[Thơ] Quỳnh

落媺穿秋

Phàm Nhân
Ngọc
0,05
Tu vi
0,00
Quỳnh
Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên Thu
Tái bút: 9/5/2019
***

Đề: "Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên."


Em là hoa giữa đêm phỉ dạ
Nhụy trắng trong thanh khiết nhu hòa
Dù nở rộ cùng sương cùng gió
Lại chóng tàn, úa rũ đêm qua.

Người ta gọi em là tinh tú
Chẳng đem so với ánh trăng tà
Vẻ thanh nhàn sao càng rực rỡ
Ai gói lòng thương mến Quỳnh hoa.

Hương hoa kia quyện hòa đêm tối
Xóa nhạt nhòa lòng dạ đơn côi
Ai xót thương hoa này tịch mịch
Vẫn ngóng trông đợi mấy thu rồi.

Em dịu dàng ngóng một tình yêu
Dẫu biết đêm dung hòa lạnh lẽo
Chông gai còn truân qua mấy nẻo
Lại dỗi hờn những phút cô liêu.

...

Xưa tích rằng vua Tùy vô đạo
Mộng thấy hoa vẻ đẹp khuynh thành
Truyền lệnh khắp nơi nào họa bút
Dâng hoa này luống cõi liêu nhân.

Lạc Dương thành vang tiếng danh hoa
Đêm trăng sáng quyện hòa thương nhớ
Người thốt tên hoa Quỳnh bỡ ngỡ
Dẫn mê người tẩy sạch bùn nhơ.

Tùy vương đế nào màn dân quốc
Phá đê điều thỏa nguyện lòng tôi
Trời như thấu hoang tàn khắp cõi
Khiến xuôi mưa tàn cánh hoa rồi.

...

Người gọi em là vì sao sáng
Chỉ đêm thâu rực rỡ giao triền
Như thẹn thùng cùng ai thỏ thẻ:
"Muốn ân tình, hãy đợi trăng lên."

Lạc Mỹ Xuyên Thu
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top