Thống nhất về cách dùng từ - Demo: Phàm Nhân Tu Tiên Truyện

H

hannahharper

Guest
Hoàn toàn đúng. Chính mình luôn luôn cố gắng dịch thế này đấy. Dịch ý chứ ko dịch văn. :cuoikha:
Chưa hết, do văn chương là nghệ thuật, nên ko hề có chuẩn mực. Nếu quá thường dùng câu đơn trong bản dịch thì lại bị nhận xét rằng chặt nát cả ý, khiến cho văn phong ko liền mạch. Nhưng nếu thường dùng câu phức, sử dụng các liên từ kết nối các cấu trúc chủ vị lại hình thành một câu lớn, rất dễ bị nhận xét là ý văn rườm rà rắc rối (câu phức mà!), đọc tới cuối câu quên mất ý của đầu câu. Tóm lại, hoàn toàn tùy ở người đọc, có người thích/quen câu đơn cho dễ hiểu gọn gàng, có người thích/quen văn phải mượt mà uyển chuyển. Vấn đề chính là rất khó đưa ra tỷ lệ sử dụng câu đơn, câu ghép, câu phức trong một bản dịch như thế nào. Như thế nào là đủ mức mà ko phải lạm dụng.

Đến đại văn hào viết sách, viết truyện còn bị người khen, kẻ chê thì dịch giả "tay ngang" thì làm sao tránh khỏi lời người đời. Chỉ có thể làm hết mình, tới đâu hay tới đó. Tại hạ quen theo kinh nghiệm bản thân hay viết đơn giản, ngắn gọn, dễ hiểu, và cũng để tránh bi sai lỗi. Theo tui thỉ cái gì mà càng dài, thì nó càng trở nên dai, và hay dở. PNTT là 1 ví dụ điển hình. Lão Vong kéo càng dài, truyện bây giờ trở nên dai dai, khó ăn, và chất lượng có chiều hướng đi xuống.

Đúng là khó chiều ý thiên hạ. Cũng may, qua hơn 2000 chương thì độc giả của PNTT cũng quá quen với "thanh bào nam tử" rồi, nên hiểu. Nếu không đem "Thanh bào nam tử vươn 5 ngón tay phóng ra thanh ti kiếm khi, 'phốc xuy'..." ra hỏi mấy ông ở Hàn Lâm Viện, thì chắc sẽ bị nhìn như "quái vật" quá...haha
 
H

hannahharper

Guest


Mỗi khi biên lại một chương mình cũng rất đau đầu, vừa phải bám sát nội dung của tác giả, nội dung của bản dịch, rồi lại cân nhắc lại văn phong, câu tiết, cách sắp xếp... nhiều khi biên một chương còn mệt hơn nhiều so với dịch một chương. Vì khi biên gần như có thể hiểu dịch một lúc của 2 tác giả cho một độc giả đọc, nên phải biết cân bằng một cách trung hòa giữa ba thái cực sao cho nó chung về một mối.
Ngay cả khi biên lại chính chương mà mình dịch thì mình phải đọc chương dịch của người trước mình sau đó căn lại sao cho người đọc không bi sốc. Vì nói cho cùng mỗi người ở đây đều sinh hoạt, làm việc ở nhiều nơi, nhiều vùng miền, từ đó ảnh hưởng nhiều văn hóa khác nhau dẫn đên cách diễn đạt cũng mang theo nhiều sắc thái khác nhau.
Như post trên Hannah và Fox đã nói, dịch kkhông chỉ đơn thuần là dịch lại câu văn, mà dịch cả ý của tác giả thế nên chúng ta mới vướng vào tình huống này, vì vốn dĩ chín người mười ý mà. Còn làm sao để cân bằng giữa người đọc và người dich, người hiểu hán viết và người không hiếu thì phải đòi hỏi chúng ta cân não nhiều. Và thực lòng mình cũng đang rất cố gắng để làm được điều này.
Nhưng đôi luc mình cũng thấy rất khó, vì nếu một bản dịch của ai đó đưa lên, mình không sửa lại thì có lỗi với người đọc, mà mình sửa lại thì lại sợ dịch giả của bản dịch đó không ưng ý. Đúng là làm dâu trăm họ, vạn mối tơ vò.



Đúng là mình có đề nghị Hannah trong chương 2077/8 của PNTT là nên dùng mấy từ HV ở mức độ đơn giản để cho mạch văn trôi chảy hơn. Vì Hannah dịch thuần việt quá thành ra có nhiều đoạn câu văn lủng củng. Mà điều này cũng làm cho dịch giả cũng cảm thấy ăn không tiêu. :cuoikha: Nhưng cũng không thể lạm dụng Hán Việt nhiều quá, nếu vậy thì post bản HV lên là xong, tự QT đã làm được điều này mà không cần chúng ta cặm cặm cụi cụi chi cho khổ cực. Ý của Mc muốn nói ở đây là dùng ở các từ thường xuyên lặp lại trong suốt mạch truyện đến nay. Như mấy cum từ: "thanh hồng", "ẩn nặc", "nữ tử", "phi chu", "phi xa" ... không biết chúng đã lặp đi lặp lại biết bao nhiêu lần rồi. Ngoài ra còn có một số danh từ như: "Huyết Sắc Phi Phong - Áo choàng màu đỏ như máu", "Thanh Trúc Phong Vân Kiêm - Kiếm Mây Gió làm bằng trúc màu xanh", "Huyết Sắc Tiểu Cổ - Cái trống nhỏ màu đỏ như máu", ... đại loại là danh từ như vậy mình nghĩ không nên việt hóa làm gì, tất nhiên cho phong phú và giúp cho độc giả dễ hình dung thì chúng ta cứ ghi chú ở đầu hay cuối chương là được rồi. Đặc biệt hơn là những thành ngữ, danh ngôn, điên tích... thì mình nghĩ cũng giải quyết theo cách trên. Tỷ như: "Hiềm bần ái phú","Vạn bất thất nhất","ngư tử võng phá", "điểu tận cung tàn"..... như vậy khi chuyển qua tiếng việt hoàn toàn sẽ làm mất đi cái hay của câu nói trên, vì hầu hết đằng sau chúng đều có một sự việc, câu truyện theo sau. Nếu dịch giả có trách nhiện sẽ ghi chú lại và kể hẳn điển tích đó ra, nhưng sẽ khá mất thời gian tra cứu.
Cũng như đã nói ở post trên khi trích câu truyện của chị Alex, đọc các truyện tiên hiệp mà không có HV trong đó nó có cảm giác hơi nghèo, thiếu chút huyền ảo trong đó. Nhưng vẫn để người đọc hiểu được thì chúng ta nên ghi chú một cách chi tiết, đó là trách nhiệm cũng như lương tâm công việc.

Nói tóm lại là mình đang cố gắng chuyển mọi thứ về một cái chung nhất, khó hiểu là khó hiểu luôn, dễ hiểu là dễ hiểu luôn. Không có chuyện hôm nay thế này, mai thế kia, ngày nắng ngày mưa được. Mà cũng chính điều này nên khi Tây Môn Phong đề nghị 2 người biên nhưng mình giành luôn một mình làm việc này. Để duy trì mạch truyện một cách đồng nhất, ít nhất là ở Bạch Ngọc Sách chúng ta.

Còn về từ nào dùng dưới dạng HV, từ nào không thì sau mỗi chương mình đều ghi lại danh sách mặc định, tuy nhiên chờ ý kiến của các bạn và t.ư vấn từ thánh CCD để đạt đến một điểm chung.

Ambitous project! Nếu làm được như vậy thì rất tốt. Ý của tại hạ là có nên lưu ý thay thế những từ Hán-Việt "thông thường trong PNTT" bằng tu Hán-Việt đồng nghĩa "thông dung hàng ngày." Tất nhiên từ tên gọi riêng như "Thanh Trúc Phong Vân Kiếm" theo convention thì nên giữ nguyên, ko gì bàn luận. Nhưng ví dụ nhưng từ như "luận bàn," "ẩn nặc," etc thì có nên thay thế hay ko. Thú thật trước khi đọc PNTT thì tại hạ cũng ko hiểu "luận bàn" là nghĩa gì nữa. "Bàn luận" thì biết :)
 

samus

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Theo mình thì những thứ như Thanh Trúc Phong Vân Kiếm thì tốt nhất ko nên viết hoa chữ kiếm, tương tự thế, Nguyên Cực Sơn sẽ ko viết hoa chữ sơn. Lý do: đó chỉ là danh từ chỉ vật đơn thuần, không phải là tên riêng, điều này giống như khi ai đó gọi bạn là anh ABC, không ai viết là Anh ABC cả.

Nói rộng ra là những vật chỉ chung chung, không phải là tên riêng thì không nên viết hoa.
 

Thienph0g94

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Cuộc sống như con gá trống nó rống như sư t.ử hống bắt con chuốt dưới cống nhằm trừ đi mầm mống nhìn cũng không được giống.
 

Aston Martin

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Đây là topic thống nhất chung ngôn ngữ cho đầu truyện để các Biên tập viên không bị bỡ ngỡ.

Lần này tạm nhắc nhở bạn, lần sau sẽ mời bạn qua ngành điện lực đi mắc dây nhé!

Cuộc sống như con gá trống nó rống như sư t.ử hống bắt con chuốt dưới cống nhằm trừ đi mầm mống nhìn cũng không được giống.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top