Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt

Thiên Vũ Chính Tắc

Kim Tiên Sơ Kỳ
Chuyển Ngữ Đỉnh Phong
Ngọc
79,90
Tu vi
3.137,76
Bây giờ là biên sợ người dịch ấy chứ ạ, em nhớ mấy năm trước có người nhờ em biên, chương đưa không khác gì cv, em phải dịch lại từ đầu và list những lỗi bạn kia mắc phải ra. Bạn dịch thì vâng vâng dạ dạ là sửa, lần sau đưa em chương mới vẫn y như vậy, em trả lại lần đầu kêu sửa lại chứ chương thế này em không biên. Bạn ấy nhận lại chương, hôm sau gửi lại cho em nguyên si, không lệch một chữ nào. Em tiếp tục trả lại lần 2 và nói thẳng là bạn ấy không hề sửa gì, bạn ấy vẫn cãi chày cãi cối rằng mình sửa rồi, em cáu quá phải lập bảng đối chiếu đăng lên. Lúc này bạn ấy mới chấp nhận là mình không hề sửa gì, sau đó lại giở thói... ăn vạ :D La làng la xóm lên, than thở kể khổ này nọ rồi dứt áo ra đi, chẳng thèm nghĩ xem ai sẽ xử lý thay chương đó. Người trong nhóm dịch còn bảo em khó khăn quá, ép người ta ra đi này nọ, em gần như bị tẩy chay vì các bạn lần lượt viện đủ lý do xin nghỉ. Khi em tuyên bố ra khỏi nhóm đó thì các bạn ấy lại nhận dịch như thường.o

Theo em, biên là người cần thiết hơn cả trong khâu thực hiện một bộ truyện Dịch mệt 1, chứ biên phải mệt đến 10 vì phải đọc - sửa - thống nhất câu từ và giọng văn của cả đống người cùng làm, đôi khi phiền quá còn phải dịch lại. Nhưng ở đây các bạn biên không có đủ quyền lên tiếng, thậm chí là cả quyền từ chối. Như em, đưa em một bản dịch tệ thì chỉ có 2 kết quả, 1 là em sẽ bắt dịch lại đến khi OK mới thôi, 2 là lượn sang một bên để người khác dịch. Nhưng nếu các bạn biên ở đây mà làm như em thì kiểu gì cũng bị nói này nói nọ. Đấy cũng là một chuyện cần phải xem xét lại.
Biên là đau khổ nhất :v chứ dịch cũng bt thôi :73:
 

Mèo Bụng Phệ

Phàm Nhân
Ngọc
13.229,98
Tu vi
0,00
“TỪ ĐIỂN CHÍNH TẢ” SAI CHÍNH TẢ! (*): Nhiều lỗi nặng đến khó tin

Các tác giả có những nhầm lẫn giữa cách viết từng tồn tại hoặc “không chuẩn với chính tả chuẩn”, cùng nhiều nhầm lẫn khác

Chúng tôi tiếp tục dẫn ra những ví dụ sai chính tả của cuốn sách “Từ điển chính tả tiếng Việt” (PGS-TS Hà Quang Năng chủ biên - ThS Hà Thị Quế Hương; NXB ĐHQG Hà Nội - 2017).

24 - “TÁNG: táng gia bại sản”
Viết đúng là “TÁN gia”. Vì “TÁN” 散 là từ gốc Hán, có nghĩa tiêu tan, mất mát. Tán gia bại sản 散 家 敗 產 = gia đình tan nát, tài sản tiêu tan (Dị bản gốc Hán: khuynh gia bại sản - 傾 家 敗 產).
25 - “TRƯỜNG: xa trường”
Viết đúng là “SA trường”. “Sa trường” 沙 場 là từ Việt gốc Hán, trong đó “sa” 沙 nghĩa gốc là “cát”, “bãi cát ven sông”. “SA trường” 沙 場 = bãi cát bằng mà rộng, thường dùng để chỉ chiến trường.[K]
26 - “TRƯỞNG: trưởng bạ”
Viết đúng là “Chưởng bạ”, vì “chưởng” 掌 nghĩa là nắm, giữ; “chưởng bạ” 掌 簿 = người nắm giữ sổ sách giấy tờ; cũng như “chưởng ấn” 掌 印 = người giữ ấn tín. Có thể do nhóm soạn giả thu thập trong “Từ điển từ và ngữ Việt Nam” (GS Nguyễn Lân).
27 - “XẨY: xẩy chân; xẩy đàn tan nghé; xẩy nhà ra thất nghiệp”
Mục “XẨY” có ba từ ngữ đều sai cả. “XẨY” (hay xảy) là dùng trong “xảy ra” (sự việc), khác với “SẨY” nghĩa là mất mát, rơi rụng, lỡ hụt, lìa tan… Ví dụ, “Sẩy vai xuống cánh tay”, “Sẩy miệng, buột lời”, “Sẩy cha còn chú, sẩy mẹ bú dì”, “Con cá sẩy là con cá to”… Theo đây, viết đúng phải là “SẨY chân”, “SẨY đàn tan nghé”, “SẨY nhà ra thất nghiệp”.[K]
28 - “XẢY: xảy đàn tan nghé; xảy tay”
Lỗi “S” thành “X” lặp lại ở mục này, chứng tỏ cái sai của các soạn giả không phải là “sơ sảy”.
29 - “XẺ: xẻ cơm nhường áo”
Viết đúng phải là “SẺ cơm nhường áo”. Vì “SẺ” đây chính là “sẻ” trong “san sẻ”, “chia sẻ”.
30 - “XỈ: xỉ mắng; xỉ nhục”
Viết đúng phải là “SỈ mắng”, “SỈ nhục” 恥 辱, vì “SỈ” 恥 là yếu tố gốc Hán, có nghĩa là làm cho nhục nhã.[K]
31 - “XỈA: xưng xỉa”
Viết đúng là “SƯNG SỈA”. Đây là từ ghép đẳng lập: “sưng” = phồng, phù da thịt lên (như sưng mặt; sưng phù); “sỉa” = sưng phù lên (như sỉa chân, mặt sưng mày sỉa).[K]
32 - “XOA: xít xoa”
Viết đúng là “xuýt xoa” (“XUÝT” = phát ra tiếng gió trong miệng; “xoa” = dùng tay mơn nhẹ vết thương hoặc xoa lại với nhau, tỏ vẻ đau đớn, kinh ngạc hay tiếc nuối…).[K]
33 - “REO: reo rắc”
Viết đúng là “gieo rắc” - từ ghép đẳng lập: “gieo” đồng nghĩa với “GIEO” trong “gieo hạt” + “RẮC” trong “rắc hạt”.[K]
34 - “XOÀI: xóng xoài”
Viết chuẩn là “SÓNG SOÀI”, (cũng như viết “sóng sượt”, không phải “xóng xượt”).
35 - “TRỪU: trừu mến”
Viết đúng là “TRÌU mến”. Vì “TRÌU” biến âm của “TRÍU”, nghĩa là thương mến, không muốn rời ra. “Việt Nam tự điển” (Lê Văn Đức) mục “trìu mến” hướng dẫn xem “tríu-mến”: Trìu-mến, yêu-thương như ghiền (nghiện) hơi, khiến quấn-quýt một bên luôn: Đem lòng tríu-mến”.[K]
36 - “XỌM: già xọm”
Viết đúng là “già sọm” (SỌM = gầy, già yếu, hom hem).[K]


37 - “XỘ: xừng xộ”
Viết đúng là “sừng sộ”, vì “SỪNG” nghĩa là gườm nhau, khiêu khích, chực ăn thua với nhau.[K]
38 - “XỚI: xới chọi gà”
Viết “SỚI” mới đúng. Vì “sới” trong “SỚI chọi gà” chính là “sới” trong “sới vật”, “sới võ”, mà Vietlex giảng là: “khoảng đất được bố trí làm nơi đấu vật hoặc chọi gà, chọi chim để tranh giải trong ngày hội”.[K]
39 - “XUẤT: khinh xuất”
Viết đúng là “khinh suất” 輕 率. Đây là từ ghép đẳng lập gốc Hán: “khinh” 輕 = xem nhẹ; “SUẤT” 率= hấp tấp, không thận trọng.
40 - “XỨ: xứ bộ”
Chỉ có “SỨ bộ”, không có “XỨ bộ” (Vietlex: “sứ bộ” 使 部 d. [cũ] phái đoàn đi sứ thời phong kiến”).[K]
41 - “XỰC: mũi xực lên; thơm xực”.
Viết đúng là “SỰC lên”, “thơm SỰC”.[K]
Trở lên là gần 60 lỗi ở dạng sai chính tả đơn thuần, trong đó phần lớn là những lỗi nặng. Dĩ nhiên, đây không phải là tất cả những lỗi mà chúng tôi đã phát hiện, hay những lỗi có trong sách.



Cuốn “Từ điển chính tả tiếng Việt” lại sai nhiều lỗi chính tả. Trong ảnh: Vài trang có lỗi chính tả tiêu biểu
B - Nhầm lẫn giữa cách viết cũ từng được ghi nhận, với “chính tả chuẩn” hiện hành:
Ở phần “Lời nói đầu”, nhóm soạn giả ghi rõ: “Từ điển chính tả tiếng Việt được biên soạn nhằm cung cấp các dạng chính tả chuẩn của các từ ngữ thông dụng theo chính âm và chính tả tiếng Việt, đồng thời cũng chỉ dẫn những dạng chính tả không chuẩn nhưng vẫn được sử dụng.” (HTC nhấn mạnh).
Tuy nhiên, trong thực tế, nhóm soạn giả đã đánh đồng, hoặc nhầm lẫn giữa cách viết từng tồn tại hoặc “không chuẩn nhưng vẫn được sử dụng”, với “chính tả chuẩn [… theo chính âm và chính tả tiếng Việt]”. Ví dụ:
- “GIỘP (cv. rộp): giộp da, giộp lưỡi, giộp nước sơn >< bỏng giộp”.
- “GIA: gia giết (cv. da diết)”.
“Giộp”, “gia giết” là cách viết cũ. Bởi vậy, lẽ ra nên hướng dẫn “thường viết” hoặc “nên viết” “RỘP”, “DA DIẾT”…, thì soạn giả lại hướng dẫn “cũng viết” “RỘP”, “cũng viết” “DA DIẾT”, biến cách viết cũ, không chuẩn, thành cách viết chuẩn và ngược lại.
Thậm chí, mục “DÔ hướng dẫn viết “dã dượi” (đây là cách viết cũ, có được từ điển ghi nhận nhưng không có nghĩa là “chính tả chuẩn”). Đến mục “RÔ, lại hướng dẫn viết “rã rượi”, đặt người dùng sách vào sự may rủi khi tra cứu. Bởi lẽ, cùng trong một sách nhưng chỗ này thì đúng, còn chỗ khác thì sai (tình trạng này khá nhiều trong sách).
C - Nhầm lẫn hai từ đồng nghĩa với một từ có hai dạng chính tả:
Ở phần “Phụ lục 3 - Danh sách các từ ngữ có hai dạng chính tả đều được chấp nhận trong tiếng Việt” (50 trang), một số dạng như: “biệt tăm - bặt tăm”; “bột phát - bộc phát”… có thể chấp nhận được. Song, phần lớn soạn giả nhầm lẫn, đánh đồng những cặp từ gần nghĩa, đồng nghĩa không hoàn toàn trong mọi trường hợp với “các từ ngữ có hai dạng chính tả”. Như: “bàn hoàn - bàng hoàng”; “đại thụ - đại thọ”; “đông nghịt - đông nghẹt”; “mất lòng - mích lòng”... Thực tế, “mất lòng” và “mích lòng” là hai từ không đồng nghĩa hoàn toàn. Ví như có thể viết “mất lòng dân”, chứ không viết “mích lòng dân”.
Tương tự, hàng loạt từ láy và không láy bị soạn giả xếp vào “các từ ngữ có hai dạng chính tả”, như: “tôi tối - tối”; “trăng trắng - trắng”; “vun vút - vút”… Những cặp từ này không phải hai dạng chính tả. Ví dụ: “vun vút” là nhanh và liên tiếp, còn “vút” chỉ là nhanh…
Một cuốn tiểu thuyết hơn 700 trang mà bạn đọc vấp phải khoảng 50 lỗi sai chính tả có gọi là nhiều không? Dĩ nhiên là nhiều, và rất khó chấp nhận. Với một cuốn từ điển chính tả có cùng số trang, với yêu cầu phải “khuôn vàng thước ngọc” mà lại phạm chừng gấp đôi, gấp ba số lỗi ấy, thì lại càng khó chấp nhận, đúng hơn là không thể chấp nhận!
(*) Xem Báo Người Lao Động từ số ra ngày 7-6
HOÀNG TUẤN CÔNG

TỪ ĐIỂN CHÍNH TẢ SAI CHÍNH TẢ! (*): Nhiều lỗi nặng đến khó tin

P/S: Mấy vị GS, PGS, TS, ThS này phiền ghê :))
Có tài liệu nào được coi là "khuôn vàng thước ngọc" hoặc một tài liệu mang tính chất quy chuẩn được phát hành bởi một cơ quan có chức năng như Bộ Giáo dục hoặc Bộ Văn hóa không bác nhể?
Một tài liệu quy định rõ ràng rằng khi nào thì dùng "s/x", "tr/ch", "r/gi/d", "i/y". Một tài liệu đảm bảo rằng 1m thì chắc chắn bằng 1000mm. Theo thời gian, có thể có một số từ mới được sinh ra, một số từ thì chìm vào quên lãng, nhưng những quy chuẩn này vẫn đúng và chuẩn mực.
Nếu có một thứ như trên tồn tại, em nghĩ chả ông bà giáo sư nào rỗi việc đi vẽ voi đâu.

P/s: Thực tế, em và đa số người em biết không phân biết "nặng" "nhẹ" khi giao tiếp hằng ngày. Thậm chí có người chẳng quan tâm vì dù dùng "nặng" hay "nhẹ" thì không bao giờ hiểu sai nghĩa hết. Ai thích gì thì nói nấy, mà thường thường là nhẹ hết cả. Nên những khi em có việc cần sờ tới văn bản cũng phải soát lại kha khá.
Kể có một cái gọi là "chuẩn" thì vẫn hay, một TCVN cho vấn đề chính tả chẳng hạn.
 

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
Có tài liệu nào được coi là "khuôn vàng thước ngọc" hoặc một tài liệu mang tính chất quy chuẩn được phát hành bởi một cơ quan có chức năng như Bộ Giáo dục hoặc Bộ Văn hóa không bác nhể?
Một tài liệu quy định rõ ràng rằng khi nào thì dùng "s/x", "tr/ch", "r/gi/d", "i/y". Một tài liệu đảm bảo rằng 1m thì chắc chắn bằng 1000mm. Theo thời gian, có thể có một số từ mới được sinh ra, một số từ thì chìm vào quên lãng, nhưng những quy chuẩn này vẫn đúng và chuẩn mực.
Nếu có một thứ như trên tồn tại, em nghĩ chả ông bà giáo sư nào rỗi việc đi vẽ voi đâu.

P/s: Thực tế, em và đa số người em biết không phân biết "nặng" "nhẹ" khi giao tiếp hằng ngày. Thậm chí có người chẳng quan tâm vì dù dùng "nặng" hay "nhẹ" thì không bao giờ hiểu sai nghĩa hết. Ai thích gì thì nói nấy, mà thường thường là nhẹ hết cả. Nên những khi em có việc cần sờ tới văn bản cũng phải soát lại kha khá.
Kể có một cái gọi là "chuẩn" thì vẫn hay, một TCVN cho vấn đề chính tả chẳng hạn.
"Một tài liệu quy định rõ ràng rằng khi nào thì dùng "s/x", "tr/ch", "r/gi/d", "i/y". " Huynh nhớ thì cái này có quy định trong tài liệu chuyên ngành dạy học rồi. Tuy nhiên, có người nhận định đó cũng chỉ là quy ước vì thực tế lại khác biệt, ví dụ: hi vọng, hy sinh...

Còn vụ trên là khác, vụ trên là người ta định nghĩa sai do sự cẩu thả hoặc thiếu hiểu biết... và làm chỉ nhằm mục đích có sách, có danh tiếng và kiếm tiền. Theo ta nhận định, rất nhiều vị giáo sư của VN có trình độ ở mức thảm hoạ.

Đệ đọc những tài liệu họ viết và những tài liệu phân tích tài liệu của họ thì sẽ hiểu thôi.
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
"Một tài liệu quy định rõ ràng rằng khi nào thì dùng "s/x", "tr/ch", "r/gi/d", "i/y". " Huynh nhớ thì cái này có quy định trong tài liệu chuyên ngành dạy học rồi. Tuy nhiên, có người nhận định đó cũng chỉ là quy ước vì thực tế lại khác biệt, ví dụ: hi vọng, hy sinh...

Còn vụ trên là khác, vụ trên là người ta định nghĩa sai do sự cẩu thả hoặc thiếu hiểu biết... và làm chỉ nhằm mục đích có sách, có danh tiếng và kiếm tiền. Theo ta nhận định, rất nhiều vị giáo sư của VN có trình độ ở mức thảm hoạ.

Đệ đọc những tài liệu họ viết và những tài liệu phân tích tài liệu của họ thì sẽ hiểu thôi.
Mấy lão này là ngu thiệt, sai ko nhận lỗi còn bao biện đấy :)
 

Mèo Bụng Phệ

Phàm Nhân
Ngọc
13.229,98
Tu vi
0,00
"Một tài liệu quy định rõ ràng rằng khi nào thì dùng "s/x", "tr/ch", "r/gi/d", "i/y". " Huynh nhớ thì cái này có quy định trong tài liệu chuyên ngành dạy học rồi. Tuy nhiên, có người nhận định đó cũng chỉ là quy ước vì thực tế lại khác biệt, ví dụ: hi vọng, hy sinh...

Còn vụ trên là khác, vụ trên là người ta định nghĩa sai do sự cẩu thả hoặc thiếu hiểu biết... và làm chỉ nhằm mục đích có sách, có danh tiếng và kiếm tiền. Theo ta nhận định, rất nhiều vị giáo sư của VN có trình độ ở mức thảm hoạ.

Đệ đọc những tài liệu họ viết và những tài liệu phân tích tài liệu của họ thì sẽ hiểu thôi.
Quy ước nó vẫn khác xa quy chuẩn quá bác ạ. Ví như ở BNS, em thấy từ "hắn" thường được dùng cho nhân vân chính là nam trong những truyện kể theo ngôi thứ ba. Đây là quy ước. Trong thực tế, "gã/y/hắn/lão/..." đều có thể dùng được trong trường hợp này, miễn nó phù hợp ngữ cảnh.
Quy chuẩn phải có tính bắt buộc hơn. Ví như trong nghề của em, người ta áp dụng TCVN hoặc các tiêu chuẩn quốc tế như IEC, EN. Nếu sản phẩm hoặc dịch vụ không tuân thủ đúng là bị loại ngay.

Em đang hình dung ra một quy chuẩn về chính tả kiểu này:
- Trước đây mặc kệ là "sa trường" hay "xa trường" đúng, không cần quan tâm. Trong quy chuẩn chỉ có "sa trường" mới được chấp nhận.
- "Bác sĩ" hay "Bác sỹ" đều dùng được. Trong quy chuẩn chỉ chấp nhận "Bác sĩ".
Dĩ nhiên nó sẽ phức tạp hơn nhưng na na thế đã. Và tất cả các văn bản chính thức được lưu hành phải đáp ứng quy chuẩn này, kể cả các tài liệu giảng dạy. Sau một vài chục năm, dần dần người ta quen thì chả còn đi tranh cãi nhau làm gì nữa.

Chém tí cho sướng mồm vậy, chứ đợi được nó ra chắc em đang nói chuyện với giun rồi.
 

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
Quy ước nó vẫn khác xa quy chuẩn quá bác ạ. Ví như ở BNS, em thấy từ "hắn" thường được dùng cho nhân vân chính là nam trong những truyện kể theo ngôi thứ ba. Đây là quy ước. Trong thực tế, "gã/y/hắn/lão/..." đều có thể dùng được trong trường hợp này, miễn nó phù hợp ngữ cảnh.
Quy chuẩn phải có tính bắt buộc hơn. Ví như trong nghề của em, người ta áp dụng TCVN hoặc các tiêu chuẩn quốc tế như IEC, EN. Nếu sản phẩm hoặc dịch vụ không tuân thủ đúng là bị loại ngay.

Em đang hình dung ra một quy chuẩn về chính tả kiểu này:
- Trước đây mặc kệ là "sa trường" hay "xa trường" đúng, không cần quan tâm. Trong quy chuẩn chỉ có "sa trường" mới được chấp nhận.
- "Bác sĩ" hay "Bác sỹ" đều dùng được. Trong quy chuẩn chỉ chấp nhận "Bác sĩ".
Dĩ nhiên nó sẽ phức tạp hơn nhưng na na thế đã. Và tất cả các văn bản chính thức được lưu hành phải đáp ứng quy chuẩn này, kể cả các tài liệu giảng dạy. Sau một vài chục năm, dần dần người ta quen thì chả còn đi tranh cãi nhau làm gì nữa.

Chém tí cho sướng mồm vậy, chứ đợi được nó ra chắc em đang nói chuyện với giun rồi.
Thì nếu đã định nghĩa trong "từ điển" thì bắt buộc phải theo quy chuẩn chứ em.
Vấn đề ở đây là từ điển mà họ còn làm sai, làm bậy thì kg chấp nhận được. Ngoài ra, nhiều lỗi sai rất cơ bản em ạ.
 

Quyên Nami

Đại Thừa Hậu Kỳ
Ngọc
154,34
Tu vi
1.730,81
Quy ước nó vẫn khác xa quy chuẩn quá bác ạ. Ví như ở BNS, em thấy từ "hắn" thường được dùng cho nhân vân chính là nam trong những truyện kể theo ngôi thứ ba. Đây là quy ước. Trong thực tế, "gã/y/hắn/lão/..." đều có thể dùng được trong trường hợp này, miễn nó phù hợp ngữ cảnh.
Quy chuẩn phải có tính bắt buộc hơn. Ví như trong nghề của em, người ta áp dụng TCVN hoặc các tiêu chuẩn quốc tế như IEC, EN. Nếu sản phẩm hoặc dịch vụ không tuân thủ đúng là bị loại ngay.

Em đang hình dung ra một quy chuẩn về chính tả kiểu này:
- Trước đây mặc kệ là "sa trường" hay "xa trường" đúng, không cần quan tâm. Trong quy chuẩn chỉ có "sa trường" mới được chấp nhận.
- "Bác sĩ" hay "Bác sỹ" đều dùng được. Trong quy chuẩn chỉ chấp nhận "Bác sĩ".
Dĩ nhiên nó sẽ phức tạp hơn nhưng na na thế đã. Và tất cả các văn bản chính thức được lưu hành phải đáp ứng quy chuẩn này, kể cả các tài liệu giảng dạy. Sau một vài chục năm, dần dần người ta quen thì chả còn đi tranh cãi nhau làm gì nữa.

Chém tí cho sướng mồm vậy, chứ đợi được nó ra chắc em đang nói chuyện với giun rồi.
Em chỉ dị ứng với cách dùng "i" và "y"
Ví dụ:
- quy định hay qui định=> xưa được dạy là "quy", nhưng nghĩa là 1.
- thâm thúy hay thâm thúi => nghĩa khác nhau hoàn toàn
 

Mèo Bụng Phệ

Phàm Nhân
Ngọc
13.229,98
Tu vi
0,00
Thì nếu đã định nghĩa trong "từ điển" thì bắt buộc phải theo quy chuẩn chứ em.
Vấn đề ở đây là từ điển mà họ còn làm sai, làm bậy thì kg chấp nhận được. Ngoài ra, nhiều lỗi sai rất cơ bản em ạ.
Em cũng thấy nó sai bét nhè mà. Thắc mắc của em là một tài liệu như thế nào thì được phép gắn chữ "từ điển" lên. Để tra một từ nào đó, thứ đầu tiên ta nghĩ tới là "từ điển". Một thứ quan trọng đến thế vậy nó phải có nội dung ra sao, có chất lượng thế nào, ai là người đủ t.ư cách pháp nhân để biên soạn, qua bao nhiêu khâu kiểm duyệt để được gắn mác và xuất bản.
Ầy, nói tới đây chả nhẽ lại phát sinh một cái gọi là Quy chuẩn Quốc gia về Từ điển.
:dead:
Em chỉ dị ứng với cách dùng "i" và "y"
Ví dụ:
- quy định hay qui định=> xưa được dạy là "quy", nhưng nghĩa là 1.
- thâm thúy hay thâm thúi => nghĩa khác nhau hoàn toàn
Vụ nài bó taii. Đành phảy chơi bừa thôy.
:5cool_big_smile:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top