[ĐK Dịch] Ngũ Hành Thiên - Phương Tưởng

Luciferos

Phàm Nhân
Ngọc
997,50
Tu vi
0,00
dịch có phần thiếu sót có gì sửa hộ nhé.. cái bản QT của tui dịch k nổi truyện này
Chương 90: Ảnh đậu

Chu Tiểu Hi kích động xông tới, hướng vào bên trong cất tiếng gọi:
- Lão Lỹ, đến xem Ảnh đậu đi!

Lý Duy đang nằm trên giường cau mày vắt óc suy nghĩ, mở miệng đáp:
- Ngươi tự xem đi

- Đừng suy nghĩ nữa, nghĩ nữa cũng không có tác dụng gì đâu, lão sư đã không đáp ứng, ngươi còn có thể xông tới sao? Ngàn vạn lần đừng có đắc tội Cảm Ứng tràng phu tử.

Giọng Chu Tiểu Hi bên ngoài truyền vào:
- Binh Nhân Bộ các ngươi tuyển người không dễ dàng tí nào, nếu người ta ở sau lưng ngươi đâm một dao, ngươi có muốn khóc cũng không kịp.

- Đừng đoán mò, phu tử không phải người như vậy đâu!

Lý Duy vội vàng nói:
- Năm đó ta đã từng trải qua khóa học của Vương phu tử, ta hiểu rõ tính cách của ông ấy.

- Dù sao cũng đừng quá miễn cưỡng, trước đây cũng đã không ít lần chịu thiệt thòi về phương diện này rồi.

Chu Tiểu Hi không yên tâm tiếp tục căn dặn:
- Ta nói rồi, ngươi đừng cả ngày nhíu mắt cau mày, vận khí ngươi đã tốt lắm rồi, đã tìm được một hạt giống tốt. Tuy rằng bây giờ lão sư người ta còn chưa buông nhưng cứ từ từ là được. Còn ta đến bây giờ vẫn chưa có tìm được một cái nào vừa mắt.

Lý Duy ngay cả mí mắt lười nháy:
- Bắc Hải Bộ các ngươi muốn tìm người còn không dễ dàng sao? Cần gì phải đùa cợt với những người khổ sở như chúng ta sao?

- Còn khổ hả, ta thấy là mật ngọt nha

Chu Tiểu Hi kéo dài âm cuối:
- Từ ngày trở về, người nào đó tâm thần liền không yên, ta thấy rõ ràng là động xuân tâm rồi. Mùa xuân a

Lý Duy lập tức bối rối, từ trên giường nhảy dựng lên, lao ra khỏi phòng:
- Xem ra hôm nay hai ta phải so mấy chiêu nha! Ta thì không sao, mà ngươi lại làm tổn hại danh tiếng con gái người ta, ta nhịn không được!

Chu Tiểu Hi giả vờ vô tội:
- Ta có nhắc tới con gái nhà người ta sao? Tổn hại danh tiếng gì rồi?

- Ngươi…

Lý Duy lập tức nghẹn lời, thẹn quá hóa giận:
- Đến đây, hôm nay xem ta đem tên chó Bắc Hải nhà ngươi đánh nhừ xương…

Chu Tiểu Hi cũng không có tức giận, cười ha ha:
- Ta là chó Bắc Hải, ngươi là cây vạn tuế nở hoa, à không không, người sắt nở hoa. Được rồi được rồi, đây là bản chất con người mà, về sau ta giới thiệu vài cô nương ở Bắc Hải cho ngươi, con nhỏ Thủy Linh kia, chậc chậc, tựa như biển rộng nha, biết rõ vì sao con gái ở Bắc Hải chúng ta được gọi là nàng tiên cá không?

Lý Duy quả nhiên bị ngắt lời:
- Rất thủy linh? (thủy linh: nước linh hoạt/ xinh đẹp)

Chu Tiểu Hi vẻ mặt vô tội:
- Thủy Linh đó là Thủy Linh, biển rộng có đặc điểm gì, biển rộng có đặc điểm gì? Hỉ nộ vô thường à! Lúc cao hứng thì sóng yên biển lặng. Khi mất hứng thì sóng dâng gió cuộn. Có biết vì sao ta vẫn còn độc thân không? Nam nhân sống sót trờ về từ gió bão biển rộng a! Nghe nói con gái ở Binh Nhân bộ các ngươi vóc người rất được?

Nhìn thấy vẻ mặt Chu Tiểu Hi hiếu kỳ, Lý Duy gật đầu:
- Đúng vậy, vóc dáng cân xứng ưu mỹ, mỗi người đều có cơ bụng, tuyệt đối không có dư mỡ, càng không có sẹo lồi, hơn nữa các nàng cũng không hỉ nộ vô thường.

- Vậy thì tốt nha!

Hai mắt Chu Tiểu Hi tỏa sáng:
- Hạnh phúc nửa đời sau của anh em đều giao cho ngươi hết

- Chỉ cần ngươi có thể thỏa mãn “ba phải” các nàng cần, ngươi liền sẽ hạnh phúc.

Lý Duy phong vân thanh đạm dựng thẳng ba ngón tay.
- Tiền? Ta có! Mặt mũi? Ta cũng có! Tiền vốn của ta cũng không kém nha!

Chu Tiểu Hi tự tin tràn đầy.

Lý Duy cười ha hả:
- Con gái Binh Nhân bộ chúng ta không đề cập mấy thứ này, “ba phải” các nàng cần là giết người phải thấy máu, tức giận phải đánh người, đau lòng phải xé tan tành mọi thứ

Chu Tiểu Hi run rẩy một cái, tức thì kinh sợ
- Hay là ta vẫn nên độc thân đi

- Được rồi chúng ta không nên nói đến đề tài không vui này, đến đây, xem Ảnh đậu.

Chu Tiểu Hi phấn khởi:
- Ngươi không biết nó khó mua cỡ nào đâu, xếp hàng lâu lắm, bán đến điên cả rồi

- Ảnh đậu gì?

Lý Duy thuận miệng hỏi
- Biết Tổ Diễm không? Lần trước không phải bị Thổ Tu đánh bại sao? Gia hỏa này rất là kiêu ngạo, hạ chiến thư khắp nơi, làm cho ai ai cũng biết, lần này có vẻ mất mặt lắm rồi.

Nhìn Chu Tiểu Hi rõ ràng có phần hả hê


Giữa các thế gia quý tộc và bình dân có một khoảng cách không thể nào vượt qua, dù cho tại tiền tuyến, loại ngăn cách này cũng không phải không tồn tại.

Thế gia quý tộc đa số là những gia tộc có lịch sử lâu đời, nếu ngược dòng mà tìm hiểu thì có rất nhiều nhà tham gia trận chiến tạo ra Ngũ Hành Thiên kia.


Sau khi Ngũ Hành Thiên từ từ ổn định lại, liền bắt đầu chậm rãi mở rộng cơ sở hạ tầng. Vì không ngừng xây dựng thêm nên Ngũ Hành Thiên cần rất nhiều người, vì vậy Ngũ Hành Thiên bắt đầu từ vùng đất cũ thu hút những người có thiên phú tới, di cư tiến nhập vào Ngũ Hành Thiên.


Đa số bình dân ở Ngũ Hành Thiên đều di dân từ đất cũ.


Tuy rằng lực ảnh hưởng của thế gia môn phiệt đang từ từ thấp xuống, trong bình dân cũng xuất hiện nhiều nhân vật kiệt xuất , nhưng mà lúc phân phối tài nguyên, vẫn như cũ vô cùng khác biệt, quý tộc gần như lũng đoạn gần tám phần mười tài nguyên cao cấp.


Mâu thuẫn giữa bình dân và thế gia không chỗ nào không thấy, thâm nhập đến từng ngóc ngách ở Ngũ Hành Thiên này, nhất là tiền tuyến, xung đột kiểu này cơ hồ xảy ra như cơm bữa.


- Việc này có nghe nói qua

Lý Duy gật đầu, cũng nổi lên một chút hứng thú:

- Gia hỏa này lĩnh ngộ tuyệt học như thế nào còn bị đánh cho thê thảm vậy?

- Đúng vậy ta cũng muốn nhìn một chút, một thổ tu lợi hại như vậy từ đâu xuất hiện


Chu Tiểu Hi lấy ra một hạt Ảnh đậu, ném vào Thôn Quang Thổ Ảnh Trư Lung đặt trên bàn. Thôn Quang Thổ Ảnh Trư Lung là một loại chậu hoa rất rẻ hơn nữa được sử dụng rộng rãi, có thể phối hợp sử dụng với sản phẩm quang ảnh của rất nhiều mộc tu.


Chậu sứ nhỏ màu trả, một cây Trư Lung thảo ước chừng 20cm lủng lẳng, treo một cái Trư Lung to lớn, phía trên kèm theo tiêu ký của mộc tu, miệng túi có một vòng màu đỏ.


Ảnh đậu được ném vào trong Trư Lung thảo, nhanh chóng bị dịch thể trong Trư Lung thảo hòa tan, không lâu sau bỗng nhiên miệng túi phun ra một đám ánh sáng màu sắc rực rõ.


Quang ảnh nhàn nhạt tụ tập thành hình ảnh, nhưng có phần mờ ảo.


- Như thế nào không rõ cho lắm?

Chu Tiểu Hi có chút bất mãn:

- Huyễn Ảnh đậu giai thấp nhất, lỗ rồi! Gian thương! Ảnh đậu cấp thấp thế này cũng dám bán giá đó, quả thực điên rồi!

- Ở địa phương nhỏ bé như vậy, đừng có yêu cầu cao quá.

Lý Duy rất quen thuộc tình huống vùng này, hắn nhìn chằm chằm vào quang ảnh nói:

- Tập trung xem đi, nếu ngươi không xem thì càng lỗ

Chu Tiểu Hi nghe vậy cũng không dám hé răng, trừng to mắt mà nhìn sợ bỏ qua một chi tiết nào đó.


Có thể thấy, lúc đầu Huyễn Ảnh đậu bám theo Tổ Diễm vì y quá nổi bật. Công kích sắc bén, trọng thối như búa, không có bất cứ dư thừa nào.


- Thực lực không kém a.

Chu Tiểu Hi lẩm bẩm, trên mặt không còn tí khinh thị như vừa nãy:

- Lưới nhện Địa Hỏa sử dụng không sai


Ngay từ đầu hắn cho rằng Tổ Diễm thua là do kinh nghiệm thực chiến không đủ, nhưng mà theo những gì thấy từ hình ảnh, Tổ Diễm phi thường lão luyện, không phạm phải bất cứ sai lầm gì. Dù cho bản thân Chu Tiểu Hi có thể ỷ vào ưu thế cảnh giới, tại phương diện khác cũng không thể nào làm tốt hơn.


Lý Duy không nói chuyện, chỉ chuyên chú nhìn vào hình ảnh.


Không có tuyển thủ nào chịu được một lần va chạm của Tổ Diễm, tựa như gió thu cuốn hết lá vàng, toàn bộ đều bị quét ra ngoài.


Thẳng đến khi trọng thối của Tổ Diễm quét về một tên mang mặt nạ.


Vị tuyển thủ trông có vẻ không có tí khí thế gì bỗng dưng xuất thủ, một quyền đánh tới trọng thối của Tổ Diễm.


Chu Tiểu Hi không khỏi âm thầm lắc đầu, lực lượng chân lớn hơn nắm đấm rất nhiều, nếu đối phó trọng thối như vậy, hoặc là tìm cơ hội tránh né, hoặc là lấy chứng chọi cứng chân đối chân.


Nhưng mà một màn kế tiếp khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, Tổ Diễm tựa như lò xo bật lui mấy bước, còn tên tuyển thủ kia cũng phải lui về hai bước mới ổn định được thân hình


- Lực lượng không nhỏ.

Lý Duy đánh giá khách quan.

- Tổ Diễm có chút kích động, nhìn có vẻ quen biết đối phương

Chu Tiểu Hi dựa vào kinh nghiệm thực chiến phong phú liền rất nhanh đoán được.


Khi nhìn thấy vị thổ tu thần bí kia xông đến Tổ Diễm, đột nhiên chuyển hướng trên không, hai người mặt liền biến sắc, không hẹn mà cùng đứng lên.
 
Last edited:

ducbv

Phàm Nhân
Ngọc
1.050,00
Tu vi
0,00
Thật lâu rồi mới trở về dịch tiên hiệp, có thể văn phong không được như mong muốn, các đạo hữu rảnh xem qua dùm.
Mặt mũi Đường Thiên tái nhợt, còng lưng đi vào tạp điếm, ba tên Hùng Miêu bị trói chéo tay ra sau, côn đồng thau của Bạch Hùng Miêu đem bọn họ xâu thành một chuỗi.

Tái Lôi nhìn thấy ba người, lửa giận trong lòng bốc lên, nếu như không phải tên hỗn đản này, mình cũng không bị mất mặt như giờ, chắn chắn sẽ không.

Tái Lôi bước một bước lên, vung chiếc giày cao gót lên, liên tiếp ba cái xuyên tâm cước, phốc phốc phốc! (Triple Kills :v)

Sức mạnh của giày cao gót giờ phút này hoàn toàn được vung lên, da mặt ba người giống như sợi mì sau khi thả vào nồi bị chiếc đũa quấy, xoắn xuýt vào nhau.

“Chính các ngươi có ý định đánh lão nương!” Tái Lôi hất lên khuôn mặt đầy kiêu ngạo, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt: “Các ngươi rất may, nếu là lão nương có gì không may xảy ra, các ngươi sẽ hối hận vì có mặt trên đời này.”

Nghe nhưng lời đằng đằng sát khí của Tái Lôi, Đường Thiên tránh đi rất xa, nữ nhân điên đúng là không thể nói lý được, cứ cách xa xa ra mới tốt.

“Ngươi định xử lý bọn họ như thế nào?” Binh đại thúc hỏi Đường Thiên.

Đường Thiên sững sờ khi bị hỏi câu này, ba tên này nên xử lý như thế nào? Giết ư? Nếu trong lúc chiến đấu, Đường Thiên chắc chắn có thể rat ay nhưng nhìn bộ dạng hiện tại, Đường Thiên ra tay không nổi.


Tá Lôi liếc Đường Thiên, thấy hắn có chút đắn đo chưa dứt khoát, lập tức nói: “Để ta xử lý!”


Đường Thiên liên tục gật đầu: "Tốt!"

Phỏng tay khoai lang cuối cùng có thể ném đi, Đường Thiên trong lòng đối với ba tên này rất đồng cảm, rơi vào trong lòng bàn tay nữ nhân ác độc như vậy, chờ đợi bọn họ nhất định là sống không bằng chết!

Quả nhiên, ba người sắc mặt đại biến, Hoa Hùng Miêu trong mắt hiện lên một tia sợ hãi vẻ, trong miệng quát chói tai: "Đàn bà thối! Cho ta một đao sảng khoái!"

Tái Lôi cười nhạt: "Các ngươi quá ngây thơ rồi."

Đường Thiên nghe đến những lời này, một cái run rẩy, trên mặt không biểu hiện gì nhưng chân rất nhanh đi sang một bên, cách xa một chút.

"Các ngươi tới tìm ta có chuyện gì?" Tái Lôi không để ý đến ba người, quay sang hỏi Đường Thiên cùng Binh.

Đường Thiên đem Binh đưa bản vẽ của hắn cho Tái Lôi: "Binh đại thúc nói, ngươi có thể hay không làm ra cái này?"

Tái Lôi tiếp nhận bản vẽ, cúi đầu nhìn đứng lên, nàng lập tức bị bản vẽ thật sâu hấp dẫn, ánh mắt vô pháp theo trên bản vẽ dời đi mảy may: "Luyện hồn khí... Trong truyền thuyết luyện hồn khí... Thật kỳ quái kết cấu, hảo xảo diệu! Lợi hại, cái này rốt cuộc là cái nào thiên tài thiết kế đi ra..."

"Hắn gọi An Đức Liệt." Binh đại thúc bỗng nhiên nói.

"An Đức Liệt?" Tái Lôi ngẩng đầu, cau mày cố gắng suy nghĩ, lắc đầu: "Chưa có nghe nói qua."

"Hắn không có gì danh khí, nhưng là một vị cơ giới sư xuất sắc, Nam Thập Tự binh đoàn số 5 cơ giới sư." Binh đại thúc thản nhiên nói.

"Quả nhiên không hổ là thiết kế của máy móc thời đại hoàng kim a, thiên tài thiết kế như vậy, chỉ có ở trong thời gian đó mới có thể xuất hiện." Tái Lôi thì thào tự nói: "Vật này, ta phải suy nghĩ, a, ta minh bạch rồi, dùng 8 cái mạch kín tới giải quyết! Trời! Cái kia thời đại đối với võ hồn lý giải đã đến mức này sao? Thực sự quá kinh người rồi!"

"Ngươi có thể làm được không?" âm thanh khô khan của Binh truyền ra.

"Không nên coi thường ta!" Tái Lôi bỗng dưng ngẩng đầu, có chút bất mãn, nàng trong mắt hiện lên một phần kiêu ngạo: "Tuy rằng cái kia thời đại thiên tài cơ giới sư làm người ta sùng bái nhưng đối với người muốn trở thành cơ giới sư vĩ đại nhất thời đại này như ta mà nói, cũng không chút nào thua kém bọn họ! "

Tái Lôi trên mặt khôi phục bình tĩnh như thường nói: "Các ngươi chờ một chút."

Nàng rất nhanh rút ra một tờ giấy, xoàn xoạt viết lên, một lát sau, đem giấy đưa cho Đường Thiên: "Đây là danh sách tài liệu ta cần. "

Đường Thiên đem danh sách giao cho Binh, Binh nhìn lướt qua, gật đầu: "Ta chuẩn bị một ít."

Dứt lời, lấy ra một đống tài liệu.

Tái Lôi kiểm tra rồi một cái những .. này tài liệu, có chút kinh ngạc liếc nhìn Binh: "Ta lần đầu tiên gặp được, Hồn tướng thành thạo về máy móc."

Binh không chút động lòng: "Trình độ của ta bình thường."

"Tài liệu đại khái tương đối đầy đủ hết, nhưng khuyết thiếu hai loại trọng yếu tài liệu, một loại là tứ giai hồn hạch có thể đồng thời có đủ địa thủy song thuộc tính, một loại khác là Ngọc Hồn cương."

Binh ngữ khí lúc này mới trở nên bình thường một ít: "Ngươi trình độ không sai. Chúng ta ngày mai cái này thời điểm, sẽ bổ sung đủ hai loại tài liệu."

"Hảo! Ta sẽ chuẩn bị trước một chút." Tái Lôi trong mắt hiện lên một tia cuồng nhiệt cùng vẻ phấn khích, nàng như trở thành một người khác, cả người tràn ngập tự tin, sẽ không còn gặp lại nửa điểm lười biếng ngày thường cùng mê hoặc.

"Ba cái tù binh này, ngươi chắc chắn không cần chúng ta xử lý?" Trước lúc đi ra cửa Binh dừng lại hỏi.

"Các ngươi nhanh đi tìm tài liệu đi!" Đã bắt đầu Tái Lôi cũng không ngẩng đầu lên nói: "Ta chuẩn bị cho bọn hắn một ít vật nhỏ, bọn họ sẽ thích."

Binh nghe vậy liền không nói tiếp, cùng Đường Thiên rời khởi.

Đường Thiên vừa ra khỏi cửa, liền thở dài nhẹ nhõm, lẩm bẩm: "Cái này nữ nhân thật là đáng sợ!"

"Đáng sợ?" Binh có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh hắn hỏi Đường Thiên: "Thương thế của ngươi nghiêm trọng sao?"

Đường Thiên thân thể cứng đờ, rất nhanh khôi phục bình thường: "A, không có vấn đề gì!" Đường Thiên cảm thấy bối rối đến cực điểm, hắn vội vàng nói sang chuyện khác: "Binh, chúng ta phải đến đâu đi tìm Hồn hạch cùng Ngọc hồn cương."

"Đi liệp hồn khu." Binh nói.

" liệp hồn khu?" Đường Thiên lần đầu tiên nghe đến cái này ba chữ.

"Ân. Ta xem một ít sách về hồn khu, cuối cùng làm minh bạch đây là có chuyện gì." Binh vừa đi vừa nói: "Đại khái là Thiên Hạt vương triều hậu kỳ, Võ Hồn điện tựu không còn là bí mật, càng ngày càng nhiều cửa vào được phát hiện, càng ngày càng nhiều người dũng mãnh vào Võ Hồn điện. Võ Hồn điện rất nhiều nơi chưa biết, không ngừng mà bị khai thác. Hồn khu hiện tại, so với chúng ta cái kia thời đại Võ Hồn điện, muốn lớn hơn vài chục lần."

Đường Thiên nghiêm túc lắng nghe.

"Bởi nơi này có đại lượng cổ đại võ hồn mảnh nhỏ, hơn nữa đối với tu luyện võ hồn rất có chỗ tốt. Rất nhanh, hồn khu trở thành khu vực nhân loại hoạt động rất nhiều lần, bắt đầu xuất hiện thành thị. Nhưng có chút địa phương cổ đại võ hồn mảnh nhỏ quá nhiều, hơn nữa sẽ đúng giờ toát ra tới, tràn đầy nguy hiểm, khu vực như vậy không thích hợp làm thành thị, vì thế đặc biệt chia ra làm liệp hồn khu."

"Vì cái gì sẽ có cổ đại võ hồn mảnh nhỏ không ngừng toát ra tới a?" Đường Thiên nhịn không được hỏi.

"Chúng ta trước đây tựu phát hiện vấn đề này." Binh trầm ngâm nói: "Tuy rằng không có triệt để biết rõ, nhưng mà có mấy loại suy đoán. Có người suy đoán, phía dưới Võ Hồn điện, là cổ đại lăng mộ, tại viễn cổ thời đại, có tập quán bồi táng. Quân vương hạ táng, rất nhiều võ tướng sẽ lựa chọn đi theo. Loại này cách làm hiện tại thoạt nhìn rất ngu muội, nhưng tại thời điểm đó, phong tục loại này cũng rất thịnh hành, võ tướng coi đây là vinh quang. Nhưng chúng ta không có nghĩ đến, hồn khu vậy mà lại to lớn như vậy. Ta hiện tại rất hoài nghi cái này suy đoán rốt cuộc đúng hay không."

"Viễn cổ..." Đường Thiên vẻ mặt mờ mịt, Binh thời đại, hắn đã cảm thấy xa xôi được vượt quá tưởng tượng, mà so Binh càng viễn cổ thời đại, Đường Thiên trán có chút phát đau xót.

"Nơi đây thay đổi quá lớn." Binh trong giọng nói có chút cảm khái có chút thổn thức: "Thương hải tang điền. Không biết liệp hồn khu thay đổi như thế nào, nếu như không khác quá nhiều so với trí nhớ của ta, ta biết rõ chỗ nào có đ cùng trong trí nhớ ta khác biệt không lớn mà nói, ta đây biết rõ chỗ nào có địa thủy hồn hạch cùng Ngọc Hồn cương."

Đường Thiên theo Binh, ra khỏi Tam Hồn thành.

Vừa đi ra Tam Hồn thành, lại là một bộ dáng khác, lọt vào trong tầm mắt có thể thấy rất hoang dã. Thỉnh thoảng có thể trông thấy mấy khỏa linh tinh khô thụ, khó mà nói rõ bằng lời thê lương chi ý bày ra trước mắt.

"Võ hồn cường đại do hai nhân tố quyết định, ngưng tụ cùng tinh thuần. Thôn phệ võ hồn, là một loại đơn giản nhất, trực tiếp nhất, có thể cấp tốc tăng lên ngưng tụ. Nhưng phương pháp này cũng không phải là không có tác dụng phụ, nó sẽ khiến võ hồn của ngươi, trở nên càng hỗn tạp. Thôn phệ càng nhiều, lại càng hỗn tạp, luyện hồn khí sinh ra, cũng từ đây mà đến. Luyện hồn khí có thể phần lớn tinh lọc võ hồn, ngoại trừ thống khổ ở ngoài, không có cái khác tác dụng phụ."

Binh tiện thể giới thiệu liền để Đường Thiên cảm thấy bác đại tinh thâm.

"Ta không biết cái khác hồn khu bộ dáng gì, nhưng Võ Hồn điện năm đó là không có ban ngày cùng đêm tối, phi thường kỳ lạ. Nơi đây vĩnh viễn đều là âm u như vậy. Võ hồn điện thực vật rất ít, nơi đây cũng không thích hợp thực vật sinh tồn, cổ đại võ hồn, hung lệ chi khí đều phi thường trọng, nơi đây đã từng bị coi là hung địa, cũng có thể minh bạch vì cái gì sẽ bị cho rằng trong lòng đất là lăng mộ các loại." Binh vừa hướng phía trước bay, vừa nói: "Quả nhiên biến hóa rất lớn, trước đây thời gian nơi đây đã có thể gặp đến rất nhiều cổ đại võ hồn."

"Cổ đại võ hồn có cái dạng gì a?" Đường Thiên vô cùng hiếu kỳ.

Nói thật, hắn trước đây căn bản không có nghĩ tới, cái này trên đời vậy mà lại còn có địa phương kỳ quái như thế, Tam Hồn thành để hắn mở rộng tâm mắt. Không biết Thiên Huệ có hay không có đi qua hồn khu, à, Thiên Huệ hẳn là đi qua đi. Không biết có thể hay không tại hồn khu gặp được Thiên Huệ, xem ra nghe Binh đại thúc nói, hồn khu có rất nhiều cửa vào a.

Đến lúc đó hỏi một chút, chòm sao Anh Tiên Bạch Hồng tinh có hay không có cửa vào hồn khu?

Ai, nếu như Tam Hồn thành có cái khác nhập khẩu, vậy chính mình chẳng phải là có thể trực tiếp theo hồn khu ly khai a?

Đường Thiên miên man suy nghĩ.

"Ngươi đến lúc đó sẽ biết." Binh đại thúc nói: "Thiên kì bách quái, cái dạng gì đều có. Có chút tinh hồn thú cũng sẽ hấp thu võ hồn mảnh nhỏ, như vậy tinh hồn thú sẽ trở nên rất lợi hại, rất khó quấn. Hồn khu tinh hồn thú, sẽ so bên ngoài càng lợi hại, ngươi phải cẩn thận."

"À." Đường Thiên có chút tâm không yên mà thuận miệng ứng.Kỳ thực phải tái lưu mấy tháng, làm xáo trộn kế hoạch, Đường Thiên có chút không vui. Vốn tưởng rằng rất nhanh có thể trông thấy Thiên Huệ, không nghĩ tới lại phải chậm lại, thiếu niên tâm tình có chút suy sụp.

Nhưng Đường Thiên cũng rất rõ ràng, không có gì quan trọng hơn thực lực.

Thiên Huệ nhất định rất lợi hại rất lợi hại đi, trước đây Thiên Huệ đã lợi hại như vậy rồi, chính mình cũng không thể cách quá xa a. Nói cùng đi thiên lộ, không có biện pháp bảo hộ Thiên Huệ, vậy tựu quá vô dụng rồi!

Đường Thiên tâm, bình tĩnh trở lại.

Hắn ở trong lòng âm thầm cười nhạo chính mình, liền nhiều như vậy năm đều chịu đựng xuống tới rồi, lại vào lúc này, nỗi lòng bất định.

Nỗi lòng quả nhiên còn chưa đủ thành thục... Ách, thành thục... Hay là thôi đi...

Nhưng thiếu niên ta, cũng có một khỏa kiên quyết tâm a!

Đường Thiên âm thầm nắm tay, đối với chính mình nói.

Hắn một lần nữa ngẩng đầu.

Binh kỳ quái mà lườm Đường Thiên một cái, Đường Thiên vừa mới đột nhiên có chút không yên lòng, tâm tình tựa hồ có chút suy sụp, nhưng bỗng nhiên ý chí lại trở nên chiến đấu sục sôi.

Binh lực chú ý rất nhanh bị cảnh sắc quen thuộc cách đó không xa hấp dẫn.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top