Ta ghét nhất thể loại cho rằng tác giả “lười biếng suy nghĩ”, “quá mức vô lý”, “rất là lãng xẹt”... Cái thể loại mà suốt ngày vào hóng chương của tác giả (có nghĩa là vẫn ngóng xem nội dung viết gì?), nhưng lại phân tích như đúng rồi (dù bản thân chưa viết nỗi 1 chương truyện và chưa biết truyện đang nói gì? ).
Nếu là 1 người bình luận, nên đưa ra 1 giả định, kg phản bác cốt truyện tác giả xây dựng (vì có phản bác thì tác giả cũng éo thèm quan tâm). Có giỏi thì tự mà viết 1 cốt truyện cho hợp lý hoặc logic, rồi bản thân tự đọc và tự sướng.
Nói thật box luận PNT giờ chỉ nuốt nỗi bình luận của bạn
@Đông Phương Hàn Vân.
Cuộc đời ta rút ra được bài học thế này (ai hiểu nhiu thì hiểu): TỰ TIN LÀ MỘT ĐỨC TÍNH TỐT, QUÁ TỰ TIN SẼ THÀNH TỰ PHỤ.