THực ra truyện này chỉ có ba cái hại não thôi: một là lý giải mấy lá hai, ba, bốn, năm, sáu bích trên người nạn nhân, từ đó xác định xem ai là "nạn nhân cuối cùng", hai là giải một đoạn "mật thư" (Chính là bức thư và bảng chữ cái A B C trong chương 6), giải cái đó ra là sẽ được..số chứng minh thư của hung thủ. Nhưng bây giờ còn chưa đủ dữ liệu, chưa giải được. Thứ ba là giải bài toán cái chết vì ngộ độc khó hiểu ở giữa truyện, cái này phải am hiểu y học mới ăn thua.
Số chứng minh thư là thật..nó chính là số CMT..của em, tránh trường hợp trùng ai bị ăn gạch.
:25: Từ từ em sẽ cung cấp dữ liệu thêm cho các bác giải đố.
À quên, chi tiết cái cửa sổ bị vỡ ở chương 5 cũng khá hóc, cơ mà được giải thích nhanh quá:c20:
Thế thì có nghĩa là bây giờ có ngồi đọc hết thì cũng chưa thể luận ra dc ai là hung thủ phỏng? :-w
Nếu thế thì bao giờ tác giả cho thêm dữ liệu đến đọ đoán dc thì mỗ mới vào đọc...
Còn bây giờ phải đi viết truyện tự sướng đã...ôi 2000 chữ của em
Đọc cái truyện Đỉnh Thiên của cha râm mới thấy câu kéo tăng chương ác quá...Một chương chỉ dc có 1000-1200 chữ là hết CMNR :30:
Bác nói chuyện cho đàng hoàng nhá:13:Ta thấy hình như bác có ác cảm với ta thì phải. Nếu có thì bác không cần phải đi rao thế này đâu. Độc giả khi đọc tự khắc cũng sẽ có nhận xét.
Nhân tiện đây cũng thông báo luôn nhé, ai có thể tìm thấy bất cứ chương nào của ta dưới 1k5 chữ thì ta xin nghĩ viết.:U
Gì mà râm đệ phản ứng ác thế...đúng là thói quen của người dc rèn luyện bên tangthuvien có khác
Ta nói thế đúng là có sai thật vì là theo cảm giác chủ quan của ta khi kéo truyện thôi...chứ ko có ác ý gì với lão đâu...
Ko thấy ta tích cực soi lỗi cho lão thế à...
Mà lão dùng cái từ gì mà "đàng hoàng" nghe nó đao to búa lớn quá...
Mềnh cần gì phải nghiêm trọng hóa vđ thế...
Có gì thắc mắc pm ta...
![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản