Chú Ý Đăng Ký Đăng Truyện Dịch và Hướng Dẫn Đăng Truyện Tại Reader Bạch Ngọc Sách

Trà Tắc Lắc Sữa

Phàm Nhân
Thanh Xuân Ký Giả
Đệ Tam Converter Tháng 2
Ngọc
-147,96
Tu vi
0,14
Nghe tên tác thích quá. Ái đồ của nam nhân thiết huyết Thanh Hoan không làm nữa à, truyện này hay hơm? xin vài đường review với nào
Bộ này full rồi, chừng 200 chương đó tỷ iu. Đệ đọc khoảng 10 chương đầu thấy khá ổn. Main thì khá quen thuộc, vẫn là shota như Ẩn sát với Dị hoá:(( xuyên không đến dị giới rồi sống kiểu slice of life. Mấy chương đầu đang kẹt dưới vách núi với một em xinh tươi(em này như Tarzan ấy, từ nhỏ sống với hai con sói và đám động vật trong rừng) rồi vài ngày sau dòng-đời-đưa-đẩy-khiến-main-vô-tình-bất-đắc-dĩ cướp zin ẻm. Sau đó team sói có nghi lễ gì đó, ẻm rủ main tham gia với cả khám phá di tích cổ xưa ở đấy lun. Nhìn chung thì nếu thích truyện của lão chuối thì bộ này khá là ổn. Trước đệ cũng tìm thêm được vài người dịch chung và mọi chuyện tương đối êm ả, cho đến khi đệ nhớ ra rằng còn mấy tháng nữa mình thi đại học rồi:7obgkek:
Sau nhiều ngày trằn trọc mất ngủ, đêm trăn trở không ăn thì cuối cùng đệ cũng kìm được lòng mà quyết chí học hành, dù vẫn chưa đâu vào đâu:112:
 

Vivian Nhinhi

Thái Ất Thượng Vị
Đệ Nhất Converter Tháng 6
Ngọc
293,36
Tu vi
5.727,52
Bộ này full rồi, chừng 200 chương đó tỷ iu. Đệ đọc khoảng 10 chương đầu thấy khá ổn. Main thì khá quen thuộc, vẫn là shota như Ẩn sát với Dị hoá:(( xuyên không đến dị giới rồi sống kiểu slice of life. Mấy chương đầu đang kẹt dưới vách núi với một em xinh tươi(em này như Tarzan ấy, từ nhỏ sống với hai con sói và đám động vật trong rừng) rồi vài ngày sau dòng-đời-đưa-đẩy-khiến-main-vô-tình-bất-đắc-dĩ cướp zin ẻm. Sau đó team sói có nghi lễ gì đó, ẻm rủ main tham gia với cả khám phá di tích cổ xưa ở đấy lun. Nhìn chung thì nếu thích truyện của lão chuối thì bộ này khá là ổn. Trước đệ cũng tìm thêm được vài người dịch chung và mọi chuyện tương đối êm ả, cho đến khi đệ nhớ ra rằng còn mấy tháng nữa mình thi đại học rồi:7obgkek:
Sau nhiều ngày trằn trọc mất ngủ, đêm trăn trở không ăn thì cuối cùng đệ cũng kìm được lòng mà quyết chí học hành, dù vẫn chưa đâu vào đâu:112:
Drop là đúng rồi. Lo mà học hành để còn thi đại học chứ. đến lúc là sinh viên rồi tỉ phú thời gian tha hồ dịch dọt.
 

Hoa Ly Hi Dạ

Luyện Hư Hậu Kỳ
Tiên Nữ Phát Quà
Ngọc
4.016,85
Tu vi
951,81
Dear các bạn yêu quý,

Cho mình confim lại một vài đầu truyện nhé :D

Dị Vực Cầu Sinh Nhật Ký - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu --> @Lục Dương đệ dịch tiếp không??

Tinh cầu của ta - Cơ Xoa --> @Túy Hồng Nhan , mình sẽ xóa đầu truyện này nhé, vì đây không phải là truyện dịch

Tụi này còn lâu mới cẩu huyết như vậy - Băng Lăng Vũ --> @Victor Von Doom bạn còn dịch tiếp không?

Phương Pháp Cơ Bản Để Trở Thành Thiên Tài - Trường Nhị --> @Hoa Ly Hi Dạ Muội còn dịch tiếp không?

Minh Thiên Hạ - Kiết Dữ 2 --> @mafia777 Bộ này khúc sau có nói xấu Việt Nam, ta xóa nhé

Ta Là Bán Yêu - Bắc Liệu --> @Thông Thiên Mộc @Tường Vy Hai vị còn dịch tiếp không?
Giờ muội vẫn chưa dịch tiếp nên ca cứ xóa đi:xinloi:
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Dear các bạn yêu quý,

Cho mình confim lại một vài đầu truyện nhé :D

Dị Vực Cầu Sinh Nhật Ký - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu --> @Lục Dương đệ dịch tiếp không??

Tinh cầu của ta - Cơ Xoa --> @Túy Hồng Nhan , mình sẽ xóa đầu truyện này nhé, vì đây không phải là truyện dịch

Tụi này còn lâu mới cẩu huyết như vậy - Băng Lăng Vũ --> @Victor Von Doom bạn còn dịch tiếp không?

Phương Pháp Cơ Bản Để Trở Thành Thiên Tài - Trường Nhị --> @Hoa Ly Hi Dạ Muội còn dịch tiếp không?

Minh Thiên Hạ - Kiết Dữ 2 --> @mafia777 Bộ này khúc sau có nói xấu Việt Nam, ta xóa nhé

Ta Là Bán Yêu - Bắc Liệu --> @Thông Thiên Mộc @Tường Vy Hai vị còn dịch tiếp không?
Chào các bạn @Lục Dương @Túy Hồng Nhan @Victor Von Doom @Hoa Ly Hi Dạ @Thông Thiên Mộc @Tường Vy @mafia777

Di đã xóa hết các đầu truyện trên. Đến khi nào muốn dịch lại, nhớ gửi cho Di 10 chương của bộ truyện muốn dịch để Di kiểm tra trước nhé.

cc @Độc Lữ Hành
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
-194,93
Tu vi
0,00
Đăng ký đăng truyện dịch
Tên truyện: 重生暖婚:叮咚,甜妻已上线 (Trùng Sinh Hôn Nhân Ấm Áp: Ding - Dong, Cô Vợ Ngọt Ngào Đã Online)
Tác giả: Điềm Tiểu Bạch

林江夏是被一阵奇怪的声音给吵醒的,睁开眼发现自己躺在姐姐林乐羽的床上,而那些暧昧的声音,正是从隔壁传来的。

房门没关,她挣扎着爬了起来,朝着外面走去。

“拿到股权转让合同,我们就把林江夏送去精神病医院。”

“一个被战北恒睡过了的破鞋留着有什么用,要不是她手里有点股份,靠近她我都觉得恶心。”

她站在门外,听着里面熟悉的声音说着完全陌生的话,双手死死的攥在一起。

她犹豫着,颤抖着手推开了那扇门,床上翻滚的两个人赫然清晰,一个是她的姐姐,一个是她爱了十几年的男人。

床上翻滚的两人被吓了一跳,战薄如从床上滚了下来,阴沉着脸怒吼:“谁他妈让你进来的?”

“薄如,你什么时候跟姐姐在一起的?”

她揪着自己的袖子,用尽了全身的力气,执拗的望着战薄如,仿佛只要他解释一句,她就一如既往的相信他。

“我和薄如早就在一起了,你识相点签了股权转让协议,我们还能给你留一条活路。”

“你也是没脑子。可惜了战北恒,要不是他一次又一次救了你,你恐怕早就被关进精神病医院了。”

林乐羽不紧不慢的捡起地上的浴袍,随意的披着,一身暧昧的痕迹昭然若现,林江夏瞳孔一缩,心脏不受控制的抽搐疼痛。

这就是她一直敬重的姐姐?

“别做出这幅恶心的样子,林江夏,要不是你有股份,你觉得我会跟你虚与委蛇周旋至今吗?”

她看着林江夏浑身抽搐颤抖的样子,眯着眼睛满意的笑了起来,这才是林江夏在她面前应该有的样子。

卑微而又低贱,触及不了她一丝一毫。

“拿合同来。”

战薄如从保险柜里面拿出合同,一步步逼近林江夏,林江夏这才反应过来,两个人不知道何时已经逼到了她的身前,把她卡在角落里,无处可逃。

“我是不可能签字的。”

林江夏摇头想要逃走,可是她刚刚做出动作,一头长发就被战薄如给拽着,狠狠的扇了两个耳光子。

“也不看看自己是个什么东西,还以为自己是林家大小姐呢?”

清脆的巴掌声回响,林江夏被扇得嘴角沁出鲜红的血,脑子嗡嗡嗡的叫,她努力睁开眼,想要逃走,可是病久的她哪里是战薄如的对手。

他手上一甩,就把人给摔在了地上,林江夏顺着地板滑出去老远,头狠狠的撞在墙上才停了下来。

“战薄如……”

地板的冰凉顺着裸露的肌肤疯狂窜上她的后脑勺,冷的她浑身哆嗦,撕心裂肺的疼痛都比不过她心底的绝望。

原来她才是那个最蠢最可笑的人,被人骗得团团转不说,还那么伤害了战北恒。

“我劝你还是早点签了字。”林乐羽满意的看着被打的双颊红肿的林江夏,嘴角的笑容抑制不住的阴狠暴戾。

“你们休想……”林江夏紧咬着牙关,眼眶中蓄满了泪水。

“嘶——”但话音落下的一瞬间,她只感觉头皮被扯痛。

战薄如拉住她的长发,那一瞬间皮肉被拉扯着,林江夏面容都随之狰狞。

林乐羽换上了一双纯红色的高跟鞋,一步步的走到了她跟前,居高临下的望着林江夏,唇角勾起一抹上扬的弧度:“不签字,那这双手也没用了。”

只见她缓缓抬起了脚,尖利的高跟鞋跟踩在了她的手背上。

全身的力气压在了一双手上,鞋跟穿透了林江夏单薄的手掌。

“啊——”

骨头碎裂的声音被她撕心裂肺的哭喊声给覆盖,那一瞬间的疼痛牵扯着林江夏的全身。

往事一幕幕的重演,泪眼婆娑之间她在嘲笑自己无尽的爱,竟然托付到这样一个人的身上!

鞋跟抽出了手掌,疼痛再次贯穿,林乐羽的脸上是明媚的笑容。

林江夏被战薄如从地上扯了起来,双手哆嗦着写不了字,还是林乐羽抓着她的手一笔一划的写下了她的名字,那字迹,跟她的字迹居然一模一样!

借着她手上的鲜血,按下了手印,合同即时生效。

林乐羽满意的笑了起来,她别有深意的看了眼战薄如,战薄如立刻就反应了过来,弯腰抓着林江夏的头发,将人硬生生的从二楼的卧室,拖行到了一楼的厨房。

林乐羽早就把一切不相干的人全都指使了出去,所以现在她们不管做什么,都没有任何人看到。

林江原本就生病瘦的只剩下一身骨头,如今被人从楼梯上拖下来,骨头撞在生硬的楼梯上,好几处骨头都撞出了裂开的声音。

她咬紧了下唇,死死忍耐,鲜红的血珠儿从唇角冒出来,滴落在地板上。

奄奄一息的价林江夏,就像死尸一样,被战薄如拖来拖去,身上拆骨般的疼痛,令她放弃了活下去的希望。

“多亏了她,战北桓的腿废了。”林乐羽的声音传来。

“什么?”林江夏用尽全身的力气,挤出这两个字。

林乐羽把脚踩到林江夏的脸上,一字一句道——

“自动扶梯事故,是我做的手脚。本以为能把你绞死在里面,没想到战北恒宁愿自己被绞掉双腿,也要把你保护起来。更可笑的是,你因为大脑出现应激反应,竟然全忘了。”

“战北恒,为了你残废后,又不接受战家准备好的联姻,现在就是一枚被抛弃的棋子。”

“你别想战北恒还能来救你,他自己都在苟延残喘。”

战北恒,残废,快死了……

就算是到临死,林江夏也不曾想到,那个意气风发又沉稳霸道的战家大少,竟和残废、苟延残喘这样的字眼,联系在一起。

而且,都是为了自己。

怎么……怎么可能?

她原以为,自己对于战北恒来说,只是想霸占的私有物,是想锁在家里的玩具而已。

可没想到……

错了,原来自己一直都是错的!!

林江夏挣扎的想爬起,想跑到那个男人身边,亲口对他说一句:“战哥哥,是我错了。”

但她,连这样的机会都没有了。

战薄如双手环胸把人扔进了厨房,打开了煤气阀门,在高处点燃了一支香蜡,然后,关上了厨房的门。

林江夏听着远去的脚步声,挣扎着爬了起来,香蜡太高,她根本够不到。伤痕累累的她,连长久站立都是问题,想要跳起来扑灭蜡烛,简直是天方夜谭。

她转身拼命的去扭门锁,可是不管用什么方法,都没能撼动大门一分,浓烈的煤气味渐渐的充满了整个厨房。

香蜡,爆了。

大火四起。

林江夏开始呼吸困难,头脑空白,妖娆的火焰吞噬了一切,将她团团包围。

“疼……”

火焰灼烧了她的肌肤,她能够听到滋滋的声音,钻心蚀骨的疼痛蔓延,不论她怎么忍耐都压抑不住到了嘴边的痛苦。

痛,身体痛,心却更痛。

她自恃邻家大小姐,识人不清,浑噩的过了这二十几年,连最爱自己的人是谁,都不知道。

烈火缠上了林江夏的全身,她艰难的打了一个滚,痛的连喊叫的力气都没有了。

这一切,都是战薄如跟林乐羽害的!她恨,恨这表里不一,蛇蝎心肠的两人,更恨有眼无珠的自己!

如果这一切可以重来,她一定不要再这样愚蠢又懦弱!

“战哥哥,如果还能再见到你,我一定去主动拉你的手。”

林江夏被大火彻底吞噬前,用尽最后一丝力气,把脖子上挂着的钻戒取下,戴到自己的手指上。

那是战北恒给林江夏的订婚戒,所有人都以为她丢掉了,但没人想到,这枚戒指,被林江夏摘下,偷偷挂在了脖子上。

“来世,我想当战哥哥的新娘。”
"Ưm, a, nhẹ chút."

Lâm Giang Hạ bị một trận tiếng động kỳ quái làm cho tỉnh dậy, mở mắt ra đã thấy bản thân nằm trên giường của chị gái Lâm Lạc Vũ, mà những âm thanh ám mụi đó truyền đến từ phòng sát vách truyền.

Cửa phòng không đóng, cô lung lay ở trên giường gượng dậy, đi ra bên ngoài.

"Lấy được hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng cổ phần, chúng ta liền đưa Lâm Giang Hạ đến bệnh viện tâm thần đi."

"Một chiếc giày đã bị Chiếc Bắc Hằng sử dụng qua thì giữ lại để làm cái gì, nếu không phải trong tay cô ta có một chút cổ phần, dựa vào bản mặt của cô ta anh còn cảm thấy buồn nôn."

Cô đứng bên ngoài cửa, nghe âm thanh quen thuộc bên trong nói ra toàn những lời xa lạ, hai tay nắm chặt lại với nhau.

Cô do dự, tay run rẩy đẩy mở cánh cửa đó, hình ảnh hai người đang lăn lộn trên giường bỗng chốc hiện ra rõ rệt, một người là chị của cô, người còn lại là người đàn ông cô yêu mười mấy năm.

Hai người lăn lộn trên giường bị dọa cho giật cả mình, Chiến Bạc Như lăn từ trên giường xuống, mặt âm u giận dữ gầm lên: " Mẹ nó là ai cho cô ta đi vào?"

"Bạc Như, là từ khi nào mà anh với chị em ở chung một chỗ?"

Cô nắm chặt tay áo của mình, dùng hết sức lực toàn thân, cố chấp mà nhìn hướng về Chiến Bạc Như, giống như chỉ cần hắn giải thích một câu, cô liền tin tưởng hắn giống như trước kia.

"Tôi đã ở bên Bạc Như từ lâu rồi, cô thức thời thì ký tên vào thỏa thuận chuyển nhượng quyền sử dụng cổ phần, chúng tôi còn có thể để cho cô một con đường sống."

"Cô đúng thật là bị rớt não mà. Đáng tiếc cho Chiếc Bắc Hằng, nếu không phải tên đó hết lần này đến lần khác cứu cô, e rằng cô đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần từ lâu."

Lâm Lạc Vũ không nhanh không chậm mà nhặt chiếc áo tắm ở dưới đất lên, tùy tiện khoác vào, những vết ám mụi khắp người hiện lên rõ ràng, Lâm Giang Hạ đồng tử co rút, tim không khống chế được mà co rút đau đớn.

Đây chính là người chị mà cô vẫn luôn tôn trọng hay sao?

"Đừng làm ra bộ dáng mắc ói như vậy, Lâm Giang Hạ, nếu không phải cô có cổ phần, cô cảm thấy tôi sẽ qua lại với kẻ giả tạo là cô cho đến bây giờ sao?"

Cô ta nhìn bộ dạng khắp người co rúm run rẩy của Lâm Giang Hạ, híp cả mắt cười rộ lên, đây mới là bộ dạng mà Lâm Giang Hạ nên có khi đứng trước mặt cô ta.

Thấp kém mà lại hèn mọn, lại chẳng mảy may chạm đến cô một chút nào.

"Lấy hợp đồng ra đây."

Chiến Bạc Như từ trong két sắt lấy hợp đồng ra, từng bước từng bước đến gần Lâm Giang Hạ, Lâm Giang Hạ đến bây giờ mới phản ứng lại, hai người không biết từ khi nào đã tiến đến trước mặt cô, đem cô ép sát vào trong góc tường, không còn lối thoát.

"Tôi không thể ký nó được."

Lâm Giang Hạ quay đầu nghĩ muốn chạy, nhưng cô vừa mới làm ra động tác, liền bị Chiếc Bạc Như nắm mái tóc dài lôi lại, hung hăng mà cho cô hai bạt tai.

"Cũng không xem thử bản thân là cái thứ gì, vẫn còn cho rằng mình là đại tiểu thư Lâm gia sao?"

Tiếng bạt tai vang vọng khắp phòng, Lâm Giang Hạ bị đánh đến khóe miệng thấm ra máu đỏ tươi, trong đầu vang lên từng tiếng ong ong ong, cô cố gắng mở mắt, muốn chạy đi, nhưng cô bệnh đã lâu làm sao có thể là đối thủ của Chiến Bạc Như.

Hắn vung tay một cái, liền ném cô ngã trên mặt đất, Lâm Giang Hạ ở trên mặt đất bị ném lăn ra xa, đầu đập mạnh lên tường mới dừng lại.

"Chiến Bạc Như..."

Cái giá lạnh của nền nhà xuyên qua lớp da thịt trần trụi truyền thẳng lên tới óc, toàn thân cô lạnh cóng run cầm cập, nỗi đau xé tâm gan cũng không so được với sự tuyệt vọng trong lòng cô.

Thì ra cô mới là kẻ ngu xuẩn nhất đáng cười nhất, bị người ta lừa xoay vòng vòng không nói, còn làm hại đến Chiến Bắc Hằng như thế.

"Tôi khuyên cô vẫn nên ký tên sớm đi." Lâm Lạc Vũ hài lòng nhìn đôi gò mà bị đánh đến sưng lên của Lâm Giang Hạ, khóe môi không dấu được nở nụ cười âm ngoan thô bạo.

"Các người đừng hòng..." Lâm Giang Hạ cắn chặt răng, viền mắt đong đầy nước mắt.

"Hí--" nhưng trong nháy mắt khi âm thanh được nói ra, cô chỉ cảm thấy da đầu bị kéo đau.

Chiến Bạc Như kéo mái tóc dài của cô, trong khoảnh khắc bị kéo tóc đó, vẻ mặt của Lâm Giang Hạ cũng theo đó mà trở nên khó coi.

Lâm Lạc Vũ đổi sang một đôi cao gót màu đỏ tươi, từng bước đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống Lâm Giang Hạ, khóe môi gợi lên một đường cong: "Không ký, vậy đôi tay này cũng không dùng được nữa rồi."

Chỉ thấy cô ta chậm rãi nhấc chân lên, mũi giày cao gót sắc nhọn giẫm lên mu bàn tay của cô.

Sức lực toàn thân ép lên đôi tay, giày giẫm xuyên qua bàn tay mỏng manh của Lâm Giang Hạ.

"A --"

Âm thanh xương cốt vỡ vụn bị tiếng khóc thét đến đau xé ruột xé gan át đi mất, nỗi đau trong nháy mắt đó đã truyền đến khắp toàn thân Lâm Giang Hạ.

Những chuyện cũ từng chuyện từng chuyện cứ quay đi quay lại, giữa dòng nước mắt cô cười nhạo cho chính tình yêu vô tận của mình, vậy mà phó thác cho một người như vậy.

Rút giày ra khỏi bàn tay, sự đau đớn lại đến thêm một lần, trên mặt Lâm Lạc Vũ là nụ cười xinh đẹp.

Lâm Giang Hạ bị Chiến Bạc Như từ trên mặt sàn lôi đứng dậy, đôi bàn tay đang run rẩy viết đến chữ cũng không nổi, vẫn là Lâm Lạc Vữ cầm lấy tay cô viết xuống từ nét từng chữ tên của cô, nét chữ đó, lại có thể giống như đúc với nét chữ của cô.

Lợi dụng máu trên tay cô, ấn xuống dấu vân tay, hợp đồng lập tức có hiệu lực.

Lâm lạc Vũ nở nụ cười thỏa mãn, cô có thâm ý mà nhìn Chiếc Bạc Như một cái, Chiến Bạc Như lập tức liền hiểu ra, khom lưng nắm đầu tóc của Lâm Giang Hạ, xách một người còn đang sống sờ sờ từ phòng ngủ lầu hai, kéo đến phòng bếp lầu một.

Lâm Lạc Vũ từ sớm liền đem hết tất cả những người không liên quan sai ra ngoài, cho nên bây giờ hai người các cô bất kể có làm cái gì, đều không có bất kì ai nhìn thấy.

Bản thân Lâm Giang Hạ chính là bị bệnh ốm đến nỗi cả người chỉ còn lại bộ xương, bây giờ bị người ta từ trên cầu thang kéo xuống, xương cốt va chạm với bậc thang cứng ngắc, mấy cái xương còn tốt đều bị đụng đến có tiếng nứt vỡ.

Cô cắn chặt đôi môi, liều chết nhẫn nại, giọt máu đỏ tươi từ khóe môi ứa ra, nhỏ giọt rơi trên mặt đất.

Chút hơi tàn đấy của Lâm Giang Hạ, chính là giống như người chết, bị Chiến Bạc Như kéo tới kéo lui, loại thống khổ của xương trên thân bị phá hư, khiến cho cô muốn từ bỏ hy vọng sống tiếp.

"Cô thì may rồi, chân của Chiến Bắc Như bị phế rồi." tiếng của Lâm Lạc Vũ truyền tới.

"Cái gì? " Lâm Giang Hạ dùng hết sức lực toàn thân, nặn ra được hai chữ này.

Lâm Lạc Vũ đem chân giẫm lên mặt cô, nói từng câu từng chữ.

"Chuyện ở thang cuốn, là tay chân của tôi làm. Vốn cho rằng có thể đem cô giết chết ở đấy, không ngờ rằng Chiến Bắc Hằng thà rằng để mình bị cuộn cả hai chân vào, cũng muốn đem cô bảo vệ. Càng buồn cười hơn là, cô bởi vì não bị tác động quá mạnh, mà quên đi mọi chuyện. "

" Chiến Bắc Hằng, bởi vì sau đó cô bị tàn phế, lại không chấp nhận mối hôn sự tốt mà Chiến gia đã chuẩn bị, bây giờ chính là một con cờ bị vứt đi. "

" Cô đừng cho rằng Chiến Bắc Hằng vẫn sẽ đến cứu cô, bản thân anh ta đều đang thoi thóp hơi tàn. "

Chiến Bắc Hằng, tàn phế, sắp chết...

Cho dù là sắp chết, Lâm Giang Hạ cũng chưa từng nghĩ đến, một đại thiếu gia của Chiến gia hăng hái nhiệt tình lại trầm ổn bá đạo đó, vậy mà lại liên hệ chung với những chữ tàn phế, thoi thóp hơi tàn này.

Những điều này, đều là vì chính mình.

Làm sao... Làm sao có thể được?

Cô vốn dĩ cho rằng, mình với Chiến Bắc Hằng mà nói, chỉ là vật sở hữu muốn chiếm đoạt, là chiếc khóa đồ chơi trong nhà mà thôi.

Nhưng mà không ngờ tới...

Sai rồi, hóa ra bản thân từ đầu đều sai!!

Lâm Giang Hạ vung vẫy muốn bò dậy, muốn chạy đến bên cạnh người đàn ông đó, tự miệng nói một câu: "Chiến ca ca, là em sai rồi."

Nhưng cô ngay cả cơ hội như vậy cũng không có.

Hai tay Chiến Bạc Như vòng quanh người cô đem cô ném vào phòng bếp, mở van khí ga, ở nơi cao đốt một cây nến thơm, sau đó đóng cửa phòng bếp lại.

Lâm Giang Hạ nghe tiếng bước chân đi xa, ngọ ngoạy bò dậy, nến thơm quá cao, cô căn bản với không tới. Vết thương khiến cô mệt mỏi, ngay cả đứng cũng là vấn đề, muốn nhảy lên để dập lửa của cây nến, đơn giản là chuyện kể đêm Ả Rập.

Nguyên gốc: 天方夜谭 ( Thiên Phương dạ đàm ), chính là "Nghìn lẻ một đêm" . "Thiên Phương" là cách gọi của người Trung Quốc cổ đại đối với Ả Rập.

Ý của Lâm Giang Hạ đây là việc cô đang bị thương rất nặng muốn nhảy lên để dập tắt được ngọn nến thì chính là chuyện viễn vong.


Cô xoay người liều mạng đi vặn khóa cửa, nhưng mà bất kể dùng cách gì, đều không thể lay động được cửa lớn, mùi khí ga nồng đậm mãnh liệt dần dần đầy khắp cả phòng bếp.

Nến thơm, bùng lên.

Khói lửa khắp nơi.

Lâm Giang Hạ bắt đầu hít thở không thông, đầu óc trống rỗng, ngọn lửa diêm dúa lòe loẹt thôn tính hết tất cả, đem cô bao vây xung quanh.

"Đau..."

Ngọn lửa cháy đến da thịt của cô, cô có thể nghe thấy âm thanh xèo xèo, nỗi thống khổ xương bị bào mòn như kim châm muối xát lan ra, cho dù cô kiên nhẫn ra sao đều kiềm nén không nổi sự đau đớn bật ra nơi khóe miệng.

Đau, cả người đau, tim lại đau nhiều hơn.

Cô là đại tiểu thư tự kiêu nhà bên, quen biết người không rõ ràng, ngây ngô mà qua hai mươi mấy năm này, ngay cả người yêu bản thân nhất là ai, cũng đều không biết.

Ngọn lửa mãnh liệt quấn lên khắp người cô, cô khó khăn lăn một vòng, đau đến sức lực để hét cũng không có.

Tất cả những thứ này, đều là Chiến Bạc Như và Lâm Lạc Vũ làm hại. Cô hận! Hận tính cách trong ngoài bất nhất này, hận hai người tâm địa rắn rết, càng hận chính mình có mắt không tròng.

Nếu như tất cả có thể quay lại, cô nhất định sẽ không ngu xuẩn mà nhu nhược như thế này nữa!

"Chiến ca ca, nếu như có thể lại gặp được anh, em nhất định sẽ chủ động nắm lấy tay anh."

Lâm Giang Hạ trước khi bị lửa lớn nuốt trọn hoàn toàn, dùng hết sức lực cuối cùng, đem chiếc nhẫn kim cương đang đeo trên cổ lấy xuống, đeo vào ngón tay của mình.

Đó là nhẫn đính hôn mà Chiến Bắc Hằng đã cho Lâm Giang Hạ, tất cả mọi người đều cho rằng cô đã làm mất đi rồi, nhưng không ai ngờ tới, chiếc nhẫn này, đã bị Lâm Giang Hạ tháo ra, lén lút đeo ở trên cổ.

"Kiếp sau, em muốn làm vợ của Chiến ca ca."
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Đăng ký đăng truyện dịch
Tên truyện: 重生暖婚:叮咚,甜妻已上线 (Trùng Sinh Hôn Nhân Ấm Áp: Ding - Dong, Cô Vợ Ngọt Ngào Đã Online)
Tác giả: Điềm Tiểu Bạch
Cảm ơn bạn đã đăng ký dịch! Mình sẽ xem và nhận xét sau nhé :D

Nếu bạn muốn dịch từ từ, lâu lâu đăng chương, thì có thể tiếp tục đăng trương trong topic Trùng Sinh Hôn Nhân Ấm Áp: Ding - Dong, Cô Vợ Ngọt Ngào Đã Online (mình đã move topic này vào box Đăng ký dịch).

Nếu bạn muốn đăng truyện bên Bạch Ngọc Sách - Reader , mình sẽ chờ bạn dịch đủ 10 chương (đạt yêu cầu) thì sẽ xin Account bên khu Reader cho bạn nhe :D
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
-194,93
Tu vi
0,00
Cảm ơn bạn đã đăng ký dịch! Mình sẽ xem và nhận xét sau nhé :D

Nếu bạn muốn dịch từ từ, lâu lâu đăng chương, thì có thể tiếp tục đăng trương trong topic Trùng Sinh Hôn Nhân Ấm Áp: Ding - Dong, Cô Vợ Ngọt Ngào Đã Online (mình đã move topic này vào box Đăng ký dịch).

Nếu bạn muốn đăng truyện bên Bạch Ngọc Sách - Reader , mình sẽ chờ bạn dịch đủ 10 chương (đạt yêu cầu) thì sẽ xin Account bên khu Reader cho bạn nhe :D
Dạ, mình cảm ơn ạ
 

Vivian Nhinhi

Thái Ất Thượng Vị
Đệ Nhất Converter Tháng 6
Ngọc
293,36
Tu vi
5.727,52
Đăng ký đăng truyện dịch
Tên truyện: 重生暖婚:叮咚,甜妻已上线 (Trùng Sinh Hôn Nhân Ấm Áp: Ding - Dong, Cô Vợ Ngọt Ngào Đã Online)
Tác giả: Điềm Tiểu Bạch
Chào bạn.
tôi có đọc truyện bạn edit đăng đây và ở box đăng ký dịch. Không biết góp ý ở đâu nên mạo muội vào đây. Trong mấy chương bạn đăng, tôi thấy sự cố gắng chau chuốt câu từ và chú thích của bạn. Nhưng trong bản edit quả thật vẫn còn vài chỗ hơi “dễ dãi”, chưa đúng ngữ pháp hoặc không phù hợp văn cảnh. (Tôi không so với bản gốc mà chỉ xem bản dịch bạn đăng thôi.)
Đơn cử như “thiên phương dạ đàm”: bạn nên dịch thẳng là “chuyện viển vông”, “bất khả thi”... như bạn chú thích thì hợp lý với câu văn hơn là để nghĩa đen của cụm đó.
Hoặc cách nữ chính gọi nam chính là “Chiến ca ca” cũng thế. “Ca ca” trong bối cảnh hiện đại nếu không phải biệt danh thì chỉ nên dịch là “anh” Chiến, hay “Chiến ca” như cách gọi đang phổ biến hiện nay thôi.
Bạn cũng nên đọc lại bản dịch của mình trước hoặc ngay sau khi đăng để kiểm tra xem có lỗi diễn đạt, thừa từ nào hay không nhé. Vì tôi thấy thái độ nghiêm túc của bạn trong việc luyện tập dịch (hay bạn gọi là edit) nên mới nhận xét hơi có phần “bới lông tìm vết” thế này.
Mong bạn thấu hiểu và cố gắng hơn.
Ủng hộ và chờ đợi các chương truyện tiếp theo từ bạn.
Thân!
@Niệm Di xin phép mod!
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
-194,93
Tu vi
0,00
Chào bạn.
tôi có đọc truyện bạn edit đăng đây và ở box đăng ký dịch. Không biết góp ý ở đâu nên mạo muội vào đây. Trong mấy chương bạn đăng, tôi thấy sự cố gắng chau chuốt câu từ và chú thích của bạn. Nhưng trong bản edit quả thật vẫn còn vài chỗ hơi “dễ dãi”, chưa đúng ngữ pháp hoặc không phù hợp văn cảnh. (Tôi không so với bản gốc mà chỉ xem bản dịch bạn đăng thôi.)
Đơn cử như “thiên phương dạ đàm”: bạn nên dịch thẳng là “chuyện viển vông”, “bất khả thi”... như bạn chú thích thì hợp lý với câu văn hơn là để nghĩa đen của cụm đó.
Hoặc cách nữ chính gọi nam chính là “Chiến ca ca” cũng thế. “Ca ca” trong bối cảnh hiện đại nếu không phải biệt danh thì chỉ nên dịch là “anh” Chiến, hay “Chiến ca” như cách gọi đang phổ biến hiện nay thôi.
Bạn cũng nên đọc lại bản dịch của mình trước hoặc ngay sau khi đăng để kiểm tra xem có lỗi diễn đạt, thừa từ nào hay không nhé. Vì tôi thấy thái độ nghiêm túc của bạn trong việc luyện tập dịch (hay bạn gọi là edit) nên mới nhận xét hơi có phần “bới lông tìm vết” thế này.
Mong bạn thấu hiểu và cố gắng hơn.
Ủng hộ và chờ đợi các chương truyện tiếp theo từ bạn.
Thân!
@Niệm Di xin phép mod!
Cảm ơn lời góp ý chân thành từ bạn ạ!
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top