Góc game thủ (đúng nghĩa)

Cửu Vũ

Phàm Nhân
Ngọc
52,00
Tu vi
0,00
Truyện tranh LMHT sưu tầm: “Easyhoon – kẻ phản bội?”, tác giả: Cáo Nhỏ


한낮의 빛이 어둠의 깊이를 어찌 알겠는가?

(Làm sao ánh mặt trời có thể hiểu được chiều sâu của bóng tối?)

a3b7ba2f23ee9ec4b84db5a0abc65207.jpg


00.jpg

01.jpg

02.jpg

03.jpg

04.jpg

05.jpg

06.jpg

07.jpg

08.jpg

09.jpg

10(1).jpg

11(1).jpg

12(1).JPG

13(1).jpg

14(1).jpg

15(1).JPG

16(1).jpg

17(1).jpg

18(1).jpg


 

Phong Thiên

Phàm Nhân
Ngọc
2.116,56
Tu vi
0,00
LoveLing! [Nay OMG chơi mùa giải mới, không còn anh, cũng chẳng còn Uzi, đã thua, ko được chứng kiến Lee Loveling, có chút tiếc nuối, repost bài này bên đây, tôi là 1 game thủ :) ]

“Trong khi chơi game, nhìn vào 9 người chơi còn lại, tôi bỗng nhận ra một thực tế phũ phàng, tôi là người già nhất.



Nhìn lại, một cảm giác trống rỗng trào lên. Ba năm trước, trước khi đi vào con đường game thủ, tôi là ai? Chẳng biết nữa.

Khi học năm 2 cấp 3, bố mẹ tôi li dị. Từ đó tôi trở thành một cậu bé cô độc, chẳng thể kết bạn với ai. Nhưng cũng từ đây tôi nhận ra rằng, mọi thứ đến với mình như thế nào hoàn toàn là do mình.

Tốt nghiệp cấp 3, tôi tiếp tục học nội trú một năm tại một trường cao đẳng nghệ thuật. Lý do chọn đơn thuần vì học cái này có thể sẽ tốt cho tương lai.

Nhưng sau đó, một người bạn của mẹ tôi giới thiệu tôi vào làm trong một nhà máy ở Thượng Hải, tương tự như Foxconn. Sau khi làm thử một ngày, tôi nhận thấy rằng đây không phải công việc dành cho mình. Đây không phải cuộc sống mà tôi muốn sống. Mặc dù tôi không phải là đứa thích hợp cho việc học nhưng rõ ràng, mấy công việc kiểu này khiến tôi cảm thấy vô vọng, bế tắc.

Quay trở lại trường học mọi chuyện cũng không khả quan lắm. Một rồi hai buổi nghỉ, và cuối cùng tôi quyết định bỏ học tìm hướng đi mới.

Vậy tôi giỏi cái gì? Tôi hay làm gì nhất? Chắc chắn rồi, chơi game. Tôi nói chuyện với một vài người bạn qua game. Họ nói rằng có thể cho tôi một công việc. Thật tuyệt vời, tôi nhanh chóng sử dụng tất cả tiền để mua vé máy bay. Hạ cánh xuống Phúc Kiến với chỉ 10$ trong túi.

Nhưng rất may, mọi thứ rất khả quan. 18 tuổi và tôi đã có công việc đầu tiên trong cuộc đời. Rất nhiều thứ đã xảy ra, tôi đã nếm trải tất cả, chua cay mặn ngọt.

Sau đó không lâu, tôi được biết đến LMHT cũng như nghề game thủ. Không biết là do định mệnh hay chỉ đơn thuần may mắn, chỉ sau 2 tháng làm quen, tôi đã trở thành một game thủ chuyên nghiệp.



Mùa 2, tôi đạt rank 4.

Mùa 3 có tới 2 tài khoản trong top 10.

Mùa 4 đạt rank 3.

Trong 3 năm thi đấu, 6 mùa giải, 2 CKTG với OMG, tôi chơi rất nhiều vị trí khác nhau. Hỗ trợ, Xạ thủ (thời điểm đó, tôi thường chơi với Deft, cậu ta chơi hỗ trợ cho tôi xạ thủ), đường trên, hỗ trợ, đi rừng, hỗ trợ rồi lại đi rừng. Dù ở vị trí nào, tôi vẫn luôn cống hiến hết sức mình.

Đương nhiên rồi, tôi vẫn là trai tân. Hồi 2012, tôi có người bạn gái đầu tiên, Lin (hơn tôi 3 tuổi). Nhưng đừng hiểu nhầm, chúng tôi chỉ hẹn hò qua internet. Về cơ bản, tôi mua cho cô ấy mọi thứ cô ấy muốn. May mắn là khi đó tiền thưởng khá rủng rỉnh.

Khoảng một năm rưỡi sau, chúng tôi quyết định gặp mặt nhau. Đó là đợt Tết 2014. Chúng tôi đang ở Harbin. Thao thức, hồi hộp và xao xuyến, cuối cùng tôi cũng gặp cô ấy.

Một tháng sau, chúng tôi chia tay. Có vẻ như việc tôi vẫn muốn theo đuổi nhiều thứ khác trong cuộc sống đã khiến cô ấy thất vọng.

Chắc bạn vẫn còn nhớ, ở thời điểm đó, tôi đã nói rằng giờ đây mình không còn gì vướng bận, sẵn sàng làm lại từ đầu.

Quay trở lại gaming house, tôi được yêu cầu chơi hỗ trợ và quả thực, đó là một khởi đầu mới. Chúng tôi đã tiến tới trận Chung Kết AllStar Mùa 4. OMG nhanh chóng bị SKT hủy diệt. Tôi đã bàng hoàng và không còn biết điều gì diễn ra xung quanh, sau đó quên luôn việc bắt tay sau trận. Khi nhận ra thì mọi người đã rời đi hết. Tôi thành thật xin lỗi.

Mùa 5, với phần lớn các đội, đây là một cơ hội. Rất nhiều game thủ nước ngoài chuyển đến dẫn tới những áp lực khủng khiếp. Vào ngày cuối cùng của kì chuyển nhượng, Uzi chuyển đến. Đây là một canh bạc, có thể là một sự lựa chọn lịch sử, ai cũng thèm khát, nhưng đó cũng có thể bắt đầu cho chuỗi những tháng ngày đáng quên.



Và thực tế cho thấy, tất cả đã tan vỡ. Một mùa giải quá nhiều biến động xảy ra và tôi cũng chẳng thể nhớ được hết. Nhưng nhìn lại, rõ ràng là chúng tôi đã thất bại. Tôi có thể đổ lỗi cho người khác nhưng nghĩ lại, như tôi đã nói “mọi thứ đến với mình như thế nào hoàn toàn là do mình”. Có những thứ không lường xảy ra, nhưng đó vẫn là lỗi của bạn khi đã lỡ lời hay đã đi sai một nước cờ. Ai cũng có lỗi, đó là điều bình thường.

Chúng tôi quá khác nhau. Suy nghĩ khác nhau. Điều kiện khác nhau. Sống trong những thế giới khác nhau. Và 1+1 đôi khi không bằng 2.

Xin lỗi tất cả. Sau cùng tôi nhận ra một điều, tình cảm con người là thứ có thể thay đổi nhanh nhất. Những ngày vừa qua, tôi không biết đã làm thất vọng biết bao người. Và liệu có bao nhiêu người sẵn sàng làm lại từ đầu?

Trong cuộc sống này, trong cái game này, bạn chỉ sống một lần. Cuộc sống giống như một cuộc chơi tràn ngập thuốc độc và bạn chẳng thể biết mình đã bị đầu độc từ khi nào.

Tại sao bạn phải quan tâm tới thế giới nghĩ gì về mình. Hãy thoải mái khóc khi muốn, cười khi muốn. Tôi là chính tôi.
 

vn154846

Phàm Nhân
Ngọc
-375,62
Tu vi
0,00
Làm 1 gamethủ chuyên nghiệp không vui vẻ gì,
Nhất là LMHT, tốc độ phản xạ quan trọng hơn tất cả. Và 1 khoảng cách sai > thua 1 combat > thua 1 game > tội đồ.
Quả thật sức ép rất lớn.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top