Ly Tử Nam Kha
Phàm Nhân
chu choa, chân tình từ tận trái tim nhỏ bé của ta alà người của VHC ta cảm thấy thật quá cảm động![]()

chu choa, chân tình từ tận trái tim nhỏ bé của ta alà người của VHC ta cảm thấy thật quá cảm động![]()
cảm ơn ca đã đọc và góp ý cho muội nha, muội luôn thích cách nhận xét của ca aTruyện muội viết rất "đặt biệc" nhưng huynh mong chờ nhiều hơn nữa trong việc đầu t.ư câu từ sao cho thành thật "đặc biệt".
Bảy năm ly biệt còn đó dù "thất" hay "mất" vẫn không thể xóa nhòa,ngăn cách trái tim với vết lệ lòng hằn sâu trong con người đĩnh đạc và thành công.Bất chợt cảm nhận bên bia mộ bằng Ngọc ấy không chỉ một đóa Tường Vi trơ trọi mà thấp thoáng có thêm đóa Ngọc Vi sinh ra từ huyết lệ,được nuôi dưỡng bằng chân tình,quả vậy thì rất ư là Tuấn Kiệt!Ai trong cuộc đời khi lớn lên cũng muốn tỏa sáng như Đăng Khôi.Cô gái Ngọc Vi mang đầy hoài bão,ước mơ,niềm tin và tình yêu ấy sớm bị cơn gió thường tình cuốn phăng,tan nát.Bước ngoặt phủ phàng còn ghê gớm hơn nữa khi "Yêu Ngọc Vi" và "bệnh tim" như hai đối cực tồn tại trong "tâm bão".Màn đêm phủ trùm con đường hai người sắp bước chân vào vực thẳm.Thì Phong hiện ra đích danh vừa như báo hiệu bão lòng vừa cứu cánh cho "đôi tim" trước giờ ly biệt...
"Giá như ta chẳng gặp nhau
Anh sẽ không đau khi em không ở bên
Giá như anh không yêu em
Anh sẽ hạnh phúc bên người con gái khác
Giá như có nhiều '' giá như''
Anh hi vọng em sẽ được sống."
B...U...Ồ...N...!Biết nói gì hơn nữa,chỉ một niềm tiếc thương trực loang ra lại cô đọng thành giọt.
Tạm quên đi cùng suy ngẫm triết lý hôm nào đóa Tường Vi chắt chiêu ra từng chất ngọc tinh khiết còn đây:"Cuộc sống luôn không hoàn hảo đôi khi có được rất nhiều và mất đi cũng rất lắm con người ta không thể nắm bắt được điều gì sẽ đến chỉ có thể đón nhận mà cố vượt qua nó".
Bảy năm di ảnh mồ xanh
Tường Vi một kiếp tình anh một đời
Thề xưa nhẫn cưới trao lời
Em ơi làm vợ rạng ngời hoàng hôn !
em xin đính chính là cô gái đó không có đau khổ vì t.ừng bị thất tình anh ạ,Huynh thấy 1 số chỗ sau.
Ưu: bám mạch truyện tốt, câu văn khá mạch lạc, không lan man, đọc xong cảm thấy muội k phải người đơn giản và dễ nắm bắt.
NHược: huynh đọc nó cảm giác đầu tiên là có quá nhiều máu, nếu muội muốn xây dựng tình cảnh gay cấn thì cũng k nên lạm dụng no nhiều, vì ng đọc sẽ làm tâm trạng ng đọc trùm xuống, trong 1 truyện hay thì nên cho ng đọc tâm trạng thoải mái, đến đoạn thoải máinhất, mong chừ nhất thì đây mới là lúc 1 ai đo trong Nvật chính nên gặp chuyện , một số chi tiết xây dựng tại nạn chưa hợp lý, trích 1 đoạn nhỏ là tai nạn đầu tiên đèn xanh và t.ừng người đi qua, hay là mọi ng đi qua, huynh thấy thường thì đèn xanh mọi người sẽ đi qua cùng 1 lần, nếu chiếc xe vượt đèn đỏ thì sẽ có nhiều người bị thương, chứ k phải chỉ 1 ng, huống chi xe tải rất to mà nó cố ý vượt đèn đỏ nữa, huynh đọc đến đây và nghĩ 2 ng đều chết và hết truyện hehe..nếu thế thật thì huynh nghĩ nên thay bằng xe máy, còn vài chỗ xây dựng tai nạn cần đc vá, điều nữa là huynh không nghĩ nam chính là người kiên định trong tình yêu như vậy lại bị lừa 1 cú lừa quá bình dân như vậy...tiếp theo nữ chính t.ự t.ử là k lôgic, nếu nữ đã 1 lần đau khổ và mất niềm tin thì 1 cổ gái sẽ trở nên rất mạnh mẽ, còn nếu cô ấy yêu đuối thì cô ấy đã chết ở lần thất tình đầu tiên rồi..còn vài điều nuãe nhưng huynh nghĩ thế quá nhiều rồi, nhưng có 1 nguy hiểm chí mạng là muội viết quá hở, đọc xong huynh đx hiểu đc 1 phần tính cách của muội, hãy nhớ nhập vai nhưng đừng mang mình vào câu chuyện, hy vọng những chuyện sau muội trưởng thành hơn
Vậy chắc là anh suy diễn rồi, nhưng mà nếu là thế thật thì em lại lộ ra 1 chỗ hở về tính cách, không phải em là người lụy tình đâu, điều này khá tế nhị...nên anh sẽ k thể nói ở đây.em xin đính chính là cô gái đó không có đau khổ vì t.ừng bị thất tình anh ạ,còn những nhận xét khác em xin nhận hết, đôi khi đọc tác phẩm của mình nên cũng cảm thấy không hoàn toàn ưng ý, nhưng không ai giúp mình nói nên mình cũng chẳng biết nên hỏi ai
.................. mà mỗi tác phẩm đều gửi vào cả tâm hồn tác giả anh hiểu chút con ng em cũng là lẽ thường
cảm ơn anh nhé![]()
kích thích trí tò mò quá anh ơikhông phải em là người lụy tình đâu, điều này khá tế nhị...nên anh sẽ k thể nói ở đây.
ý em là em cũng mang t.ư tưởng của mình vào lên anh sẽ hiểu được một phần tính cách của emđọc xong huynh đx hiểu đc 1 phần tính cách của muội,
em sẽ ghi nhận và sửa chữa khắc phục những lỗi mắc phải ạCòn về việc gửi cả tâm hồn tác gia vào tác phẩm thì anh nghĩ nó cũng là 1 cách viết nhưng nó không thể giúp em lên tay nhanh đc. Nếu em đưa cả tâm hồn của em vào tác phẩm thì em thử nghĩ xem, anh chỉ cần đọc 1 truyện của em xong, đọc truyện thứ 2 nó vẫn là em trong đó, nó không hay, nó là những bản copy, truyện hay không phải như vậy vì giả sử đọc 1 truyện trinh thám của 1 tác giả và biết ngay thủ phạm là ai, bởi vì đã đọc 1 truyện của tác giả này trc đó rồi...thì rất tệ. Điểm cốt lõi của nó đó là em chỉ nên gửi vào tác phẩm những triết lý nhân sinh mà em nghĩ ra hoặc em học được mà em cho là đúng, những suy nghĩ vượt qua thời đại để nâng tầm tác phẩm, những tác phẩm đc nhớ mãi đều chứa đựng điều đó, em có thể cố ý xây dựng vài tình tiết bất hợp lý nhưng đó là sự bất hợp lý hoàn hảo, nó làm cho người đọc cảm thấy bất hợp lý nhưng đúng là cuộc sống vẫn tồn tại những điều bất hợp lý như thế, họ sẽ suy nghĩ và nhớ về truyện của em rất lâu, vì những triết lý đó họ càng nghĩ càng thấy đúng, hoặc em có thể sáng tạo hơn, vẫn là đưa ra cho người đọc cứ ngỡ những triết lý bình thường nhưng sau khi dắt họ qua bao khung bậc cảm xúc thì họ vỡ òa ra rằng mình đã bị lừa, thật ra điều tác giả muốn nói là 1 điều khác, có thể như vậy giúp họ hứng thú hơn. Còn cách hành văn thì đó là em phải tự trao dồi, giúp câu văn mượt mà hơn, anh chỉ đưa ra những nhận xét về lối viết, bố cục truyện thôi
vâng em cũng rất thích những tác phẩm của Nam Cao ạ............. em sẽ học hỏi kinh nghiệm và làm tốt hơn thế này ạ.Anh đưa ra 1 giả thuyết như thế này nha, em hãy suy nghĩ xem nó có đúng không? Anh đọc khá nhiều tác phẩm của các nhà văn lớn, anh nhận ra rằng họ có 1 điểm chung là không bao giờ đưa tính cách và bản thân mình vào nhân vật, bởi vì điều này đặc biệt nguy hiểm. Anh ví dụ gần gũi trong văn học Việt Nam như Chí Phèo của Nam Cao. Em có thể thấy Nam Cao và Chí Phèo không thể cùng 1 người, Nam Cao chỉ hóa thân vào Chí Phèo để miêu tả nội tâm nhân vật, sau đó xây dựng câu chuyện theo những triết lý nhân sinh của ông với nhiều tình tiết bất hợp lý, như Chí Phèo là 1 tên lưu manh, chỉ biết rạch mặt ăn vạ, suốt ngày chửi rủa nhưng người đọc không ghét Chí Phèo, họ còn thương chí phèo hơn nữa. Đơn giản như thế thôi nhưng đó mới là đỉnh cao! Có thể là anh nhận xét lắm lời và rất khó nghe, em sẽ cảm thấy khó chịu vì anh đòi hỏi quá nhiều, tiêu chuẩn của anh cho 1 bài văn khá cao, điều quan trọng nhất là đọc xong còn đọng lại được điều gì trong tâm hồn người đọc, chứ nếu mà đọc xong sáng mai quên thì anh nghĩ đó không đạt tiêu chuẩn...hy vọng em hiểu được ý anh.
có cầu thì có cung anh ạ, người đòi hỏi cao thì đồng nghĩa sẽ có tác phẩm hay, không khó nghe nhưng khiến người ta khó nghĩ, nghĩ xem phải làm gì cho tốt hơn nghĩ xem mình cần lưu ý điều gì.Có thể là anh nhận xét lắm lời và rất khó nghe, em sẽ cảm thấy khó chịu vì anh đòi hỏi quá nhiều, tiêu chuẩn của anh cho 1 bài văn khá cao,
Anh sẽ chờ những truyện ngắn sau của em nha...kích thích trí tò mò quá anh ơi
ý em là em cũng mang t.ư tưởng của mình vào lên anh sẽ hiểu được một phần tính cách của em
em sẽ ghi nhận và sửa chữa khắc phục những lỗi mắc phải ạ
vâng em cũng rất thích những tác phẩm của Nam Cao ạ............. em sẽ học hỏi kinh nghiệm và làm tốt hơn thế này ạ.
có cầu thì có cung anh ạ, người đòi hỏi cao thì đồng nghĩa sẽ có tác phẩm hay, không khó nghe nhưng khiến người ta khó nghĩ, nghĩ xem phải làm gì cho tốt hơn nghĩ xem mình cần lưu ý điều gì.
gọi chung là em rất cảm ơn anh vì những lời nhận xét này ạ![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản