Gửi chị thân yêu!
Cuối cùng cũng xem như có thêm một cái gì đó chứng minh quan hệ của chúng ta. Giữa muôn vàn yêu thương, điều đó như nối thêm một sợi dây kéo hai chúng ta gần nhau hơn.
Em nghe người ta nói mạng là ảo nhưng tình cảm là thật. Em tin rằng tình bạn giữa hai ta là thật và còn hơn thế nữa. Em trân trọng tình cảm của chị dành cho em và ngược lại. Em cũng trân trọng chính mình và chị cũng thế nhá!
Chị không cần phải quan tâm về rào cản giữa thời gian và địa lý, khoảng cách đó không là trở ngại chỉ cần tình bạn của chúng mình đủ bền chặt chị nha.
Được gặp chị là may mắn của em!



Hai chị em mình vừa gặp đã thân,
Tựa như cố nhân nhiều năm gặp lại.
Cười cười nói nói chưa từng trở ngại,
Chị em mình như hai nửa thân thương.
Dõi theo nhau trên khắp mọi nẻo đường,
Tên hai đứa lót chữ Tường chữ Ngọc.
Khi em mệt chị không ngừng trêu chọc,
Cố lên em, cố học để thành tài.
Chị em mình tuy một lại thành hai,
Kẻ Bến Tre - người tận nơi Đà Lạt.
Kẻ lặng im, người giọng vàng hay hát
Giọng ngọt ngào cùng tiếng hát trong veo.
Chỉ tình thương là nhẹ nhàng trao chéo,
Trao cho nhau những chân chất của đời.
Có lời hứa - nhớ đó - chị tôi ơi,
Cách muôn nơi, tuy hai nhưng là một.


Hình như mình có duyên chị ạ, đi khắp nơi vẫn mãi thấy chị thôi. Cuộc đời vốn lắm thiệt thòi nhưng mình mãi bên nhau chị nhé!
Cuối cùng cũng xem như có thêm một cái gì đó chứng minh quan hệ của chúng ta. Giữa muôn vàn yêu thương, điều đó như nối thêm một sợi dây kéo hai chúng ta gần nhau hơn.
Em nghe người ta nói mạng là ảo nhưng tình cảm là thật. Em tin rằng tình bạn giữa hai ta là thật và còn hơn thế nữa. Em trân trọng tình cảm của chị dành cho em và ngược lại. Em cũng trân trọng chính mình và chị cũng thế nhá!
Chị không cần phải quan tâm về rào cản giữa thời gian và địa lý, khoảng cách đó không là trở ngại chỉ cần tình bạn của chúng mình đủ bền chặt chị nha.
Được gặp chị là may mắn của em!



Hai chị em mình vừa gặp đã thân,
Tựa như cố nhân nhiều năm gặp lại.
Cười cười nói nói chưa từng trở ngại,
Chị em mình như hai nửa thân thương.
Dõi theo nhau trên khắp mọi nẻo đường,
Tên hai đứa lót chữ Tường chữ Ngọc.
Khi em mệt chị không ngừng trêu chọc,
Cố lên em, cố học để thành tài.
Chị em mình tuy một lại thành hai,
Kẻ Bến Tre - người tận nơi Đà Lạt.
Kẻ lặng im, người giọng vàng hay hát
Giọng ngọt ngào cùng tiếng hát trong veo.
Chỉ tình thương là nhẹ nhàng trao chéo,
Trao cho nhau những chân chất của đời.
Có lời hứa - nhớ đó - chị tôi ơi,
Cách muôn nơi, tuy hai nhưng là một.



Hình như mình có duyên chị ạ, đi khắp nơi vẫn mãi thấy chị thôi. Cuộc đời vốn lắm thiệt thòi nhưng mình mãi bên nhau chị nhé!
Last edited: