[Sức khỏe] Làm gì khi bị dị ứng?

꧁Hâη✮D¡꧂

Phàm Nhân
Ngọc
483,28
Tu vi
0,00
Chuyện là, hôm qua mình bị dị ứng (phản vệ) thức ăn, các bạn ạ. Lần đầu tiên trong cuộc đời cô gái 18 tuổi bị dị ứng thức ăn.

Ok. Cũng chẳng có gì to tát, ai chẳng có đôi lần dị ứng thức ăn trong đời. Nhưng không, các bạn ạ. Lần đầu tiên bao giờ cũng là một thứ gì đó rất khắm và không thể quên.

Đầu đuôi câu chuyện phải kể tới buổi chiều mua được mớ tằm khá ngon, cũng lâu lắm rồi mình mới được ăn tằm. Về nhà, trước hết là rửa sạch số tằm này. Trong lúc rửa, tay mình có hơi ngứa râm ran nhẹ trong khoảng vài phút, tuy nhiên lúc ấy mình bỏ qua vì cuộc đời 18 tuổi của cô Di chưa bao giờ dị ứng tằm, và triệu chứng ngứa cũng cực kỳ nhẹ và rất thoáng qua, không đáng quan tâm.


Tằm rang lá chanh

Thế rồi giờ định mệnh ấy cũng tới. 4 tiếng sau bữa ăn vào lúc 8h tối, mình bắt đầu nổi vài nốt mày đay nhỏ ở chân. Ban đầu cứ nghĩ do muỗi đốt, mình chui vào màn rồi yên tâm chơi game tiếp.

Sau khoảng 30 phút, các nốt lan dần lên tay, mình bắt đầu thấy bất an, nghĩ có khi nào bị dị ứng? Tới lúc này, cảm thấy mặt nặng nề hơn, soi gương thì đúng là sưng húp như cái thớt. Nốt mày đay nổi toàn thân, cả cổ và da đầu cũng có, vô cùng ngứa.

Nếu chỉ nổi mày đay không thì mình không lo lắng lắm. Mình tìm thuốc dị ứng, tuy nhiên với cô gái lần đầu trong đời bị dị ứng thức ăn thì tất nhiên là trong nhà không - có - thuốc - dị - ứng. Mình chườm lạnh và cố chịu không gãi, khi ngứa quá thì chỉ xoa xoa, cố gắng chịu tới sáng.

Nhưng khoảng 10 phút sau, mình bắt đầu buồn nôn, nôn và bị tiêu chảy. Cùng lúc này, mình thấy miệng và môi tê tê, cổ họng bắt đầu ngứa, húng hắng ho và có lẽ co thắt phế quản nhẹ nên hơi tức ngực. Đủ bộ ba triệu chứng nặng ở da, tiêu hóa và hô hấp, tức là phản vệ mức độ II.

Theo sách dạy, phản vệ mức độ II tiến triển lên mức độ III - sốc phản vệ chỉ trong tích tắc. Lúc này tim mình đập như trống. 1h sáng quyết định thay đồ phóng xe đi tìm thuốc.

Đến khoảng 7h sáng nay thì mình đã ổn định, các nốt mày đay lặn hoàn toàn, không còn tức ngực, cũng không còn nôn, tiêu chảy.

Vẫn cảm thấy may phước vì chỉ dừng lại ở mức độ II.
20190717_061153_325171_dau-hieu-soc-phan-ve.max-800x800.png

Các triệu chứng phản vệ.

Qua đây, mình cũng nhận ra một vài sai lầm chết người, muốn chia sẻ với các bạn:


1. Dị ứng (hay còn gọi là phản vệ) có thể giết người. Đừng coi thường nó.

2. Ai cũng có thể bị dị ứng, cho dù trước đây chưa từng bị. (Mình bị dị ứng tằm, trong khi trước đây chưa bao giờ bị). Vậy nên trong nhà luôn luôn cần có thuốc chống dị ứng.

3. Nguyên nhân gây dị ứng có thể từ mọi thứ trên cõi đời này, ví dụ: phấn hoa, bụi nhà, thức ăn, người yêu cũ... Bạn có thể bị dị ứng qua mọi kiểu tiếp xúc (ăn uống, hôn, hít, tiêm...)

4. Triệu chứng của dị ứng (phản vệ) mức độ nhẹ:

- Nổi mày đay.
- Phù mặt.
- Đỏ mắt, chảy nước mắt.

Nếu chỉ có các triệu chứng này thì bạn chỉ cần tránh khỏi nguyên nhân gây dị ứng và uống thuốc tại nhà.

5. Các triệu chứng nặng của dị ứng (phản vệ) cần được khám bác sĩ ngay:

Khi có triệu chứng nhẹ kèm theo 1 trong các triệu chứng sau thì cần tới bệnh viện ngay:

- Khó thở, tím tái, thở khò khè
- Đau bụng, buồn nôn và nôn
- Chóng mặt, đau đầu, vã mồ hôi
- Mạch đập nhanh, tụt huyết áp, ngất.

Nhắc lại một lần nữa, dị ứng (phản vệ) có thể giết người. Khi có một trong các triệu chứng nặng, bạn có thể tiến triển lên sốc phản vệ trong tích tắc, cần được tiêm Adrenalin ngay lập tức. (Hãy tới bệnh viện.)

6. Khi xác định bị dị ứng với thứ gì đó (nhất là dị ứng thức ăn), bạn hoàn toàn không nên chủ quan ăn xong rồi uống thuốc, hoặc uống thuốc trước khi ăn. Đôi khi bạn không có cơ hội để uống thuốc đâu. Nhắc lại: từ dị ứng tiến triển thành sốc phản vệ có thể chỉ trong tích tắc. Đừng đùa với mạng sống của mình.



Từ nay mình cũng phải vĩnh biệt món tằm yêu thích rồi các bạn ạ. :tambiet:

Nếu bạn có câu hỏi gì, hãy bình luận tại đây, mình sẽ cố gắng trả lời trong khả năng nhé.

Love all. :qlufifn:
 

Thanh Hoan

Vấn Đạo
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
210,87
Tu vi
17,60
Mình là người có cơ địa dị ứng.
Từng đi xét nghiệm dị ứng nguyên, khá tốn kém, mà không ra vấn đề.
Cứ nửa đêm là người nổi mẩn toàn thân, ngứa ngáy, mề đay to bằng cả bàn tay, môi tều.
Mình uống thuốc, rất nhiều thuốc. Sau đó từ bỏ.
Vì bất lực.
Mình cũng từng phải đi truyền nước vì quá nặng. Mặt mũi phù nề.
Hình như là vì ăn mấy quả mơ ngâm.
Không khí bụi mình cũng sẽ có phản ứng dị ứng.
Phấn hoa mình cũng dị ứng.
Bị bọ mèo đốt một vết, cơ thể mình cũng có phản ứng dị ứng thứ phát.
Đỉnh điểm là hôm cưới, hai vợ chồng ngồi đếm tiền, sau đó phát hiện mười ngón tay sưng vù như tay gấu.
:cuoichet: cơ địa dị ứng với tiền.
He he. Giờ mình mặc kệ. Ngứa cũng mặc kệ. Vì đêm nào cũng vậy.

Ở những nước có y học tiên tiến hơn, họ có thể xét nghiệm phát hiện dị nguyên sớm và điều trị đến dứt điểm
Ví dụ mình có người quen người nước ngoài hồi bé bị dị ứng trứng, tức là tất cả bánh trái có trứng cũng không ăn được.
Nhưng sau ba tháng điều trị liên tục anh ấy hết luôn. (Hồi đó là tiểu học)

Nhưng có lẽ đáng sợ nhất là dị ứng nước.
Ngứa ngáy khi tắm khi khóc, thậm chí là đổ mồ hôi.
Đấy là đỉnh điểm của địa ngục trần gian, nhỉ.
 

꧁Hâη✮D¡꧂

Phàm Nhân
Ngọc
483,28
Tu vi
0,00
Mình là người có cơ địa dị ứng.
Từng đi xét nghiệm dị ứng nguyên, khá tốn kém, mà không ra vấn đề.
Cứ nửa đêm là người nổi mẩn toàn thân, ngứa ngáy, mề đay to bằng cả bàn tay, môi tều.
Mình uống thuốc, rất nhiều thuốc. Sau đó từ bỏ.
Vì bất lực.
Mình cũng từng phải đi truyền nước vì quá nặng. Mặt mũi phù nề.
Hình như là vì ăn mấy quả mơ ngâm.
Không khí bụi mình cũng sẽ có phản ứng dị ứng.
Phấn hoa mình cũng dị ứng.
Bị bọ mèo đốt một vết, cơ thể mình cũng có phản ứng dị ứng thứ phát.
Đỉnh điểm là hôm cưới, hai vợ chồng ngồi đếm tiền, sau đó phát hiện mười ngón tay sưng vù như tay gấu.
:cuoichet: cơ địa dị ứng với tiền.
He he. Giờ mình mặc kệ. Ngứa cũng mặc kệ. Vì đêm nào cũng vậy.

Ở những nước có y học tiên tiến hơn, họ có thể xét nghiệm phát hiện dị nguyên sớm và điều trị đến dứt điểm
Ví dụ mình có người quen người nước ngoài hồi bé bị dị ứng trứng, tức là tất cả bánh trái có trứng cũng không ăn được.
Nhưng sau ba tháng điều trị liên tục anh ấy hết luôn. (Hồi đó là tiểu học)

Nhưng có lẽ đáng sợ nhất là dị ứng nước.
Ngứa ngáy khi tắm khi khóc, thậm chí là đổ mồ hôi.
Đấy là đỉnh điểm của địa ngục trần gian, nhỉ.
Nghe bạn kể cũng thấy sợ, dị ứng nhiều thứ quá. Chắc lúc nào bên mình cũng phải kè kè ống Adrenalin cho yên tâm quá :7obgkek:
Còn điều trị hết dị ứng thì mình nói thật là ...hên xui. Hiện nay khoa học toàn thế giới chưa có thuốc điều trị tận gốc dị ứng.

Tuy nhiên có 1 cách cho tiếp xúc với dị nguyên dần dần, từng chút một để cơ thể "làm quen", có hiệu quả với một vài trường hợp.

Có nhiều người mình biết, trước đây bị dị ứng với cái này, cái kia, sau một thời gian tự nhiên khỏi.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top