Chưa chọn đâuHình như chọn em Dĩnh nhi rồi
Ko biết lão gì mới xuất hiện ở Hàn Châu là ai? Liên quan đến cái tay to ko? Mà chưa thấy oánh đấm j cả nhể
Vạn năm âu cũng kiếp người,
Tu tiên, phàm tục người người như nhau.
Giờ thì cũng vướng thương đau,
Cũng thương cũng nhớ dàu dàu mắt mi.
Kể từ dạo ấy phân li
Hôm nay thấm thoát tức thì mười năm.
Đến ngày chàng hẹn viếng thăm,
Gia Nguyên tửu quán, tầng năm trên lầu,
Nơi đây hoa cỏ vườn sau,
Sắc màu tươi thắm đua nhau đón mừng,
Chung quanh ca hát tưng bừng,
Như hòa một điệu chúc mừng đôi ta.
Ô kìa ! chàng đến trước nhà.
Tiểu Nhị đưa đón, thật thà tiến lên.
Có phải là chàng đã quên,
Đêm này hẹn ước, đôi bên giáp lời,
Bởi thầy thiếp đã có mời,
Mà sao chàng lại nhất thời trễ...xe.
Mà thôi thiếp cũng chẳng nghe,
Trể thì đã trể, giờ xe đến rồi.
Nên là thiếp chẳng lôi thôi,
Mời ngay chàng đến cùng ngồi bàn ăn.
Đây là thiếp đã nhọc nhằn,
Vì chàng chọn món, chàng ăn có vừa ?.
Nào ngờ chàng lại chẳng ưa,
Ghế kia để trống, lại thưa chối từ.
Lạnh lùng nói với ân sư,
Nào là không xứng, làm hư ngọc vàng.
Cho lòng thiếp phải nát tan,
Chàng ơi! sao nói phủ phàng đớn đau.
Để cho đôi lứa lìa nhau,
Mắt mi ngấn lệ bởi câu bạc tình.
Nghĩ xong thấy tội cho mình.
Hôm nay trang điểm thân hình gấm hoa.
Tóc buông, trâm vắt cài thoa,
Áo xanh lụa mới, miệng hoa son đào
Má hồng da trắng làm sao,
Mắt xanh nước biển, nôn nao đợi chàng.
Giờ thì bọt nước vỡ tan
Hoa dung thất sắc, ngỡ ngàng tim đau.
Còn đâu mộng ước dài lâu,
Còn đâu văng vẳng những câu hẹn thề.
NQBXin chư vị chém nhẹ tay hihi
Có người xướng mà không thấy ai họa !
Thôi thì bêu xấu vậy !
Bày tỏ nỗi lòng LM với TTD để giải đáp mọi sầu than của nàng. Bà con cứ việc ném đá:
Mười năm như gió thoảng qua
Hôm nay hẹn ước ai mà dám quên
Chậm trễ tại thằng “Ma Thiên”
Dúi cho “Phù lục” gây nên trễ giờ
Biết nàng sẽ nghĩ vẩn vơ
Đàn bà con gái hay ngờ linh tinh ...
Nghĩ lại cũng hận cho mình:
Thân là Nhân tộc vướng cành Ma nhân...
“Vạn Ma” chỉ tạm dừng chân
Lỡ ra bị lộ tan thân hết đời
Mặc dù đã được nếm mùi
Thích thì có thích nhưng thời thêm lo
Dấu “kim trong bọc” ai dò ?
Lâu rồi tự nó cũng thò ra ngay
Bấy giờ vạ gió tai bay
Dù nàng yêu mấy mạng này cũng tiêu !
Nào ai muốn chối tình yêu
Tình thế bắt buộc đành liều đấy thôi
Giận chi mà đã đi rồi ?
Chưa gì đã nghĩ oan người, nỡ không ?
Thôi thì đành thẹn với lòng
Bao nhiêu nỗi khổ chất chồng chia ai ?
Nào là thân phận Nhân người
“Lồng giam” đe dọa mạng thời mong manh
Lại còn một đám ái tình
Thân này mong được chia thành mấy thân ...
May mà sư phụ sâu thâm
Thử tài một chút lại ngầm giúp cho.
Thôi đành tạm bỏ nỗi lo
Sau đầu gác lại mai giờ tính sau,
Trước mắt bề bộn ngập đầu
Đề cao cảnh giới mới mau gặp nàng.
Thôi thì đành để nhớ thương,
Để mơ, để mộng vấn vương tơ hồng.
Hẹn nàng cũng hẹn với lòng
Chờ xem số phận cuối cùng ra sao ?
Quá tuyệt![]()
@namelove mi lặn nơi nào rùi.
Ah lão @andreyquoc có thể sửa "phù lục" thành "ngọc phù" cho sát k?![]()
Hôm qua @Trung Thần Thông vô đây mà k ai giữ lại được 1 lát, tiếc quớKhiếp quá, hôm qua bị bác @vuongtuphuong vác thơ dọa chạy hôm nay lại gặp tên @andreyquoc dùng thơ dọa khiếp, mai không dám bước vào nơi nhân tài như mưa mùa hạ thế này nữa đâu![]()
Lão ấy bị ta dọa sợ chạy mất rùi
Hư cấuLão ấy bị ta dọa sợ chạy mất rùi![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản