Trên bầu trời Việt Nam

Chí Tôn

Phàm Nhân
Ngọc
54.457,55
Tu vi
0,00
Sáng sớm, tôi nhận được tin nhắn: “Kế hoạch bay thay đổi, em bay Seoul. Con em mới hơn một tuổi chưa cai sữa mẹ. Đi chuyến này về lỡ bị cách ly thì tội con em quá...”.

Tôi trào nước mắt khi đọc tin nhắn em gửi. Tôi gọi điện thoại cho lãnh đạo của mình nhờ giúp đỡ. May mắn sau hơn 10 phút, nhờ sự chấp thuận của lãnh đạo và sự hỗ trợ của đồng nghiệp, cô được bố trí bay một chuyến khác phù hợp hơn.

Nhiều năm trước, tôi cũng từng phải xa con trai mới hơn 5 tháng tuổi vì công việc. Khi về nhà, con nhìn tôi với đôi mắt tròn xoe, ngơ ngác, xa lạ. Nhìn con mà rơi nước mắt. Mấy ngày sau, khi đã quen lại hơi mẹ thì con lại bám tôi không cho mẹ rời đâu nửa bước. Cậu chỉ sợ mẹ lại đi mất.

Thế mà đã 22 năm trôi qua. Giờ này tôi lại nhận được tin con trai nhắn mong mẹ giữ gìn sức khoẻ, luôn có những chuyến bay an toàn.

Em cảm động nhắn tin cho tôi cảm ơn. Lúc đó tôi không biết nên vui hay buồn. Cứ tưởng tượng cô ấy phải cách ly 2 tuần thì cháu bé sẽ thế nào .

Thường xuyên xa con đối với các nữ tiếp viên hàng không là chuyện hết sức bình thường và phổ biến. Nhưng ngày này, đi bay trong điều kiện dịch bệnh cô vít-19 nguy hiểm và phức tạp, với các tiếp viên đã là một thách thức lớn. Đối với các nữ tiếp viên có con nhỏ càng khó khăn bội phần. Bất kể lúc nào cũng sẵn sàng cho việc cách ly gia đình và cộng đồng 14 ngày.

Trong tác động của cô vít-19 lên ngành hàng không, việc cắt giảm chuyến bay - và thiệt hại về kinh tế - là những gì trực tiếp nhất mà cộng đồng có thể trông thấy. Nhưng ở bên trong, chúng tôi ví tình hình lúc này như "chảo lửa". Mọi bộ phận điều hành, khai thác, thương mại, dịch vụ luôn phải có nhân viên túc trực 24/7 để theo dõi tình hình dịch bệnh, nghiên cứu và thực hiện những phương án ứng phó để duy trì hiệu quả hoạt động, đảm bảo chất lượng dịch vụ và trên hết là sự an toàn cho hành khách, cộng đồng.

Do đặc thù công việc phải tiếp xúc trực tiếp với hành khách từ khắp nơi trên thế giới, chúng tôi hiểu mình và đồng nghiệp là những người có nguy cơ lây nhiễm cao nhất.

Đi bay vào những ngày đại dịch cô vít-19 bùng phát đữ dội thế này với tiếp viên hàng không chúng tôi là một thách thức vô cùng lớn. Nếu thật sự không vì công việc mình đã lựa chọn, vì một Hãng hàng không quốc gia, vì cộng đồng, và nếu không can đảm và bản lĩnh, chắc nhiều tiếp viên đã gục ngã. Chúng tôi động viên nhau, cùng nhau chia sẻ gian khó, hỗ trợ nhau khi đồng nghiệp cần trợ giúp. Chúng tôi thường bảo nhau, nếu đội ngũ phi công, tiếp viên chúng tôi từ chối bay vì lo sợ cô vít-19 tấn công thì lấy ai thực hiện các chuyến bay, lấy ai phục vụ những hành khách vì nhu cầu công việc, nhu cầu cá nhân cần đi lại.

Những câu chuyện trên hành trình bay chúng tôi nói nhiều về cô vít-19. Cập nhật thông tin hàng giờ. Mở nắt ra, máy bay hạ cánh là vào mạng cập nhật tin tức ngay. Một cô đồng nghiệp khác vừa nhắn, chị ơi đi bay những ngày này nhớ nhắc các bạn tiếp viên mang thêm t.ư trang đề phòng trên chuyến bay có khách nghi nhiễm là đi cách ly luôn.

Những dòng tin, những hình ảnh chia sẻ về các tổ tiếp viên bay Siêm Riệp và Nagoya có hành khách Nhật dương tính với cô vít-19 phải về cách ly ở Củ Chi liên tục được chúng tôi cập nhật. Rồi mấy ngày qua, dồn dập thông tin về những hành khách bị nhiễm cô vít-19 trên chuyến bay VN54 từ London về Hà Nội. Toàn bộ hành khách và phi hành đoàn đã phải cách ly, theo đó hơn 60 phi hành đoàn và 200 nhân viên khác có tiếp xúc gián tiếp cũng đã phải cách ly.

Chúng tôi không sợ bản thân việc cách ly: đó là nghĩa vụ cộng đồng tối thiểu mà mỗi người có thể làm lúc này. Nhưng cũng chỉ là những người bình thường, chúng tôi có lo lắng, bồn chồn, thắc thỏm. Thử tưởng tượng mỗi ngày bước ra khỏi nhà đi làm mà phải xác định có thể rất lâu sau mới được trở về nhà với người thân, gia đình, bạn sẽ cảm thấy thế nào?

Nhưng chúng tôi cũng không ngừng hy vọng: hy vọng vào tinh thần quả cảm của các đồng nghiệp, hy vọng vào những điều kỳ diệu của cuộc sống, rằng căn bệnh cô vít-19 sẽ không "tấn công" bất kỳ ai trong số chúng tôi.

Ngày ngày, những đoàn bay vẫn xách vali lên và đi. Ngày ngày, tôi vẫn nhận được tin nhắn đều đều từ các anh chị em đồng nghiệp trong khu vực cách ly. Có nhóm thì tập thể dục, có nhóm thì rủ nhau tập nhảy theo bài hát "Ghen Cô Vy", rồi gửi cho Đoàn tiếp viên để tiếp thêm niềm vui công việc cho mọi người.

Ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, ngày mà hầu hết chị em háo hức chia sẻ về những bó hoa, món quà và lời chúc tốt đẹp, thì tôi lại rưng rưng khi nhận được một tấm hình. Trong hình, một cô bạn đồng nghiệp của tôi đang nở nụ cười tươi tập yoga trong khu vực cách ly. Cô ấy là một trong những thành viên của phi hành đoàn đã phục vụ chuyến bay từ London về Hà Nội có hành khách nhiễm cô vít-19 vào ngày 1/3 vừa qua.

Tôi biết những chuyến bay sẽ trở lại trên bầu trời và các bạn tiếp viên sẽ ra khỏi nhà mà không phải suy nghĩ về những ngày xa cách. Tôi tin Việt Nam sẽ chiến thắng dịch bệnh và chứng minh rằng, đây luôn là điểm đến an toàn cho tất cả và trên mọi hành trình.

Bùi Lệ Uyên
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Tôi biết những chuyến bay sẽ trở lại trên bầu trời và các bạn tiếp viên sẽ ra khỏi nhà mà không phải suy nghĩ về những ngày xa cách. Tôi tin Việt Nam sẽ chiến thắng dịch bệnh và chứng minh rằng, đây luôn là điểm đến an toàn cho tất cả và trên mọi hành trình.
Hy vọng dịch bệnh sẽ sớm qua đi, trả lại bình yên cho nhân loại.
 

Thiếu niên nhi đồng

Phàm Nhân
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
861,27
Tu vi
0,00
Đi bay vào những ngày đại dịch cô vít-19 bùng phát đữ dội thế này với tiếp viên hàng không chúng tôi là một thách thức vô cùng lớn. Nếu thật sự không vì công việc mình đã lựa chọn, vì một Hãng hàng không quốc gia, vì cộng đồng, và nếu không can đảm và bản lĩnh, chắc nhiều tiếp viên đã gục ngã.
Oi, có thật thế không. Sao chả tin tí nào. Nghề tiếp viên sao nguy hiểm bằng nghề bác sĩ lúc này mà than thở này nọ. Lương cao, lậu nhiều, giờ vì dịch cho mấy cô nghỉ mấy cô chả giãy nảy lên chứ chả đùa
 

Chí Tôn

Phàm Nhân
Ngọc
54.457,55
Tu vi
0,00
Oi, có thật thế không. Sao chả tin tí nào. Nghề tiếp viên sao nguy hiểm bằng nghề bác sĩ lúc này mà than thở này nọ. Lương cao, lậu nhiều, giờ vì dịch cho mấy cô nghỉ mấy cô chả giãy nảy lên chứ chả đùa
sao lão lại nói vậy, nghề nào chẳng có những khó khăn, gian khổ riêng 🤔
 

Thiếu niên nhi đồng

Phàm Nhân
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
861,27
Tu vi
0,00
sao lão lại nói vậy, nghề nào chẳng có những khó khăn, gian khổ riêng 🤔
Lão thấy đoạn ta trích dẫn bôi đen ko. Nghề nào cũng có gian khổ, nhưng lôi nào là vì một hãng hàng không Quốc Gia, vì cộng đồng..
Những người lính, cầm súng nơi biên cương, hải đảo nói như vậy ta còn chấp nhận là vì tổ quốc. Còn như bài viết vì này, vì nọ, nhân xưng hãng rồi cộng đồng ra thì ta ko chấp nhận.
Công việc của nhiều người gian khổ gấp mấy lần họ cũng vẫn làm mà không kêu ca là vì cộng đồng nên phải làm. Cái nghề nuôi sống mình thì mình làm, đó là trách nhiệm cũng là nồi cơm chứ đừng có nói kiểu vì hãng hàng không quốc gia, vì cộng đồng này nọ mà phải làm
 

Chí Tôn

Phàm Nhân
Ngọc
54.457,55
Tu vi
0,00
Lão thấy đoạn ta trích dẫn bôi đen ko. Nghề nào cũng có gian khổ, nhưng lôi nào là vì một hãng hàng không Quốc Gia, vì cộng đồng..
Những người lính, cầm súng nơi biên cương, hải đảo nói như vậy ta còn chấp nhận là vì tổ quốc. Còn như bài viết vì này, vì nọ, nhân xưng hãng rồi cộng đồng ra thì ta ko chấp nhận.
Công việc của nhiều người gian khổ gấp mấy lần họ cũng vẫn làm mà không kêu ca là vì cộng đồng nên phải làm. Cái nghề nuôi sống mình thì mình làm, đó là trách nhiệm cũng là nồi cơm chứ đừng có nói kiểu vì hãng hàng không quốc gia, vì cộng đồng này nọ mà phải làm
Vậy lão đi lính cũng là vì miếng cơm manh áo đúng không 🤔
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Oi, có thật thế không. Sao chả tin tí nào. Nghề tiếp viên sao nguy hiểm bằng nghề bác sĩ lúc này mà than thở này nọ. Lương cao, lậu nhiều, giờ vì dịch cho mấy cô nghỉ mấy cô chả giãy nảy lên chứ chả đùa
Đồng ý rằng họ đi làm vì lương cao, vì đãi ngộ tốt. Nhưng tất cả không chỉ có thế đệ ạ.
Chúng ta cử máy bay bay sang vùng dịch để đưa người về, những bạn đi phục vụ bay có thể bị lây nhiễm, có thể họ bị rủi ro chứ...,đúng không?
Khi hãng hàng không Việt Nam thực hiện chuyến bay thương mại, họ dám nói rằng họ vì Quốc gia sao? Không đâu nhé.
Nhưng khi hãng hàng không VN thực hiện chuyến bay với mục đích phi thương mại: cứu trợ, đón người lao động ở tâm dịch, đón lao động sau bạo động ở siri... thì là họ đi làm nghĩa vụ, và họ có quyền tự hào về điều mình đã làm cho đất nước, cho đồng bào.
Điều này chẳng hề mâu thuẫn gì cả. Có nhiều vị trí lương cao vẫn đang chống dịch bằng bàn phím, chúng ta đừng làm nản lòng nhau, nản lòng những người đang cống hiến cho đất nước chúng ta.
 

Thiếu niên nhi đồng

Phàm Nhân
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
861,27
Tu vi
0,00
Đồng ý rằng họ đi làm vì lương cao, vì đãi ngộ tốt. Nhưng tất cả không chỉ có thế đệ ạ.
Chúng ta cử máy bay bay sang vùng dịch để đưa người về, những bạn đi phục vụ bay có thể bị lây nhiễm, có thể họ bị rủi ro chứ...,đúng không?
Khi hãng hàng không Việt Nam thực hiện chuyến bay thương mại, họ dám nói rằng họ vì Quốc gia sao? Không đâu nhé.
Nhưng khi hãng hàng không VN thực hiện chuyến bay với mục đích phi thương mại: cứu trợ, đón người lao động ở tâm dịch, đón lao động sau bạo động ở siri... thì là họ đi làm nghĩa vụ, và họ có quyền tự hào về điều mình đã làm cho đất nước, cho đồng bào.
Điều này chẳng hề mâu thuẫn gì cả. Có nhiều vị trí lương cao vẫn đang chống dịch bằng bàn phím, chúng ta đừng làm nản lòng nhau, nản lòng những người đang cống hiến cho đất nước chúng ta.
Dù thế nào cũng đừng nói là do cộng đồng, do hãng hàng không quốc gia.
Đệ đạp xích lô chở khách tây, nguy cơ lây nhiễm cũng rất lớn mà đệ đâu có phải la làng lên là đệ vì cộng đồng, vì thành phố, vì đất nước nên phải chở mấy ổng đi dạo đâu.( thực ra đệ mà không chở thì đệ đói bỏ mẹ đi được, mà đệ không làm thì có đứa khác làm ngay)
Giờ đang là thòi kỳ dịch bệnh khó khăn, hãy làm việc với tinh thần và trách nhiệm chứ không phải vì cái gì cả mà phải than thở
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Dù thế nào cũng đừng nói là do cộng đồng, do hãng hàng không quốc gia.
Đệ đạp xích lô chở khách tây, nguy cơ lây nhiễm cũng rất lớn mà đệ đâu có phải la làng lên là đệ vì cộng đồng, vì thành phố, vì đất nước nên phải chở mấy ổng đi dạo đâu.( thực ra đệ mà không chở thì đệ đói bỏ mẹ đi được, mà đệ không làm thì có đứa khác làm ngay)
Giờ đang là thòi kỳ dịch bệnh khó khăn, hãy làm việc với tinh thần và trách nhiệm chứ không phải vì cái gì cả mà phải than thở

Quan điểm của tỷ khác nhé, một ông quân đội công an lãnh lương nhà nước đi phục vụ biên giới, một ông cơ trưởng đi lái máy bay dân dụng đi tiếp tế lương thực hay cứu trợ... không quan trọng họ nhận bao nhiêu lương, bao nhiêu trợ cấp, mà quan trọng khi họ làm công việc ấy họ có đang hoàn thành nghĩa vụ do tổ quốc giao phó hay không.

May ghê là chưa có ông nào phát dịch trên xe xích lô cả, chứ không thì cũng dễ nói lắm à nghen... Ví dụ xích lô mưa thì nghỉ nắng thì chạy sẽ không sao, còn hàng không quốc gia đâu nói nghỉ là nghỉ được, nó khác nhau chỗ ấy đấy :haha:
 

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
Quan điểm của tỷ khác nhé, một ông quân đội công an lãnh lương nhà nước đi phục vụ biên giới, một ông cơ trưởng đi lái máy bay dân dụng đi tiếp tế lương thực hay cứu trợ... không quan trọng họ nhận bao nhiêu lương, bao nhiêu trợ cấp, mà quan trọng khi họ làm công việc ấy họ có đang hoàn thành nghĩa vụ do tổ quốc giao phó hay không.

May ghê là chưa có ông nào phát dịch trên xe xích lô cả, chứ không thì cũng dễ nói lắm à nghen... Ví dụ xích lô mưa thì nghỉ nắng thì chạy sẽ không sao, còn hàng không quốc gia đâu nói nghỉ là nghỉ được, nó khác nhau chỗ ấy đấy :haha:
"Hãng hàng không quốc gia Việt Nam" đấy muội! Ngoài ra, thì "phi thương mại" họ nhận lương từ tiền thuế của dân đấy, lấy đâu ra miễn phí. Hehe...
Còn đương nhiên, việc được giao người này không làm thì người khác làm, hãng này không làm thì hãng khác làm. Trách nhiệm của Chính Phủ đối với dân, hãng nào không làm mà thuộc quyền quản lý của Nhà nước thì cho lão giám đốc ở đó lên đường. Rõ ràng như thế, đừng đao to búa lớn quá. Họ chỉ vất vả trong thời gian dịch thôi, còn nhiều người phải vất vả suốt cả đời, cũng cần bản lĩnh lắm để không gục ngã nhưng họ không kêu than khóc lóc, cũng chẳng tự ca ngợi mình như thế đâu.
Lão @Chau ngoan Bac Ho nói đúng, còn bao người vất vả dù có đại dịch thì họ vẫn mong được đi làm, không đi làm thì họ đói không sao nhưng con họ đói.
Ta rất ghét cái loại ăn trắng mặc trơn cả ngày, mới hở ra làm một chút việc đã kể lể này nọ. Haha...
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top