[ĐK Dịch] Kiếm Chủng - Thân Vẫn Chỉ Tiêm

knoiram

Phàm Nhân
Ngọc
6,43
Tu vi
0,00
Dịch chế hơi nhiều, mong bạn @knoiram chỉ dẫn thêm @@
Chương 80: Thi vương xuất thủ Như Lai thần chưởng.
(Thi vương thiên thủ hóa Như Lai)
Đột nhiên, Kim Tượng Đế cảm giác lực bài xích biến nhỏ, cảm giác chính mình phảng phất xuyên qua một tầng ảo ảnh, luồn tiến vào bên trong một đạo lốc xoáy, không có dấu hiệu gì xảy ra, hắn không phản kháng, mặc cho chính mình tiến vào vòng nước xoáy, trong mắt hắn dần xuất hiện một mảnh lam quang, lam quang như kính, càng lúc càng gần, áp lực kia cũng càng lúc càng nhỏ, mãnh liệt xông tới mảnh lam quang kia.
"Hoa..."
Cảm giác trên người chợt nhẹ, Kim Tượng Đế phát hiện mình xuất hiện bên trong một mảnh thiên địa âm u, phía trên hắn là một tòa núi đá màu đen, mà hắn thì đang ở sâu bên trong hồ nước dưới chân núi đá.
Hắn từ giữa hồ bơi lên bờ, quét mắt nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy một mảnh thiên địa tối tăm, không có ánh trăng sáng, chẳng qua phía xa xa thỉnh thoảng có lam quang chớp động.
" Oa nga, nơi U Minh Địa Giới này thật xinh đẹp nha". Sau lưng hắn, nữ nhân ngư thò ra nữa thân người từ trong Minh tuyền cảm thán nói.
Kim Tượng Đế không cảm thấy cảnh trước mắt xinh đẹp, chẳng qua lần đầu tiên những cảnh vật trước mắt này, hắn cảm thấy có chút đặc biệt.
"Ngươi xem những điểm lam quang kia, thật giống như là từng đóa hoa lam sắc." Nữ nhân ngư từ trong nước bước ra, phần đuôi cá dưới hạ thân nàng đã biến thành đôi chân và được bao phủ bởi một bộ váy màu bạc, nối liền phía trên là một bộ nhuyễn giáp màu bạc, thoạt nhìn trong khá cao ráo và toát lên phần anh khí.
"Ta xem lại giống như là lam sắc hỏa diễm". Kim Tượng Đế nói.
"Mặc kệ là hoa có màu lam hay là đốm lửa màu lam, xem đều đẹp nha, bên trong mảnh âm vụ này có từng đóa lam hoa phiêu động thật là đẹp a." Già Na nói.
Kim Tượng Đế cũng không muốn đứng chỗ này nghe nàng cảm khái, tiếp tục đi về phía trước, hắn muốn xác định phương hướng, bên trong mảnh thiên địa này nếu như lạc mất phương hướng sẽ khiến hắn khó tồn tại nơi đây, hắn nhìn một chút rồi dựa vào cảm giác xác định một hướng sau đó cất bước đi tới. Đột nhiên, hắn dừng bước chân lại, một nơi phía trước cách hắn không xa có một cánh tay tối tăm chui ra khỏi mặt đất đi lên, theo đó là một người tối tăm từ dưới lòng đất chui lên.
Trong mắt Kim Tượng Đế thiên địa như bị chấn động, cho đến khi con người âm u quỷ dị chui ra khỏi mặt đất mới khiến đại địa khôi phục như thường.
Người kia từ trong đại địa chui ra trong tích tắc, nguyên bản da thịt âm u tối đen như sắt nhanh chóng biến thành màu trắng như sương tuyết, trên người cũng liền được phủ bởi một kiện tăng bào hoàng sắc, lúc hắn nhìn qua tức thì có một cỗ tà ác hung sát khí đập thẳng vào mặt.
Lúc này Kim Tượng Đế đã nhìn rõ mặt hắn, đây là một gương mặt âm u, trong mắt nổi lên tơ máu, đầu trọc, đỉnh đầu còn có vết sẹo.
Đây là một cụ thi yêu, Kim Tượng Đế lần đầu nhìn đến đã nhận ra. Vận vật đều có thể hóa yêu, một cá nhân sau khi chết rồi, khô cốt, thi thể đều có thể hóa yêu, thậm chí một bộ phận thân thể đều được. Mà sau khi hóa yêu, tuyệt đối không thể trở về nguyên bản bộ phận của thi thể chủ nhân rồi. Nhưng lại rất có khả năng bảo tồn pháp thuật của thi thể chủ nhân.
"Thi vương". Sau lưng nữ nhân ngư Già Na kinh ngạc nhìn thi yêu ngạc nhiên nói: "Làm sao lại xuất hiện Thi vương, còn là hòa thượng hóa thi yêu nữa."
Có thể hóa thành thi vương chứng tỏ thi yêu này lúc còn sống tu vi không thấp, nếu như không thấp, khi hắn chết không lí nào thi thể hắn có cơ hội hóa yêu.
"Hống..."
Thi vương trong mắt huyết quang chợt lóe, thân thể vừa động đã xuất hiện trước mặt Kim Tượng Đế, hắn di chuyển như xuyên qua không gian mà đến.
Một tay liền hướng ngực Kim Tượng Đế chộp tới.
Kim Tượng Đế nhìn vào cánh tay trắng bệch của thi yêu, chỉ cảm thấy trên cánh tay kia có một cỗ quỷ dị ma lực. Cánh tay kia thật chậm nhưng thân thể lúc này trong tích tắc không động đậy được.
Kim Tượng Đế trong lòng kinh hãi, tên này ra đòn là hướng tâm tạng của mình chộp tới.
Trong lòng tranh thủ điều động pháp lực, Liệt Tự Pháp Chú trong lòng toạc ra, lực lượng trói buộc vô hình trong nháy mắt tán đi, ngay khi cánh tay thi yêu chạm tới thân thể trong nháy mắt, tay hắn bắt được cánh tay thi yêu. Nắm chặt tay thi yêu trong một sát na, một cỗ vô bì âm tà băng hàng chi khí ùa tới, trên cánh tay hắn nháy mắt ngưng kết một tầng hàn băng, cỗ băng hàn kia mang theo cực tà chi khí thuận theo thủ chưởng lan tràn đến trên người hắn.
Trong lòng hắn ý niệm khẽ động, Liệt Tự Pháp Chú tùy tâm mà lên, hàn băng trên cánh tay trong nháy mắt tán đi.
Ánh mắt Kim Tượng Đế lộ vẻ ngưng trọng, trên người dâng cảm giác như núi cao sâm nghiêm.
"Liệt."
Hắn bắt lấy cánh tay thi vương khẽ uốn một cái, thân thể thi vương bị hắn quăng lên.
Trong tích tắc thân thể thi vương bị hắn quăng tứ phân ngũ liệt, chỉ thấy những nơi thi thể thi vương bị quăng qua, trong hư không xuất hiện liệt diễm lôi đình quấn quanh thi vương.
"Ba."
Thân thể thi vương bị nện xuống, một mảnh thiên địa trong nháy mắt rạn nứt, một cái vết rách to lớn xuất hiện ở nơi này, nhưng thân thể thi vương vẫn hoàn hảo chẳng tổn hại tí nào.
Già Na nhìn tình cảnh trước mắt mà trong lòng chấn kinh, nguyên bản nàng cho rằng Kim Tượng Đế chết chắc rồi, nhưng kết quả thi vương lại bị Kim Tượng Đế bắt được cánh tay nện xuống mặt đất.
Trong thời gian Kim Tượng Đế quăng thi thể thi vương xuống mặt đất, thi vương không thể tránh thoát cũng không thể bất kỳ pháp thuật nào, toàn dựa vào nhục thân cường đại chịu đựng bị ném, nàng hoàn toàn có thể khẳng định, một ném này cho dù một tòa sơn dã đều có khả năng bị kích phá.
Nguyên bản nàng còn tưởng rằng Kim Tượng Đế từ một địa phương nhỏ đi ra, liền Bạch Sơn Quân đều không biết, nghĩ hắn cũng không có cường đại pháp chú gì, tu vi cũng là dựa vào thời gian dài mà đi lên. Hiện tại xem ra đạo pháp chú cường đại kia của Kim Tượng Đế cực kỳ không đơn giản, hồi tưởng trong tích tắc, Già Na cảm thấy quanh mình đầy vết rách, xem ra mảnh thiên địa tựa hồ nơi nơi đứt gãy.
"Chúng ta đi." Ngay tại Già Na còn chấn kinh bởi biểu hiện của Kim Tượng Đế, hắn đột nhiên nói.
Chỉ có Kim Tượng Đế rõ ràng nhất, một kích vừa rồi tuy nhìn đơn giản nhưng thật ra lại gần như là thủ đoạn mạnh nhất của hắn rồi, đã ra tới thủ đoạn như thế mà thi vương kia đều không mảy may thương tổn, cho nên hắn biết dù có đánh tiếp cũng không làm gì được thi vương, nếu như không thể nào thắng tức nhiên là muốn nhanh chóng đi tiếp.
Hắn xoay người liền đi, một bước bước ra, trong hư không có khe nứt xuất hiện, thân thể hắn trực tiếp chìm vào trong đó, nhưng ngay lúc thân thể hắn sắp chìm vào bên trong khe nứt rồi, một cánh tay âm tà băng lãnh xuất hiện sau người hắn, phảng phất hắn vô luận đến nơi nào, đều sắp bị cánh tay một trảo xuyên qua lưng tới tận tâm can.
Kim Tượng Đế không cách nào bước tiếp, chỉ có thể xoay người, đồng thời trong nháy mắt hắn xoay người lại, một đạo kiếm quang vạch qua hư không.
Kiếm danh ngọc cảnh, kiếm quang lướt qua hư không sinh ra vết rách, bên trong vết rách vậy mà sinh ra diệu cảnh.
Kiếm xuất ra hiện lên một đạo bạch quang.
Kiếm quang vạch ngang cổ tay thi vương, một đạo vết thương xuất hiện, không có máu, tà quang như hàn ngọc trên cánh tay thi vương nháy mắt tán đi, thủ chưởng kia nháy mắt biến thành màu đen.
Chỉ là khi hắn thu hồi bàn tay mình, trên tay hắn nháy mắt ngưng kết hàn băng tuyết trắng, phát ra một tiếng gầm nhẹ, một mảnh Huyền âm chi khí xông ra, tại trong hư không ngưng kết thành sương.
Kim Tượng Đế đứng ở nơi đó, một kiếm chỉ thi vương, một thân y phục màu vàng, tại trong U Minh Địa Giới này rất bắt mắt.
"Mượn đường mà qua, cần gì phải phân sinh tử". Kim Tượng Đế lành lạnh nói.
Hồng quang trong mắt thi yêu hòa thường chớp động, hắn đánh gái Kim Tượng Đế.
Kim Tượng Đế nhìn vào trong mắt hắn, hắn có linh trí. Nhưng hắn vừa mở miệng, thi yêu kia đã động thủ rồi, trùng trùng ảo ảnh, ngàn vạn cánh tay như thiên thủ Như Lai hướng chính mình đánh tới, hư không chấn động, một mảnh tà quang xung thiên.
Đây là Như Lai Thần Chưởng, là một môn cường đại thần thông của Linh Sơn, Kim Tượng Đế tại bên trong Vạn Pháp Các đã nhìn qua miêu tả về loại pháp môn này. Có thể tu hành ra loại pháp môn này chứng tỏ hòa thường này tuyệt đối không đơn giản, Linh Sơn hòa thượng lại háo thành thi yêu, theo lý mà nói tình huống này đáng lẽ sẽ không phát sinh nhưng lại đã phát sinh rồi.
Kiếm trong tay Kim Tượng Đế vạch ra, bên trong vết kiếm lại có liệt diễm lôi đình phát sinh, mỗi một đạo kiếm quang đều bất đồng, hoặc trầm trọng như núi, hoặc phiêu miễu nhẹ nhàng.
Chỉ là phạm vi công kích của kiếm quang dưới ngàn vạn chưởng ảnh càng lúc càng nhỏ
Kim Tượng Đế phát hiện trùng trùng chưởng ảnh càng lúc càng dày đặc, vô số chưởng ảnh, vô số diện mạo, vô số thân ảnh trùng trùng giao thoa.
Ngàn vạn thủ chưởng đột nhiên hợp thành một chưởng, một chưởng che khuất bầu trời, như một mảnh trời sụp đổ hướng tới Kim Tượng Đế trấn áp xuống, thiên địa phủ một lớp sương trắng, hư không đông kết.
Kim Tượng Đế chỉ cảm thấy kiếm trong tay càng lúc càng nặng, càng lúc càng khó huy động lấy, thân thể linh động quay vòng, ngay lúc ngàn vạn thủ chưởng hóa thành một chưởng thì kiếm quang của hắn cũng thu vào, kiếm ý ngưng tại mũi kiếm, mũi kiếm tê hoa lẫm nhiên.
Nơi xa chợt có quỷ linh xuất hiện, nhìn vào một màng này, trong đó có quỷ linh nói:" Như Lai Thần Chưởng của Linh Sơn quả nhiên bất phàm, mặc dù là thân thể đã hóa yêu cũng cường đại như thế."
Già Na đột nhiên kinh hãi, nàng không nghĩ đến thi vương lại cường đại như thế, lại còn lĩnh hội pháp thuật thượng giai của Linh Sơn.
Kiếm trong tay Kim Tượng Đế đâm ra, mũi kiếm tê hoa chẳng những không diệt đi, ngược lại tại một khắc này càng thêm sáng ngời. Một kiếm này nhìn qua thật chậm, nhưng trong hư không xuất hiện một đạo vết rách khi kiếm quét ra.
Vết rách không có bất kỳ quy tắc nào lại hướng phía thiên không nơi thủ chưởng ấn xuống mà đi. Mũi kiếm đâm lên trên lòng bàn tay, trong nháy mắt lòng bàn tay xuất hiện đạo vết rách, vết rách lướt qua, một tầng thủ chưởng bị tán đi, nhưng thủ chưởng trầm trọng như là vô cùng vô tận.
Già Na nhìn tình huống này biết chắc Kim Tượng Đế sẽ phải thua, trong tay nàng chợt xuất hiện một căn lam sắc pháp trượng, phóng người lên, lam sắc pháp trượng trong tay nàng phát ra một mãnh lam diễm hướng về thủ chưởng mà thiêu đốt, nhưng bên trên thủ chưởng có tà quang chấn động khiến lam diễm không cách nào đến gần.
Ánh sáng trên kiếm trong tay Kim Tượng Đế càng lúc càng nhạt, vết rách kia tựa hồ cũng không cách nào lan tràn ra, ngay tại lúc này, một đạo kim quang hiện lên, đó là một con cự đại kim xà, cùng kiếm hợp làm một, trực tiếp chui vào bên trong thủ chưởng.
"Liệt."
Trùng trùng chưởng ảnh hợp lại làm một cự chưởng che trời dưới công kích của đạo kim quang tức thì chia năm xẻ bảy, kim quang không ngừng lại, trực tiếp hướng phía xa bay đi, trong nháy mắt biến mất.
Mà Già Na cũng thừa cơ hội này hóa thành một đạo lam sắc linh quang hướng tới một phương hướng khác bay đi.
Mấy bữa nay không rảnh nên làm hơi lâu, mình chỉ sửa mấy chỗ chính tả với Vietphrase, còn lại giữ y bản của @KUMA mọi người đọc rồi góp ý cho bạn ấy
 

knoiram

Phàm Nhân
Ngọc
6,43
Tu vi
0,00
bạn cứ sửa mạnh tay vào để mình còn so sánh cho lần sau làm tốt hơn.
Mình edit truyện luôn đặt 2 thứ lên hàng đầu:
+ Việt Hóa tối đa.
+ Giữ hết mức bản gốc của tác giả, ổng chấm ở đâu phẩy ở đâu mình giữ y như vậy, ổng cho nhân vật "ha ha cười rộ" thì không thể viết là "hi hi cười nhẹ" được.
Mọi thứ mình làm cuối cùng là để chuyển một chương truyện từ tiếng Trung sang tiếng Việt mà người đọc có thể đọc hiểu, như đọc một văn bản tiếng Việt, vậy thôi.
 

KUMA

Phàm Nhân
Ngọc
68,84
Tu vi
0,00
Mình edit truyện luôn đặt 2 thứ lên hàng đầu:
+ Việt Hóa tối đa.
+ Giữ hết mức bản gốc của tác giả, ổng chấm ở đâu phẩy ở đâu mình giữ y như vậy, ổng cho nhân vật "ha ha cười rộ" thì không thể viết là "hi hi cười nhẹ" được.
Mọi thứ mình làm cuối cùng là để chuyển một chương truyện từ tiếng Trung sang tiếng Việt mà người đọc có thể đọc hiểu, như đọc một văn bản tiếng Việt, vậy thôi.
ý mình là bạn coi bản dịch của mình ko ổn thì cứ sửa mạnh tay@@, sợ mình dịch chế sai ý tác giả nữa :(
 

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
đệ sợ nhận chương rồi ko dịch dc lỡ tiến độ, thôi thì khi nào rãnh cứ dịch rồi post lên đây trước@@
Èo, như vậy thì trùng chương đấy, nếu đệ rảnh và muốn dịch thì nhận chương xa xa đi, đến chương của đệ nếu vẫn chưa dịch xong thì trả chương, đâu có sao đâu, huynh trả hoài ấy mà.
 

KUMA

Phàm Nhân
Ngọc
68,84
Tu vi
0,00
Èo, như vậy thì trùng chương đấy, nếu đệ rảnh và muốn dịch thì nhận chương xa xa đi, đến chương của đệ nếu vẫn chưa dịch xong thì trả chương, đâu có sao đâu, huynh trả hoài ấy mà.
zậy cho đệ nhận 1-2 chương xa xa đi, cơ mà đệ dịch nhiều cái hại não lắm :v, sợ sai ý tác giả nữa @@
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top