[Tâm sự ] Dota đã củ hành 1 bạn trẻ thế nào

Status
Not open for further replies.

Sky is mine

Phàm Nhân
Ngọc
52,00
Tu vi
0,00
Nửa đêm, tâm sự thế này làm mình ngồi cười gần chết :))


Thú thực với các bác các chú các anh Gamer dota 2 tuổi thơ của em gắn liền với những cuộc vây bắt của đấng sinh thành có lẽ nó bắt đầu từ khi em vừa tròn 12 cái tuổi mà bắt đầu biết tới lauxanh là gì ..... Các cuộc vây bắt ráp lá cà của bố mẹ em đều có chiến thuật... số lần bị ăn đòn thành thực mà nói thì không kể xiết nhẹ thì 1 phát bạt tai nặng thì bị BỐ cầm con dao xiên vào ngót út tay phải giờ nó hoạt động cũng không bình thường nữa. Em nhớ nhất lần năm em học lớp 8 :)), à trước khi vào vấn đề cho em hỏi bác nào đã trộm tiền gia đình chơi game chưa?
Cũng thời tiết se lạnh đầu đông, mẹ em đựng tiền lương của cả 2 vợ chồng trong 1 ngăn tủ gỗ dưới bạn học do quá yêu cái dota ( năm 2008 có lẽ thời kỳ hoàng kim của dota 1) em đã trộm 8trieu đồng tiền mặt chỉ để chơi game thỏa thích . Cũng không hiểu mẹ em có giác quan thứu 8 hay ko nhưng lần nào em ra quán hay đi đâu cũng bị phát giác và tóm gọn . Lần ấy mẹ bắt được khuyên nhủ về cầm trả lại mẹ hơn 5 triệu đồng và vùng vẫy bỏ chạy híc. Không biết vạch sẵn kế hoạch hay sao nhưng chay được 1 đoạn bố em đón lõng ở đầu ngõ cầm nguyên cái mũ bảo hiểm phang vào má bên trái. Lúc đó miệng em sạn lắm như kiểu thằng lìn nào nhét cát cho mình ăn hóa ra là mẻ CMN răng nanh bên má phải :(( (chả hiểu sao đánh trái mẻ phải gosu nào giải thích dùm em ).
1 lần nữa năm lớp 9 để động viên em thi tốt cấp 3 bố mẹ kính yêu đã đầu t.ư thầu em nguyên 1 con xe Nhật với giá 2 triệu đồng, trên thị trường hồi đó em là cũng vip lắm . Mua xe đc 2 tuần em ra quán ngồi rung đùi chơi thì bì thằng sinh viên nghèo Méo chịu vượt khó nào nó bem mất cũng may được cái vẻ hiền lạnh nhút nhát mà đc anh chị chủ quán đền bù cho nhưng chỉ bằng nửa giá con Nhật của em... hàng Đài Loan :((. Gần tuần trời giấu diếm em cũng bị phát hiện và người bố đã cho em 1 phát vào ngón út giờ còn sẹo. Nếu được giải thưởng em sẽ up ảnh minh họa cho các bác, các chú, các anh ạ.
Hơi dài nhưng đây mới chị là 1 phần nhỏ thôi em không dám viết nhiều sợ PewPew đọc lâu quá ghét đánh trượt híc.
Quá khứ là vậy nhưng sắp tới 2 năm nữa em làm sĩ quan công an


Lớp 4... Chưa có tiền, toàn đứng xem các anh chơi game, thời đấy nổi nhất là CS 1.1 bàn Deathmatch với Italy. Đang mải mê xem 1 anh tỉa AWP chết phát một thì ăn 1 cái đạp vào lưng của anh trai :)), dẫn về gần đến nhà thì bị dập đầu vào tường 3 phát...
Lớp 7... Học hè xong đi cùng thằng bạn đểu vào quán net gần nhà, chơi gunbound từ 9h sáng đến 4h chiều thì nó bảo "tao có việc" rồi bỏ chạy 1 mạch, trong lúc đó bố chửi mẹ ở nhà và dáo dác đi tìm :)). Về nhà thì đòn không ăn nhưng chửi thì liên hồi vì cái tội ngu . Từ đấy thù nó đến tận hết cấp 2 =.=.
Lớp 8... Hồi đấy là DDay, 1 lần mẹ mò được quán net cách nhà 200m, đang mải mê đúc sách thì BỘP 1 cái cực mạnh vào đầu, cả quán ngỡ ngàng nhìn cùng với đó là 1 tràng !@(#@^%!#$(@&!$!$!*@# của mẹ :)).
Về sau biết đến Au thì cũng có hôm đang phang phập bàn phím, nhảy đôi hẳn hoi, hơn khoảng 8 tim rồi thì mẹ mò ra, dần nhừ tử tại quán net, đặt lệnh cấm cửa với bà chủ + ăn thêm 5 cái thang giường vào người . Tiền net còn chưa kịp trả, coi như chơi free, hồi đấy 3k/tiếng và mình lãi 20k .
Còn có hôm anh trai mò ra quán net khác gần nhà, ngay lập tức vào tắt máy rồi về dí đầu vào chậu nước liên tục cho chừa, mấy lần tưởng chết .
Lớp 12... Hầu hết là chơi game sau khi đi học thêm về, DotA liên tọi, có hôm đang hăng máu combat vì mình xanh thì mẹ thò tay lên nút Power =.= đã văng chữ "đ..." rồi, quay lại thì "mày chửi ai hả thằng CHÓ này"... và kịch bản phía trên lại tái diễn...
.
Giờ nhà đã có net, đi lại cũng không bị quản lý nhiều nữa, nhưng nhớ ngày xưa quá, mẹ giờ tuổi cao sức cũng yếu mà vẫn phải đi làm xa, chẳng có thời gian đi sâu sát theo con như trước nữa, cũng buồn...

Edit + P/s: Đợt gần nhất là 13/08, sinh nhật thằng em mình đang dạy. Sẵn tiện có xe máy, mình kéo cả lũ đi nhậu rồi ra hàng net làm trận solo LoL (3v4). Đang ức vì bị outplay ở bot, cất tiếng chửi xong hô cả team lao vào rồng thì nghe tiếng kìm điện "RẸTTTT" giật bắn mình sau lưng, lén quay ra sau thấy bố thằng em chờ sẵn (mình ngồi cách nó 1 dãy máy), chửi um cả quán lên + đánh cho nó 2 phát thẳng ngực (bố nó học võ) rồi lôi cả người lẫn xe đạp điện của nó về... 6 thằng còn lại mặt ai cũng lấm lét :cuoichet: cũng may mà ổng chưa nhận ra mình không thì cũng mất việc :cuoichet:


Nhớ 2 vụ hồi lớp 7 nhảy audition bị bố đứng sau bảo "nhảy hay nhỉ" không biết bảo lại "tao pro mày k biết à" thế là 1 vả
Hồi lớp 11 đang đánh nvm solo mid 5p ăn 3 mạng max xanh thì bị một tát vào mặt bắt vào lớp học vào đến lớp vẫn còn ù tai...


hồi bé cũng nhiều lần chốn ra net chơi và cũng nhiều lần bị bố mẹ ra gọi về,mỗi lần đi gọi mình về là bố mẹ sẽ mang theo 1 đồ vật ví dụ như chổi,gậy,...chưa lần nào mình bị xách tai về cả,toàn bị nện luôn giữa quán rồi bố mẹ kéo cổ về thôi,có lần mình bị ăn đòn giữa quán mà đợt đấy ông chủ quán còn sợ,lần sau ra chơi ông ý ko dám cho chơi nữa,thế là lại phải đi tìm địa bàn mới để hoạt động ... tìm dc quán mới chơi thì cũng dc 1 thời gian là bị phát hiện,lần đó là lần khốn nạn nhất trong tất cả các lần bị bắt,đang chơi thì tự nhiên có 1 cái đập như trời giáng vào đầu mình,theo bản năng con người thì mình đáp lại là:"thằng mặt L** nào đấy",vừa quay mặt ra thì bố mình đáp trả câu trả lời của mình là:"thằng mặt L** này đây" và sau đó thì câu chuyện xảy ra như mọi khi .thời trẻ trâu nhất của mình là đợt năm lớp 8,đợt đấy còn trộm tiền trên bàn thờ để đi chơi cơ mà,sau vài ngày thì bố mẹ cứ thấy tiền trên bàn thờ hao hụt,ko biết lý do tại sao,nhưng cái đuôi giấu mãi cũng phải lòi ra... 1 hôm thì theo quán tính vẫn như hàng ngày,mẹ đi vắng,bố lên trên tầng sửa soạn gì đấy,đang bắc ghế trèo lên bàn thờ để lấy tiền,đột nhiên bố mình chạy xuống,lúc đấy ko kịp sử lý,cảnh tượng rõ rành rành ko thể chối cãi,ăn đòn thôi còn đợi chờ điều gì nữa .sau đợt đấy mình cạch game suốt,ko dém bén mảng ra quán net lần nào nữa,lên năm lớp 9 thì thằng anh mình dc mua máy tính nên nhiều lúc buồn cũng toàn mượn máy nó chơi.Bây giờ lên đại học có máy riêng để chơi rồi nhưng thỉnh thoảng cũng ra net cùng bạn bè

Hồi lớp 8 vì toàn trốn ra net chơi nên bị bố mẹ theo dõi ra tận hàng net. Mấy lần đầu bị bắt còn bị ăn mấy vả nhưng về sau bố mình áp dụng hình thức khác. hôm đó trốn ra net chơi bị ông già sang bắt xong trói con mẹ luôn ở cái cửa hàng net cả hàng net nó nhìn nhục vlue. Bà chủ hàng net xin cho các kiểu xong tưởng được tha về nhà ông già lại trói luôn ở chân cầu thang ngồi cả chiều tay bị trói đỏ hết cả lên đợi mẹ về giải cứu . Còn 1 lần tối trốn ra ngoài chơi bị bắt kèo về nhà mẹ thì cho mấy gậy vào người. còn bố thì đem hết sách vở ra đốt và cấm k cho đi học => được nghỉ mấy ngày sướng

không phải là bị phụ huynh gọi về, nhưng mà cũng muốn góp vui với ae bằng câu chuyện của mình :))
- hồi lớp 6 lớp 7 những năm 2000 thì việc đi chơi điện tử ở quán net nó như kiểu làm việc phạm pháp ấy, hầu như toàn phải nói dối hoặc nhân lúc bố mẹ không có nhà mới trốn đi chơi dc. Dĩ nhiên chuyện bị tóm về cho ăn đòn là như cơm bữa, nhưng chẳng có cái nào đáng nhớ bằng việc bị thằng bạn hàng xóm nhà mình gọi về :))
hôm ấy bố mình trước khi đi làm có dặn đang để 1 nồi thịt kho trong bếp, bảo tầm 30' sau cạn nước thì tắt bếp không cháy thịt. Mình ậm ừ dạ vâng rồi chờ bố đi thì cũng đóng cửa nhà rồi phi ào ra quán game, định bụng làm vài ván CS 1.1 (vẫn gọi là Halflife ) rồi về cũng chưa muộn.
Đang lúc gay cấn mải mê với âm thanh súng đạn trong game thì qua cái tai nghe kín mít, mình nghe giọng 1 thanh niên hô lên rất to, câu được câu chăng với đoạn cuối là "... nồi thịt nhà mày đang cháy kìa!!"
douma lúc ấy vẫn chưa định hình được, cũng bật cười lên cùng cả quán net, rồi nghĩ thầm thằng nào đang ngồi net mà để ai gọi to tướng lên chắc dơ lắm.
Trong lúc miên man thì tự nhiên thấy ai đập bộp vào vai, rồi kéo tai nghe của mình xuống, quay ra thì ôi thôi ông bạn hàng xóm nhà mình, nó lại hồn nhiên tiếp tục tuôn ra cái điệp khúc vừa nãy, giọng thì không thể nào to hơn được nữa: "H MÀY VỀ NGAY ĐI NỒI THỊT NHÀ MÀY ĐANG CHÁY KHÉT LẸT KÌA!!!"
(chắc nó nghĩ ngoài mình ra còn thằng nào khác đang có nồi thịt cháy ở nhà T^T)
đấy là lần bước ra khỏi quán net mà đối với mình là có nhiều xúc cảm nhất T^T nghẹn ngào ko nói lên lời , mà nếu như bị bố mẹ bạt tai túm về còn đỡ ê chề hơn, có khi còn nhận được những cái lắc đầu cảm thông :-<
lần ấy về thì khỏi nói, cả xóm chạy sang xem tưởng nhà mình cháy vì khói bay ra mù mịt, còn hậu quả thì thế nào chắc khỏi kể ae cũng rõ rồi.
giờ nhiều năm trôi qua nhưng mỗi lần nhớ đến kỉ niệm này là mình vẫn ko khỏi tức cười :)) hi vọng ko có thằng bạn nào quen biết đọc đc cái cmt này ở đây, ko thì chắc chuyến này đóng cửa khỏi ra khỏi nhà luôn quá gg!

ý ức của mình về những cuộc "truy nã" của ba mẹ thì nhiều lằm và thường kế thúc trong nước mắt...của mình Mình nhờ hối đó ba mẹ đi làm cả ngày, mình ở nhà "tự sướng" với cài tivi mãi cũng chán, trong người thì cứ bồn chồn vì nhớ "em" diablo 2 và halflife da diết thế là"xách mông lên và đi" Nhà mình ở Q8 tp HCM, ngày đó nước ngập dữ lắm, nhưng vì đam mê nên cứ dấn thân...Đến dc tiệm nét( có 5 máy) thì mừng húm vì...còn máy thế là phi ngay vào chỗ trống và chiến...Vì quá tập trung vào "chuyên môn" nên không để ý đến thời gian, quay qua quay lại thì đã tối, ngoài đường nước vẫn ngập nên dặn lòng "hết ngập rùi về " Nhưng ba mình thì không nghĩ vậy, ông xuất hiện "như 1 vị thần" trên con" chiến mã" martin phượng hoàng với ánh mắt không hề thiện cảm rồi quay xe về>"<. Lúc đó trong mình tự dưng có 1 cảm giác lạnh người vãi mồ hôi @@"...Lật đật tính tiền và "lướt" về nhanh hết mức có thể. Đến nhà thấy mẹ ở phòng khách,"cứu tinh của mình đây rồi", chưa kịp mừng thì mẹ nói: "Ba đợi mày nảy giờ". Thế là hết! Tàn cmn đời rồi:( Lê từng bước chận nặng nề vào phòng và hình ảnh ba xuất hiện với cây "đồ long chổi" trên tay@@~ Và "đam mê" bắt đầu...Mình xin phép để hết thúc mở cho các bác tự tưởng tượng nhé, Bây giờ ngồi đây nhớ lại hồi bé sao mình ngốc quá, biết rằng sẽ phải trả giá nhưng vẫn cứ lao vào và chưa bao giờ hối hận hay từ bỏ (và chắc rằng ko chỉ riêng mình như vậy) :)) Đến giờ đã "già" nhưng "đam mê" vẫn chảy" trong người, máu cứ "sôi", tim vẫn "loạn nhịp" mỗi khi...feed hihi. Mình biết bài này chỉ mún chia sẽ tuổi thơ với m.n thui, ko mong dc GA gì đâu, ai cũng có tuổi thơ mà phải ko, riêng với game thủ thì hẳn dữ dội hon người thường đúng ko nào.
 

Hương Giang

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
ta chơi game cũng ham lắm, MU thiêu đốt thời trai trẻ @@. chục năm rồi, giờ nhìn lại, chả hiểu ngày xưa sao mình ham mê thế @@. Cách đây 3 năm thì ta cuồng đế chế, ban đầu là chơi vui, rồi độ máy nước, rồi ăn tiền, solo cứ 30k trận, team 44 thì 3l,5l, có khi 1m, cho chạm 3.
lớp 9, 10 thì ở nhà, ta chưa bị bắt sống lần nào, nhưng khi lộ ra chơi game thì Mẹ ta đi vòng mấy quán nét, bảo ta nghỉ chơi, nhờ Mẹ đi thanh toán, lúc đầu các anh chủ đều bảo, nó có chơi đâu, nhưng Mẹ ta bảo mãi, thế là sổ nợ của ta phanh phui ra. Về nhà Mẹ không nói gì, hỏi chiều nay con đi đâu đấy, rồi học hành thế nào, chơi game nhiều thế :( ta chối ngay, thì Mẹ rút quyển sổ ghi nợ ra. khóc lóc, xin lỗi. Bố về, Bố ta công tác ở Quảng Ninh, tháng về 1 lần, lần ấy Mẹ điện, Bố về ngay trong đêm đó. sáng hôm sau, không phải học hành gì cả, Bố dắt ra lò vôi gần nhà, cho làm ở đấy cả ngày, để biết kiếm 15k khó ntn mà ta chơi game ngày 40k @@. vì ngày ấy MU cắm chuột, không phải trông, nên chơi mới nhiều thế. ta được cho tiền cũng tương đối, nhưng 40k ngày thì không đủ, nên ta cũng nhiều lần lấy tiền của Mẹ. :( giờ nghĩ lại thấy ân hận quá :(
sau vụ đấy, ta cũng bỏ MU, bảo thằng bạn bán acc hộ tao, được bao nhiêu thì được :(
===============================================================================
lên ĐH, ta cũng ngoan lắm, năm 1 chả biết chơi bời là gì, sang năm 23 thì chơi AOE miệt mài :(
có những ngày ta từng chơi từ 7h tối đến 7h sáng, chạy lên thi xong rồi ngủ đến 2h. dậy đánh AOE đến 5h chiều rồi về. :(
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
quá khứ cũng đã qua, máu game thủ chắc vẫn còn, khi bàn luận với anh em vẫn hăng lắm, nhưng chơi thì không, chơi đc ván 2 ván, là chán luôn, buông chuột, gác phím, ra đọc báo :(
chốt lại, chơi game thì vui, nhưng ham mê quá thì không tốt
viết những dòng này, cảm xúc nhiều lắm, mà không biết nói ra thế nào, chắc buồn buồn+ chai rượu thì kể đến sáng luôn quá :(
 

GarnetKn

Phàm Nhân
Ngọc
30,79
Tu vi
0,00
Cà cái huy hoàng của mền vậy hề hề.

Vụ chôm tiền chơi game thì không kể, hồi đó sáng có mỗi 2k ăn sáng, toàn nhịn ăn mà cà khịa, lắm lúc ghiền wá thì thọt vài k của mama papa chơi.

Chơi game thì từ cái thời có cái máy Snes gắm băng, chơi chí chóe, game nào dù khó đến đâu cũng phá đảo, cá biệt như cái Contra 3 mạng ban đầu về nước hơn 10 mạng, chả die mạng nào, nhớ từng thằng lính, từng ụ địch mà tỉa. Chỉ có vài trò thuộc dạng khủng quá, phá không nổi như cái Batter Roar, hay còn gọi là Song long Ếch, dù chơi pro sao mà phá cũng không nổi thằng trùm cuối T_T. Mà cái Snes làm wéo gì đc save, chơi là hì hục cả 3-4 tiếng. Cỡ cái Megaman - Rockman mà còn chiến 4-5h liền phá đảo mà :)), chơi xong cái mặt nhìn ngu vật ra. Giờ nghĩ lại mấy cái trò Snes nó lắm trò khó kinh dị, có trò nó không có cả cái vụ về nước là gì, như Tetris, Battle Tank City...

Lúc ấy thì ra quán chơi, bị tẩn vài trận, rồi sau này ông già kéo về 4 cái máy Snes kinh doanh, sẵn đà chơi khí thế, pro từ đấy mà ra.

Rồi cái thời đĩa mềm, cái đĩa vuông vuông á, chả nhớ nó tên gì nữa. Lại điệp khúc trốn nhà trốn học đi chơi. Nhiều lúc bảo con đi ăn sáng, tót ra quán làm gần 1 tiếng về, về nhà má truy hỏi thì lấm lét bảo là quán đông, chờ lâu. @_@. Nhiều đợt ba đi làm, má ở nhà... canh mãi má đi chợ, lại tót đi. Bữa hên về kịp lúc, bữa xui về chậm bị ăn chổi. Hồi đó chơi cái trò Super Robot Taisen, nạp 1 lần 3-4 đĩa mới chơi được, nhìn mấy con robot wánh mà ghiền... chơi mãi mà chả phá đảo. 1 map thì tầm 2-3h để qua, cá biệt có map cả 4-5h, vậy mà nó hơn 120 map, chơi hộc máu.

Biết tới máy tính. Cả Phan Thiết có mỗi 1 chổ có máy tính, xài cái hệ điều hành MS-Dos, có mỗi 2 trò Doom và Red Alert (bản 1 nhé), chỉ có 2 phe t.ư bản và cộng sản. Cả cái Warcraft 2 nữa, chơi quên lối về luôn.

Tới thời PS1... hờ, chơi đá banh, đánh đấm này nọ. Ấn tượng nhất cái PS1 là thằng Final Fantasy VIII, lúc ấy nhìn cái đoạn Squall và Rinoa khiêu vũ mà mê cả mẫn
[video=youtube;Jc-820fd'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'U]https://www.youtube.com/watch?v=Jc-820fd'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'U[/video]
Mà với cái năm 2000, đồ họa vậy thì đủ dọa chết cái thằng hám gái như mình. Thế là lao vào chơi, bất chấp cái khó khăn là lúc ấy chỉ có bản tiếng Nhật, chưa có bản tiếng Anh. Mà cũng chả biết ém lv, rồi xài GF... (thuật ngữ trong game, anh em nào chơi sẽ bít), ấy thế mà cũng lê lếch tới disc 3, tới cái khúc kím cái thuyền của tụi Seed White, nó nằm trong cái mê cung đảo, mà cả cái map to oành bằng trái đất, kiếm hộc mặt chưa ra. Bỏ cuộc, sau này chơi bảng tiếng Anh mới phá đảo được.

Rồi, ghiền cái Final Fantasy (giờ gọi là FF nhé) từ dạo đó. Một là nội dung hay, 2 là đồ họa đẹp, sau đó chơi bản FFIX, mê mẩn nàng Garnet, lúc đó lại cảm cảm 1 nhỏ tên Khánh Như, thành ra nó tòi ra cái nick GarnetKn xài tới tận bi giờ. Còn nhiều trò như khác, nhưng ấn tượng vài cái như Dynasty Warrior, chơi thích lấy mấy nàng như Điêu Thuyền, Đại Kiều, Tiểu Kiều, Tôn Thượng Hương. Cũng từ đó hình thành cái thói quen chơi game là nếu là có nhân vật nữ thì lấy, bất kể là yếu hay mạnh, chả biết sở thích có biến thái hay không nữa.

Rồi quay về máy tính. Lúc này chan chán cái PS1, lọ mọ qua cái quán lúc trước, thấy dân tình chơi cái CS, bắn nhau chí chóe, nhìn chóng mặt. Rồi lao vào, ban đầu toàn dê dâng miệng cọp, rồi mãi lên tay, rồi ổn ổn. Lúc ấy thì game máy tính lan tràn, mấy wán net mở ra tá lã đâu đâu cũng có, thế là xách quần về xóm chơi. Hề hề, trình cao, chơi CS mà 1 chấp 4, có trận 1 vs 4 tốn đúng 3 viên đạn AWP, 1 viên xiên táo die 2 chú.

Tới thằng PS 2, tẩn đủ game, nhưng thích nhất vẫn là mấy cái như Devil May Cry, Onimusha, rồi Final Fantasy X v.v... Ấn tượng nhất vẫn là FFX, khi Tidus và Yuna hôn nhau dưới nước, nhìn mê ly trong giai điệu của bản Suteki Da Ne, ôi ôi.
[video=youtube;OrzBHCaFrFI]https://www.youtube.com/watch?v=OrzBHCaFrFI[/video]
Rồi cái lúc Yuna lặng nhìn Tidus tan biến thành linh hồn mà không thể làm gì, không thể khóc, không thể nói, chỉ lặng mà nhìn, mình bần thần cả tuần không chơi game.
[video=youtube;1UznRA4Hf7Y]https://www.youtube.com/watch?v=1UznRA4Hf7Y[/video]
Rồi cái FFX-2 ra, nghe bảo Yuna cứu Tidus sống lại, lao vào chơi... thất vọng, cốt truyện cùi bắp...

Đi học Đại học, biết tới cái gọi là MU... rồi lại lao vào, cắm máy cà khịa ở mạng LAN, cắm chuột reset. Giờ vẫn đếch hiểu tại sao hồi đó thích cái MU thế... nghĩ lại thấy cùi mía so với bây giờ, chỉ cắm và wánh, ra thằng nào mạnh thì mạnh thí cmn luôn, còn yếu thì lũi hủi toàn ăn pk. Xong cũng thời gian đó biết tới web. Lúc đó toàn web tĩnh, mày mò, tập tành làm, rồi làm forum invision free các trò.

Rồi cái game online về VN, đầu tiên là GunBound, sau đó tự dưng biết cái game Line Age 2 (L2 nhé). Mà khi đó dàn máy nào ngon thì chỉ có 1G RAM thôi, cái game L2 thì game 3D, hình ảnh hoành tráng, cốt truyện có chiều sâu, gameplay pvp, pk đòi hỏi chiến thuật các thứ v.v... Train server pri của VN làm, cái server L2VH ấy, anh em L2 VN mà không biết server này thì chả phải dân L2. đến nay L2 vẫn là game mà Gar thích nhất trong các game online. Nội cái vụ năm 2004, game 3D, hình ảnh trong game đẹp long lanh, có ngày và đêm, nhìn từng chi tiết bộ giáp sáng lên theo ánh nắng rọi vào thì ôi thôi nó đẹp. Thời đó thì chơi L2 dang dở, cái thằng Võ lâm truyền kỳ 1 về VN, down về, vào 30 bật ra vì hình ảnh củ chuối và như 1 mớ loạn xà ngầu...

Rồi thăng trầm các kiểu. Cũng vì chơi game mà 25t mới có gấu, rồi ở lại lớp năm 11, bỏ thi năm 12... haizzz. Ông già đánh có bữa cho quỳ sơ mít, trói thẳng vào cái ghế quất tơi tả, đến nổi cái đít nó tím bầm, dày như cơm cháy, đen thui cả tháng sau chưa tan hết máu =.=". Mà hồi đó nhà nấu rượu, mấy cái khúc củi mua về nấu rượu thì thôi rồi, dài có ngắn có, mảnh mai có u nần có, mà chở một lần 2 xe ba gác. Ông già ra lựa thì khỏi phải bàn, khúc nào cũng đẹp, cũng vuông vắn vừa tay, quất gãy cây này còn cây khác, cả núi... Có bữa ông già bảo ra lựa cây vào ổng quất, thế là ra vừa mếu máu vừa lựa cây nào nó được được, ít đau, dễ gãy, khờ dại là thế... hix, cả núi thế kia thì gãy cây này còn một mớ cây khác. Có bữa hết cây nhỏ, ông già na cái cây to oạch, đập một phát là nó xuyên cả quần, xuyên cả da nó thấm tới thịt xương luôn. Giờ nhớ lại còn hãi...

Tặng anh em 3 bài hát trong FFVIII (Eyes on me), FFIX (Melody of life) và FFX (Suteki Da Ne) nghe chơi. Cảm ơn vì đã đọc bài dài thòng này.

http://mp3.zing.vn/playlist/Final-Fantasy-garnetkn/IW9DUDEC.html
 

Hương Giang

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
chủ topic làm cái bình chọn xem anh em từng mê mẩn những trò nào, mê mẩn nhé, phải ham mê nhiều mới tính :( MU và AOE ROR :( ta chỉ chơi 2 trò này :(
tiền đốt vào nó chắc đủ mua con anpha, tiền chơi MU thì không mấy, nhưng mua đồ thì cũng 5tr, hồi 2003. bộ legen, rồng đỏ, thunder, 5 dòng,đồ full,....... ôi vãi :))
 

Sùng A Xĩn

Phàm Nhân
Ngọc
14.140,11
Tu vi
0,00
Nhìn Hương Giang và huynh Gà tâm sự, ta cũng máu làm phát :x

Game đã hại đời ta tan tác, từ thân cho đến thể xác xen lẫn tâm hồn ta chỉ có game, game ,game...

Nhỏ thì có game băng, contra, nấm, với nhiều game khác mà chả thể nào nhớ để kể tên.

Lớn chút thì đã biết la liếm lên máy bàn, với những game offline có hoạt cảnh, nội dung, bối cảnh rõ ràng.

Năm ta học lớp 6 thì xóm có phòng nét, con nít cho tới người lớn đua nhau bắn "hép lai" (helf life). Sau lại đá sang diablo II, chỉ chơi trong mạng LAN.

Lên cấp III thì ta biết đến DDay, VLTK, MU, Auditon, CF, VLTK II, TLBB, Bom, Dota...
 

Sky is mine

Phàm Nhân
Ngọc
52,00
Tu vi
0,00
Nhớ mãi điệp khúc Yuna đứng khi Tidus cầm thanh kiếm đứng giữa biển

Nhớ cảnh Cloud Strike hét lên để bảo vệ làng trẻ

Nhớ cảnh Tifa phá cửa sổ lao vào vã Loz

Nhớ sự lạnh lùng của Vincent Valentin

Ôi 1 thời quật FF :((
 

GarnetKn

Phàm Nhân
Ngọc
30,79
Tu vi
0,00
Huynh Gà chơi ác nha, trong 1 post chỉ được phép post 1 video mà?
Nhiều lúc lạm dụng chức quyền tí chớ hehe. Với lại tách ra thì mất hay hehe.

Mà còn lắm trò chưa kể, như Diablo I-II, chơi nát ra. Tự nghĩ ra cái tròn dupe đồ trong Diablo II nữa chứ. Nói chung tính tới nay số game chơi qua phải tính bằng ngàn chứ chả phải trăm nữa.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top