Đừng Đánh Mất Em

Status
Not open for further replies.

Bạch Cừu

Phàm Nhân
Ngọc
677,24
Tu vi
0,00
Tản văn 1: Những ngày không anh.

Em chưa từng khóc vì một điều gì không thực.

Như là phim chẳng hạn.

Người ta bảo con người hay đồng cảm, khi họ đã trải qua những gì giống thế.

Ngày hôm nay muộn rồi mà anh còn thức.

Làm sao có thể?

Em vẫn đếm từng ngày, từng tháng, từng năm.

Khi mà anh đã đăm đăm trong một hạnh phúc mới,

Còn em thì luôn nhớ về những ngày trẻ khi thời nông nổi.

Vẫn là anh, vẫn là anh.

Khi mà anh đã có tình yêu và hứa hẹn biển xanh,

Thì em vẫn mong những ngày xưa cũ đến.

Em không muốn thoát mình khỏi những đau thương dày xéo như sấm rền...

Trên bầu trời là anh, là anh.

Người ta bảo con người không hay nhung nhớ về những mối tình ngang đời chóng vánh.

Nhưng sao em lại nhớ anh như chưa bao giờ từng được?

Ôi, những ngày không anh, em vụn vỡ,

Chỉ còn những nhớ nhung nhạt nhòa, tàn lụi và dang dở.

Khi mà trái tim em đã tổn thương đến thế,

Thì em sẽ chỉ biết nói với anh bằng những lá thư viết vội mà nhòe đi vì lệ.

Đừng nhìn em mà cười chê,

Vì phụ nữ khi yêu ai mà không một lần yếu đuối.

Và phụ nữ thường chỉ trao duy nhất một cơ hội,

Ấy cũng giống như một ván bài đổ ước, thua thì trắng tay, trắng lòng, trắng dạ!

Ôi những ngày không anh, em buồn lặng,

Chỉ còn những vết thương nông sâu chằng chịt trong trái tim vốn nhiều cay đắng.

Anh, đừng đánh mất ai thêm một lần nữa nhé,

Không phải ai cũng sẵn sàng mang nắng đến cho anh

Không phải ai cũng sẵn sàng thay anh chịu cơn gió lạnh,

Và không phải ai cũng sẵn sàng để anh đánh mất,

Như em...
 

Bạch Cừu

Phàm Nhân
Ngọc
677,24
Tu vi
0,00
Tản văn 2: Những ngày đã cũ, những người đã cũ.
Anh kể cho em nghe, về mối tình đơn phương thuở ngày trước,

Đoạn tình cảm mong manh, anh không đủ dũng cảm để giành được.

Tình đơn phương đau khổ thế nào thì ai cũng biết.

Nhưng rồi dù như nào thì cũng sẽ thành xưa cũ, trôi mãi về phía của hoài niệm.

Thật đáng buồn, anh nhỉ.

Hôm qua chúng mình đã gặp nhau, người đã cũ, tình cũng đã cũ...

Ngày này năm trước vẫn còn đưa đón nhau hẹn hò trên khắp mọi nẻo đường của Hải Phòng, hi hi.

Ấy mà giờ lại mỗi người một lối riêng.

Anh không còn yêu em, em thừa nhận.

Hay đúng là anh còn chưa từng coi em là một hình bóng trong thanh xuân?

Có lẽ em chỉ là người thay thế tạm thời trong những ngày anh đau đớn khi gục ngã.

Rồi thì anh hết đau, mình lại tiếp tục làm người dưng xa lạ.

Mình cứ đi qua nhau, như những người chạy mưa vội vã.

Chẳng ai nói với nhau câu gì,

Thế mà trong lòng em lại dấy lên một nỗi buồn thương nghiêng ngả.

Bao lâu cho lòng em lắng lại?

Bao lâu cho khi em nhìn thấy anh, bất chợt, ở mọi nơi cũng không hề thấy buồn nữa?

Hả người cũ?

Anh từng nói trái tim anh đã chết đi,

Cùng với một mối tình đơn phương suốt cả năm năm ròng.

Và em cũng từng có một tình yêu trọn vẹn,

Làm sao có thể hiểu được nỗi đau anh ghim khắc trong lòng?

Nhưng anh ơi!

Nếu em đã từng có một tình yêu trọn vẹn với người ta,

Thì em của quá khứ sẽ không gặp anh,

Em của hiện tại sẽ không nhớ nhung về anh,

Và có lẽ em của tương lai sẽ không mang hình bóng anh tạc vào kỉ niệm...

Anh yêu một người nhiều năm như vậy,

Chưa từng ngoảnh mặt lại phía sau, để biết rằng,

Trong suốt những năm ấy, cũng từng có người yêu anh đến thế.

Cái gì cũ mà sâu đậm quá thì luôn khó thể quên,

Giống như vết thương nhỏ mỗi lần trái gió trở trời lại đau nhói lên.

Nhưng mà, ai rồi cũng thay đổi,

Và ai rồi cũng thành xưa cũ.

Nếu con người không thể làm cho hình bóng của ai đó trong tâm trí mình thành cũ,

Thì thời gian sẽ thay họ, đem chính họ thành cũ trong cuộc sống của người kia...
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top