[Review Truyện] "Gió mùa Ấm áp" Thanh xuân Trọng sinh

khanh3t

Phàm Nhân
Ngọc
177,46
Tu vi
0,00
#Giới_thiệu_truyện #Trọng_sinh #thanh_xuân #Kinh_doanh #Game

Tên truyện: Gió Mùa Ấm Áp ( tên 2 nhân vật chính Quý Phong và Ôn Noãn )

Tác giả: Dạ Ảnh Luyến Cơ

Thể loại: Trọng sinh, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Thanh xuân, Ngọt sủng, Nam nữ cường, 1v1, Kinh doanh, Game

Tình trạng: 1.5 triệu chữ ~ 1200 - 1400 chương

Dịch: Đã dịch full

Edit: Đang edit 30%

Tình trạng sẽ edit: Full

Tốc độ ra chương: 6 - 10 chương/ngày ( nếu BNS có kiểu minh chủ thì chắc em sẽ cố ngày 20 - 30 chương )

Editor: dịch giả làm tất và rất mong tìm được độc giả edit cùng ( có tool và không vất vả lắm vì AI sẽ xử lý hết, chỉ cần phát hiện lỗi )

Nguồn: Raw
===========
Cuốn tiểu thuyết này đã kết thúc từ tháng 8, sau 4 tháng vẫn lọt top 10 của qq nên rất xứng đáng cho những ai mê tiểu thuyết thanh xuân vườn trường.
“Quý Phong, bây giờ tôi không muốn yêu đương.”
Bị từ chối phũ phàng, Quý Phong vẫn cam tâm “liếm” Cố Tuyết Đình suốt 10 năm trời, từ khi còn đi học cho đến lúc cô mặc váy cưới—nhưng là váy cưới dành cho người khác.
Liếm đến cuối cùng, chẳng những tay trắng mà còn có thể cầm ly lên chúc:
“Chúc hai người hạnh phúc!”
Đến cả Phí Dương Dương có tới cũng phải đưa anh điếu thuốc mà hút.
Sống lại một đời, Quý Phong không làm “chó liếm” nữa, nhưng “bạch nguyệt quang” của anh thì lại cuống lên.
Cố Tuyết Đình:
“Quý Phong, anh mà còn như thế nữa thì tôi sẽ không thèm để ý đến anh đâu!”
“Quý Phong, trước đây anh đâu có như thế.”
“Quý Phong, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?”
“Quý Phong, chúng ta trở lại như xưa được không?”
Cố Tuyết Đình:
“Quý Phong, tôi muốn mua thuốc ngủ.”
Quý Phong:
“Ồ, cậu mất ngủ à? Thuốc này đâu phải muốn mua là mua được ngay.”
Cố Tuyết Đình:
“Tôi muốn tự sát… tự sát… Quý Phong, anh còn ở đó không?”
Quý Phong hoảng hốt:
“Cậu đợi đó, đợi tớ một chút, tớ qua ngay đây! Ba chai, ba chai đủ không?!”
Sau khi trọng sinh, Quý Phong trở về thời kỳ vừa làm “chó liếm”, vừa là “du côn”.
Để “liếm” lại người từng là “bạch nguyệt quang” ấy, anh thậm chí chặn cả cô hoa khôi lạnh lùng của trường ở… công trường.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp ngay trước mắt, nhìn mái tóc đen nhánh che đi chiếc cổ trắng ngần, cúi đầu xuống chẳng thấy bàn chân đâu.
Quý Phong sững người:
“Mình đúng là cầm thú mà!”
Sống lại một đời, thôi thì đừng làm “chó liếm” nữa, được không?
===========

Đây cũng không hẳn là review, nhưng em muốn chia sẻ sự có duyên của mình với bộ truyện này vừa với t.ư cách là dịch giả vừa với t.ư cách độc giả.

Bộ truyện hay, ko cuốn theo kiểu hừng hực bằng các tình tiết hút hồn ( như 1 bộ trọng sinh về chủ đề forex như em đã từng dịch để đọc ), với tình tiết nhẹ nhàng nhưng đủ để người đọc đọc từ chương này đến chương khác. Nó mang lại cảm giác như hồi đọc Đại niết bàn ( Trùng Nhiên thì không thế ). Truyện không dài không ngắn với 1.5 triệu chữ ( Trung ) nên đảm bảo anh em sẽ có truyện đọc trong tầm 3 tháng ( cái này phụ thuộc vào tốc độ edit, nếu em có nhiều thời gian để đọc thì chắc chỉ 1 tháng ). Còn sau đây là tâm sự của ông dịch giả là em và ông tác giả ở tận bên Tàu :cuoichet:

Đang biên tập thì em tình cờ thấy mấy dòng tự sự của tác giả lẫn vào, nên tiện tay biên luôn để anh em đọc. Bộ này, em cảm thấy thực sự rất có duyên. Đây là một bộ truyện em dịch hoàn toàn ngẫu hứng, cũng là bộ thứ ba em dịch, mà em cũng là tay ngang. Biết tiếng Trung hơn chục năm nhưng cũng từng ấy năm “mù chữ,” nên việc dịch toàn bộ đều nhờ vào khả năng code và quá trình training AI.

Cũng như tác giả, đây cũng là bộ đầu tiên em dịch hoàn chỉnh, rất phù hợp để em dùng đào tạo AI. Bộ truyện các anh em đang đọc có lẽ là bản dịch thứ 15, 16 của con AI mà em đã huấn luyện. Việc dịch này không phải vì kiếm tiền, mà chỉ đơn giản là em muốn tạo ra một công cụ dịch những dòng truyện đô thị thật hay, để em và mọi người có thêm truyện để đọc.

Thật sự rất có duyên. Em cũng mong sẽ "vá víu" được chút vía của tác giả để nhận được sự ủng hộ của anh em độc giả. Rất cảm ơn mọi người đã quan tâm và ghé qua.

"Thật ra việc viết 《Liếm Cẩu》 là do một phút bốc đồng khi tôi lướt thấy vài clip trên TikTok.
Tôi không có dàn ý, không có cốt truyện cụ thể, chỉ bùng nổ cảm xúc mà viết liền 6.000 chữ rồi đăng lên luôn.
Lý do sâu xa hơn là vì tác phẩm cũ của tôi thất bại, khiến tôi làm thất vọng rất nhiều độc giả, nên tôi trốn tránh hiện thực và tự xả stress qua đề tài đô thị này.
Thực chất, tôi là một tác giả chuyên viết truyện hành động, là một nam tác giả, và không hề viết thể loại ngôn tình.
【ID: Dạ Ảnh Luyến Cơ】
Chính là tác giả của 《Quang Minh》 và 《Vòng Tròn Tận Thế》.
Nhưng thành tích của cuốn sách này khiến tôi choáng váng.
Viết đến hơn 60.000 chữ rồi mà chỉ có 70 lượt theo dõi.
Thể loại đô thị thử nghiệm một lượt đã toi.
Kết quả tệ hại đến mức nào chứ?
Cuốn sách đầu tiên tệ nhất của tôi, thành tích ban đầu còn tốt hơn cuốn này.
Lúc đó tôi hoàn toàn lạc lối, từng nghi ngờ liệu mình có biết viết sách hay không.
May mà biên tập viên bảo tôi kiên trì, nên mọi thứ mới từ từ khá lên.
Tên gốc của cuốn sách này là 《Ôn Noãn của Quý Phong》.
Nghe rất văn vẻ, đúng không?
Rồi sao? Rồi bị cắt thẳng tay.
Kiểu nhẹ nhàng trong sáng thế này, trong môi trường web novel hiện tại chẳng thể dùng được.
Thế nên, chỉ cần nhìn tên thôi, ai hiểu sẽ hiểu. Tôi không cần giải thích thêm.
Tôi không phải tác giả chuyên viết truyện đô thị, chưa từng viết thể loại này một lần nào.
Tôi cũng chưa từng nghiên cứu sâu về truyện đô thị, thậm chí đọc truyện đô thị còn rất ít.
Nói thẳng ra, cuốn này chỉ là một bản thử nghiệm dùng tài khoản phụ để tập viết.
Mục đích là luyện tập xây dựng một nữ chính không phải “bình hoa di động”.
Trước đây, tôi gần như không viết truyện đơn nữ chính, các nhân vật nữ trong truyện của tôi thường được khắc họa rất ít. Cuốn này được viết riêng để luyện tập kỹ năng đó.
Tính cách nam chính đơn điệu cũng là có chủ ý.
Trước đây, tôi thích viết kiểu trêu ghẹo hài hước, nhưng lần này tôi không muốn viết như thế nữa.
Tôi thực sự không rành về nhịp điệu của truyện đô thị, cũng như các điểm “gây phấn khích”.
Nhiều đoạn viết chưa hay, mong mọi người thông cảm.
Tôi đã đọc các bình luận trong phần nhận xét, những lời khen của mọi người thực sự khiến tôi cảm thấy bối rối và bất ngờ.
Anh em không cần dạy tôi cách viết truyện, không cần hướng dẫn tôi công thức hay nhịp truyện.
Có thể tôi biết, cũng có thể tôi không biết, nhưng cuốn này tôi sẽ không áp dụng bất kỳ công thức nào.
Đây là một câu chuyện tương đối trong sáng, chỉ là dùng kỹ thuật của web novel để diễn tả thôi.
Còn chuyện kiếm tiền ư?
Anh em không cần lo lắng. Tôi thật sự không nghĩ nhiều về chuyện đó.
Nếu tôi muốn kiếm tiền thật, tôi đã quay lại vùng an toàn của mình từ lâu rồi, sao có thể chạy đến đây để viết một thể loại tình yêu đô thị mà tôi chưa từng thử bao giờ chứ?
Yên tâm nhé, tập viết không có nghĩa là viết bừa. Chính vì muốn nâng cao bản thân nên tôi mới rèn luyện bằng cách này.
Cuối cùng, bản miễn phí của cuốn này đã vượt qua con số 170.000 chữ.
Tiếp theo sẽ là phần tính phí.
Sau khi lên kệ, mỗi chương sẽ tăng từ 2.000 lên 3.000 chữ, mỗi ngày hai chương, cập nhật lúc 6 giờ chiều.
Về việc đăng thêm chương, nếu có người trở thành “minh chủ”, tôi sẽ đăng thêm một chương.
Nếu không thì sẽ giữ nguyên số lượng như vậy. Tôi không phải người viết được nhiều chữ mỗi ngày.
Nếu hứa hẹn mà không làm được, tôi sẽ rất có lỗi với độc giả.
Vì vậy, mong mọi người ủng hộ và đăng ký đọc chính thức.
Sự ủng hộ của các bạn là động lực giúp tôi tiến về phía trước.
Nếu tin tưởng tôi, hãy theo dõi toàn bộ câu chuyện.
Diễn biến về sau sẽ càng hấp dẫn hơn.
Cảm ơn mọi người.
Cảm ơn mọi người đã yêu thích Ôn Noãn."
 
Last edited:

khanh3t

Phàm Nhân
Ngọc
177,46
Tu vi
0,00
Em đang edit dở nhưng phải review thêm là đến đoạn chương em đang edit thì con AI bắt đầu biết chửi tục. Trước đó mất bao công dạy nó thì nó kêu là vô văn hóa với ko lịch sự ( TSB nó ). Sau mấy đêm giờ em đã thấy được thành quả là nó đã chửi rất dẻo mỏ, mô tả em Diệp Vũ Vi rất chất, phải nói chất như nước cất khi chửi :cuoichet:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top