Ta đăng ký đăng truyện sau:
Tên truyện: Mạnh bà truy phu ký
Tác giả: Bạo Vũ Lê Hoa Chúc
Dịch: Thanh Hoan
spoiler 1 chương:
Tag ad: @Độc Hành @Vạn Cổ @Sided Lovettt
Vui lòng xem giúp ta!
Cảm ơn nhiều!
Tên truyện: Mạnh bà truy phu ký
Tác giả: Bạo Vũ Lê Hoa Chúc
Dịch: Thanh Hoan
spoiler 1 chương:
Mạnh bà truy phu ký
Dịch: Thanh Hoan
Chương 1: Mạnh bà xinh đẹp
Bầu trời tối âm trầm mờ ảo, gió xoáy đục ngầu cuốn đất cát lên, kết hợp với tảng đá lớn có khắc ba chữ Cầu Nại Hà cách đó không xa, lại nghe tiếng quỷ khóc sói gào từ mười tám tầng địa ngục truyền đến, mô tả cực kỳ rõ nét bầu không khí rùng rợn dưới Địa phủ.
Các quỷ hồn đứng xếp hàng cầm phiếu đánh số thứ tự đi chết, à không là phiếu đánh số thứ tự đi đầu thai, chờ được nhận một bát canh thang giúp bọn họ quên hết chuyện cũ trước kia do Mạnh bà bên cầu Nại Hà phát, từ đây buông xuống hết thảy, một lần nữa làm người.
“Ta không uống! Một tiểu đồng có hai hàng tóc mai ở đầu hàng ôm cánh tay đứng đó, phùng má: “Ta chỉ xuống hạ giới lịch luyện, vì sao phải xóa ký ức? Ta không muốn, ta không phục!”
Nghe thấy thế, quỷ sai phụ trách phát canh Mạnh bà tỏ vẻ cực kỳ khó xử.
Trên bàn trà bên cạnh tiểu đồng có một nữ tử trẻ tuổi đang chợp mắt nghỉ ngơi, nghe câu này của tiểu đồng thì chợt mở mắt ra.
Nàng ta cực kỳ đẹp, trường mi nhập tấn, cặp mắt đen huyền, khóe mắt hơi xếch, dưới đuôi mắt có hai đường đỏ nhạt, nhìn thoáng qua giống như nữ tử nhân gian điểm phấn son. Xinh đẹp không giống phàm nhân, nàng ta chính xác cũng không phải người, bởi vì nàng ta chính là Mạnh bà, người sống dưới Địa phủ mấy ngàn năm: Mạnh Thê Thê.
Cái tên Mạnh Thê Thê này nghe ra chỉ thấy cực kỳ mảnh mai yếu đuối, lại đi với dung mạo kia của chính nàng, khiến cho người ta cảm thấy nàng là một nữ tử yếu đuối cần được bảo vệ.
Nhưng mà…
Rầm một tiếng, Mạnh Thê Thê một quyền nện gẫy bàn gỗ bên cạnh, bàn gỗ kêu một tiếng rồi gãy thành hai nửa. Tiểu đồng với quỷ hồn đang xếp hạng đều bị dọa đến rùng mình một cái. Còn tất cả quỷ sai tuần tra xung quanh trong lòng lại thầm nói: “Lại nữa rồi.”
Tiểu đồng còn chưa kịp phản ứng, một giây sau đã cảm thấy trời đất quay cuồng, định thần lại thì phát hiện cổ áo của mình bị Mạnh Thê Thê túm chặt. Mạnh Thê Thê xách nó giữa không trung, trừng cặp mặt xinh đẹp của nàng: “Không uống? Ngươi lại còn nói ngươi không uống?”
Tiểu đồng bị khí thế hung hăng của nàng dọa cho giật nảy mình, nhưng vẫn cứng cổ đáp: “Ta không uống đấy! Ta là đồng tử dưới trướng Nguyệt lão, lần này hạ phàm lịch luyện là có mệnh lệnh yêu cầu. Nguyệt lão cũng không bảo ta phải ăn canh để đầu thai!”
Mạnh Thê Thê cuồng tiếu một tiếng, đột nhiên kề sát lại gần mặt của tiểu đồng, dữ tợn nói: “Ta nói cho ngươi biết, nơi này là âm tào địa phủ! Tất cả mọi người qua cầu Nại Hà đều phải uống canh ta nấu, không có người, không có quỷ, lại càng không có thần tiên nào là ngoại lệ cả! Ngọc đế cũng không được!”
Dứt lời, nàng kêu hai quỷ sai đè nghiến tay chân của tiểu đồng xuống, đặt cái phễu trong miệng tiểu đồng, rót hết một bát canh Mạnh bà to. Nàng còn chưa hết giận: “Xách một thùng lại đây cho ta!”
Một trong số hai quỷ sai đang giữ chặt tiểu đồng toàn thân run lên, lắp bắt khuyên can: “Mạnh tỷ tỷ, như vậy e là không hay đâu, đây là người của Nguyệt lão, mà Nguyệt lão lại nổi danh hẹp hòi, nếu như Nguyệt lão nhân chuyện này mang thù…”
Mạnh Thê Thê hất cái cằm xinh đẹp của nàng lên: “Qua cầu Nại Hà thì phải uống canh Mạnh bà, đây là quy định cấp trên! Ta có sai gì đâu? Lão dám đến báo thù, ta sẽ cho lão uống đầy một bụng canh Mạnh bà!”
Quỷ sai bị khẩu khí điên cuồng của nàng dọa sợ, không dám chậm trễ, vội vàng đi xách một thùng canh Mạnh bà đầy ắp đến. Mạnh Thê Thê vừa rót canh vừa cười điên cuồng không dứt. Tiểu đồng uống đến bụng căng lên, cuối cùng lúc đứng lên trông như mang thai bảy tháng!
Cuối cùng, tiểu đồng mang vẻ mặt phẫn hận ôm bụng nhảy từ trên cầu Nại Hà xuống, biến mất dưới dòng Vong Xuyên cuộn sóng.
Mạnh Thê Thê lúc này mới hài lòng phủi phủi bụi không hề tồn tại trên tay. Nàng nhẹ nhàng nhìn qua, đường đỏ nhạt nơi khóe mắt trông cực kỳ quyến rũ: “Còn ai không muốn uống canh nữa nào?”
Bầy quỷ hồn đang xếp hàng chấn động, nhao nhao cúi đầu xuống, cun cút xếp hàng.
Dịch: Thanh Hoan
Chương 1: Mạnh bà xinh đẹp
Bầu trời tối âm trầm mờ ảo, gió xoáy đục ngầu cuốn đất cát lên, kết hợp với tảng đá lớn có khắc ba chữ Cầu Nại Hà cách đó không xa, lại nghe tiếng quỷ khóc sói gào từ mười tám tầng địa ngục truyền đến, mô tả cực kỳ rõ nét bầu không khí rùng rợn dưới Địa phủ.
Các quỷ hồn đứng xếp hàng cầm phiếu đánh số thứ tự đi chết, à không là phiếu đánh số thứ tự đi đầu thai, chờ được nhận một bát canh thang giúp bọn họ quên hết chuyện cũ trước kia do Mạnh bà bên cầu Nại Hà phát, từ đây buông xuống hết thảy, một lần nữa làm người.
“Ta không uống! Một tiểu đồng có hai hàng tóc mai ở đầu hàng ôm cánh tay đứng đó, phùng má: “Ta chỉ xuống hạ giới lịch luyện, vì sao phải xóa ký ức? Ta không muốn, ta không phục!”
Nghe thấy thế, quỷ sai phụ trách phát canh Mạnh bà tỏ vẻ cực kỳ khó xử.
Trên bàn trà bên cạnh tiểu đồng có một nữ tử trẻ tuổi đang chợp mắt nghỉ ngơi, nghe câu này của tiểu đồng thì chợt mở mắt ra.
Nàng ta cực kỳ đẹp, trường mi nhập tấn, cặp mắt đen huyền, khóe mắt hơi xếch, dưới đuôi mắt có hai đường đỏ nhạt, nhìn thoáng qua giống như nữ tử nhân gian điểm phấn son. Xinh đẹp không giống phàm nhân, nàng ta chính xác cũng không phải người, bởi vì nàng ta chính là Mạnh bà, người sống dưới Địa phủ mấy ngàn năm: Mạnh Thê Thê.
Cái tên Mạnh Thê Thê này nghe ra chỉ thấy cực kỳ mảnh mai yếu đuối, lại đi với dung mạo kia của chính nàng, khiến cho người ta cảm thấy nàng là một nữ tử yếu đuối cần được bảo vệ.
Nhưng mà…
Rầm một tiếng, Mạnh Thê Thê một quyền nện gẫy bàn gỗ bên cạnh, bàn gỗ kêu một tiếng rồi gãy thành hai nửa. Tiểu đồng với quỷ hồn đang xếp hạng đều bị dọa đến rùng mình một cái. Còn tất cả quỷ sai tuần tra xung quanh trong lòng lại thầm nói: “Lại nữa rồi.”
Tiểu đồng còn chưa kịp phản ứng, một giây sau đã cảm thấy trời đất quay cuồng, định thần lại thì phát hiện cổ áo của mình bị Mạnh Thê Thê túm chặt. Mạnh Thê Thê xách nó giữa không trung, trừng cặp mặt xinh đẹp của nàng: “Không uống? Ngươi lại còn nói ngươi không uống?”
Tiểu đồng bị khí thế hung hăng của nàng dọa cho giật nảy mình, nhưng vẫn cứng cổ đáp: “Ta không uống đấy! Ta là đồng tử dưới trướng Nguyệt lão, lần này hạ phàm lịch luyện là có mệnh lệnh yêu cầu. Nguyệt lão cũng không bảo ta phải ăn canh để đầu thai!”
Mạnh Thê Thê cuồng tiếu một tiếng, đột nhiên kề sát lại gần mặt của tiểu đồng, dữ tợn nói: “Ta nói cho ngươi biết, nơi này là âm tào địa phủ! Tất cả mọi người qua cầu Nại Hà đều phải uống canh ta nấu, không có người, không có quỷ, lại càng không có thần tiên nào là ngoại lệ cả! Ngọc đế cũng không được!”
Dứt lời, nàng kêu hai quỷ sai đè nghiến tay chân của tiểu đồng xuống, đặt cái phễu trong miệng tiểu đồng, rót hết một bát canh Mạnh bà to. Nàng còn chưa hết giận: “Xách một thùng lại đây cho ta!”
Một trong số hai quỷ sai đang giữ chặt tiểu đồng toàn thân run lên, lắp bắt khuyên can: “Mạnh tỷ tỷ, như vậy e là không hay đâu, đây là người của Nguyệt lão, mà Nguyệt lão lại nổi danh hẹp hòi, nếu như Nguyệt lão nhân chuyện này mang thù…”
Mạnh Thê Thê hất cái cằm xinh đẹp của nàng lên: “Qua cầu Nại Hà thì phải uống canh Mạnh bà, đây là quy định cấp trên! Ta có sai gì đâu? Lão dám đến báo thù, ta sẽ cho lão uống đầy một bụng canh Mạnh bà!”
Quỷ sai bị khẩu khí điên cuồng của nàng dọa sợ, không dám chậm trễ, vội vàng đi xách một thùng canh Mạnh bà đầy ắp đến. Mạnh Thê Thê vừa rót canh vừa cười điên cuồng không dứt. Tiểu đồng uống đến bụng căng lên, cuối cùng lúc đứng lên trông như mang thai bảy tháng!
Cuối cùng, tiểu đồng mang vẻ mặt phẫn hận ôm bụng nhảy từ trên cầu Nại Hà xuống, biến mất dưới dòng Vong Xuyên cuộn sóng.
Mạnh Thê Thê lúc này mới hài lòng phủi phủi bụi không hề tồn tại trên tay. Nàng nhẹ nhàng nhìn qua, đường đỏ nhạt nơi khóe mắt trông cực kỳ quyến rũ: “Còn ai không muốn uống canh nữa nào?”
Bầy quỷ hồn đang xếp hàng chấn động, nhao nhao cúi đầu xuống, cun cút xếp hàng.
《阎王溺爱:孟婆追夫记》
第一章美艳的孟婆
暗沉昏黄的天空,浑浊的风卷起地上的砂砾,配着不远处一块刻着‘奈何桥’三字的巨石,再听着十八层地狱下传来的鬼哭狼嚎,将地府的气氛勾勒的肃杀无比。
鬼魂们排着队拿着去死的号码牌,哦不,是去投胎的号码牌,等着奈何桥旁的孟婆赐予他们一碗忘却前尘往事的羹汤,从此洗心革面,重新做人。
“我不喝!”排在最首位的双鬓小童抱臂站着,嘟着脸,“我只是下界历练,为何要抹去记忆,我不愿,我不服!”
听了这话,负责端送孟婆汤的鬼差满面为难。
小童身旁的茶摊摊位上一妙龄女子本在闭眼休息,听了小童这话倏的睁开眼。
她生的极美,长眉入鬓,细窄上翘的眼眶里嵌着一双漆黑的眼,眼尾处有两道浅红色的疤痕,乍一看去就如同民间女子点晴的胭脂。漂亮的不像凡人,她也的确不是人,因为她就是在地府呆了几千年的孟婆,孟萋萋。
孟萋萋名字听起来十分柔弱,再配上她本人那副容貌,让人觉得她是一个需要保护的弱女子。
然而……
“咔”的一声,孟萋萋一拳砸断了身旁的木桌,木桌应声裂成两半。小童及排队的鬼魂都吓得浑身一抖,周围巡逻的鬼差全都内心默默道:又来了。
小童还没反应过来,下一秒只觉天旋地转,再回过神来发现自己的领子被揪在孟萋萋手里,孟萋萋将他提在半空,瞪着她好看的一双美目,“你说你不喝?你居然说你不喝?!”
小童被她这副恶狠狠的气势吓了一跳,却犹自梗着脖子道,“我就不喝!我是月老的座下童子,此番下凡历练是受命所托,月老可没让我喝汤再投胎!”
孟萋萋一声狂笑,随即突然逼近小童的一张脸,狰狞道,“我告诉你,这里是阴曹地府!所有人过奈何桥都得喝我煮的汤,没有人没有鬼更没有神仙能例外!玉帝也不行!”
说罢她招呼两个鬼差死死按住小童的手脚,拿了漏斗放在小童嘴里,灌了整整一大碗孟婆汤。她仍然不解气,“去给我提个桶过来!”
按着小童的其中一个鬼差浑身一颤,结结巴巴劝解“孟姐姐,这恐怕不好吧,这月老的人,月老可是出了名的小气,要是月老回头记仇起来……”
孟萋萋扬起她那漂亮的下颚“过奈何桥就要喝孟婆汤,这是上头的规矩!我有何错?他敢寻仇,我就要他也喝一肚子孟婆汤!”
鬼差被她疯狂的口气吓住,不敢耽搁,连忙去提了一个桶装着满满的孟婆汤来。孟萋萋一边灌汤,一边狂笑不止。小童喝的肚子胀起,最终站起来时足足像怀孕了七个月!
最终小童带着愤恨羞怒的神情抱着肚子从奈何桥上坠了下去,消失在波涛汹涌的忘川河中。
孟萋萋这才满意的吹了吹手上不存在的灰尘,她轻轻回眸,眼角那一抹浅红显得很是妩媚,“还有谁不愿意喝汤?”
排队的众鬼魂一震,纷纷低下头老老实实排队。
第一章美艳的孟婆
暗沉昏黄的天空,浑浊的风卷起地上的砂砾,配着不远处一块刻着‘奈何桥’三字的巨石,再听着十八层地狱下传来的鬼哭狼嚎,将地府的气氛勾勒的肃杀无比。
鬼魂们排着队拿着去死的号码牌,哦不,是去投胎的号码牌,等着奈何桥旁的孟婆赐予他们一碗忘却前尘往事的羹汤,从此洗心革面,重新做人。
“我不喝!”排在最首位的双鬓小童抱臂站着,嘟着脸,“我只是下界历练,为何要抹去记忆,我不愿,我不服!”
听了这话,负责端送孟婆汤的鬼差满面为难。
小童身旁的茶摊摊位上一妙龄女子本在闭眼休息,听了小童这话倏的睁开眼。
她生的极美,长眉入鬓,细窄上翘的眼眶里嵌着一双漆黑的眼,眼尾处有两道浅红色的疤痕,乍一看去就如同民间女子点晴的胭脂。漂亮的不像凡人,她也的确不是人,因为她就是在地府呆了几千年的孟婆,孟萋萋。
孟萋萋名字听起来十分柔弱,再配上她本人那副容貌,让人觉得她是一个需要保护的弱女子。
然而……
“咔”的一声,孟萋萋一拳砸断了身旁的木桌,木桌应声裂成两半。小童及排队的鬼魂都吓得浑身一抖,周围巡逻的鬼差全都内心默默道:又来了。
小童还没反应过来,下一秒只觉天旋地转,再回过神来发现自己的领子被揪在孟萋萋手里,孟萋萋将他提在半空,瞪着她好看的一双美目,“你说你不喝?你居然说你不喝?!”
小童被她这副恶狠狠的气势吓了一跳,却犹自梗着脖子道,“我就不喝!我是月老的座下童子,此番下凡历练是受命所托,月老可没让我喝汤再投胎!”
孟萋萋一声狂笑,随即突然逼近小童的一张脸,狰狞道,“我告诉你,这里是阴曹地府!所有人过奈何桥都得喝我煮的汤,没有人没有鬼更没有神仙能例外!玉帝也不行!”
说罢她招呼两个鬼差死死按住小童的手脚,拿了漏斗放在小童嘴里,灌了整整一大碗孟婆汤。她仍然不解气,“去给我提个桶过来!”
按着小童的其中一个鬼差浑身一颤,结结巴巴劝解“孟姐姐,这恐怕不好吧,这月老的人,月老可是出了名的小气,要是月老回头记仇起来……”
孟萋萋扬起她那漂亮的下颚“过奈何桥就要喝孟婆汤,这是上头的规矩!我有何错?他敢寻仇,我就要他也喝一肚子孟婆汤!”
鬼差被她疯狂的口气吓住,不敢耽搁,连忙去提了一个桶装着满满的孟婆汤来。孟萋萋一边灌汤,一边狂笑不止。小童喝的肚子胀起,最终站起来时足足像怀孕了七个月!
最终小童带着愤恨羞怒的神情抱着肚子从奈何桥上坠了下去,消失在波涛汹涌的忘川河中。
孟萋萋这才满意的吹了吹手上不存在的灰尘,她轻轻回眸,眼角那一抹浅红显得很是妩媚,“还有谁不愿意喝汤?”
排队的众鬼魂一震,纷纷低下头老老实实排队。
《 diêm vương nịch ái: mạnh bà truy phu ký 》
đệ nhất chương mỹ diễm đích mạnh bà
ám trầm hôn hoàng đích thiên không, hồn trọc đích phong quyển khởi địa thượng đích sa lịch, phối trứ bất viễn xử nhất khối khắc trứ' nại hà kiều' tam tự đích cự thạch, tái thính trứ thập bát tằng địa ngục hạ truyện lai đích quỷ khốc lang hào, tương địa phủ đích khí phân câu lặc đích túc sát vô bỉ.
quỷ hồn môn bài trứ đội nã trứ khứ tử đích hào mã bài, nga bất, thị khứ đầu thai đích hào mã bài, đẳng trứ nại hà kiều bàng đích mạnh bà tứ dư tha môn nhất oản vong khước tiền trần vãng sự đích canh thang, tòng thử tẩy tâm cách diện, trọng tân tố nhân.
ngã bất hát! bài tại tối thủ vị đích song tấn tiểu đồng bão tí trạm trứ, đô trứ kiểm, ngã chích thị hạ giới lịch luyện, vi hà yếu mạt khứ ký ức, ngã bất nguyện, ngã bất phục!
thính liễu giá thoại, phụ trách đoan tống mạnh bà thang đích quỷ soa mãn diện vi nan.
tiểu đồng thân bàng đích trà than than vị thượng nhất diệu linh nữ tử bản tại bế nhãn hưu tức, thính liễu tiểu đồng giá thoại thúc đích tĩnh khai nhãn.
tha sinh đích cực mỹ, trường mi nhập tấn, tế trách thượng kiều đích nhãn khuông lý khảm trứ nhất song tất hắc đích nhãn, nhãn vĩ xử hữu lưỡng đạo thiển hồng sắc đích ba ngân, sạ nhất khán khứ tựu như đồng dân gian nữ tử điểm tình đích yên chi. phiêu lượng đích bất tượng phàm nhân, tha dã đích xác bất thị nhân, nhân vi tha tựu thị tại địa phủ ngốc liễu kỷ thiên niên đích mạnh bà, mạnh thê thê.
mạnh thê thê danh tự thính khởi lai thập phân nhu nhược, tái phối thượng tha bản nhân na phó dung mạo, nhượng nhân giác đắc tha thị nhất cá nhu yếu bảo hộ đích nhược nữ tử.
nhiên nhi......
ca đích nhất thanh, mạnh thê thê nhất quyền tạp đoạn liễu thân bàng đích mộc trác, mộc trác ứng thanh liệt thành lưỡng bán. tiểu đồng cập bài đội đích quỷ hồn đô hách đắc hồn thân nhất đẩu, chu vi tuần la đích quỷ soa toàn đô nội tâm mặc mặc đạo: hựu lai liễu.
tiểu đồng hoàn một phản ứng quá lai, hạ nhất miểu chích giác thiên toàn địa chuyển, tái hồi quá thần lai phát hiện tự kỷ đích lĩnh tử bị thu tại mạnh thê thê thủ lý, mạnh thê thê tương tha đề tại bán không, trừng trứ tha hảo khán đích nhất song mỹ mục, nhĩ thuyết nhĩ bất hát? nhĩ cư nhiên thuyết nhĩ bất hát?!
tiểu đồng bị tha giá phó ác ngoan ngoan đích khí thế hách liễu nhất khiêu, khước do tự ngạnh trứ bột tử đạo, ngã tựu bất hát! ngã thị nguyệt lão đích tọa hạ đồng tử, thử phiên hạ phàm lịch luyện thị thụ mệnh sở thác, nguyệt lão khả một nhượng ngã hát thang tái đầu thai!
mạnh thê thê nhất thanh cuồng tiếu, tùy tức đột nhiên bức cận tiểu đồng đích nhất trương kiểm, tranh nanh đạo, ngã cáo tố nhĩ, giá lý thị âm tào địa phủ! sở hữu nhân quá nại hà kiều đô đắc hát ngã chử đích thang, một hữu nhân một hữu quỷ canh một hữu thần tiên năng lệ ngoại! ngọc đế dã bất hành!
thuyết bãi tha chiêu hô lưỡng cá quỷ soa tử tử án trụ tiểu đồng đích thủ cước, nã liễu lậu đấu phóng tại tiểu đồng chủy lý, quán liễu chỉnh chỉnh nhất đại oản mạnh bà thang. tha nhưng nhiên bất giải khí, khứ cấp ngã đề cá dũng quá lai!
án trứ tiểu đồng đích kỳ trung nhất cá quỷ soa hồn thân nhất chiến, kết kết ba ba khuyến giải mạnh tả tả, giá khủng phạ bất hảo ba, giá nguyệt lão đích nhân, nguyệt lão khả thị xuất liễu danh đích tiểu khí, yếu thị nguyệt lão hồi đầu ký cừu khởi lai......
mạnh thê thê dương khởi tha na phiêu lượng đích hạ ngạc quá nại hà kiều tựu yếu hát mạnh bà thang, giá thị thượng đầu đích quy củ! ngã hữu hà thác? tha cảm tầm cừu, ngã tựu yếu tha dã hát nhất đỗ tử mạnh bà thang!
quỷ soa bị tha phong cuồng đích khẩu khí hách trụ, bất cảm đam các, liên mang khứ đề liễu nhất cá dũng trang trứ mãn mãn đích mạnh bà thang lai. mạnh thê thê nhất biên quán thang, nhất biên cuồng tiếu bất chỉ. tiểu đồng hát đích đỗ tử trướng khởi, tối chung trạm khởi lai thì túc túc tượng hoài dựng liễu thất cá nguyệt!
tối chung tiểu đồng tỉu trứ phẫn hận tu nộ đích thần tình bão trứ đỗ tử tòng nại hà kiều thượng trụy liễu hạ khứ, tiêu thất tại ba đào hung dũng đích vong xuyên hà trung.
mạnh thê thê giá tài mãn ý đích xuy liễu xuy thủ thượng bất tồn tại đích hôi trần, tha khinh khinh hồi mâu, nhãn giác na nhất mạt thiển hồng hiển đắc ngận thị vũ mị, hoàn hữu thùy bất nguyện ý hát thang?
bài đội đích chúng quỷ hồn nhất chấn, phân phân đê hạ đầu lão lão thực thực bài đội.
đệ nhất chương mỹ diễm đích mạnh bà
ám trầm hôn hoàng đích thiên không, hồn trọc đích phong quyển khởi địa thượng đích sa lịch, phối trứ bất viễn xử nhất khối khắc trứ' nại hà kiều' tam tự đích cự thạch, tái thính trứ thập bát tằng địa ngục hạ truyện lai đích quỷ khốc lang hào, tương địa phủ đích khí phân câu lặc đích túc sát vô bỉ.
quỷ hồn môn bài trứ đội nã trứ khứ tử đích hào mã bài, nga bất, thị khứ đầu thai đích hào mã bài, đẳng trứ nại hà kiều bàng đích mạnh bà tứ dư tha môn nhất oản vong khước tiền trần vãng sự đích canh thang, tòng thử tẩy tâm cách diện, trọng tân tố nhân.
ngã bất hát! bài tại tối thủ vị đích song tấn tiểu đồng bão tí trạm trứ, đô trứ kiểm, ngã chích thị hạ giới lịch luyện, vi hà yếu mạt khứ ký ức, ngã bất nguyện, ngã bất phục!
thính liễu giá thoại, phụ trách đoan tống mạnh bà thang đích quỷ soa mãn diện vi nan.
tiểu đồng thân bàng đích trà than than vị thượng nhất diệu linh nữ tử bản tại bế nhãn hưu tức, thính liễu tiểu đồng giá thoại thúc đích tĩnh khai nhãn.
tha sinh đích cực mỹ, trường mi nhập tấn, tế trách thượng kiều đích nhãn khuông lý khảm trứ nhất song tất hắc đích nhãn, nhãn vĩ xử hữu lưỡng đạo thiển hồng sắc đích ba ngân, sạ nhất khán khứ tựu như đồng dân gian nữ tử điểm tình đích yên chi. phiêu lượng đích bất tượng phàm nhân, tha dã đích xác bất thị nhân, nhân vi tha tựu thị tại địa phủ ngốc liễu kỷ thiên niên đích mạnh bà, mạnh thê thê.
mạnh thê thê danh tự thính khởi lai thập phân nhu nhược, tái phối thượng tha bản nhân na phó dung mạo, nhượng nhân giác đắc tha thị nhất cá nhu yếu bảo hộ đích nhược nữ tử.
nhiên nhi......
ca đích nhất thanh, mạnh thê thê nhất quyền tạp đoạn liễu thân bàng đích mộc trác, mộc trác ứng thanh liệt thành lưỡng bán. tiểu đồng cập bài đội đích quỷ hồn đô hách đắc hồn thân nhất đẩu, chu vi tuần la đích quỷ soa toàn đô nội tâm mặc mặc đạo: hựu lai liễu.
tiểu đồng hoàn một phản ứng quá lai, hạ nhất miểu chích giác thiên toàn địa chuyển, tái hồi quá thần lai phát hiện tự kỷ đích lĩnh tử bị thu tại mạnh thê thê thủ lý, mạnh thê thê tương tha đề tại bán không, trừng trứ tha hảo khán đích nhất song mỹ mục, nhĩ thuyết nhĩ bất hát? nhĩ cư nhiên thuyết nhĩ bất hát?!
tiểu đồng bị tha giá phó ác ngoan ngoan đích khí thế hách liễu nhất khiêu, khước do tự ngạnh trứ bột tử đạo, ngã tựu bất hát! ngã thị nguyệt lão đích tọa hạ đồng tử, thử phiên hạ phàm lịch luyện thị thụ mệnh sở thác, nguyệt lão khả một nhượng ngã hát thang tái đầu thai!
mạnh thê thê nhất thanh cuồng tiếu, tùy tức đột nhiên bức cận tiểu đồng đích nhất trương kiểm, tranh nanh đạo, ngã cáo tố nhĩ, giá lý thị âm tào địa phủ! sở hữu nhân quá nại hà kiều đô đắc hát ngã chử đích thang, một hữu nhân một hữu quỷ canh một hữu thần tiên năng lệ ngoại! ngọc đế dã bất hành!
thuyết bãi tha chiêu hô lưỡng cá quỷ soa tử tử án trụ tiểu đồng đích thủ cước, nã liễu lậu đấu phóng tại tiểu đồng chủy lý, quán liễu chỉnh chỉnh nhất đại oản mạnh bà thang. tha nhưng nhiên bất giải khí, khứ cấp ngã đề cá dũng quá lai!
án trứ tiểu đồng đích kỳ trung nhất cá quỷ soa hồn thân nhất chiến, kết kết ba ba khuyến giải mạnh tả tả, giá khủng phạ bất hảo ba, giá nguyệt lão đích nhân, nguyệt lão khả thị xuất liễu danh đích tiểu khí, yếu thị nguyệt lão hồi đầu ký cừu khởi lai......
mạnh thê thê dương khởi tha na phiêu lượng đích hạ ngạc quá nại hà kiều tựu yếu hát mạnh bà thang, giá thị thượng đầu đích quy củ! ngã hữu hà thác? tha cảm tầm cừu, ngã tựu yếu tha dã hát nhất đỗ tử mạnh bà thang!
quỷ soa bị tha phong cuồng đích khẩu khí hách trụ, bất cảm đam các, liên mang khứ đề liễu nhất cá dũng trang trứ mãn mãn đích mạnh bà thang lai. mạnh thê thê nhất biên quán thang, nhất biên cuồng tiếu bất chỉ. tiểu đồng hát đích đỗ tử trướng khởi, tối chung trạm khởi lai thì túc túc tượng hoài dựng liễu thất cá nguyệt!
tối chung tiểu đồng tỉu trứ phẫn hận tu nộ đích thần tình bão trứ đỗ tử tòng nại hà kiều thượng trụy liễu hạ khứ, tiêu thất tại ba đào hung dũng đích vong xuyên hà trung.
mạnh thê thê giá tài mãn ý đích xuy liễu xuy thủ thượng bất tồn tại đích hôi trần, tha khinh khinh hồi mâu, nhãn giác na nhất mạt thiển hồng hiển đắc ngận thị vũ mị, hoàn hữu thùy bất nguyện ý hát thang?
bài đội đích chúng quỷ hồn nhất chấn, phân phân đê hạ đầu lão lão thực thực bài đội.
Tag ad: @Độc Hành @Vạn Cổ @Sided Lovettt
Vui lòng xem giúp ta!
Cảm ơn nhiều!