếm là thế, lúc đấy cả Ti Vũ Thần Bi bị rơi ra rồi, tấm bia đá đó chỉ rơi ra khi chủ nhân chết, người trấn áp DTT là Trần Cảnh đen chứ không phải trắng. Thực ra cũng không hẳn là chết mà có cảm giác như là tan ra vào thế giới, chỉ để lại một phần phân thân ma thôi.ủa Trần Cảnh nhân cách chính chết để lại thằng phân thân ma à
đọc truyện khác mỗi khi main lâm vào tuyệt cảnh đều nhảy ra 1 đống kỳ ngộ, buff vù vù, truyện lão Tiêu main vào tuyệt cảnh ta chỉ sợ nó chết mẹ trong ấy luôn.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản