Tào Thực - Tạp thi (1) 曹植 - 雜詩 (1)

  • Thread starter Tịch Địa
  • Start date
Status
Not open for further replies.
T

Tịch Địa

Guest
Tào Thực (192 – 232) tự Tử Kiến, người huyện Tiều, Bái Quốc (Nay là Bạc Châu, An Huy), là nhà văn học nổi tiếng thời Tào Ngụy, Tam Quốc, là nhân vật đại biểu của văn học Kiến An. Tào Thực là con trai Ngụy Võ đế Tào Tháo, em trai Ngụy Văn đế Tào Phi, sinh tiền từng được phong làm Trần Vương, sau khi mất được ban thụy là t.ư, do vậy còn được gọi là Trần t.ư vương. Thơ văn của Tào Thực cùng cha là Tào Tháo, và anh là Tào Phi được người sau gọi chung là “Tam Tào”, nhưng trong đó tác phẩm của Tào Thực là đồ sộ nhất và thơ của ông cũng thuần thục nhất về ngôn từ cũng như vần điệu.Tạ Linh Vận – nhà văn học nổi tiếng đời Tống – Nam Triều từng đánh giá: “tài trong thiên hạ có một thạch (một thạch bằng 10 đấu), thì riêng Tào Tử Kiến chiếm đến tám đấu”. Vương Sĩ Trinh đời cuối Minh cũng từng luận về các nhà thơ trong gần hai ngàn năm từ Hán Ngụy cho tới bấy giờ rằng: Các thi gia được xưng là “tiên tài” chỉ có ba người: Tào Thực, Lý Bạch, Tô Thức. Đây là một trong số những bài Tạp Thi của Tào Tử Kiến, có thể thấy rõ từ cấu tứ, đến ngôn từ và vần điệu hơn hẳn cha và anh mình.

https://scontent-sin1-1.'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'.fbcdn.net/hphotos-xpf1/v/t1.0-9/1506702_10201752742980678_4044059115558129636_n.jpg?oh=a7c4a03839c1047c7d68174e3785a42f&oe=567B87F2


攬衣出中閨,逍遙步兩楹。

閑房何寂寥,綠草被階庭。

空穴自生風,百鳥翩南征。

春思安可忘,憂慼與我並。

佳人在遠道,妾身單且煢,

歡會難再遇,蘭芝不重榮。

人皆棄舊愛,君豈若平生。

寄松為女蘿,依水如浮萍。

齎身奉衿帶,朝夕不墮傾。

倘終顧眄恩,永副我中情。



Tạp Thi



Lãm y xuất trung khuê; Tiêu dao bộ lưỡng doanh.

Nhàn phòng hà tịch mịch; Lục thảo bị giai đình.

Không huyệt tự sinh phong; Bách điểu phiên nam chinh.

Xuân tứ an khả vong; Ưu thích dữ ngã tinh.

Giai nhân tại viễn đạo; Thiếp thân đơn thả quỳnh.

Hoan hội nan tái ngộ; Lan chi bất trùng vinh.

Nhân giai khí cựu ái; Quân khải nhược bình sinh.

Ký tùng vi nữ la; Y thủy như phù bình.

Tê thân phụng khâm đới; Triêu tịch bất trụy khuynh.

Thảng chung cố miến ân; Vĩnh phó ngã trung tình.



Dịch thơ:



Khuê phòngkhoác áo bước ra ;

Ung dung dời gót dạo qua hiên ngoài.

Phòng không tĩnh mịch nào ai;

Sân thềm xem đã mọc dài cỏ xanh.

Gió lùa cửa trống thênh thênh;

Trăm loài chim đã rời cành về nam.

Tình xuân kia há dễ quên;

Ưu sầu riêng bạn với em bây giờ.

Tình lang mãi ở chốn xa;

Cô đơn phận thiếp ai là người thân.

Hợp hoan khó lại thêm lần;

Chi lan há dễ úa tàn lại tươi.

Tình xưa người thảy bỏ rơi;

Lòng chàng há giống thói đời thế gian?

Nữ la nương bóng tùng quân;

Cánh bèo trôi nổi nhờ phần nước xanh.

Nâng khăn sửa áo gửi mình;

Lơ là chểnh mảng dám đành sớm hôm.

Nhìn nhau ví vẫn được ơn;

Tấm chung tình thiếp mãi còn tình chung.



Châu Hải Đường 10.2014



@Trấn Thiên


@Vivian Nhinhi Đọc xong tôi càng muốn học theo cô mà rằng "Quân sinh ngã vị sinh" ấy cô ạ
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top