[Thơ] Thao thức - Nguyễn Thành Sáng

hinh-anh-phong-canh-1.jpg


LỜI VỚI GIÓ
Hãy nói và hờn giận nữa đi
Rồi ngươi biến chuyển thành cuồng nộ
Phong ba, bão tố bặt văng ta
Cho được ói ra ngàn nỗi nhớ!


Bởi hết lòng yêu, lần gởi trọn
Suốt đời vỡ mộng phải sầu tuôn
Trái tim đỏ thắm khi trao tặng
Đến bến, thuyền đi chỉ một đường


Nào hay biển lớn, vần cơn sóng
Nẻo vắng cuộc đời trắc trở thay
Cả đám mây mờ giăng mịt lối
Đêm tàn mờ nhạt, rã hồn ai!


Ta cũng bao lần vơi nỗi nhớ
Tìm trăng soi bóng phả phôi phai
Thế mà sao mãi hằng lưu luyến
Buồn bã chiều nay gió thổi hoài


Có lẽ đêm tàn nên thấm lạnh
Cây khô lần lượt vỏ tơi mềm
Hay lòng xưa cũ thề son sắc
Lạnh lẽo chiều thu héo rủ thêm!


Gió ơi! Ngươi cứ rú gầm đi
Tức tối năm xưa kết bạn vì
Rực ánh oai phong hồn sĩ khí
Nay giờ tàn tạ, lụy sầu bi


Hãy để cho ta trọn một lần
Thả lòng phẳng lặng tạ đêm đen
Cho hồn được hưởng lần trăng sáng
Cạn tận hôm nay trả lại đèn!
Nguyễn Thành Sáng
 
nhung-hinh-anh-dep-ve-mua-thu-3.jpg


Ý THU..
Trầm ngắm hồn thu trải ánh thu
Nghe dòng thắm thiết nhạc lòng ru
Kéo hồn sĩ mộng về nhung nhớ
Dào dạt, lâng lâng chốn mịt mù


Để thấy rằng thu đậm thắm tình
Cho bầu trời nhạt, lá rung rinh
Rồi nghe da diết niềm tâm sự
Từng chiếc vàng rơi rủ xác mình!


Cho nhớ, cho thương về diệu vợi
Cũng nầy ngày tháng của xa xôi
Cũng bầu lặng lẽ, trời thanh vắng
Cũng nét u buồn, cũng lá rơi


Thế biết rằng thu mãi sống còn
Cho dầu năm tháng vướng sầu hon
Tình ai vẫn thắm khung trời mộng
Vẫn dưới trời thu một ánh hồn!


Muốn kéo hồn thu khỏi bóng tàn
Cho bầu lặng lẽ hết vương mang
Nhưng sao chẳng thể vì thu bởi
Có gió heo may phủ ngập tràn


Bởi tiếng là thu phải gọi thu
Cũng bầu êm ả, mộng hồn du
Cũng theo vòng chuyển về khung ảnh
Nhưng sắc hồn thu của mỗi thu


Sẽ có ngàn thu, gió thổi vờn
Khi trầm nghe tiếng lộng từng cơn
Và theo mây giạt về khung ảnh
Chốn ấy! Thu sang! Cõi mộng hồn!
Nguyễn Thành Sáng
 
images


CẢM THU..

Thu cảm nên trời nắng dịu hanh
Cho mây nhạt loãng giữa khung xanh
Suy t.ư hằn dấu dần theo mộng
Toả thắm hương lòng một lối quanh


Thu cảm nên gieo lắm nỗi lòng
Cho hồn thương sống trải mênh mông
Cho thơ, cho nhạc ngàn tâm sự
Ngào ngạt men say, ấm áp lòng


Nếu bảo rằng thu chẳng có tình
Thì sao vắng lặng lại rung rinh
Con tim thao thức về xa vợi
Ủ ấp yêu thương vạn nẻo tình!


Thu cảm, nhìn thu thấy cảm thu
Cảm thu chan chát nỗi sầu ưu
Để cơn gió nhẹ mang tơi tả
Chuỗi lạnh bâng khuâng, ánh nhạt mờ


Đơn điệu hồn thu giữa bóng tàn
Nhìn từng lá rụng kéo miên man
Để bầu trăng sáng, sao buồn bã
Bởi dưới trời thu ngập lá vàng


Thu đến, thu đi, thu trở lại
Nỗi niềm như đọng dưới tầng mây
Mang bao ý sống vào nhân thế
Để biến dương trần, một cánh bay!


Mới hay thu cảm, cảm thu hoài!

Nguyễn Thành Sáng
 
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'LL7Q7wRfodymSg-4rAor7EZ544TcNdLIjGgPqpuHKBUGWvw

HỠI NGƯỜI ƠI......
Bởi em là một cánh hồn bay
Vạn lý, ngàn cây, một cảnh say
Gió cuốn thân mờ nên vọng hút
Cõi trời lồng lộng đến tầng mây


Chẳng để ngàn thương nhuốm bụi sầu
Khi trăng ánh nhạt trói tình sâu
Lòng em chỉ gửi về xa vợi
Có nhận về ai nỗi thắm đâu!


Em cánh chim hồn trôi viễn mộng
Sao về bó gối buổi chiều đông
Tình em trao tặng về biển suối
Chốn đó cho em rạng sắc hồng


Thôi nhé người ơi đừng lả chả
Giọt sầu trả lại mảnh trăng qua
Hãy nâng ý sống về khung rộng
Trải thắm tâm hồn một khúc ca:
Thu ơi! Thu hỡi! Hỡi....Thu tà!
Nguyễn Thành Sáng
 
hinh-anh-mua-thu-11.jpg


THU CẢM..
Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi
Cho cơn gió nhẹ thoáng làn hơi
Vầng mây lờ lững, bầu xa vợi
Chiếc lá khô vàng, bóng nhỏ rơi


Trầm lắng tâm hồn, vương tiếng gọi
Nhẹ nhàng ý mộng, trải trăng soi
Thu đi, thu đến trời không tối
Bàng bạc hồn ai nỗi thắm ơi!


Nếu nói rằng thu đến để sầu
Mà sao thơ, nhạc ý tình sâu
Điểm tô lẽ sống đời nhân thế
Ngào ngạt hương say, thắm ngọt ngào


Nếu bảo rằng thu chẳng để sầu
Mà sao nghe nặng một niềm đau
Để cho vàng lá rồi rơi rụng
Vắng lặng trời mây, ánh nhạt màu


Thôi nhé! Trời thu vẫn mãi thu
Ai buồn, tơi tả, nỗi âm u
Ai vui rộn rã bầu tâm sự
Thu vẫn là thu, mãi vẫn thu!
Nguyễn Thành Sáng
 

Ooops!

Phàm Nhân
Ngọc
-194,78
Tu vi
0,00
Bài này hay quá, nhất là khổ 3,4. Tiếc câu cuối khổ 3 không vần đc, nhưng có lẽ không cần phải gượng ép như cụ Bút Tre.
Cháu chỉ nêu một vài ý kiến của bản thân, chứ không dám gọi là sửa thơ gì cả, bác thấy không đc thì cũng bỏ qua cho cháu nhé.
1. Câu 1 và câu thứ 16 đều dùng từ "ánh nhạt", cháu nghĩ nên để một cái là " nắng nhạt" đc không ạ?
2.
Thu đi, thu đến trời không tối
Bàng bạc hồn ai nỗi thắm ơi!
"Nỗi thắm ơi" cháu nghe không hiểu lắm, nên cháu thích để vầy hơn:
Thu đi, thu đến đời cô quạnh
Bàng bạc hồn ai giữa đất trời..
3.
Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi
Cho cơn gió nhẹ thoáng làn hơi

Vầng mây lờ lững, bầu xa vợi
Chiếc lá khô vàng, bóng nhỏ rơi

Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi
Cho cơn gió
lạnh nhẹ nhàng trôi
Vầng mây hờ hững, bầu xa vợi

Chiếc lá khô vàng, lặng lẽ rơi


Chỉ là mấy ý kiến nho nhỏ của cháu, mong bác bỏ quá cho thanh niên chưa hiểu sự đời..
Mà cháu hơi tò mò chút, chữ "g" ở cuổi tên, bác thường không để cùng màu với các chữ còn lại, là có duyên cớ gì không ạ?
 
Bài này hay quá, nhất là khổ 3,4. Tiếc câu cuối khổ 3 không vần đc, nhưng có lẽ không cần phải gượng ép như cụ Bút Tre.
Cháu chỉ nêu một vài ý kiến của bản thân, chứ không dám gọi là sửa thơ gì cả, bác thấy không đc thì cũng bỏ qua cho cháu nhé.
1. Câu 1 và câu thứ 16 đều dùng từ "ánh nhạt", cháu nghĩ nên để một cái là " nắng nhạt" đc không ạ?
2.

"Nỗi thắm ơi" cháu nghe không hiểu lắm, nên cháu thích để vầy hơn:
Thu đi, thu đến đời cô quạnh
Bàng bạc hồn ai giữa đất trời..
3.
Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi
Cho cơn gió lạnh nhẹ nhàng trôi

Vầng mây hờ hững, bầu xa vợi

Chiếc lá khô vàng, lặng lẽ rơi


Chỉ là mấy ý kiến nho nhỏ của cháu, mong bác bỏ quá cho thanh niên chưa hiểu sự đời..
Mà cháu hơi tò mò chút, chữ "g" ở cuổi tên, bác thường không để cùng màu với các chữ còn lại, là có duyên cớ gì không ạ?


Cháu thân mến!
-Từ cuối của khổ 3 vần cháu ạ! sầu-sâu-ngào(ào-âu)
-Ý kiến của cháu rất chí lý, thay vì hai lần dùng "ánh" bị điệp từ, nếu như theo ý
của cháu đổi một từ thành "nắng" hay hơn, phần nầy lúc chỉnh thơ bác sơ sót,
khen cháu giỏi đó! hà hà!
-Hai câu của cháu :
Thu đi, thu đến đời cô quạnh
Bàng bạc hồn ai giữa đất trời..
Rất hay về từ với văn phong, nhưng câu trên "hàm ý khẳng định một tâm trạng cô quạnh lâu dài", còn ý thơ của bác thể hiện một tâm trạng nhất thời
xảy ra vào mùa thu, câu dưới của bác nói lên nỗi nhớ những kỷ niệm đẹp đã qua.
Tùy theo sự tình, cảm xúc...thể hiện qua từ cho phù hợp cháu ạ!
Tuy nhiên bác nhận thấy cháu khá lắm đó! có cái nhìn sâu sắc về thơ, chịu khó dồi mài cháu sẽ thành công về thơ đó cháu!
Chúc cháu vui! Thân ái!
Còn chữ "g" là do kỷ thuật của hệ thống chớ không có ý gì lạ cháu ạ!

 
images


THẮM THIẾT
Cảm xúc vần ai dáng lững lờ
Ngọt ngào, ấm áp trải lòng mơ
Xua tan u tối thời bơ ngớ
Tiển biệt quầng đen chuỗi mập mờ
Cho trăng lóng lánh, khung trời mở
Để gió đong đưa, bóng mộng mơ
Trả lại xa xưa thời tủi nhớ
Nhẹ nhàng, êm ả cánh hồn thơ!
Nguyễn Thành Sáng
 
images


NÁT LÒNG....
Nước đắng nghẹn ngào ma nuốt lại
Dật dờ, thui thủi, gió heo may
Ngàn xưa khuất bóng trời hoang tịch
Cảnh cũ âm thầm dạ lắt lay
Sợi nhớ, sợi thương niềm héo hắt
Cung buồn, tim thắt, nỗi sầu ai
Đường xa thăm thẳm, hồn tê tái
Một ánh sương tan, nhỏ giọt dài!
Nguyễn Thành Sáng
 

Ooops!

Phàm Nhân
Ngọc
-194,78
Tu vi
0,00

Cháu thân mến!
-Từ cuối của khổ 3 vần cháu ạ! sầu-sâu-ngào(ào-âu)
-Ý kiến của cháu rất chí lý, thay vì hai lần dùng "ánh" bị điệp từ, nếu như theo ý
của cháu đổi một từ thành "nắng" hay hơn, phần nầy lúc chỉnh thơ bác sơ sót,
khen cháu giỏi đó! hà hà!
-Hai câu của cháu :
Thu đi, thu đến đời cô quạnh
Bàng bạc hồn ai giữa đất trời..
Rất hay về từ với văn phong, nhưng câu trên "hàm ý khẳng định một tâm trạng cô quạnh lâu dài", còn ý thơ của bác thể hiện một tâm trạng nhất thời
xảy ra vào mùa thu, câu dưới của bác nói lên nỗi nhớ những kỷ niệm đẹp đã qua.
Tùy theo sự tình, cảm xúc...thể hiện qua từ cho phù hợp cháu ạ!
Tuy nhiên bác nhận thấy cháu khá lắm đó! có cái nhìn sâu sắc về thơ, chịu khó dồi mài cháu sẽ thành công về thơ đó cháu!
Chúc cháu vui! Thân ái!
Còn chữ "g" là do kỷ thuật của hệ thống chớ không có ý gì lạ cháu ạ!
Cảm ơn bác. Đúng như bác

Cháu thân mến!
-Từ cuối của khổ 3 vần cháu ạ! sầu-sâu-ngào(ào-âu)
-Ý kiến của cháu rất chí lý, thay vì hai lần dùng "ánh" bị điệp từ, nếu như theo ý
của cháu đổi một từ thành "nắng" hay hơn, phần nầy lúc chỉnh thơ bác sơ sót,
khen cháu giỏi đó! hà hà!
-Hai câu của cháu :
Thu đi, thu đến đời cô quạnh
Bàng bạc hồn ai giữa đất trời..
Rất hay về từ với văn phong, nhưng câu trên "hàm ý khẳng định một tâm trạng cô quạnh lâu dài", còn ý thơ của bác thể hiện một tâm trạng nhất thời
xảy ra vào mùa thu, câu dưới của bác nói lên nỗi nhớ những kỷ niệm đẹp đã qua.
Tùy theo sự tình, cảm xúc...thể hiện qua từ cho phù hợp cháu ạ!
Tuy nhiên bác nhận thấy cháu khá lắm đó! có cái nhìn sâu sắc về thơ, chịu khó dồi mài cháu sẽ thành công về thơ đó cháu!
Chúc cháu vui! Thân ái!
Còn chữ "g" là do kỷ thuật của hệ thống chớ không có ý gì lạ cháu ạ!

Cảm ơn bác. Đúng như bác nói:
Tùy theo sự tình, cảm xúc...thể hiện qua từ cho phù hợp cháu ạ!
Mỗi người có cảm nhận riêng nên không thể lấy tâm trạng của cháu mà ghép vào ý thơ của bác được.
Chúc bác có nhiều bài thơ mới, với nhiều ý thơ hay, độc đáo.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top