Sky is mine
Phàm Nhân
Nửa đêm, tâm sự thế này làm mình ngồi cười gần chết 
Thú thực với các bác các chú các anh Gamer dota 2 tuổi thơ của em gắn liền với những cuộc vây bắt của đấng sinh thành có lẽ nó bắt đầu từ khi em vừa tròn 12 cái tuổi mà bắt đầu biết tới lauxanh là gì ..... Các cuộc vây bắt ráp lá cà của bố mẹ em đều có chiến thuật... số lần bị ăn đòn thành thực mà nói thì không kể xiết nhẹ thì 1 phát bạt tai nặng thì bị BỐ cầm con dao xiên vào ngót út tay phải giờ nó hoạt động cũng không bình thường nữa. Em nhớ nhất lần năm em học lớp 8
, à trước khi vào vấn đề cho em hỏi bác nào đã trộm tiền gia đình chơi game chưa?
Cũng thời tiết se lạnh đầu đông, mẹ em đựng tiền lương của cả 2 vợ chồng trong 1 ngăn tủ gỗ dưới bạn học do quá yêu cái dota ( năm 2008 có lẽ thời kỳ hoàng kim của dota 1) em đã trộm 8trieu đồng tiền mặt chỉ để chơi game thỏa thích . Cũng không hiểu mẹ em có giác quan thứu 8 hay ko nhưng lần nào em ra quán hay đi đâu cũng bị phát giác và tóm gọn . Lần ấy mẹ bắt được khuyên nhủ về cầm trả lại mẹ hơn 5 triệu đồng và vùng vẫy bỏ chạy híc. Không biết vạch sẵn kế hoạch hay sao nhưng chay được 1 đoạn bố em đón lõng ở đầu ngõ cầm nguyên cái mũ bảo hiểm phang vào má bên trái. Lúc đó miệng em sạn lắm như kiểu thằng lìn nào nhét cát cho mình ăn hóa ra là mẻ CMN răng nanh bên má phải
(chả hiểu sao đánh trái mẻ phải gosu nào giải thích dùm em ).
1 lần nữa năm lớp 9 để động viên em thi tốt cấp 3 bố mẹ kính yêu đã đầu t.ư thầu em nguyên 1 con xe Nhật với giá 2 triệu đồng, trên thị trường hồi đó em là cũng vip lắm . Mua xe đc 2 tuần em ra quán ngồi rung đùi chơi thì bì thằng sinh viên nghèo Méo chịu vượt khó nào nó bem mất cũng may được cái vẻ hiền lạnh nhút nhát mà đc anh chị chủ quán đền bù cho nhưng chỉ bằng nửa giá con Nhật của em... hàng Đài Loan
. Gần tuần trời giấu diếm em cũng bị phát hiện và người bố đã cho em 1 phát vào ngón út giờ còn sẹo. Nếu được giải thưởng em sẽ up ảnh minh họa cho các bác, các chú, các anh ạ.
Hơi dài nhưng đây mới chị là 1 phần nhỏ thôi em không dám viết nhiều sợ PewPew đọc lâu quá ghét đánh trượt híc.
Quá khứ là vậy nhưng sắp tới 2 năm nữa em làm sĩ quan công an
Lớp 4... Chưa có tiền, toàn đứng xem các anh chơi game, thời đấy nổi nhất là CS 1.1 bàn Deathmatch với Italy. Đang mải mê xem 1 anh tỉa AWP chết phát một thì ăn 1 cái đạp vào lưng của anh trai
, dẫn về gần đến nhà thì bị dập đầu vào tường 3 phát...
Lớp 7... Học hè xong đi cùng thằng bạn đểu vào quán net gần nhà, chơi gunbound từ 9h sáng đến 4h chiều thì nó bảo "tao có việc" rồi bỏ chạy 1 mạch, trong lúc đó bố chửi mẹ ở nhà và dáo dác đi tìm
. Về nhà thì đòn không ăn nhưng chửi thì liên hồi vì cái tội ngu . Từ đấy thù nó đến tận hết cấp 2 =.=.
Lớp 8... Hồi đấy là DDay, 1 lần mẹ mò được quán net cách nhà 200m, đang mải mê đúc sách thì BỘP 1 cái cực mạnh vào đầu, cả quán ngỡ ngàng nhìn cùng với đó là 1 tràng !@(#@^%!#$(@&!$!$!*@# của mẹ
.
Về sau biết đến Au thì cũng có hôm đang phang phập bàn phím, nhảy đôi hẳn hoi, hơn khoảng 8 tim rồi thì mẹ mò ra, dần nhừ tử tại quán net, đặt lệnh cấm cửa với bà chủ + ăn thêm 5 cái thang giường vào người . Tiền net còn chưa kịp trả, coi như chơi free, hồi đấy 3k/tiếng và mình lãi 20k .
Còn có hôm anh trai mò ra quán net khác gần nhà, ngay lập tức vào tắt máy rồi về dí đầu vào chậu nước liên tục cho chừa, mấy lần tưởng chết .
Lớp 12... Hầu hết là chơi game sau khi đi học thêm về, DotA liên tọi, có hôm đang hăng máu combat vì mình xanh thì mẹ thò tay lên nút Power =.= đã văng chữ "đ..." rồi, quay lại thì "mày chửi ai hả thằng CHÓ này"... và kịch bản phía trên lại tái diễn...
.
Giờ nhà đã có net, đi lại cũng không bị quản lý nhiều nữa, nhưng nhớ ngày xưa quá, mẹ giờ tuổi cao sức cũng yếu mà vẫn phải đi làm xa, chẳng có thời gian đi sâu sát theo con như trước nữa, cũng buồn...
Edit + P/s: Đợt gần nhất là 13/08, sinh nhật thằng em mình đang dạy. Sẵn tiện có xe máy, mình kéo cả lũ đi nhậu rồi ra hàng net làm trận solo LoL (3v4). Đang ức vì bị outplay ở bot, cất tiếng chửi xong hô cả team lao vào rồng thì nghe tiếng kìm điện "RẸTTTT" giật bắn mình sau lưng, lén quay ra sau thấy bố thằng em chờ sẵn (mình ngồi cách nó 1 dãy máy), chửi um cả quán lên + đánh cho nó 2 phát thẳng ngực (bố nó học võ) rồi lôi cả người lẫn xe đạp điện của nó về... 6 thằng còn lại mặt ai cũng lấm lét
cũng may mà ổng chưa nhận ra mình không thì cũng mất việc 
Nhớ 2 vụ hồi lớp 7 nhảy audition bị bố đứng sau bảo "nhảy hay nhỉ" không biết bảo lại "tao pro mày k biết à" thế là 1 vả
Hồi lớp 11 đang đánh nvm solo mid 5p ăn 3 mạng max xanh thì bị một tát vào mặt bắt vào lớp học vào đến lớp vẫn còn ù tai...
hồi bé cũng nhiều lần chốn ra net chơi và cũng nhiều lần bị bố mẹ ra gọi về,mỗi lần đi gọi mình về là bố mẹ sẽ mang theo 1 đồ vật ví dụ như chổi,gậy,...chưa lần nào mình bị xách tai về cả,toàn bị nện luôn giữa quán rồi bố mẹ kéo cổ về thôi,có lần mình bị ăn đòn giữa quán mà đợt đấy ông chủ quán còn sợ,lần sau ra chơi ông ý ko dám cho chơi nữa,thế là lại phải đi tìm địa bàn mới để hoạt động ... tìm dc quán mới chơi thì cũng dc 1 thời gian là bị phát hiện,lần đó là lần khốn nạn nhất trong tất cả các lần bị bắt,đang chơi thì tự nhiên có 1 cái đập như trời giáng vào đầu mình,theo bản năng con người thì mình đáp lại là:"thằng mặt L** nào đấy",vừa quay mặt ra thì bố mình đáp trả câu trả lời của mình là:"thằng mặt L** này đây" và sau đó thì câu chuyện xảy ra như mọi khi .thời trẻ trâu nhất của mình là đợt năm lớp 8,đợt đấy còn trộm tiền trên bàn thờ để đi chơi cơ mà,sau vài ngày thì bố mẹ cứ thấy tiền trên bàn thờ hao hụt,ko biết lý do tại sao,nhưng cái đuôi giấu mãi cũng phải lòi ra... 1 hôm thì theo quán tính vẫn như hàng ngày,mẹ đi vắng,bố lên trên tầng sửa soạn gì đấy,đang bắc ghế trèo lên bàn thờ để lấy tiền,đột nhiên bố mình chạy xuống,lúc đấy ko kịp sử lý,cảnh tượng rõ rành rành ko thể chối cãi,ăn đòn thôi còn đợi chờ điều gì nữa .sau đợt đấy mình cạch game suốt,ko dém bén mảng ra quán net lần nào nữa,lên năm lớp 9 thì thằng anh mình dc mua máy tính nên nhiều lúc buồn cũng toàn mượn máy nó chơi.Bây giờ lên đại học có máy riêng để chơi rồi nhưng thỉnh thoảng cũng ra net cùng bạn bè
Hồi lớp 8 vì toàn trốn ra net chơi nên bị bố mẹ theo dõi ra tận hàng net. Mấy lần đầu bị bắt còn bị ăn mấy vả nhưng về sau bố mình áp dụng hình thức khác. hôm đó trốn ra net chơi bị ông già sang bắt xong trói con mẹ luôn ở cái cửa hàng net cả hàng net nó nhìn nhục vlue. Bà chủ hàng net xin cho các kiểu xong tưởng được tha về nhà ông già lại trói luôn ở chân cầu thang ngồi cả chiều tay bị trói đỏ hết cả lên đợi mẹ về giải cứu . Còn 1 lần tối trốn ra ngoài chơi bị bắt kèo về nhà mẹ thì cho mấy gậy vào người. còn bố thì đem hết sách vở ra đốt và cấm k cho đi học => được nghỉ mấy ngày sướng
không phải là bị phụ huynh gọi về, nhưng mà cũng muốn góp vui với ae bằng câu chuyện của mình
- hồi lớp 6 lớp 7 những năm 2000 thì việc đi chơi điện tử ở quán net nó như kiểu làm việc phạm pháp ấy, hầu như toàn phải nói dối hoặc nhân lúc bố mẹ không có nhà mới trốn đi chơi dc. Dĩ nhiên chuyện bị tóm về cho ăn đòn là như cơm bữa, nhưng chẳng có cái nào đáng nhớ bằng việc bị thằng bạn hàng xóm nhà mình gọi về
hôm ấy bố mình trước khi đi làm có dặn đang để 1 nồi thịt kho trong bếp, bảo tầm 30' sau cạn nước thì tắt bếp không cháy thịt. Mình ậm ừ dạ vâng rồi chờ bố đi thì cũng đóng cửa nhà rồi phi ào ra quán game, định bụng làm vài ván CS 1.1 (vẫn gọi là Halflife ) rồi về cũng chưa muộn.
Đang lúc gay cấn mải mê với âm thanh súng đạn trong game thì qua cái tai nghe kín mít, mình nghe giọng 1 thanh niên hô lên rất to, câu được câu chăng với đoạn cuối là "... nồi thịt nhà mày đang cháy kìa!!"
douma lúc ấy vẫn chưa định hình được, cũng bật cười lên cùng cả quán net, rồi nghĩ thầm thằng nào đang ngồi net mà để ai gọi to tướng lên chắc dơ lắm.
Trong lúc miên man thì tự nhiên thấy ai đập bộp vào vai, rồi kéo tai nghe của mình xuống, quay ra thì ôi thôi ông bạn hàng xóm nhà mình, nó lại hồn nhiên tiếp tục tuôn ra cái điệp khúc vừa nãy, giọng thì không thể nào to hơn được nữa: "H MÀY VỀ NGAY ĐI NỒI THỊT NHÀ MÀY ĐANG CHÁY KHÉT LẸT KÌA!!!"
(chắc nó nghĩ ngoài mình ra còn thằng nào khác đang có nồi thịt cháy ở nhà T^T)
đấy là lần bước ra khỏi quán net mà đối với mình là có nhiều xúc cảm nhất T^T nghẹn ngào ko nói lên lời , mà nếu như bị bố mẹ bạt tai túm về còn đỡ ê chề hơn, có khi còn nhận được những cái lắc đầu cảm thông :-<
lần ấy về thì khỏi nói, cả xóm chạy sang xem tưởng nhà mình cháy vì khói bay ra mù mịt, còn hậu quả thì thế nào chắc khỏi kể ae cũng rõ rồi.
giờ nhiều năm trôi qua nhưng mỗi lần nhớ đến kỉ niệm này là mình vẫn ko khỏi tức cười
hi vọng ko có thằng bạn nào quen biết đọc đc cái cmt này ở đây, ko thì chắc chuyến này đóng cửa khỏi ra khỏi nhà luôn quá gg!
ý ức của mình về những cuộc "truy nã" của ba mẹ thì nhiều lằm và thường kế thúc trong nước mắt...của mình Mình nhờ hối đó ba mẹ đi làm cả ngày, mình ở nhà "tự sướng" với cài tivi mãi cũng chán, trong người thì cứ bồn chồn vì nhớ "em" diablo 2 và halflife da diết thế là"xách mông lên và đi" Nhà mình ở Q8 tp HCM, ngày đó nước ngập dữ lắm, nhưng vì đam mê nên cứ dấn thân...Đến dc tiệm nét( có 5 máy) thì mừng húm vì...còn máy thế là phi ngay vào chỗ trống và chiến...Vì quá tập trung vào "chuyên môn" nên không để ý đến thời gian, quay qua quay lại thì đã tối, ngoài đường nước vẫn ngập nên dặn lòng "hết ngập rùi về " Nhưng ba mình thì không nghĩ vậy, ông xuất hiện "như 1 vị thần" trên con" chiến mã" martin phượng hoàng với ánh mắt không hề thiện cảm rồi quay xe về>"<. Lúc đó trong mình tự dưng có 1 cảm giác lạnh người vãi mồ hôi @@"...Lật đật tính tiền và "lướt" về nhanh hết mức có thể. Đến nhà thấy mẹ ở phòng khách,"cứu tinh của mình đây rồi", chưa kịp mừng thì mẹ nói: "Ba đợi mày nảy giờ". Thế là hết! Tàn cmn đời rồi
Lê từng bước chận nặng nề vào phòng và hình ảnh ba xuất hiện với cây "đồ long chổi" trên tay@@~ Và "đam mê" bắt đầu...Mình xin phép để hết thúc mở cho các bác tự tưởng tượng nhé, Bây giờ ngồi đây nhớ lại hồi bé sao mình ngốc quá, biết rằng sẽ phải trả giá nhưng vẫn cứ lao vào và chưa bao giờ hối hận hay từ bỏ (và chắc rằng ko chỉ riêng mình như vậy)
Đến giờ đã "già" nhưng "đam mê" vẫn chảy" trong người, máu cứ "sôi", tim vẫn "loạn nhịp" mỗi khi...feed hihi. Mình biết bài này chỉ mún chia sẽ tuổi thơ với m.n thui, ko mong dc GA gì đâu, ai cũng có tuổi thơ mà phải ko, riêng với game thủ thì hẳn dữ dội hon người thường đúng ko nào.

Thú thực với các bác các chú các anh Gamer dota 2 tuổi thơ của em gắn liền với những cuộc vây bắt của đấng sinh thành có lẽ nó bắt đầu từ khi em vừa tròn 12 cái tuổi mà bắt đầu biết tới lauxanh là gì ..... Các cuộc vây bắt ráp lá cà của bố mẹ em đều có chiến thuật... số lần bị ăn đòn thành thực mà nói thì không kể xiết nhẹ thì 1 phát bạt tai nặng thì bị BỐ cầm con dao xiên vào ngót út tay phải giờ nó hoạt động cũng không bình thường nữa. Em nhớ nhất lần năm em học lớp 8

Cũng thời tiết se lạnh đầu đông, mẹ em đựng tiền lương của cả 2 vợ chồng trong 1 ngăn tủ gỗ dưới bạn học do quá yêu cái dota ( năm 2008 có lẽ thời kỳ hoàng kim của dota 1) em đã trộm 8trieu đồng tiền mặt chỉ để chơi game thỏa thích . Cũng không hiểu mẹ em có giác quan thứu 8 hay ko nhưng lần nào em ra quán hay đi đâu cũng bị phát giác và tóm gọn . Lần ấy mẹ bắt được khuyên nhủ về cầm trả lại mẹ hơn 5 triệu đồng và vùng vẫy bỏ chạy híc. Không biết vạch sẵn kế hoạch hay sao nhưng chay được 1 đoạn bố em đón lõng ở đầu ngõ cầm nguyên cái mũ bảo hiểm phang vào má bên trái. Lúc đó miệng em sạn lắm như kiểu thằng lìn nào nhét cát cho mình ăn hóa ra là mẻ CMN răng nanh bên má phải

1 lần nữa năm lớp 9 để động viên em thi tốt cấp 3 bố mẹ kính yêu đã đầu t.ư thầu em nguyên 1 con xe Nhật với giá 2 triệu đồng, trên thị trường hồi đó em là cũng vip lắm . Mua xe đc 2 tuần em ra quán ngồi rung đùi chơi thì bì thằng sinh viên nghèo Méo chịu vượt khó nào nó bem mất cũng may được cái vẻ hiền lạnh nhút nhát mà đc anh chị chủ quán đền bù cho nhưng chỉ bằng nửa giá con Nhật của em... hàng Đài Loan

Hơi dài nhưng đây mới chị là 1 phần nhỏ thôi em không dám viết nhiều sợ PewPew đọc lâu quá ghét đánh trượt híc.
Quá khứ là vậy nhưng sắp tới 2 năm nữa em làm sĩ quan công an
Lớp 4... Chưa có tiền, toàn đứng xem các anh chơi game, thời đấy nổi nhất là CS 1.1 bàn Deathmatch với Italy. Đang mải mê xem 1 anh tỉa AWP chết phát một thì ăn 1 cái đạp vào lưng của anh trai

Lớp 7... Học hè xong đi cùng thằng bạn đểu vào quán net gần nhà, chơi gunbound từ 9h sáng đến 4h chiều thì nó bảo "tao có việc" rồi bỏ chạy 1 mạch, trong lúc đó bố chửi mẹ ở nhà và dáo dác đi tìm

Lớp 8... Hồi đấy là DDay, 1 lần mẹ mò được quán net cách nhà 200m, đang mải mê đúc sách thì BỘP 1 cái cực mạnh vào đầu, cả quán ngỡ ngàng nhìn cùng với đó là 1 tràng !@(#@^%!#$(@&!$!$!*@# của mẹ

Về sau biết đến Au thì cũng có hôm đang phang phập bàn phím, nhảy đôi hẳn hoi, hơn khoảng 8 tim rồi thì mẹ mò ra, dần nhừ tử tại quán net, đặt lệnh cấm cửa với bà chủ + ăn thêm 5 cái thang giường vào người . Tiền net còn chưa kịp trả, coi như chơi free, hồi đấy 3k/tiếng và mình lãi 20k .
Còn có hôm anh trai mò ra quán net khác gần nhà, ngay lập tức vào tắt máy rồi về dí đầu vào chậu nước liên tục cho chừa, mấy lần tưởng chết .
Lớp 12... Hầu hết là chơi game sau khi đi học thêm về, DotA liên tọi, có hôm đang hăng máu combat vì mình xanh thì mẹ thò tay lên nút Power =.= đã văng chữ "đ..." rồi, quay lại thì "mày chửi ai hả thằng CHÓ này"... và kịch bản phía trên lại tái diễn...
.
Giờ nhà đã có net, đi lại cũng không bị quản lý nhiều nữa, nhưng nhớ ngày xưa quá, mẹ giờ tuổi cao sức cũng yếu mà vẫn phải đi làm xa, chẳng có thời gian đi sâu sát theo con như trước nữa, cũng buồn...
Edit + P/s: Đợt gần nhất là 13/08, sinh nhật thằng em mình đang dạy. Sẵn tiện có xe máy, mình kéo cả lũ đi nhậu rồi ra hàng net làm trận solo LoL (3v4). Đang ức vì bị outplay ở bot, cất tiếng chửi xong hô cả team lao vào rồng thì nghe tiếng kìm điện "RẸTTTT" giật bắn mình sau lưng, lén quay ra sau thấy bố thằng em chờ sẵn (mình ngồi cách nó 1 dãy máy), chửi um cả quán lên + đánh cho nó 2 phát thẳng ngực (bố nó học võ) rồi lôi cả người lẫn xe đạp điện của nó về... 6 thằng còn lại mặt ai cũng lấm lét


Nhớ 2 vụ hồi lớp 7 nhảy audition bị bố đứng sau bảo "nhảy hay nhỉ" không biết bảo lại "tao pro mày k biết à" thế là 1 vả
Hồi lớp 11 đang đánh nvm solo mid 5p ăn 3 mạng max xanh thì bị một tát vào mặt bắt vào lớp học vào đến lớp vẫn còn ù tai...
hồi bé cũng nhiều lần chốn ra net chơi và cũng nhiều lần bị bố mẹ ra gọi về,mỗi lần đi gọi mình về là bố mẹ sẽ mang theo 1 đồ vật ví dụ như chổi,gậy,...chưa lần nào mình bị xách tai về cả,toàn bị nện luôn giữa quán rồi bố mẹ kéo cổ về thôi,có lần mình bị ăn đòn giữa quán mà đợt đấy ông chủ quán còn sợ,lần sau ra chơi ông ý ko dám cho chơi nữa,thế là lại phải đi tìm địa bàn mới để hoạt động ... tìm dc quán mới chơi thì cũng dc 1 thời gian là bị phát hiện,lần đó là lần khốn nạn nhất trong tất cả các lần bị bắt,đang chơi thì tự nhiên có 1 cái đập như trời giáng vào đầu mình,theo bản năng con người thì mình đáp lại là:"thằng mặt L** nào đấy",vừa quay mặt ra thì bố mình đáp trả câu trả lời của mình là:"thằng mặt L** này đây" và sau đó thì câu chuyện xảy ra như mọi khi .thời trẻ trâu nhất của mình là đợt năm lớp 8,đợt đấy còn trộm tiền trên bàn thờ để đi chơi cơ mà,sau vài ngày thì bố mẹ cứ thấy tiền trên bàn thờ hao hụt,ko biết lý do tại sao,nhưng cái đuôi giấu mãi cũng phải lòi ra... 1 hôm thì theo quán tính vẫn như hàng ngày,mẹ đi vắng,bố lên trên tầng sửa soạn gì đấy,đang bắc ghế trèo lên bàn thờ để lấy tiền,đột nhiên bố mình chạy xuống,lúc đấy ko kịp sử lý,cảnh tượng rõ rành rành ko thể chối cãi,ăn đòn thôi còn đợi chờ điều gì nữa .sau đợt đấy mình cạch game suốt,ko dém bén mảng ra quán net lần nào nữa,lên năm lớp 9 thì thằng anh mình dc mua máy tính nên nhiều lúc buồn cũng toàn mượn máy nó chơi.Bây giờ lên đại học có máy riêng để chơi rồi nhưng thỉnh thoảng cũng ra net cùng bạn bè
Hồi lớp 8 vì toàn trốn ra net chơi nên bị bố mẹ theo dõi ra tận hàng net. Mấy lần đầu bị bắt còn bị ăn mấy vả nhưng về sau bố mình áp dụng hình thức khác. hôm đó trốn ra net chơi bị ông già sang bắt xong trói con mẹ luôn ở cái cửa hàng net cả hàng net nó nhìn nhục vlue. Bà chủ hàng net xin cho các kiểu xong tưởng được tha về nhà ông già lại trói luôn ở chân cầu thang ngồi cả chiều tay bị trói đỏ hết cả lên đợi mẹ về giải cứu . Còn 1 lần tối trốn ra ngoài chơi bị bắt kèo về nhà mẹ thì cho mấy gậy vào người. còn bố thì đem hết sách vở ra đốt và cấm k cho đi học => được nghỉ mấy ngày sướng
không phải là bị phụ huynh gọi về, nhưng mà cũng muốn góp vui với ae bằng câu chuyện của mình

- hồi lớp 6 lớp 7 những năm 2000 thì việc đi chơi điện tử ở quán net nó như kiểu làm việc phạm pháp ấy, hầu như toàn phải nói dối hoặc nhân lúc bố mẹ không có nhà mới trốn đi chơi dc. Dĩ nhiên chuyện bị tóm về cho ăn đòn là như cơm bữa, nhưng chẳng có cái nào đáng nhớ bằng việc bị thằng bạn hàng xóm nhà mình gọi về

hôm ấy bố mình trước khi đi làm có dặn đang để 1 nồi thịt kho trong bếp, bảo tầm 30' sau cạn nước thì tắt bếp không cháy thịt. Mình ậm ừ dạ vâng rồi chờ bố đi thì cũng đóng cửa nhà rồi phi ào ra quán game, định bụng làm vài ván CS 1.1 (vẫn gọi là Halflife ) rồi về cũng chưa muộn.
Đang lúc gay cấn mải mê với âm thanh súng đạn trong game thì qua cái tai nghe kín mít, mình nghe giọng 1 thanh niên hô lên rất to, câu được câu chăng với đoạn cuối là "... nồi thịt nhà mày đang cháy kìa!!"
douma lúc ấy vẫn chưa định hình được, cũng bật cười lên cùng cả quán net, rồi nghĩ thầm thằng nào đang ngồi net mà để ai gọi to tướng lên chắc dơ lắm.
Trong lúc miên man thì tự nhiên thấy ai đập bộp vào vai, rồi kéo tai nghe của mình xuống, quay ra thì ôi thôi ông bạn hàng xóm nhà mình, nó lại hồn nhiên tiếp tục tuôn ra cái điệp khúc vừa nãy, giọng thì không thể nào to hơn được nữa: "H MÀY VỀ NGAY ĐI NỒI THỊT NHÀ MÀY ĐANG CHÁY KHÉT LẸT KÌA!!!"
(chắc nó nghĩ ngoài mình ra còn thằng nào khác đang có nồi thịt cháy ở nhà T^T)
đấy là lần bước ra khỏi quán net mà đối với mình là có nhiều xúc cảm nhất T^T nghẹn ngào ko nói lên lời , mà nếu như bị bố mẹ bạt tai túm về còn đỡ ê chề hơn, có khi còn nhận được những cái lắc đầu cảm thông :-<
lần ấy về thì khỏi nói, cả xóm chạy sang xem tưởng nhà mình cháy vì khói bay ra mù mịt, còn hậu quả thì thế nào chắc khỏi kể ae cũng rõ rồi.
giờ nhiều năm trôi qua nhưng mỗi lần nhớ đến kỉ niệm này là mình vẫn ko khỏi tức cười

ý ức của mình về những cuộc "truy nã" của ba mẹ thì nhiều lằm và thường kế thúc trong nước mắt...của mình Mình nhờ hối đó ba mẹ đi làm cả ngày, mình ở nhà "tự sướng" với cài tivi mãi cũng chán, trong người thì cứ bồn chồn vì nhớ "em" diablo 2 và halflife da diết thế là"xách mông lên và đi" Nhà mình ở Q8 tp HCM, ngày đó nước ngập dữ lắm, nhưng vì đam mê nên cứ dấn thân...Đến dc tiệm nét( có 5 máy) thì mừng húm vì...còn máy thế là phi ngay vào chỗ trống và chiến...Vì quá tập trung vào "chuyên môn" nên không để ý đến thời gian, quay qua quay lại thì đã tối, ngoài đường nước vẫn ngập nên dặn lòng "hết ngập rùi về " Nhưng ba mình thì không nghĩ vậy, ông xuất hiện "như 1 vị thần" trên con" chiến mã" martin phượng hoàng với ánh mắt không hề thiện cảm rồi quay xe về>"<. Lúc đó trong mình tự dưng có 1 cảm giác lạnh người vãi mồ hôi @@"...Lật đật tính tiền và "lướt" về nhanh hết mức có thể. Đến nhà thấy mẹ ở phòng khách,"cứu tinh của mình đây rồi", chưa kịp mừng thì mẹ nói: "Ba đợi mày nảy giờ". Thế là hết! Tàn cmn đời rồi
