[Thơ] Thao thức - Nguyễn Thành Sáng

images


Tâm Tình Đôi Bạn

Nầy Sáng!
Nắng xuân ấm áp!
Không gian rộn rã!
Lòng người náo nức, hân hoan!
Còn bạn! Thui thủi góc quán ở bên đàng
Nét t.ư lự, trầm ngâm phơi sắc nhạt!

Phải chăng nhung nhớ chuỗi ngày xưa
Trải cánh thênh thang giữa bốn mùa
Từ nẻo mịt mờ sương phủ trắng
Đến bờ bát ngát sóng đong đưa?

Có bạn có ta, có ánh vàng
Đêm đêm thao thức thả mơ màng
Cánh hồn lững thững đi vào mộng
Dào dạt lâng lâng tận ngút ngàn

Trưa hè nắng cháy đẫm mồ hôi
Vạm vỡ trơn da, mắt ửng ngời
Có sá gì đâu vài chục khối
Chiều tà đổ xuống cũng xong thôi

Những ngày tầm tã dưới mưa đông
Vẫn chiếc thuyền con lướt giữa dòng
Khí phách vẫn tràn xua lạnh lẽo
Vẫn tung lồng lộng rải ven sông

Những tối đìu hiu tựa bóng mờ
Bạn ngồi nắn nót mấy vần thơ
Cho ai chẳng biết nhưng mê mải
Lúc viết, lúc bôi, lúc thẫn thờ

Những buổi canh khuya trời vắng vẻ
Dưới hiên lặng lẽ với cây đàn
Ngân nga tiếng hát hòa tâm sự
Xoa dịu khoảng đời lắm trở trăn…

Tất cả hình ảnh của thuở nào
Có làm bạn nhớ, để hoài đau
Cái đau âm ỉ dài năm tháng
Dẫu đến xuân nay, khóe vẫn trào?!...

Gió hỡi!
Từ phương trời vạn dặm!
Nhịp thâm tình khuấy động quả tim!
Chẳng quản ngại đường xa, lặn lội bạn đi tìm!
Rồi lo lắng, sợ ta chìm héo hắt?!

Ta vẫn còn đây một mảnh hồn
Chiều nhìn tuyết rụng, chạnh cô đơn
Tai nghe tiếng vọng từ thăm thẳm
Nỗi nhớ niềm thương quặn tấc lòng

Ngọn lửa năm nào đã kết tro
Hãy còn tiềm ẩn khối hồng to
Chỉ cơn giông lốc lùa qua nhẹ
Nóng vẫn bừng lên rực bất ngờ

Cung đàn thắm thiết vẫn còn đây
Những tối không trăng vẫn trổi đầy
Những quạnh thu chiều muôn ý nhạc
Vẫn còn êm ả lướt theo mây…

Nhưng ở trong ta thấy xót xa
Bởi rồi lần lượt cũng trôi qua
Mới vừa đỉnh ngạn long lanh đó
Khoảnh khắc thời gian rụng khuất tà

Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
Ta lặng ngồi đây ngẫm chuyện tàn
Chớ chẳng bao giờ bi lụy nhỏ
Yên lòng bạn nhé! Gió ngàn phương!...



19/2/2018
Nguyễn Thành Sáng
 
images

DÒNG TÂM SỰ

Em họa cho tôi lắm dãy thơ
Từ đầu ghé bến, thả trăng mơ
Tấc lòng gom đọng vào lam khói
Tôi hiểu đời em... phủ bụi mờ!

Thu chiều cứ mãi phả tim sâu
Héo hắt, cô đơn nhỏ lệ sầu
Gởi gấm tâm tình nơi hí họa
Tìm vơi ảm đạm nỗi ngàn đau

Thơ thẩn vào ra khắp nẻo trang
Trải dòng tâm sự luống bâng khuâng
Dẫu cho mộc mạc, sai vần điệu
Vẫn lấy làm vui, khoả ánh tàn…

Tôi thấy lòng tôi cũng mến ai
Từ khi tập tễnh lướt hồn bay
Ngọc Lan! Ghé bến gieo vần họa
Xúc động tâm tình lắm lúc say!

Tôi cũng như em cũng mộng thường
Nhưng rồi tan tác rã mưa tuôn
Âm thầm lặng lẽ theo ngày tháng
Từ mái nhung đen đã quạnh trường

Chỉ còn bậu bạn với thơ xanh
Điểm nét vào đây cả tấc thành
Nắn nót, giồi mài từng chút một
Đi tìm cái bóng của vầng thanh...

Đừng buồn nữa nhé Ngọc Lan ơi!
Nước chảy, sóng vờn, chỉ thế thôi
Hãy ngủ mơ say vào mộng mị
Rồi khi tỉnh giấc, áng mây trôi!


Nguyễn Thành Sáng
 
images


Em !

Em là cái bóng của lòng tôi
Chẳng dáng, chẳng hình, chỉ nói thôi
Từng tiếng ngọt ngào trong diệu vợi
Ấm lòng thân thiết lúc chơi vơi!

Em đã theo tôi quá nửa đời
Từ thời biết cảm, biết bâng khuâng
Biết thương, biết nhớ và trăn trở
Thao thức, suy t.ư dưới nắng tàn

Sáng sớm tinh sương rộ ánh hồng
Em tô sắc biếc điểm dòng sông
Cho tôi, thuyền mộng bơi vào ấy
Êm ả, du dương, mát cõi lòng

Rồi theo chầm chậm của vầng dương
Phủ khối hanh hao xuống nẻo đường
Em dựng bên lề căn quán nhỏ
Giúp tôi ngơi nghỉ bước ngàn phương!

Những lúc tôi buồn luôn có em
Nỉ non, tha thiết, dịu sầu tim
Từ trong hương thoảng lời em nói
Đừng nữa anh ơi! Hãy thả chìm

Từng đêm lặng lẽ vọng trời xa
Nửa nhớ, nửa thương, nửa để mà
Lưu luyến, u hoài bao khắc khoải
Em ngồi thật sát, nhẹ nhàng xoa

Giờ đây ráng tắt, trải hoàng hôn
Kỷ niệm ngày xưa níu mảnh hồn
Tôi thấy ngập tràn bao cảm xúc
Em đưa tay vói lấy cây đờn

Hỡi em! Cái bóng…mảnh trăng son!...


13/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
images


Vẫn Thỉnh Thoảng Đi Tìm

Làm sao không nhớ em!
Làm sao anh quên được!
Khi tất cả của em vẫn còn đó
Đẹp vô ngần, sống mãi giữa lòng anh!

Từ cánh thư xanh của thuở nào
Ngọt ngào, thắm thiết gửi về nhau
Cho ngày tháng quyện ngàn vương vấn
Hồn mộng lâng lâng giữa dạt dào

Bao niềm tâm sự nơi trang giấy
Gió bụi thời gian thổi nhạt mờ
Vẫn mãi còn đây từng tiếng vọng
Ru hồn thao thức dưới trăng trơ

Những lời thỏ thẻ ở bên tai
Chia sẻ vui buồn trọn với ai
Điệp khúc ngân nga vào tĩnh lặng
Du dương, êm ả nhịp đàn say!

Ánh mắt đong đưa gợn sóng tình
Dưới bầu thanh vắng toả lung linh
Nầy môi, nầy má…chờ anh đó
Em nhắm rồi đây! Hỡi!...Hỡi mình!

Kề bên sợ muỗi đốt chân anh
Một tấm khăn vàng vội trải nhanh
Đậy kín che thương từng chút một
Vô vàn yêu dấu phủ dầy quanh…

Định mệnh em ơi! Khiến vỡ đàn
Mây mờ giăng kín, lịm hồn trăng
Bão giông, sấm chớp, sầu khung ảnh
Cả khối long lanh nát rã tàn…

Nhưng mãi trọn đời giữa trái tim
Vẫn hằn đậm nét ảnh hình em
Biết bao kỷ niệm nằm trong ấy
Chiều vắng, canh khuya thỉnh thoảng tìm!...

14/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
images


Thơ Em !...

Tôi đọc thơ em tới mấy lần
Bởi lòng cảm khái mảnh hồn trăng
Ôi sao! Đẹp quá tình ai đó
Dẫu lỡ, thuyền xa vẫn đượm ngần!

Kỷ niệm đong đầy nơi mắt em
Quay nhìn dĩ vãng dưới thu đêm
Mãi vương vấn nhớ thời tao ngộ
Khắc khoải, đong đưa, rủ bóng thềm…

Tôi người lữ khách bước qua cầu
Cũng vỡ tan tình lắm khổ đau
Chất ngất yêu đương rồi nát mộng
Cho dài năm tháng lịm trời thâu

Và giống như em, cũng hẹn hò
Công viên, rạp hát… trọn niềm cho
Trái tim da diết ngân tình ái
Rồi cũng như em…..lỡ mộng đò!

Lặng lẽ nàng đi, bỏ lại đây
Muôn vàn nhịp đập quả hồng say
Để tôi lưu luyến, luôn nhung nhớ
Phủ chụp lên thân chuỗi đọa đày…

Em còn đầy ấp giọt sầu rơi
Năm tháng hằn in dấu ảnh ngời
Còn ở nơi tôi giờ lạnh tắt
Dòng sông thuở ấy, đã ngừng trôi

Đăng đẳng thời gian, bỗng một chiều
Tình cờ gặp lại, nỗi buồn hiu
Đôi dòng châu lệ nàng tuôn chảy
Kể chuyện ngày xưa cảnh nát diều

Giờ mới hiểu ra, đã lỡ làng
Đâu còn đứng bóng ảnh trăng vàng
Mịt mù khuất núi mờ tan loãng
Chỉ có còn đây một ánh quầng…



Nguyễn Thành Sáng

 

images


Tình Cách Trở

Cũng vẫn chiều nay ngắm ráng tà
Nỗi niềm vương vấn vọng trời xa
Ưu t.ư trắc trở tình đôi ngả
Để giữa con tim nỗi nhớ mà…

Không thể cung đàn trổi khúc ca
Du dương lướt nhẹ vuốt cành hoa
Cho hàn sương lạnh đeo vào lá
Rụng rớt trôi đi trả ngọc ngà

Dào dạt, êm đềm phủ thướt tha
Canh thâu yên giấc dưới là đà
Không phơi buốt lạnh lên vành đóa
Trọn giấc say nồng ửng thắm ra…

Tình yêu! Ôi hỡi! Của đôi ta
Nghịch cảnh trớ trêu, ảnh sắc nhòa
Tha thiết đong đầy men hương tỏa
Thế mà mây kéo, giọt mưa sa!

Cho em trời ấy mang buồn bã
Thao thức bâng khuâng cạnh góc nhà
Lặng lẽ đôi lần châu lã chã
Đêm đêm giá lạnh tím làn da

Còn ở bên đây ngàn rỉ rả
Khuya về theo gió vọng ngân nga
Trăng tàn tĩnh mịch, hồn treo đá
Cố nén, bật thành dạng bóng ma…

“Nhớ Lắm Mình Ơi”! Ôi xót xa!
Tái tê da diết quá em à
Thôi thì vào mộng cùng nhau há!
Hồng tửu phôi sầu đợi kiếp qua….


2/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
 
images

Loạn Nữa Mà Chi

Người loạn trong tim bởi những buồn
Ba sầu, bốn hận, ghịt hoài chuông
Cho âm thanh vọng, loang vào gió
Tiếng oán, tiếng thương, tiếng đoạn trường!

Người loạn trong tim bởi một thời
Ngàn yêu, tha thiết trải đầy vơi
Chỉ qua mấy độ, tình ly biệt
Để lại thời gian luống ngậm ngùi

Người loạn trong tim bởi phải nhìn
Thăng trầm thế sự nhục và vinh
Cúi lòn, bợ đỡ nên danh phận
Sĩ khí, trung can phải tím mình

Người loạn trong tim bởi xót xa
Thấy ngàn áng xám phủ dầy hoa
Rồi từng cơn lộng kèm mưa đổ
Vùi dập, xác xơ mảnh ngọc ngà!

Người loạn trong tim bởi phải hoài
Nghe xình, nghe xập rú màng tai
Mỗi lần khỉ đột làm ca sĩ
Gần gũi đồng lân cửa nẻo gài

Người loạn trong tim bởi chán chường
Tháng ngày trăn trở, nỗi niềm vương
Nhớ nhung, lưu luyến hay hoài vọng
Lặng lẽ tìm quên giữa quạnh trường…

Hãy dừng đi nhé! Hỡi con tim
Loạn nữa mà chi, chỉ đắm chìm
Biển rộng làm sao không có sóng
Phận thuyền, tay lái vững truân chuyên!...


16/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
images

Sóng Gợn Cõi Dương Trần

Vần thơ thắm đượm của Tình Nương
Đã khiến tim anh gợn sóng buồn
Cảm đóa thắm nồng treo bóng tưởng
Canh dài vò võ, ngọn lay sương…

Ngày tháng bên bờ em vấn vương
Gót chân trĩu nặng thả trên đường
Ánh sầu thỉnh thoảng xoay vòng hướng
Rồi cũng âm thầm dạ nỉ non…

Còn anh nhìn nắng rụng ngàn phương
Thấy nhạt mờ xa phủ đóa hường
Ngắm lá khô vàng rơi vất vưởng
Nỗi niềm sâu thẳm tiếp rung chuông!

Đôi ta ôm ấp mối t.ư tương
Chẳng biết làm sao để tỏ tường
Khiến những trưa hè nhìn cánh phượng
Vật vờ lả tả, gợi ngàn thương

Thương cho da diết của yêu đương
Mà phải quặn đau khúc mộng thường
Khắc khoải, nghẹn ngào treo gió lượn
Ảnh hình loáng thoáng hiện màn gương

Để thành ảo ảnh vị men hương
Cạn chén say bay trải chập chờn
Ngây ngất dạt dào bao lởn vởn
Dưới bầu ráng tắt tím hoàng hôn!

Khoảnh khắc loang dài từ xóm thôn
Vào sâu tít tận cõi tâm hồn
Luyến lưu tha thiết trao về chốn
Hai nẻo cùng nhau… Một tiếng đờn…

Có chút trào dâng ngọn lửa hờn
Vì sao không thể bước xa hơn
Khi cây đơm trái đầy mơn mởn
Bị cả khung trời đậy tối om…

Giờ mối duyên thề, nghĩa sắt son
Bèo mây lỡ giạt, khuyết khung tròn
Nhưng tình yêu dấu luôn gờn gợn
Đành phải dương trần mỗi sớm hôm…


3/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
 
images


HỠI TRỜI XANH !

Lặn lội qua nhà để rõ tin
Yêu đương còn sống hoặc tan hình
Then cài, cửa đóng, chìm hiu hắt
Vắng lặng bao quanh, chỉ có mình!

Một khắc trôi qua, bóng một người
Vườn sau ra trước ngắm nhìn tôi
Ô kìa! Huynh Sáng! Cần Thơ ghé
Nhớ quá bạn ơi, thuở thiếu thời

Chun rượu thâm tình cạn ngất say
Năm xưa hai đứa thả hồn bay
Giờ đây đôi ngả đường rong ruổi
Kẻ bụi phong trần, kẻ lắt lay

Nỗi nhớ niềm thương ngợp cả hồn
Những chiều nắng tắt, rũ hoàng hôn
Căn phòng ấm áp tình tri kỷ
Chia sẻ cho nhau chuyện mất còn..!

Bỗng chốc em đi chợ mới về
Nụ cười tươi rói, tiếp chân đi
Ra sau rồi khuất, không còn thấy
Đến tối âm thầm mở nhạc bi

Chế Linh quằn quại với đau thương
Chuỗi khúc tình vương luống đoạn trường
Còn ở nơi tôi đêm thức trắng
Tái tê, da diết cảnh mây sương…

Thôi rồi! Đã nát mảnh tình thanh
Tay ấm trong tay những tối gần
Vạn tiếng con tim ngân thổn thức…
Giờ đây gởi trả giữa khung xanh

Tôi hận , tôi đau bởi ngỡ ngàng
Vì sao lại vỡ mảnh trăng vàng
Em thì im lặng, không lần nói
Để gió thu sầu quyện xốn xang

Nghĩ chân lạc bước cánh vườn hoa
Lắm bướm vờn xoay ảnh ngọc ngà
Đành nén, chôn sâu về dĩ vãng
Sợi tơ lầm mối tặng người ta…

Hai mươi năm chẳn vội qua mau
Bỗng gặp lại em, đẫm lệ trào
Ngày ấy anh ơi! Em khóc hận
Xa anh vì bởi nát hoa đào

Người ta tàn nhẫn thuốc em đau
Trong trắng đời em đã rã nhầu
Chẳng xứng tình anh ngàn sắc thắm
Chớ nào em phụ mảnh tình đâu!

Trời ơi! Trời hỡi! Hỡi trời sầu!...


Nguyễn Thành Sáng
 
images


Nhờ Ấp Ủ

Nhờ ấp ủ nên đời sẽ có
Những chiều tà theo gió xa bay
Về nơi diệu vợi tìm ai
Phiêu diêu, sảng khoái ngất ngây mảnh hồn!

Đêm mười lăm, ảnh tròn rực sáng
Lặng lẽ ngồi lai láng nhớ nhung
Mắt nhìn đăm đắm không trung
Tấc lòng rạng rỡ giữa vùng lung linh

Nỗi cô đơn một mình chiếc bóng
Bao tháng ngày hướng vọng mênh mang
Giờ đây đổi lại ngập tràn
Hồn thơ thắm thiết vô vàn cảm thương

Canh khuya vắng, màn sương nhỏ giọt
Góc hiên mờ nắn nót sầu tim
Cánh chim lờ lững bay tìm
Nay theo sóng nước, lặn chìm đáy sâu!

Ly rượu đắng ngày nào cũng uống
Để giải buồn vất vưởng niềm đau
Bây giờ đổi lại vó câu
Bóng người dũng tướng giục vào thênh thang

Nhờ rung cảm, say trăng, mến gió
Và bao lần vàng võ, xót xa
Hôm nay mới hái hồn hoa
Đặt vào khung lộng để mà ngắm soi

Từ đỉnh núi chơi vơi chiều ấy
Nỗi ưu phiền cứ mãi lê thê
Con tim ôm mảnh trăng thề
Dìu ta từng bước đi về bến mơ !...


18/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top