Phái Mạnh [“Cấm đăng tại BNS”+]Lần Mình Bị Roofie :(

bnsgioi

Phàm Nhân
Ngọc
177.285,81
Tu vi
0,00
Những năm học đại học, mình đi đâu cũng tự hào khoe là tuy trường mình học hành rất tầm thường (chỉ nằm top 50 trong đánh giá chất lượng giáo dục), nhưng lúc mình là sinh viên, đã lọt vào danh sách top 10 “Party School biết ăn chơi đập phá” nhất nước Mỹ trong gần 10 năm liên tiếp. Ai xem những bộ phim American Pie cũng sẽ hình dung được sự “hỗn loạn” của cuộc sống ký túc xá đại học Mỹ, và mình cũng không ngờ chuyền đấy là có thật trước khi tham dự “pạc ty” đầu tiên chỉ sau 2 ngày bước chân đến trường, ở tuổi 17 nhỏ bé.

Bước vào “buổi tiệc” ở đại học là một trải nghiệm không thế có ở bất kỳ nơi đâu. Vài lần mỗi tuần, 2-3 nhà hội nam sinh (còn được biết đến là fraternity, hoặc ngắn gọn là frat) sẽ tổ chức buổi dance party ở dưới tầng hầm của nhà frat. Tổ chức ở dưới tầng hầm có lý do cả — đại đa số những người tham dự sẽ chưa đủ tuổi tiêu thụ rượu bia, và thành phần khách tham dự sử dụng chất kích thích cũng không hề nhỏ. Mỗi buổi tiệc này sẽ diễn ra từ tầm 9h tối cho đến 3-4h sáng, với âm thanh nhạc sàn bật to váng cả óc. Và nếu âm thanh bị lọt ra ngoài và hàng xóm khiếu nại, cảnh sát sẽ vào cuộc, và bữa tiệc sẽ toang…

Bước vào những căn phòng chưa đủ 200m vuông nhưng chứa tới gần 500 người dưới tầng hầm là cả một trải nghiệm mới mẻ. Khí nóng ập vào mặt như bước vào phòng xông hơi, nhưng thay vì người hương hoa, thảo dược hoặc sả thơm, khách mời sẽ được thưởng thức mùi đặc chưng của 500 con người bay lắc, uống rượu, toát mồ hôi, nôn oẹ, và… d!t nhau trên sàn nhảy dính nhèm nhẹp do mọi người đổ bia, đổ rượu, nôn, oẹ, và… đi bậy khi không thể chèn qua đám đông để đi vệ sinh. Và 2 năm đầu tiên của thời mình là sinh viên là sự quay vòng của những đêm thức trắng để trả bài kịp deadline sau những cuối tuần ăn chơi trong những buổi tiệc như vậy…

Nhưng có 1 cuối tuần vào đầu năm 2 khác mọi cuối tuần khác. Mình vừa nhập hội tham gia vào 1 hội nam sinh, nên chuyển vào nhà họ sống. Trong buổi tiệc chào đón thành viên mới (thường là 1 trong 3 buổi lớn nhất trong năm) hôm đó, các thành viên cũ trong hội sẽ “giữ mình” để những thành viên mới có thể thả ga và cháy hết mình. Vì biết mình chơi “sân nhà”, nên mình cũng yên tâm, và không áp dụng những phương pháp đề phòng thông thường khi đi party như không uống quá mức, không uống từ chai/ly người khác đưa, chỉ uống nước trong chai tự mở, vv…

Buổi tối bắt đầu khá suôn sẻ, không khác mấy những buổi tiệc trước đây. Mình uống vài ba lon bia để tinh thần đủ “lâng” (và tự tin) để khi khách (những bạn gái xinh đẹp từ những hội nữ sinh, còn gọi là sorrority) xuất hiện. Những buổi tiệc như vậy được thành viên trong hội nam sinh góp tiền mua bia mua rượu và khách được uống miễn phí, nên không bao giờ là không đông nghịt. Và y như rằng, cô bạn nhỏ xinh đáng yêu mà mình đã tán tỉnh qua lại trong lớp nhân chủng học vô dụng xuất hiện và chào mình. Mình chào lại, và ít lâu sau, 2 người trở thành 1 trong hơn 200 cặp đứng đu đưa theo nhạc xập xình trong “phòng xông hơi” tầng hầm đó.

Ít lâu sau, do đã có mấy lon bia trong bụng, mình xin phép cô bạn “nghỉ ngơi” để mình ra tưới cây trong không khí trong lành cho thoải mái. Lúc đấy đã lâng lâng rồi, và không có chỗ để chiếp cốc nhựa đò chưa coke & whiskey siêu rẻ, nên mình đành nhờ cô bạn cầm hộ. Sau khi bọng đãi được giải phóng, mình quay lại sàn nhảy, và khá mừng khi cô bạn chưa bị thằng khác hốt đi. Nàng vẫn đứng đó chờ mình với chiếc cốc nhựa đỏ. Nàng trả lại chiếc cốc cho mình, và 2 đứa lại đu đưa tiếp…

Nhưng ít lâu sau, mình thấy mọi thứ không bình thường. Mắt mình mờ mờ, chân mình bủn rủn, đầu mình quay quay. Mình đã từng uống quá đà và say xỉn nhiều lần, nhưng lần này là cảm giác rất rất khác. Mình thấy không ổn tí nào, nhưng lúc đấy đã quá muộn, mình trở tay không kịp. Mình chỉ nhớ là buổi sáng hôm sau, mình thức dậy trên chiếc giường của mình, còn mặc nguyên quần áo, đầu đau như búa bổ, và cô bé kia đang nằm cạnh.
Trong trạng thái nửa tỉnh nửa không mình hỏi nàng, “Đêm qua em roofie anh à?

Cô bé gật gật, rồi thản nhiên nói, anh yên tâm… em chả làm gì anh đâu. Em chỉ muốn nằm ngủ bên anh, vì khi nhảy với anh đêm qua, dù chúng ta đang trong căn phòng tởm lợm dưới tầng hầm kia, em vẫn ngửi thấy cơ thể anh… anh dùng Old Spice phải không?
:D
<Bài copy>
Các bạn nam khi tham gia tiệc tùng nhớ cẩn thận và giữ mình nha. Rượu bia thì tốt nhất "hồn ai người ấy giữ" :D
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Những năm học đại học, mình đi đâu cũng tự hào khoe là tuy trường mình học hành rất tầm thường (chỉ nằm top 50 trong đánh giá chất lượng giáo dục), nhưng lúc mình là sinh viên, đã lọt vào danh sách top 10 “Party School biết ăn chơi đập phá” nhất nước Mỹ trong gần 10 năm liên tiếp. Ai xem những bộ phim American Pie cũng sẽ hình dung được sự “hỗn loạn” của cuộc sống ký túc xá đại học Mỹ, và mình cũng không ngờ chuyền đấy là có thật trước khi tham dự “pạc ty” đầu tiên chỉ sau 2 ngày bước chân đến trường, ở tuổi 17 nhỏ bé.

Bước vào “buổi tiệc” ở đại học là một trải nghiệm không thế có ở bất kỳ nơi đâu. Vài lần mỗi tuần, 2-3 nhà hội nam sinh (còn được biết đến là fraternity, hoặc ngắn gọn là frat) sẽ tổ chức buổi dance party ở dưới tầng hầm của nhà frat. Tổ chức ở dưới tầng hầm có lý do cả — đại đa số những người tham dự sẽ chưa đủ tuổi tiêu thụ rượu bia, và thành phần khách tham dự sử dụng chất kích thích cũng không hề nhỏ. Mỗi buổi tiệc này sẽ diễn ra từ tầm 9h tối cho đến 3-4h sáng, với âm thanh nhạc sàn bật to váng cả óc. Và nếu âm thanh bị lọt ra ngoài và hàng xóm khiếu nại, cảnh sát sẽ vào cuộc, và bữa tiệc sẽ toang…

Bước vào những căn phòng chưa đủ 200m vuông nhưng chứa tới gần 500 người dưới tầng hầm là cả một trải nghiệm mới mẻ. Khí nóng ập vào mặt như bước vào phòng xông hơi, nhưng thay vì người hương hoa, thảo dược hoặc sả thơm, khách mời sẽ được thưởng thức mùi đặc chưng của 500 con người bay lắc, uống rượu, toát mồ hôi, nôn oẹ, và… d!t nhau trên sàn nhảy dính nhèm nhẹp do mọi người đổ bia, đổ rượu, nôn, oẹ, và… đi bậy khi không thể chèn qua đám đông để đi vệ sinh. Và 2 năm đầu tiên của thời mình là sinh viên là sự quay vòng của những đêm thức trắng để trả bài kịp deadline sau những cuối tuần ăn chơi trong những buổi tiệc như vậy…

Nhưng có 1 cuối tuần vào đầu năm 2 khác mọi cuối tuần khác. Mình vừa nhập hội tham gia vào 1 hội nam sinh, nên chuyển vào nhà họ sống. Trong buổi tiệc chào đón thành viên mới (thường là 1 trong 3 buổi lớn nhất trong năm) hôm đó, các thành viên cũ trong hội sẽ “giữ mình” để những thành viên mới có thể thả ga và cháy hết mình. Vì biết mình chơi “sân nhà”, nên mình cũng yên tâm, và không áp dụng những phương pháp đề phòng thông thường khi đi party như không uống quá mức, không uống từ chai/ly người khác đưa, chỉ uống nước trong chai tự mở, vv…

Buổi tối bắt đầu khá suôn sẻ, không khác mấy những buổi tiệc trước đây. Mình uống vài ba lon bia để tinh thần đủ “lâng” (và tự tin) để khi khách (những bạn gái xinh đẹp từ những hội nữ sinh, còn gọi là sorrority) xuất hiện. Những buổi tiệc như vậy được thành viên trong hội nam sinh góp tiền mua bia mua rượu và khách được uống miễn phí, nên không bao giờ là không đông nghịt. Và y như rằng, cô bạn nhỏ xinh đáng yêu mà mình đã tán tỉnh qua lại trong lớp nhân chủng học vô dụng xuất hiện và chào mình. Mình chào lại, và ít lâu sau, 2 người trở thành 1 trong hơn 200 cặp đứng đu đưa theo nhạc xập xình trong “phòng xông hơi” tầng hầm đó.

Ít lâu sau, do đã có mấy lon bia trong bụng, mình xin phép cô bạn “nghỉ ngơi” để mình ra tưới cây trong không khí trong lành cho thoải mái. Lúc đấy đã lâng lâng rồi, và không có chỗ để chiếp cốc nhựa đò chưa coke & whiskey siêu rẻ, nên mình đành nhờ cô bạn cầm hộ. Sau khi bọng đãi được giải phóng, mình quay lại sàn nhảy, và khá mừng khi cô bạn chưa bị thằng khác hốt đi. Nàng vẫn đứng đó chờ mình với chiếc cốc nhựa đỏ. Nàng trả lại chiếc cốc cho mình, và 2 đứa lại đu đưa tiếp…

Nhưng ít lâu sau, mình thấy mọi thứ không bình thường. Mắt mình mờ mờ, chân mình bủn rủn, đầu mình quay quay. Mình đã từng uống quá đà và say xỉn nhiều lần, nhưng lần này là cảm giác rất rất khác. Mình thấy không ổn tí nào, nhưng lúc đấy đã quá muộn, mình trở tay không kịp. Mình chỉ nhớ là buổi sáng hôm sau, mình thức dậy trên chiếc giường của mình, còn mặc nguyên quần áo, đầu đau như búa bổ, và cô bé kia đang nằm cạnh.
Trong trạng thái nửa tỉnh nửa không mình hỏi nàng, “Đêm qua em roofie anh à?

Cô bé gật gật, rồi thản nhiên nói, anh yên tâm… em chả làm gì anh đâu. Em chỉ muốn nằm ngủ bên anh, vì khi nhảy với anh đêm qua, dù chúng ta đang trong căn phòng tởm lợm dưới tầng hầm kia, em vẫn ngửi thấy cơ thể anh… anh dùng Old Spice phải không?
:D
<Bài copy>
Các bạn nam khi tham gia tiệc tùng nhớ cẩn thận và giữ mình nha. Rượu bia thì tốt nhất "hồn ai người ấy giữ" :D
Ông bạn ta thời sinh viên, đi hát k.o bị bọn bạn thuốc. Thức dậy thấy đau ass :d6m3l1y:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top