[Tóm tắt truyện] Nhịp Tim Trên Đầu Lưỡi - Tiêu Đường Đông Qua

Hoa Lưỡng Sinh

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
*Thiên Tôn*
Thê Tử của Cún Con Xa Nhà
*Sưu tầm
Truyện: Nhịp Tim Trên Đầu Lưỡi
Tác giả: Tiêu Đường Đông Qua
Thể loại: Ngôn Tình, Ẩm thực văn
Tình trạng: Hoàn
***​

Đây là câu chuyện của một nam thần cao ngạo đấu với thanh mai trúc mã phúc hắc, mang theo nữ chính xưng bá (bút pháp khoa trương) ở giới ẩm thực. Nam chính Giang Thiên Phàm nổi tiếng trong giới một là đầu bếp thiên tài từ khi còn rất trẻ, nhưng bởi vì sự cố đáng tiếc cho nên đôi mắt bị mù hẳn, vì vậy trừ thị giác ra, thì những giác quan khác của anh lại vượt trội hơn người thường rất nhiều. Anh có vị giác hoàn mỹ, thính giác nhạy bén, có thể thông qua giọng nói và hô hấp của người khác mà đoán được thái độ, tình cảm, năng lực của họ. So với người hoàn chỉnh, anh dễ dàng thấy được sự thật hơn, kể cả tâm tính của những người xung quanh. Tưởng tượng, nếu như mắt Giang Thiên Phàm nhìn được trở lại, tài năng của anh sẽ lợi hại đến mức nào?

Nam chính trong một lần về Trung Quốc để kiểm định chất lượng của nhà hàng cao cấp ở các thành phố lớn, với thái độ nghiêm khắc và đề cao tiêu chuẩn thưởng thức trong ẩm thực, anh đã không khách khí tạt một gáo nước lạnh vào mặt chủ của một nhà hàng khi họ đem ra món ăn được làm từ nguyên liệu kém chất lượng. Không ngờ đến trong lúc rời đi, anh vô tình nghe được nữ chính Lâm Khả Tụng sau khi ăn món ăn này đang thảo luận với người bạn của mình, cô vậy mà lại có thể đưa ra những nhận xét trùng khớp với suy nghĩ của anh. Vậy nên nam chính sai người chặn cô lại, yêu cầu cô đạp xe đạp chở anh đi khắp ngõ ngách trong thành phố để ăn những món mà cô cho là ngon nhất với giá 1000$/ 1 ngày :). Nữ chính ban đầu hết sức kinh ngạc lẫn nghi ngờ có lẽ nào mình bị ông chủ nhà hàng sai người trả thù hội đồng, thế nhưng sức mạnh của đồng tiền quá lớn, nghe đến số tiền quá sức tưởng tượng này, trong một nốt nhạc đã thổi bay tất cả do dự của cô ^^ Thế là nữ chính bắt đầu hành trình của một “thánh sành ăn” cưỡi xe đạp chở “thánh nấu nướng” đi tìm “đâu là món ngon nhất”. Dù mệt muốn chết, sức ba trâu chín bò mới đem anh đi hết những quán tủ của mình, vậy mà cô vẫn không thể nào làm hài lòng đầu lưỡi của vị đại gia khó tính này. Có điều Lâm Khả Tụng không biết, món hồ lô ngào đường mà cô mua cho anh ngay trên đường phố lại chính là món ăn khiến anh lưu luyến nhất. Thứ hương vị khiến cho một vị đầu bếp nổi tiếng thế giới khi quay trở về Mỹ nhớ nhung, đến mức anh đã bắt tay ngay vào làm lại món ăn ấy nhưng mãi vẫn không hài lòng, thật ra không phải là món ăn ngon nhất cô đã giới thiệu, ngược lại còn là món anh cho rằng khó ăn nhất. Thế nhưng bởi vì vào giây phút anh nhíu mày sau khi ăn miếng hồ lô đầu tiên trong cuộc đời mình, Lâm Khả Tụng đã nói một câu:

“Thầm mến như hồ lô đường. Thích một người cũng như vỏ bọc đường, tưởng là ngọt ngào, nhưng cắn xuống, sẽ ăn được mùi vị vừa chua vừa chát. Nhất là khi anh nhìn thấy người anh thích luôn có người khác bên người, mà cái “người khác” đó lại dương dương tự đắc như kĩ nữ trà xanh, cái cảm giác chua xót đó cũng mau chóng toát ra từ cổ họng. Nhưng mà, khi anh mặc quần jeans cũ, tùy ý đi theo người anh thầm mến kia qua phố lớn ngõ nhỏ, sau đó mua một xâu hồ lô đường. Kỳ thật anh biết vỏ bọc đường của nó quá mỏng, không đủ chống lại vị chua của sơn tra, nhưng anh vẫn cảm thấy mỗi một viên đều khiến tâm tình anh vui vẻ, bởi vì người kia ở bên cạnh anh.”

Những tưởng cầm tiền là đường anh anh đi, đường tôi tôi đi. Không ngờ số phận cho họ gặp nhau lần nữa, trong một hoàn cảnh dở khóc dở cười.

Nữ chính vì có cậu đang sống ở mỹ cần nhờ người trông coi quán và nấu nướng phụ giúp nên đã nhờ Lâm Khả Tụng qua hỗ trợ một thời gian. Trùng hợp, anh chàng trúc mã của cô là Tống Y Nhiên cũng lên đường đi Mỹ để kí kết hợp đồng. Nhắc đến nhân vật này, thì đây chính là mối tình câm lặng tròng mác “bạn thân khác giới” của Lâm Khả Tụng. Cô chứng kiến anh tán tỉnh, hẹn hò qua lại với biết bao nhiêu cô nàng, sau đó mười lần như một đứng ra đóng vai làm người chen chân đầy xuất sắc, xúi giục Tống Y Nhiên bỏ từng cô một. Thế nhưng cô lại không biết thật ra chàng công tử hoa đào muôn nơi này từ trước đến nay đều chỉ yêu mình cô. Người có tình nhưng lại ràng buộc quá nhiều “được mất” khi đứng trước ranh giới bạn thân – người yêu, thế nên Tống Y Nhiên do dự, Lâm Khả Tụng cũng chỉ lặng im. Suốt từng ấy năm trời bọn họ luôn thể hiện đúng tiêu chuẩn của một người bạn thân chí cốt, thậm chí rất nhiều lần gần gũi như một cặp đôi thực sự thế nhưng cơ hội lần lượt trôi qua, có những lúc lời đã chuẩn bị sẵn, vậy mà cuối cùng cả hai đều không dứt khoát một lần thổ lộ với người còn lại. Chính vì vậy sai lầm quan trọng nhất của Tống Ý nhiên chính là đã đăng kí cho Lâm Khả Tụng tham gia vào cuộc thi nấu ăn trên đường phố, khiến cô trở thành một trong những người nấu ra món ăn tệ nhât thế giới, đã vậy còn chính thức được cho vào danh sách những thí sinh sẽ được các đầu bếp nổi tiếng nhất đào tạo để tranh đua với nhau. Mà thầy hướng dẫn của cô không ai khác, lại chính là Giang Thiên Phàm.


Nam phụ vốn có lợi thế, mọi mặt đều xuất sắc, nhưng đáng tiếc, 10 năm bạn bè tri kỉ chính là tấm lá chắn giúp anh che giấu tâm t.ư của mình nhưng cũng lại trở thành rào chắn khiến anh không thể đường đường chính chính thổ lộ cùng nữ chính. Và vì vậy, khi nam phụ đang loay hoay với mờ bòng bong cảm xúc thì nam chính dù xuất hiện sau nhưng lại lên sàn với khí chất ngút ngàn và từng bước chiếm hữu mang nữ chính đến bên cạnh mình. Giang Thiên Phàm có lẽ trong cảm nhận và hình dung của bạn đọc đều là vẻ lạnh lùng như một tảng băng, điều này một phần bởi vì khiếm khuyết của bản thân cho nên anh luôn nghiêm khắc với chính mình, và một phần xuất phát từ con người của anh vốn chưa từng được bất kì ai cảm hóa ở phương diện tình cảm nam nữ. Anh sống khép kín nội tâm, luôn trưng ra bộ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị không ai dám lại gần. Nhưng người đàn ông này ẩn giấu dưới vẻ bề ngoài cao ngạo xa cách chính là một trái tim nóng bỏng nhiệt huyết với nghề, luôn luôn nỗ lực, luôn luôn ngẩng cao đầu không chịu khuất phục trước bệnh tật và cả những lời bàn luận của mọi người. Vì vậy, khi gặp được Lâm Khả Tụng, mặc dù anh tán thưởng thiên phú về mĩ vị của cô, nhưng từng ấy vẫn không thể làm anh gật đầu công nhận rằng cô có khả năng về ẩm thực, nhất là trong vai trò một đầu bếp chuyên nghiệp. Thế nên, cơ duyên gặp lại cô trên đất Mỹ, được giao cho trọng trách là thầy giáo hướng dẫn cho cô trong vòng 3 tháng có thể nấu được những món ăn đỉnh cao nhất khiến cho anh vừa hứng thú lại vừa không mấy tình nguyện. Sự không tình nguyện có chút cứng nhắc này nơi Giang Thiên Phàm không phải bởi vì chán ghét trình độ hiện tại của Lâm Khả Tụng mà chính là bởi vì cô không hề có niềm đam mê thật sự với nghề đầu bếp, cô tự ti và không có niềm tin khi đối diện với anh. Có lẽ ngay từ lúc chia tay cô sau hương vị khó quên của những viên hồ lô chất lượng kém, trong lòng Giang Thiên Phàm đã nảy nở điều gì đó khác biệt, là rung động khi cô chạm đến một góc cảm xúc anh chưa từng trải nghiệm nhưng lại muốn thấu hiểu, dù dư âm này nhỏ nhoi, ngay cả chính bản thân anh cũng không hề nhận ra. Cho đến một ngày, anh dùng thái độ bình thản mà nghiêm nghị, như một điều hiển nhiên muốn cô chuyển đến sống trong biệt thự của mình với lí do để việc hướng dẫn cô nhập môn được hiệu quả nhất… Giống như một chất xúc tác có lúc không mùi không vị, khi lại phảng phất ngọt ngào có cả chút chua chua xen lẫn ít đắng chát của kẹo hồ lô ngày ấy, anh kiên nhẫn dạy cô nấu ăn từ món đơn giản nhất là mì sốt cà chua…còn cô dạy anh thế nào là khát khao muốn gần gũi kề bên một người. Trong vô thức anh dịu dàng với cô, bao che cho cô, nhẹ nhàng gõ nhẹ lên trán rồi nói “cô gái ngốc” khi biết Lâm Khả Tụng đã giữ trong lòng tình yêu thầm kín với Tống Ý Nhiên suốt bao năm qua. Rồi sau đó, “lạnh lùng đầu bếp”… không tự chủ mà hôn cô gái học việc, không tự chủ mà giúp cô chứng tỏ tài năng với tất cả mọi người, bảo vệ cô khỏi những nghi kị coi thường. Và cuối cùng khi giấu giếm cũng đã đủ lâu, hơn nữa trúc mã lại từ đâu chạy đến cảnh cáo, anh quyết định chính thức theo đuổi người anh yêu bằng con đường từ dạ dày, để nói cho cô biết rằng có một loại tình yêu được gọi là “tim đập trên đầu lưỡi”.

Nhận xét, đánh giá

- Nam chính trong truyện có thể được xem là một điểm sáng của truyện. Tuy anh là người khiếm thị nhưng khiếm khuyết đó chưa bao giờ là chướng ngại cản trở anh đi đến tận cùng giấc mơ của mình: làm một đầu bếp nấu được những món ăn có hương vị trọn vẹn nhất, không phải chỉ đơn thuần là ngon, mà phải mang đến một trải nghiệm vị giác hoàn hảo. Người ngoài chỉ nhìn thấy gia thế của anh, sự thành công của anh, vẻ ngoài điển trai của anh, nhưng đâu ai thấy được những vết sẹo chằng chịt trên tay anh, những vấp ngã khó khăn của anh, những áp lực tinh thần và sự cô độc của anh. Mà, anh cũng không cần ai thấy những điều đó, anh không cần ai thông cảm. Anh vẫn sống tốt, thậm chí tốt hơn cả một người lành lặn, và còn là chỗ dựa cho rất nhiều người bên cạnh mà điển hình là nữ chính.

- Một điểm sáng khác của truyện là mỹ thực. Cốt truyện hầu như xoay quanh con đường trở thành một đầu bếp của nữ chính nên ẩm thực cũng trở thành một nhân vật chính thứ ba của truyện. Tác giả cũng dành rất nhiều tâm huyết để mô tả cho người đọc hiểu rõ nhất các mô tả về món ăn, bao gồm cả cách chế biến lẫn mùi vị, màu sắc sau khi hoàn thành.

Điều thứ ba cần nhắc đến là t.ư duy địa chính trị ôn hòa của tác giả. Truyện không những nhắc đến người Trung Hoa mà còn có thêm nhân vật đến từ Việt Nam và một số nước khác, nhưng không hề có chuyện cố tình bôi xấu những nhân vật này. Nhân vật đến từ Việt Nam xuất hiện với vai trò nhân vật có tiếng và được mời đánh giá cuộc thi ẩm thực, giọng văn miêu tả rất ôn hòa.

Tuy nhiên, truyện cũng có những lặn cặn không thể không nhắc đến.

Một là, tình cảm của nữ chính dành cho nam chính, và thậm chí là nam phụ mười năm thầm mến có gì đó hơi nhạt nhòa, có lẽ việc này xuất phát từ tính tình của nữ chính. Nữ chính không đáng ghét, chỉ là theo ý kiến của mình thì nam chính hoàn toàn nổi trội hơn nữ chính.

Hai là, truyện không được edit mượt mà, nếu để bắt lỗi thì thật sự là bắt được vô vàn lỗi. Câu cú và diễn đạt nhiều chỗ khá lủng củng tạo sự khó chịu cho người đọc. Và điểm trừ lớn nhất có lẽ là việc không đổi tên nước ngoài mà giữ nguyên phiên âm Trung, nó tương tự như kiểu Nã Phá Đại hay Hoa Thịnh Đốn, Mạc t.ư Khoa vậy, thực sự rất không thuận mắt, có một vài chương có đổi những lại không đồng nhất gây sự khó hiểu cho người xem.

Quan điểm cá nhân: truyện thích hợp cho người đọc thích thể loại ngọt ngào, đầy ắp mỹ thực và không yêu cầu quá cao về chất lượng edit. Còn nếu bạn là một độc giả khắt khe về cách xây dựng nhân vật cũng như chất lượng edit thì có lẽ đây chưa phải là một lựa chọn thích hợp. Dù sao thì mình cũng bỏ một phiếu thuận vì mình khá thích nam chính, mong anh được biết đến nhiều hơn.​
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top