Trách nhiệm của ta
Ta tưởng tình này chân thật lắm
Hóa ra tất cả chỉ là lầm
Một người áy náy lời xin lỗi
Một người vui vẻ, là đùa thôi.
Nụ cười trên môi rồi cũng nhạt
Một người hí hửng là đùa vui
Dẫu cho cuộc tình là bất chợt
Lỡ xem như thật khó bước lùi.
Dù ta vô cảm nhưng xem thật
Không buồn không vui và để mất
Nhưng người vui vẻ coi không thật
Để lại bình yên, vui vẻ rời.
Ta biết từ đầu, khó đến nơi
Vẫn ép bản thân dù không lợi
Vẫn biết mình làm là vô nghĩa
Lòng vẫn chẳng vui mà vẫn làm.
Ta làm vì ta thấy trách nhiệm
Coi là có thật để trong tim
Lỡ lời khờ dại trong vô cảm
Nếm thử một lần thỏa lòng tham.
Trái hái còn xanh thì không ngọt
Không yêu mà đến khó thành đôi
Dẫu vậy lòng này còn cố gắng
Giữ trách nhiệm xưa đã qua rồi.
Cảm thấy lòng mình thật ngu ngốc
Lại ngỡ trách nhiệm nặng đôi vai
Ngờ đâu người xem tình này giả
Trách nhiệm của ta vốn chẳng tồn.
Thôi thì tình này vẫn chẳng thật
Người xem như vậy cũng đúng thôi
Nhưng ta ép mình coi là thật
Để mình tự biết mình không tồi.
Giữ cho trách nhiệm giả trên vai
Để cho đầu này không quay lại
Ngày người rời đi sao vô hại
Chẳng có buồn vui, chỉ thở dài.
Ngỡ đâu người ghét rồi rời đi
Ngờ đâu đùa vui giờ đã chán
Lòng này vốn dĩ lòng vô cảm
Giờ thấy khó chịu, thấy ghét rồi.
Tạm biệt người ơi, lời này thật
Không bạn không bè cứ rời đi
Dẫu cho người giỡn, ta cũng giỡn
Ít nhất trách nhiệm ta mang đi.
Tạm biệt vô tâm người con gái
Để ta thấy mình sao khờ dại
Giữ cho trách nhiệm vẫn còn đó
Vẫn chữ lòng mình chẳng yêu ai.