Lạc Đinh Đang
Phi Thăng kiếp
![]()
![]()
Lại xuyên tạc rồi! Xem ra ĐAM MA đã nhập quá nặng, vô phương cứu chữa!


![]()
![]()
Lại xuyên tạc rồi! Xem ra ĐAM MA đã nhập quá nặng, vô phương cứu chữa!
Ta có người cứu lại sự ấm áp trong tim roài.
Theo ta thì tình yêu nam nam nó càng thể hiện cảm tình sâu đậm hơn đấy, bởi đến với nhau đã khó nên càng trân trọng. Nhà ngươi thử xem.
![]()
![]()
![]()
..... Vô phương cứu chữa! Thiên kiếp đang chờ!
Thôi, người khác thế hệ thêm t.ư tưởng bảo thủ thì không cùng tiếng nói. Ta chỉ đọc đam và công nhận tình yêu đồng giới đã bị mi áp cho cái danh đó rồi, mi cũng không cứu được.
Là 1 men, ta ko mê loại truyện Nữ cường. Nhưng lại rất ấn tượng ngay với tên chương của truyện..Sát thê chứng đạo. Có lẽ ai ai cũng chi rằng làm thế là tàn ác, nhưng thử hỏi trước cám dỗ trường sinh bất tử, mấy ai kháng cự nổi.. Tu tiên là tuyệt tình, muốn tuyệt tình phải diệt hết dây oan nghiệt. Đương nhiên hành vi này rất xấu xa, nhưng oan nghiệt cũng chỉ vì nữ chính đã yêu lầm người.
Nữ chính, Kiến Sầu, là 1 bé gái mồ côi, thiếu thốn tình thương, có lẽ cô bé rất cần 1 bờ vai nam nhân mạnh mẽ và 1 trái tim ấm áp như ta để dựa vào.
Đáng tiếc, Kiến Sầu ko chọn ta mà lại chọn tên thư sinh mặt trắng bất tài Tạ Bất Thần @Lục Dương, ket sẵn sàng vì tu tiên mà giết vợ giết con.
Khi nghĩ sâu về gã chồng, ta suy ra: gã là 1 công tử thất thế, 1 kẻ quen ăn sung mặc sướng, khi sa cơ buộc phải sống nghèo túng. Nhưng những kẻ như thế chỉ cần có 1 cơ hộ, sẽ sẵn sàng hy sinh người đã cưu mang mình để có dc sung sướng.
Than ôi, cứu vật, vật trả ơn
Cứu nhân, nhân báo oán.
Cũng do em tôi, yêu lầm kẻ ngụy quân tử, chỉ biết dùng lời ngon tiếng ngọt. Hắn đã tàn nhẫn sát hại em, khiến đứa bé còn trong bụng mẹ cũng qua đời!
Khi đọc đến đây, ta có 1 câu muốn nói với các bạn nữ như @Mặc Mặc @LinhMuội , sáng mắt chưa, còn say mê những thằng trai đẹp, dẻo miệng nữa không? Kết thúc bi thảm này các em đã sợ chưa!
Kiến Sầu dc tiên nhân giúp đỡ, dẫn lên con đường tu tiên. Nhưng thực ra trái tim cô đã chết. Từ ngay chồng cô đâm cô, từ khi cô cạn khô nước mắt chôn sinh linh chưa kịp chào đời.
Cô hận! Hận chính mình dại khờ! Hận đại đạo vô tình! Hận thằng chồng súc sinh! Cô quyết tru tiên, sát chồng báo oán. Ít ra để sinh linh bé nhỏ của cô được an ủi phần nào!
Cô gặp lại chồng, ai ngờ hắn đã là kẻ được coi là t.ư chất ưu tú, được ưu ái trong môn phái.
Kiến Sầu vô tình, ko cần quan tâm đến thứ gì, cô chỉ muốn giết hắn, giết kẻ súc sinh đó. Cô đã thắng hắn trong lần tỉ đấu, nhưng sư phụ gã, kẻ đã xúi gã trượng phu sát thê chứng đạo đã ngăn cản...
Cô buồn... dù được xem là người có t.ư chất còn cao hơn cả gã chồng súc sinh kia, được mọi người ngưỡng mộ. Nhưng với trái tim đã chết, cô đâu cần cái đó. Cô ko cần danh tiếng, ko cần tôn trọng, ko cần thành tiên, cái cô muốn là.... giết chồng sao.... Ta nghĩ cái cô muốn là được khóc thật lớn, được 1 tình yêu giản dị, 1 em bé ngây thơ trong tay... Cô sẽ chọc cho em bé cười, niềm hạnh phúc lớn lao với cô chỉ có vậy.
Kiến Sầu ko cần thành tiên, cô chỉ cần 1 gia đình....nhưng than ôi, yêu lầm thì chỉ có chết thôi em gái ơi....
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản