[Thơ] Những vần thơ con cóc, lăn lốc, bốc mùi, ngậm ngùi, sùi bọt mép - SPRITEAR

SPRITEAR

Phàm Nhân
Ngọc
27,02
Tu vi
0,00
Quên người, người chẳng quên ta
Đúng là huynh đệ một nhà có nhau
Gọi hồn các lão tài cao
Mau mau hội tụ tuôn trào thơ ca.

Nhớ thời đề tự lê la
Nhớ thời huynh đệ xông pha thi tài
Nhớ thời sát cánh kề vai
Nhớ thời còn sống lai rai thơ tàn...

@Gacon3492 @Đình Phong @Hạ Tiểu Hàn @Ngô Thu @Ly Tử Nam Kha @Vạn Nhân Vãng @gacanhcut.oo7 @gawain @Trang Huyền @bé mỡ @nguyenminhnhut1491900 @linh92
 

Hạ Tiểu Hàn

Phàm Nhân
Ngọc
2,19
Tu vi
0,00
Quên người, người chẳng quên ta
Đúng là huynh đệ một nhà có nhau
Gọi hồn các lão tài cao
Mau mau hội tụ tuôn trào thơ ca.

Nhớ thời đề tự lê la
Nhớ thời huynh đệ xông pha thi tài
Nhớ thời sát cánh kề vai
Nhớ thời còn sống lai rai thơ tàn...

@Gacon3492 @Đình Phong @Hạ Tiểu Hàn @Ngô Thu @Ly Tử Nam Kha @Vạn Nhân Vãng @gacanhcut.oo7 @gawain @Trang Huyền @bé mỡ @nguyenminhnhut1491900 @linh92
Ve thời nức nở râm ran
Hè thời cái nóng chói chang đầy trời.
Chén trà hơi ấm chưa vơi
Huynh đệ tỷ muội mỗi nơi mỗi người...

Còn đâu những lúc vui cười?
Còn đâu những lúc người người thi thơ
Giờ thì vắng lặng như tờ
Sân sau nhà trước ngẩn ngơ một mình...

Khi xưa náo nhiệt linh đình
Giờ thì đề tự thặng thinh không người
Đọng trong ánh mắt buồn vui
Ngậm ngùi biết tỏ cùng người nào đây?

:thodai: :thodai: :thodai:

Bao giờ đông đúc như xưa?
Bao giờ náo nhiệt, tối trưa đầy người?
Bao giờ lại nở nụ cười?
Bao giờ quay lại cái thời tiêu dao???
:hemchiu: :hemchiu: :hemchiu:
 

Đình Phong

Thăng Tiên kiếp
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
12,76
Tu vi
1.816,52
Quên người, người chẳng quên ta
Đúng là huynh đệ một nhà có nhau
Gọi hồn các lão tài cao
Mau mau hội tụ tuôn trào thơ ca.
Thơ ca nào thể tuôn trào
Làm như núi lửa ào ào mà phun
Nhưng suy xét, đến tận cùng
Mỗi người mỗi tính nhưng chung..."cái khùng".


p/s: xin nói rõ "khùng" ở đây là khí chất nhá :cuoichet:
 

Gacon3492

Phàm Nhân
Ngọc
3,47
Tu vi
0,00
Quên người, người chẳng quên ta
Đúng là huynh đệ một nhà có nhau
Gọi hồn các lão tài cao
Mau mau hội tụ tuôn trào thơ ca.

Nhớ thời đề tự lê la
Nhớ thời huynh đệ xông pha thi tài
Nhớ thời sát cánh kề vai
Nhớ thời còn sống lai rai thơ tàn...

@Gacon3492 @Đình Phong @Hạ Tiểu Hàn @Ngô Thu @Ly Tử Nam Kha @Vạn Nhân Vãng @gacanhcut.oo7 @gawain @Trang Huyền @bé mỡ @nguyenminhnhut1491900 @linh92
Ngoài kia gió thổi mưa tan
Trong đây tiếng nhớ lại bàn chuyện xưa
Qua rồi những lúc đà đưa
Người nghe câu trước đã vừa câu sau.
Nhớ khi truyện cũ đổi màu
Ta đây huynh đó cùng nhau luận bàn.
Đến nay xóm cũ hơi tàn
Mưa bay lất phất vội vàng thời gian.
Thở dài ngẫm nghĩ thầm than
Thời gian đã lỡ nhuốm vàng thi nhân .
 

Vạn Nhân Vãng

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Quên người, người chẳng quên ta
Đúng là huynh đệ một nhà có nhau
Gọi hồn các lão tài cao
Mau mau hội tụ tuôn trào thơ ca.

Nhớ thời đề tự lê la
Nhớ thời huynh đệ xông pha thi tài
Nhớ thời sát cánh kề vai
Nhớ thời còn sống lai rai thơ tàn...

@Gacon3492 @Đình Phong @Hạ Tiểu Hàn @Ngô Thu @Ly Tử Nam Kha @Vạn Nhân Vãng @gacanhcut.oo7 @gawain @Trang Huyền @bé mỡ @nguyenminhnhut1491900 @linh92
:suynghi: chúng ta quen nhau sao?
 

Gacon3492

Phàm Nhân
Ngọc
3,47
Tu vi
0,00
Lục Tiên thì đã hết rồi
Nghe tin ta thấy rối bời tâm can
Hôm qua đọc thử khúc hoàn
Nhìn qua kết cục bàng hoàng lặng câm.
Lão Tiêu thật đúng là hâm
Viết bôi thì chớ lại đâm viết liều.
Buồn buồn ngồi chửi lão Tiêu
Mất công xưa đã viết nhiều cho ông.
 
Last edited:

Gacon3492

Phàm Nhân
Ngọc
3,47
Tu vi
0,00
Thời gian đâu có vội vàng
chỉ nhiều người đã sang ngang mất rồi
Thời gian lặng lẽ vẫn trôi
tiệc tàn rượu cạn tôi-anh vương sầu.
Nhắc lại chi, người đã lâu
Trăng kia vẫn chiếu bóng câu qua thềm.
Chén dâng, chén cạn, buồn thêm
Người say, người uống, bóng đêm u hoài.

Huynh đệ, ta nói, một hai
Lầu xưa, nghe nói, đã phai nhạt màu.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top