Cạc cạc muội thấy Ngã Dục Phong Thiên cũng chưa xuống sắc lắm mà. Tiên nghịch nhiều triết lý nhân sinh, cầu ma nhấn mạnh chữ bi, bi tình, ngã dục thì tiểu shota đáng yêu muốn chết (giữa vs cuối muội chưa xem để ra hết). Nhĩ Căn bút lực, nội dung, tinh thần tiền đề của mỗi tác phẩm xác định tốt lắm.
Thiên Tằm Thổ Đậu tệ nhất, kiểu bí rì rì rồi nhưng cứ ráng viết thành ra viết..lại. Nhớ hồi ĐPTK mới ra kinh điển làm xao: thiếu niên phấn đấu, tinh thần truyện là hăng hái tình nghĩa, tu luyện mới lạ, tình cảm cẩu huyết nhưng ko phản cảm, tình thầy trò, tình gia tộc, huynh đệ, tình tiết gay cấn...blah blah. Thổ Đạu dường như xài hết cảm hứng ság tạo vào ĐPTK rồi, đọc Đct chỉ thấy Thổ bị bệnh bất lực rồi, cần morphin viagra để tìm ság tạo
Cà chua cà pháo Bàn Long cũng xem ko dừng đc. Mới, lạ, sáng tạo dù đôi chỗ loằng tà ngoằng. Các tác phẩm về sau cũng ít lặp, nội dung mới, rất giỏi tạo bố cục tổng thể và tạo tình tiết gây cấn nhưng vì sòn sòn ra tp liên tục khó tránh đôi chỗ hổng, câu văn, triết lý ko sâu sắc. Nhưng tinh thần và hứng khởi ság tác xem như đứng nhất.
Thần đông mọi tp tuy đojc nhưng thật sự ko ấn tuọng nhiều
Vong lão quỷ thì chẹp chẹp, có cảm giác viết PNTT vs MTK là 2 ng khác nhau. Cái tinh thần khắc lạnh thuần tuý tu tiên của PNTT là thứ ko truyện nào có đc.