Fanpage Bí ẩn Sơn Hải Kinh

pctrieu0812

Administrator
Phàm Nhân Tu Tiên
Bài trích từ Fanpage Bạch Ngọc Sách
---
6137

BÍ ẨN SƠN HẢI KINH

"Sơn hải kinh" là một cuốn kỳ thư có phong cách vô cùng đặc biệt, cùng với "Dịch kinh" và "Hoàng Đế nội kinh" được gọi chung là “Tam huyền”, tức là ba cuốn sách huyền bí nhất Trung Quốc cổ đại, từ xưa tới nay vẫn luôn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp. Sách ấy chia làm hai phần, gồm Sơn kinh 5 quyển, Hải kinh 13 quyển, tuy độ dài chỉ vài vạn chữ nhưng nội dung lại bao la vạn tượng, gồm đủ cả trời nam biển bắc, trải khắp các phương diện như thiên văn, địa lý, động vật, thực vật, tôn giáo, thần thoại.

Có người cho rằng "Sơn hải kinh" là một cuốn sách địa lý, nhưng những sự miêu tả về núi non sông hồ, kỳ trân dị vật trong đó lại hoàn toàn không tương ứng với địa hình địa mạo ngày nay, ai mà có thể trả lời được những câu hỏi như: Ngọn núi kia nằm ở nơi nào? Dòng sông này chảy đến nơi đâu? Biển nằm ở chốn nào?

Lại cũng có người căn cứ vào những nội dung kỳ lạ, những loại thần tiên quái vật trong sách mà cho rằng đấy là một cuốn sách thần thoại, nhưng sự giải thích về những thần thoại trong sách thì cũng mỗi người mỗi ý, khó lòng thống nhất. Chưa hết, trong sách cũng không thiếu những nội dung có thể ấn chứng được với lịch sử, cho nên bảo đó là một cuốn sách thần thoại thì e cũng chưa đủ sức thuyết phục.

Xét về vị trí địa lý, Trung Quốc vốn chỉ có biển ở phía đông và phía nam, còn trong thế giới của "Sơn hải kinh" thì bốn phía đều có biển, lần lượt là Đông Hải, Tây Hải, Nam Hải, Bắc Hải. Tây Hải và Bắc Hải rốt cuộc là thật sự đã từng tồn tại hay chỉ đơn giản là người xưa tùy tiện bịa ra? Trong "Sơn hải kinh" còn liệt kể ra rất nhiều sông ngòi, những dòng sông ấy có khi chảy về phía đông, có khi chảy về phía tây, có khi chảy về phía nam, lại cũng có khi chảy về phía bắc. Trên thực tế, sông ngòi ở Trung Quốc thường chảy từ tây sang đông, còn chảy từ đông sang tây thì cực kỳ ít thấy, vậy mà trong "Sơn hải kinh" lại có tới hơn ba mươi dòng sông chảy về hướng tây. Lại nói thêm về các ngọn núi trong "Sơn hải kinh", đôi lúc cùng một ngọn núi mà ở các phần khác nhau lại có vị trí khác nhau, đấy rốt cuộc là sai sót từ phía tác giả hay còn có ẩn ý gì ở bên trong? Ví như núi Côn Luân, ở các quyển khác nhau của "Sơn hải kinh" được nhắc tới hơn 10 lần, nhưng có lúc thì ở phía tây, lúc lại ở phía nam hay phía bắc, có lúc còn ở trong vùng Đại Hoang. Nếu đó chỉ là những ngọn núi cùng tên thì còn có thể hiểu được, nhưng nếu là cùng một ngọn núi, vậy thì trong sự miêu tả đầy mâu thuẫn ấy có ẩn chứa bí mật gì?

Càng kỳ lạ hơn nữa là trong "Sơn hải kinh" còn có rất nhiều ngọn núi được miêu tả là trơ trọi, không hề có cỏ cây, cũng có rất nhiều ngọn núi được mô tả là có cây mà không có cỏ hay có cỏ mà không có cây. Bản chất của sự việc ấy rốt cuộc là gì? Trong thường thức của chúng ta, chỉ cần có đất, có nước thì sẽ có cỏ cây sinh trưởng, hơn nữa có cỏ thì thường có cây, có cây thì tất có cỏ, là những môi trường kỳ lạ nào có thể gây ra hiện tượng như trên? Người xưa thật sự đã từng nhìn thấy như thế và miêu tả lại hay chỉ thuần túy là tưởng tượng ra?

Ngoài ra, trong "Sơn hải kinh" còn rất nhiều đoạn mô tả về các loại bảo tàng trên núi, như ở Nam sơn kinh có đoạn viết: “Đi tiếp về phía đông ba trăm bảy mươi dặm thì tới núi Cù Phụ, ở đấy không có cỏ cây, nhiều kim loại và ngọc.” Hay là: “Đi tiếp về phía đông năm trăm dặm thì tới núi Đan Huyệt, trên núi có nhiều kim loại và ngọc.” Ở Tây sơn kinh thì có đoạn: “Đi về phía tây hai trăm dặm thì tới núi Thái Mạo, mặt nam núi có nhiều kim loại, mặt bắc núi có nhiều sắt.” Hay là: “Đi tiếp về phía tây ba trăm năm mươi dặm thì tới núi Thiên, trên núi có nhiều kim loại và ngọc, lại có hùng hoàng màu xanh.” Trung sơn kinh thì có đoạn: “Đi tiếp về phía đông một trăm ba mươi dặm thì tới núi Đồng, trên núi có nhiều vàng, bạc và sắt.” Hay là: “Đi về phía đông bắc một trăm dặm thì tới núi Kinh, mặt bắc núi ấy có nhiều sắt, mặt nam núi ấy có nhiều vàng ròng.”

Đại để, các loại bảo tàng được nhắc tới trong "Sơn hải kinh" thường là vàng, bạc, ngọc, đồng, sắt và thiếc, trong số các ngọn núi được nhắc tới thì có quá nửa là ẩn chứa các loại bảo tàng như vậy. Các loại bảo tàng ấy rốt cuộc chỉ đơn giản là khoáng vật hay là các thứ độ đã được gia công chế tác? Nếu chỉ xét theo câu chữ, chúng ta hoàn toàn không thể xác định được. Hiện nay, các học giả đa phần thống nhất quan điểm rằng đó chỉ là khoáng vật mà thôi. Nhưng nếu là khoáng vật, người thời cổ làm cách nào mà có thể phát hiện ra chúng? Xét theo mốc thời gian, các nội dung được kể trong "Sơn hải kinh" đại khái xảy ra vào thời điểm nhà Hạ mới lập quốc, tức là ít nhất cũng cách nay 3600 năm. Lẽ nào ngay từ thời điểm đó người ta đã biết đến nhiều loại kim loại như vậy?

Mời các bạn cùng đón đọc và đưa ra nhận định cho riêng mình!

(Nguyễn Đức Vịnh)

6138


6139


6140


...
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top