Chú Ý Lớp học dịch tại BNS - khóa 2

Quân_Mạc_Tiếu

Phàm Nhân
Ngọc
5.373,16
Tu vi
0,00
Đại Tề, Khai Nguyên Phủ, Tuyền Châu, tại một làng chài vắng vẻ nào đó.

Một cỗ xe ngựa trang trí cẩm y hoa lệ ngừng lại bên ngoài một gian nhà gỗ cũ nát, cũng có mấy tên hắc kỵ sĩ ôm đao mà đứng, nam nữ thôn thân quay xung quanh xem trật ních, trên mặt mỗi người đều hưng phấn, đang đứng tốp năm tốp ba mà nhỏ giọng nghị luận.
>> Câu này dài quá nên tách ra thành hai câu nhỏ.
>> Một cỗ xe ngựa rất hoa lệ, quý phái dừng ở trước một gian nhà gỗ đã cũ, vài tên hắc kỵ sĩ ôm đao đứng hai bên cỗ xe. Ở xung quanh, thôn dân vây xem chật cứng, họ đều đang rất hưng phấn và nhỏ giọng bàn luận về việc này.

"Đây là Kim gia ở Phong Thành đó sao?" "Không sai, nhìn trên ngực những người này có thêu nhận dạng màu vàng, ngoại trừ Kim gia ở Phong thành ra thì toàn bộ Khai Nguyên Phủ đều sẽ không có nhà thứ hai."
>> Đây là Kim gia ở Phong Thành đó sao?" "Không sai, trên ngực áo của bọn chúng đều thêu chỉ vàng. Ngoại trừ Kim gia ở Phong thành ra thì toàn bộ Khai Nguyên Phủ đều sẽ không có nhà thứ hai.

"Chậc chậc, không nghĩ tới a! Thạch Đình lúc trước bỏ hai mẹ con mà đi mười năm không có tin tức, vốn cho là đã sớm chết ở nơi khác, không ngờ có thể trèo lên Kim gia, lại trở về đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẫu thân Thạch Mục nhiều năm trước đã ngã bệnh mà chết, nếu không hai mẹ con sau này sẽ có phúc, hưởng vinh hoa phú quý sau này."
>> Chà chà, không nghĩ tới a! Lúc trước Thạch Đình bỏ hai mẹ con ở lại rồi biệt tích mười năm không có tin tức. Ta cứ tưởng gã đã chết ở bên ngoài, nhưng không ngờ có thể trèo lên Kim gia, để bây giờ trở lại đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẹ của Thạch Mục đã ngã bệnh mà qua đời nhiều năm về trước. Nếu không từ bây giờ hai mẹ con sẽ được hưởng vinh hoa phú quý ."

"Vinh hoa phú quý ư, cũng không nhất định! Vừa rồi ngươi không nghe người Kim gia nói sao, nói Thạch Đình sớm đã là cô gia của Kim gia rồi, nếu mẫu thân Thạch Mục không mất sớm, hắn khả năng cũng không dám phái người tới đón Thạch Mục."
>>Vinh hoa phú quý ư, cũng không nhất định! Ngươi không nghe thấy người của Kim gia nói sao: "Thạch Đình đã là cô gia của Kim gia rồi, nếu mẹ của Thạch Mục còn sống, gã cũng không dám quay lại đón con của mình.

"Bất kể nói thế nào, Thạch Mục cũng coi như hết khổ, ngày hôm qua vẫn là một đứa cô nhi, hôm nay đã biến thành Đại Thiếu Gia rồi."
>>ok

"Phụ thân ta bệnh nặng trên giường, ta còn có một muội muội?"
>>ok

Trước mắt lão giả áo xanh, Thạch Mục nhìn chằm chằm hắn, chậm rãi hỏi. Niên kỷ bất quá mới 14 tuổi, bởi vì hắn quanh năm thổi gió biển nên làn da hơi hơi đỏ thẫm, nhưng mày rậm mắt to, so với bạn cùng lứa đều to hơn nữa cái đầu, bên trong áo sơ mi cũ nát mơ hồ nhô lên từng khối cơ bắp cường tráng, làm cho người ta nhìn vào có cảm giác dã tính, cương quyết bướng bỉnh.
>> Thạch Mục đứng trước ông lão mặc áo xanh, nhìn chằm chằm vào lão và hỏi. Hắn mới mười bốn tuổi, nhưng bởi vì quanh năm đi biển nên làn da hơi rám nắng. Lông mày rậm, mắt to và thậm chí còn cao lớn hơn bạn cùng lứa một cái đầu. Hắn mặc cái áo cũ, để lộ cơ ngục cường tráng. Bề ngoài của hắn khiến người khác cảm thấy dã tính và bướng bỉnh.

Nhận xét: Bạn dịch bám cấu trúc của bản convert nên nhiều câu dài vẫn để nguyên. Bạn nên tách nhỏ câu, mỗi câu chỉ nên có tối đa là hai dấu phẩy. Các từ của bản convert cũng không nên để nguyên cả cụm như thế. Mình sửa lại một chút các dùng từ bạn xem lại rồi rút kinh nghiệm nhé. @tieudaokiemtu
@Vì anh vô tình Khi nào rảnh thì ta sẽ giúp. Không chắc là sẽ quay lại đâu. Cố lên!!
Còn mấy tên chưa nộp bài mà, dh làm ntn thì toang mịa r :109:
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
161.982,86
Tu vi
5,00
Đại Tề, Khai Nguyên phủ, Tuyền châu, tại một làng chài vắng vẻ.
Bên ngoài một gian nhà gỗ cũ nát, một cỗ xe ngựa trang trí lộng lẫy dừng lại. Xung quanh có mấy tên hắc y kỵ sĩ cầm đao đang đứng. Ở gần đó, rất nhiều thôn dân vây xem với vẻ mặt hưng phấn đang chụm đầu thấp giọng nghị luận.
“Đúng thật là Kim gia ở Phong thành kia sao?”
“Sẽ không sai đâu, nhìn kí hiệu màu vàng được thêu trên y phục của những người này xem, ngoại trừ Phong thành Kim gia, toàn bộ Khai Nguyên phủ làm gì có nhà thứ hai”.
“Chậc chậc, thật không nghĩ tới a! Thạch Đình ly khai mẫu tử họ đã 10 năm, tưởng đã chết ở nơi khác, thật không ngờ có thể trèo lên Kim gia, giờ lại còn quay về đón Thạch Mục. Đáng tiếc, mẫu thân của Thạch Mục bị bệnh chết từ nhiều năm trước, nếu không giờ hai mẫu tử họ đã được hưởng vinh hoa phú rồi”.
“Vinh hoa phú quý, cái này không nhất định à, không nghe người Kim gia vừa nói sao, Thạch Đình đã là cô gia của Kim gia từ lâu, nếu mẫu thân Thạch Mục còn sống, Thạch Đình đâu có dám phái người tới đón Thạch Mục qua đấy”.
“Bất kể nói thế nào, Thạch Mục coi như hết khổ rồi, ngày hôm qua vẫn còn là một cô nhi, hôm nay đã trở thành Đại Thiếu Gia rồi”...
“Cha ta bệnh nặng liệt giường, ta còn có một muội muội?”.
Thạch Mục nhìn vào lão giả áo xanh trước mặt, chậm rãi hỏi. Không quá 14 tuổi, nhưng bởi vì đi biển quanh năm nên hắn có làn da hơi đỏ thẫm, mày rậm mắt to, so với đám bạn cùng lứa tuổi thì cao hơn nửa cái đầu. Bên trong chiếc áo sơ mi cũ nát mơ hồ lộ ra từng khối cơ bắp cường tráng, làm cho người ta tràn ngập một loại cảm giác hoang dã cương quyết bướng bỉnh.

Đại Tề, Khai Nguyên Phủ, Tuyền Châu, tại một làng chài vắng vẻ nào đó.
Một cỗ xe ngựa rất hoa lệ, quý phái dừng ở trước một gian nhà gỗ đã cũ, vài tên hắc kỵ sĩ ôm đao đứng hai bên cỗ xe. Ở xung quanh, thôn dân vây xem chật cứng, họ đều đang rất hưng phấn và nhỏ giọng bàn luận về việc này.
- Đây là Kim gia ở Phong Thành đó sao?"
- Không sai, trên ngực áo của bọn chúng đều thêu chỉ vàng. Ngoại trừ Kim gia ở Phong thành ra thì toàn bộ Khai Nguyên Phủ đều sẽ không có nhà thứ hai.
- Chà chà, không nghĩ tới a! Lúc trước Thạch Đình bỏ hai mẹ con ở lại rồi biệt tích mười năm không có tin tức. Ta cứ tưởng gã đã chết ở bên ngoài, nhưng không ngờ có thể trèo lên Kim gia, để bây giờ trở lại đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẹ của Thạch Mục đã ngã bệnh mà qua đời nhiều năm về trước. Nếu không từ bây giờ hai mẹ con sẽ được hưởng vinh hoa phú quý.
- Vinh hoa phú quý ư, cũng không nhất định! Ngươi không nghe thấy người của Kim gia nói sao: "Thạch Đình đã là cô gia của Kim gia rồi, nếu mẹ của Thạch Mục còn sống, gã cũng không dám quay lại đón con của mình.
- Bất kể nói thế nào, Thạch Mục coi như hết khổ rồi, ngày hôm qua vẫn còn là một cô nhi, hôm nay đã trở thành Đại Thiếu Gia rồi

- Cha ta bệnh nặng liệt giường, ta còn có một muội muội?
Thạch Mục đứng trước ông lão mặc áo xanh, nhìn chằm chằm vào lão và hỏi. Hắn mới mười bốn tuổi, nhưng bởi vì quanh năm đi biển nên làn da hơi rám nắng. Lông mày rậm, mắt to và thậm chí còn cao lớn hơn bạn cùng lứa một cái đầu. Hắn mặc cái áo cũ, để lộ cơ ngục cường tráng. Bề ngoài của hắn khiến người khác cảm thấy dã tính và bướng bỉnh.
Nhận xét: Đối với người mới thì bạn làm tốt rồi. Mình không sửa kĩ từng câu mà chỉ mong bạn đọc bản của mình rồi tự rút kinh nghiệm cho bản thân. Bạn đã nắm bắt được ý của cách dịch nhưng vẫn hơi thiếu một chút. @Thiên Hạ Đệ Nhị
 

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
161.982,86
Tu vi
5,00
Đại Tề, phú Khai Nguyên, Tuyền Châu, một làng chài hẻo lánh.

Bên ngoài gian nhà gỗ cũ nát, một chiếc xe ngựa trang trí lộng lẫy đỗ lại , mấy kỵ sĩ áo đen cầm đao đứng gần đó. Nam nữ thôn dân chen chúc nhau chật kín xung quanh, tất cả đều phấn khích, túm năm tụm ba thì thầm bàn tán.
>> ok
“Đó thực sự là Kim gia ở Phong thành sao?”
>> ok
“Đúng vậy. Quần áo của những người này đều được thêu màu vàng để nhận dạng, ngoại trừ Kim gia ở Phong thành, khó có thể tìm được nhà thứ hai trong phủ Khai Nguyên.”
>> ok
“Chà chà, thật không nghĩ tới. Lúc trước Thạch Đình bỏ rơi vợ con, rời đi 10 năm không có tin t.ức gì, vốn bị cho là đã chết sớm ở nơi khác. Không ngờ lại vào được Kim gia, còn phái người trở về đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẫu thân của Thạch Mục đã ốm chết nhiều năm, nếu không hai mẹ con họ sau này có thể hưởng vinh hoa phú quý.”
>> Chà chà, thật không nghĩ tới. Lúc trước Thạch Đình bỏ rơi vợ con, rời đi 10 năm không có tin t.ức gì. Cứ tưởng gã đã chết sớm ở đâu đó, nhưng không ngờ lại vào được Kim gia, bây giờ còn phái người trở về đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẫu thân của Thạch Mục đã ốm chết nhiều năm, nếu không hai mẹ con họ sau này có thể hưởng vinh hoa phú quý.”
>> Mình tách lại câu vì bạn chia câu ở đoạn này hơi dở. Các câu chưa hết ý lại tách ra thành hai.

“Vinh hoa phú quý! Cái này thì chưa chắc. Không có nghe người Kim gia nói lúc nãy sao, Thạch Đình đã làm rể Kim gia t.ừ lâu. Nếu mẫu thân của Thạch Mục chưa mất, Thạch Đình sẽ không dám phái người qua đón hắn.”

“Nói thế nào đi nữa, Thạch Mục coi như là hết khổ. Ngày hôm qua còn là đứa trẻ mồ côi, hôm nay liền biến thành đại thiếu gia.”

“Cha ta bệnh nặng nằm giường, ta còn có một muội muội?”

Thạch Mục nhìn chằm chằm vào mắt lão giả tóc xanh, chậm rãi hỏi. Hắn mới chỉ mười bốn tuổi. Bởi vì gió biển thổi quanh năm, làn da hắn hơi đỏ thẫm, nhưng mắt to mày rậm, cao hơn các bạn cùng trang lứa nửa cái đầu. Bên trong chiếc áo sơ mi cũ nát, t.ừng khối cơ bắp cường tráng nhô lên, tạo ra cảm giác đầy dã tính và bướng bỉnh.
>> ổn
Nhận xét: nếu bạn mới dịch thì khá ổn. Không có gì nhiều để sửa. Cố phát huy nhé bạn. @minhtancbh
 

Vì anh vô tình

Vấn Đạo
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
-2.349,08
Tu vi
17,00
Đại Tề, Khai Nguyên Phủ, Tuyền Châu, tại một làng chài vắng vẻ nào đó.

Một cỗ xe ngựa trang trí cẩm y hoa lệ ngừng lại bên ngoài một gian nhà gỗ cũ nát, cũng có mấy tên hắc kỵ sĩ ôm đao mà đứng, nam nữ thôn thân quay xung quanh xem trật ních, trên mặt mỗi người đều hưng phấn, đang đứng tốp năm tốp ba mà nhỏ giọng nghị luận.
>> Câu này dài quá nên tách ra thành hai câu nhỏ.
>> Một cỗ xe ngựa rất hoa lệ, quý phái dừng ở trước một gian nhà gỗ đã cũ, vài tên hắc kỵ sĩ ôm đao đứng hai bên cỗ xe. Ở xung quanh, thôn dân vây xem chật cứng, họ đều đang rất hưng phấn và nhỏ giọng bàn luận về việc này.

"Đây là Kim gia ở Phong Thành đó sao?" "Không sai, nhìn trên ngực những người này có thêu nhận dạng màu vàng, ngoại trừ Kim gia ở Phong thành ra thì toàn bộ Khai Nguyên Phủ đều sẽ không có nhà thứ hai."
>> Đây là Kim gia ở Phong Thành đó sao?" "Không sai, trên ngực áo của bọn chúng đều thêu chỉ vàng. Ngoại trừ Kim gia ở Phong thành ra thì toàn bộ Khai Nguyên Phủ đều sẽ không có nhà thứ hai.

"Chậc chậc, không nghĩ tới a! Thạch Đình lúc trước bỏ hai mẹ con mà đi mười năm không có tin tức, vốn cho là đã sớm chết ở nơi khác, không ngờ có thể trèo lên Kim gia, lại trở về đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẫu thân Thạch Mục nhiều năm trước đã ngã bệnh mà chết, nếu không hai mẹ con sau này sẽ có phúc, hưởng vinh hoa phú quý sau này."
>> Chà chà, không nghĩ tới a! Lúc trước Thạch Đình bỏ hai mẹ con ở lại rồi biệt tích mười năm không có tin tức. Ta cứ tưởng gã đã chết ở bên ngoài, nhưng không ngờ có thể trèo lên Kim gia, để bây giờ trở lại đón Thạch Mục. Đáng tiếc mẹ của Thạch Mục đã ngã bệnh mà qua đời nhiều năm về trước. Nếu không từ bây giờ hai mẹ con sẽ được hưởng vinh hoa phú quý ."

"Vinh hoa phú quý ư, cũng không nhất định! Vừa rồi ngươi không nghe người Kim gia nói sao, nói Thạch Đình sớm đã là cô gia của Kim gia rồi, nếu mẫu thân Thạch Mục không mất sớm, hắn khả năng cũng không dám phái người tới đón Thạch Mục."
>>Vinh hoa phú quý ư, cũng không nhất định! Ngươi không nghe thấy người của Kim gia nói sao: "Thạch Đình đã là cô gia của Kim gia rồi, nếu mẹ của Thạch Mục còn sống, gã cũng không dám quay lại đón con của mình.

"Bất kể nói thế nào, Thạch Mục cũng coi như hết khổ, ngày hôm qua vẫn là một đứa cô nhi, hôm nay đã biến thành Đại Thiếu Gia rồi."
>>ok

"Phụ thân ta bệnh nặng trên giường, ta còn có một muội muội?"
>>ok

Trước mắt lão giả áo xanh, Thạch Mục nhìn chằm chằm hắn, chậm rãi hỏi. Niên kỷ bất quá mới 14 tuổi, bởi vì hắn quanh năm thổi gió biển nên làn da hơi hơi đỏ thẫm, nhưng mày rậm mắt to, so với bạn cùng lứa đều to hơn nữa cái đầu, bên trong áo sơ mi cũ nát mơ hồ nhô lên từng khối cơ bắp cường tráng, làm cho người ta nhìn vào có cảm giác dã tính, cương quyết bướng bỉnh.
>> Thạch Mục đứng trước ông lão mặc áo xanh, nhìn chằm chằm vào lão và hỏi. Hắn mới mười bốn tuổi, nhưng bởi vì quanh năm đi biển nên làn da hơi rám nắng. Lông mày rậm, mắt to và thậm chí còn cao lớn hơn bạn cùng lứa một cái đầu. Hắn mặc cái áo cũ, để lộ cơ ngục cường tráng. Bề ngoài của hắn khiến người khác cảm thấy dã tính và bướng bỉnh.

Nhận xét: Bạn dịch bám cấu trúc của bản convert nên nhiều câu dài vẫn để nguyên. Bạn nên tách nhỏ câu, mỗi câu chỉ nên có tối đa là hai dấu phẩy. Các từ của bản convert cũng không nên để nguyên cả cụm như thế. Mình sửa lại một chút các dùng từ bạn xem lại rồi rút kinh nghiệm nhé. @tieudaokiemtu
@Vì anh vô tình Khi nào rảnh thì ta sẽ giúp. Không chắc là sẽ quay lại đâu. Cố lên!!
Cảm ơn lão sư @Mink, nếu người giúp được thì quá tốt:008:


P/s: ai cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình vì thế ta tin mọi người sẽ tự làm bài, chứ không cần copy của người khác :5cool_big_smile:

1. @Tiểu Nkư
2. @VấnThiên
3. @minhtancbh
4. @Quân_Mạc_Tiếu
5. @_Vu_
6. @Haihoatac
7. @tieudaokiemtu
8. @Thiên Hạ Đệ Nhị
 

Haihoatac

Nguyên Anh Sơ Kỳ
Ngọc
876,85
Tu vi
252,50
Cảm ơn lão sư @Mink, nếu người giúp được thì quá tốt:008:


P/s: ai cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình vì thế ta tin mọi người sẽ tự làm bài, chứ không cần copy của người khác :5cool_big_smile:

1. @Tiểu Nkư
2. @VấnThiên
3. @minhtancbh
4. @Quân_Mạc_Tiếu
5. @_Vu_
6. @Haihoatac
7. @tieudaokiemtu
8. @Thiên Hạ Đệ Nhị
Ai cop chứ ta ko rảnh làm trò đó, nếu dư thời gian vậy ta bảo huynh Độc Hành đệ Niêm Di hay mấy tỷ muội bấ cm đạo dịch hộ cho nhanh đỡ mất công học. T_T. Anh em cố gắng lên :xinloi: :xinloi: :xinloi:
 

Tiểu Nkư

Trúc Cơ Hậu Kỳ
Ngọc
-504,00
Tu vi
112,00
Cảm ơn lão sư @Mink, nếu người giúp được thì quá tốt:008:


P/s: ai cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình vì thế ta tin mọi người sẽ tự làm bài, chứ không cần copy của người khác :5cool_big_smile:

1. @Tiểu Nkư
2. @VấnThiên
3. @minhtancbh
4. @Quân_Mạc_Tiếu
5. @_Vu_
6. @Haihoatac
7. @tieudaokiemtu
8. @Thiên Hạ Đệ Nhị
Muội nghĩ m.n nên gửi bài riêng cho huynh, khi nào huynh kiểm bài của người nào đó huynh lấy bài của người đó post vào đây hoặc huynh tìm cho mỗi người một bài để làm khỏi bị trùng này nọ.

P/s: ý kiến riêng thôi ạ vẫn là tùy huynh thôi
:themvao:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top