Hạ Tiểu Hàn
Phàm Nhân
Đánh ta? Ta sợ quá hà...Bậy bạ. Đánh chết giờ![]()
Thúc mà dám động thì ta dám liều
Sợ gì thúc cứ ra chiêu
Một kiếm ta tiễn tiêu diêu lên trời...
Đánh ta? Ta sợ quá hà...Bậy bạ. Đánh chết giờ![]()
Con gái không cần lo, phụ thân đây rồiTây phương khủng bố triền miên
Đường kinh, ngã phật đảo điên khó dò
Phật dạy không thể đi mò
Đụng nhầm khủng bố nó cho ăn mìn.
![]()
Ông trời... ngó xuống mà coiĐánh ta? Ta sợ quá hà...
Thúc mà dám động thì ta dám liều
Sợ gì thúc cứ ra chiêu
Một kiếm ta tiễn tiêu diêu lên trời...
Đến cùng là có trà không?Con gái không cần lo, phụ thân đây rồi
Khách vào tiếp chén nồng say
Nhưng mà khách quậy ta đây sẽ chìu
Còn mà khách muốn làm liều
Ta đây cũng sẽ tiếp chiêu đến cùng
Ông trời... ngó xuống mà coi
Coi con vợ nhỏ nó đòi giết con...
![]()
Trời ạ!...thúc ấy đáng yêu?Có người đến ngõ cầu hôn
Thì sao muội lại vùi chôn cuộc đời
Huynh đây xin tỏ đôi lời
Người kia dáng đẹp mặt thời đáng yêu
Thế sao muội lại không chiều
Mà quay lưng lại làm kiêu với chàng.
Ta đây cưỡi gió đạp mâyBởi mi cứ thề nước non
Đêm khuya mi lại lon ton tìm đào
Nhỡ mà vơ xách con dao
Ta xin ngươi sẽ mộ đào chôn thây
Á, câu cuối... câu cuối.... lãng xẹt, lại còn dối lòngTrời ạ!...thúc ấy đáng yêu?
Muội không hiểu thúc đáng yêu chỗ nào
Huynh đây nói muội kiêu sao?
Chỉ vì ai đó không vào lòng muội...
Đến cùng là có trà không?
Ta đây khát quá mà không cho dùng
Thật là thất tín, thất tung
Cái gì trà đạo, một chung không còn...
![]()
Ô kìa ai đấy châm trà![]()
Mời khách quan thưởng thức![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản