Nhiều lúc em thấy thật tệ hại, cuộc sống bất công với một cô gái mới lớn, chỉ 18 đôi mươi.
Em bảo: "Em thương anh" Nhưng lại lẩn tránh gặp anh với lý do em tự bịa ra: "Em không muốn mình tổn thương thêm., vì đã từng tổn thương..."
Thế rồi em khóc, thời trẻ trâu, cầm dao cứa lên tay những vết thương, rồi cũng lành hết đau cả thôi, nhưng sẹo thì chẳng lành.
Em bảo, nước mắt, những vết cứa, khóc vì anh, đau vì anh...
Còn anh, anh ấy hồi âm lại tôi:
"Em nói nhớ anh, ừm nghe cũng hay đấy, nhưng anh thì... Chẳng cảm nhận được tý nào.
Em nhớ anh... Và chẳng bao giờ dành 2 phút mỗi ngày gọi cho anh 1 lần.
Em nhớ anh nhưng lại đi nói chuyện với những người khác...
Em bảo... khóc vì anh, đau vì anh...
Nhưng anh... anh là cái quái gì trong cuộc đời em thế?
Khi mà sau khi tổn thương, chẳng xuất hiện nổi 2 phút trong cuộc đời nhau, vậy... em muốn anh hàn gắn thế nào?"
Đến cuối cùng, ai mới là người tổn thương?! Đàn ông hay phụ nữ...? Khi một người cứ trốn, còn người kia cứ đuổi... Hoặc là...
Người này buông tay
Người kia rời bỏ...
Em bảo: "Em thương anh" Nhưng lại lẩn tránh gặp anh với lý do em tự bịa ra: "Em không muốn mình tổn thương thêm., vì đã từng tổn thương..."
Thế rồi em khóc, thời trẻ trâu, cầm dao cứa lên tay những vết thương, rồi cũng lành hết đau cả thôi, nhưng sẹo thì chẳng lành.
Em bảo, nước mắt, những vết cứa, khóc vì anh, đau vì anh...
Còn anh, anh ấy hồi âm lại tôi:
"Em nói nhớ anh, ừm nghe cũng hay đấy, nhưng anh thì... Chẳng cảm nhận được tý nào.
Em nhớ anh... Và chẳng bao giờ dành 2 phút mỗi ngày gọi cho anh 1 lần.
Em nhớ anh nhưng lại đi nói chuyện với những người khác...
Em bảo... khóc vì anh, đau vì anh...
Nhưng anh... anh là cái quái gì trong cuộc đời em thế?
Khi mà sau khi tổn thương, chẳng xuất hiện nổi 2 phút trong cuộc đời nhau, vậy... em muốn anh hàn gắn thế nào?"
Đến cuối cùng, ai mới là người tổn thương?! Đàn ông hay phụ nữ...? Khi một người cứ trốn, còn người kia cứ đuổi... Hoặc là...
Người này buông tay
Người kia rời bỏ...
Last edited: