Phong Thiên
Phàm Nhân
Mùa đông ta lại yêu, có lẽ rẳng không một ai hiểu
Cho ta tìm lại sự ấm áp khi trong lòng này mãi thiếu
Tiết trời sớm đầu đông đơn sắc, đầy xám nhưng bình yên
Ta dành một góc tâm hồn giữ đông lại làm thứ tình riêng
Cho ta tìm lại sự ấm áp khi trong lòng này mãi thiếu
Tiết trời sớm đầu đông đơn sắc, đầy xám nhưng bình yên
Ta dành một góc tâm hồn giữ đông lại làm thứ tình riêng