[Thơ] Thu Thương

落媺穿秋

Phàm Nhân
Ngọc
0,05
Tu vi
0,00
Thu Thương

Gói lòng một chút tương t.ư
Trao nơi phương ấy phong thư tỏ lời
Mong người góc bể chân trời
Khi thu buông lá hoa rơi cuối mùa...

Hay rằng trong những cơn mưa
Trong người thổn thức duyên thừa cho tôi
Nhặt từng mảnh vỡ đơn côi
Ai đem xếp lại buông trôi nỗi niềm.

Dành dành đợi nắng thâu đêm
Đến khi tàn úa bên thềm chẳng than
Thương cho quốc quốc xa đàn
Khan hơi kêu tiếng oan oan tàn đời.

Người người thổn thức buông lời
Sao hoa kia ngốc, quốc thời vô tri
Ta cười lòng dạ ai bi
Nữ la phỉ dạ, thố ti lỡ làng...

Xót xa lệ cũng tuôn tràn
Hoa kia rơi rụng biết than nơi nào
Xưa còn Đại Ngọc táng hoa
Mai sau ta chết ai là người chôn...

Ai thương những cánh hoa còn
Nằm nghe hơi đất, buông hồn nơi đây
Dặn lòng chẳng ngỏ cùng ai
Duyên nay tôi đã trót vay nơi người.

Ngẩng trông nơi cuối chân trời
Hoàng hôn dần khuất, nắng thời lịm tan
Hoa xưa nay cũng úa tàn
Dạ cùng chôn lấp mây ngàn xa xăm...

Lạc Mỹ Xuyên Thu
Nếu chân trời của người là nắng,
tôi nguyện hóa dành dành rơi rụng giữa đêm trăng
ngày sau, mỗi thu sang rơi một lá vàng,
chỉ mong người nhớ nơi đây một người.
 

落媺穿秋

Phàm Nhân
Ngọc
0,05
Tu vi
0,00

***

Thu thương ai mà trong lòng nặng trĩu
Lá cũng buồn nên lá mãi quạnh hiu
Giọt nắng rơi âm thầm thêm gay gắt
Hạt sương đêm lay lắt đến tiêu điều.

Thu thương ai còn giữ lòng một chốn
Đợi áng mây hay nhớ hạ qua rồi
Có phải vì mưa chẳng đến nơi đây
Nên lặng lẽ, đêm giăng, chờ mòn mỏi.

Thu thương ai mà đau sầu buông nhớ
Lệ thu rơi hay mưa kịp sang mùa
Chờ những ngày mong nắng hạ về chưa
Gió có hay những lời ai từng hứa.

Thu thương ai mà hững hờ đêm tối
Để sao đêm làm bạn với trăng sầu
Ngày trở về ai nhớ bạn tâm giao
Giọt buồn ước nguyện cầu ai an hảo.

...

Thu thương người nên đứng lặng nơi đây
Đợi bóng dáng kẻ đi giờ chẳng thấy
Xót xa cho tháng t.ư dần khép lại
Gạt lệ buồn, thu bước trọn trần ai...

Lạc Mỹ Xuyên Thu
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top