Ta là ai?
Ta là ai giữa biển người lớp lớp
Sóng chen nhau tập hợp lại phía bờ
Dẫm lên nhau tranh đoạt những giấc mơ
Dìm nhau xuống bằng hững hờ, chẳng rõ.
Ta là ai giữa mịt mù sương gió
Những lối đi chẳng có chút thân quen
Những con đường vĩnh viễn chẳng có tên
Chỉ thấy phía trước tối đen và trống rỗng.
Quan trọng không khi chữ đời quá rộng
Chân vẫn phải đi dù thân đã mệt nhoài
Dốc cheo leo, đá tai mèo lởm chởm
Những vệt sẫm màu ố vết máu chưa phai.
Ta cứ đi, cứ kiếm tìm mãi mãi
Cho tới khi khắc khoải nỗi nhớ thương
Và khi ấy là lúc quay trở lại
Bên gia đình với mái tóc nhuộm sương.