Góc tự kỷ

Shanks

Phàm Nhân
Ngọc
-14.097,51
Tu vi
0,00
Có những thứ biết là không đáng nhưng chẳng muốn quên. Nghĩ về anh...

Tôi thừa nhận... Thua anh. Tự thấy mình không bằng. Có cố thế nào cũng đuổi không kịp anh. Nhìn lại quãng thời gian trải qua, cái tôi thường gọi là yêu thương, giờ mới nhận ra thật vô nghĩa...

Gửi tình yêu của anh.

Tình yêu của anh, anh biết em luôn chạy theo phía sau anh, nhưng anh không biết phải làm thế nào, anh rất muốn chậm lại một chút để em đuổi kịp nhưng anh không đủ cam đảm, không đủ tự tin để đối diện em, vì khi gần em anh như đánh mất chính mình anh sợ, sợ em thấy được hình ảnh yếu dược lúc đó của anh. Nên anh đã cố gắn đi nhanh hơn, xa hơn để lãng tránh nhưng anh chợt nhận ra một điều, nỗ lực của anh trở nên vô nghĩa vì khoảng cách giữa hai đứa ngày càng kéo dài,...

Mọi nỗ lực của anh là vì cái gì? vì ai?. Khi anh nhận ra điều đó anh đã dừng lại dừng lại hoàn toàn, chỉ muốn đợi em đi tới, nhưng anh đợi mãi, đợi mãi mà chẳng thấy em, không thấy bóng dáng đáng yêu đang tìm cách rượt theo anh nữa, anh thấy hụt hững, cô đơn lắm.

Anh không biết lí do tại sao? nên anh mới viết ra những lời này, tình yêu của anh hãy bước tiếp đi, anh sẽ chờ em phía trước.

Tình yêu của anh hãy cố lên cái hạnh phúc mà tụi mình luôn mong chờ sắp đến rồi đấy, em chỉ cần đi thêm chút nữa .

Anh sẽ đợi em, mãi đợi em. Yêu em :iumat:.
 
Last edited:

Dương ca

Phàm Nhân
Ngọc
-150,00
Tu vi
0,00
Ngày hôm nay em nghĩ rằng anh ta tồi tệ, a ta khốn kiếp...
Nhưng rồi sẽ đến một ngày em hiểu ra rằng những gì a ta đã làm với em chả là cái gì so với những gì mà cái cuộc đời này nó muốn ném vào em.
Vậy nên...
Trước khi ngày đó đến thì hãy cứ tận hưởng những giây phút buồn man mác này đi nhé :)
Vâng, em tự kỷ chút thôi.
Gửi tình yêu của anh.

Tình yêu của anh, anh biết em luôn chạy theo phía sau anh, nhưng anh không biết phải làm thế nào, anh rất muốn chậm lại một chút để em đuổi kịp nhưng anh không đủ cam đảm, không đủ tự tin để đối diện em, vì khi gần em anh như đánh mất chính mình anh sợ, sợ em thấy được hình ảnh yếu dược lúc đó của anh. Nên anh đã cố gắn đi nhanh hơn, xa hơn để lãng tránh nhưng anh chợt nhận ra một điều, nỗ lực của anh trở nên vô nghĩa vì khoảng cách giữa hai đứa ngày càng kéo dài,...

Mọi nỗ lực của anh là vì cái gì? vì ai?. Khi anh nhận ra điều đó anh đã dừng lại dừng lại hoàn toàn, chỉ muốn đợi em đi tới, nhưng anh đợi mãi, đợi mãi mà chẳng thấy em, không thấy bóng dáng đáng yêu đang tìm cách rượt theo anh nữa, anh thấy hụt hững, cô đơn lắm.

Anh không biết lí do tại sao? nên anh mới viết ra những lời này, tình yêu của anh hãy bước tiếp đi, anh sẽ chờ em phía trước.

Tình yêu của anh hãy cố lên cái hạnh phúc mà tụi mình luôn mong chờ sắp đến rồi đấy, em chỉ cần đi thêm chút nữa .

Anh sẽ đợi em, mãi đợi em. Yêu em :iumat:.

p/s:
cái này gửi cho @Xiaobaobei . ta yêu nàng. bức thư tình thứ 2. :

Sao thư tình của ca không gửi cho ng ta mà quăng zô đây :cry:
 

walkinginthesun

Phàm Nhân
Ngọc
48,45
Tu vi
0,00
Vâng, em tự kỷ chút thôi.
A mong em sớm lấy lại sự cân bằng cho mình, người tốt nhưng ko đến được với nhau thì mới đáng tiếc, còn người không ra gì sao lại phải tốn thời gian để suy nghĩ?
Duyên đến, duyên đi, không đến được với nhau chưa chắc là bất hạnh, đếm được với nhau chưa chắc là hành phúc.
 

Dương ca

Phàm Nhân
Ngọc
-150,00
Tu vi
0,00
A mong em sớm lấy lại sự cân bằng cho mình, người tốt nhưng ko đến được với nhau thì mới đáng tiếc, còn người không ra gì sao lại phải tốn thời gian để suy nghĩ?
Duyên đến, duyên đi, không đến được với nhau chưa chắc là bất hạnh, đếm được với nhau chưa chắc là hành phúc.

Cảm ơn anh...

Chịu nổi k? Ca mở cái tâm sự khác r mỗi ngày viếc 1 bức cũng đc mồ...
 

Xiaobaobei

Phàm Nhân
Ngọc
-46,51
Tu vi
0,00
Gửi tình yêu của anh.

Tình yêu của anh, anh biết em luôn chạy theo phía sau anh, nhưng anh không biết phải làm thế nào, anh rất muốn chậm lại một chút để em đuổi kịp nhưng anh không đủ cam đảm, không đủ tự tin để đối diện em, vì khi gần em anh như đánh mất chính mình anh sợ, sợ em thấy được hình ảnh yếu dược lúc đó của anh. Nên anh đã cố gắn đi nhanh hơn, xa hơn để lãng tránh nhưng anh chợt nhận ra một điều, nỗ lực của anh trở nên vô nghĩa vì khoảng cách giữa hai đứa ngày càng kéo dài,...

Mọi nỗ lực của anh là vì cái gì? vì ai?. Khi anh nhận ra điều đó anh đã dừng lại dừng lại hoàn toàn, chỉ muốn đợi em đi tới, nhưng anh đợi mãi, đợi mãi mà chẳng thấy em, không thấy bóng dáng đáng yêu đang tìm cách rượt theo anh nữa, anh thấy hụt hững, cô đơn lắm.

Anh không biết lí do tại sao? nên anh mới viết ra những lời này, tình yêu của anh hãy bước tiếp đi, anh sẽ chờ em phía trước.

Tình yêu của anh hãy cố lên cái hạnh phúc mà tụi mình luôn mong chờ sắp đến rồi đấy, em chỉ cần đi thêm chút nữa .

Anh sẽ đợi em, mãi đợi em. Yêu em :iumat:.

p/s:
cái này gửi cho @Xiaobaobei . ta yêu nàng. bức thư tình thứ 2. :
Ghi sổ nợ thành 100 ngọc. Amen :ballet:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top