[Review Truyện] Bài dự thi - Thiên Môn Hệ Liệt - Phượng Bạch Vũ

Cà chua

Phàm Nhân
Ngọc
52,00
Tu vi
0,00
Tên truyện: Thiên Môn Hệ Liệt
Tác giả: Phương Bạch Vũ
Thể loại: Võ hiệp
Tình trạng: Đang convert - Đã dịch xuất bản một phần
Người review: @Cà chua
Link convert: https://bachngocsach.com/reader/thien-mon-he-liet-convert

REVIEW
“Thiên Môn Hệ Liệt”, có tên đầy đủ là “Thiên Môn đại truyện hệ liệt”. Đây là một tác phẩm võ hiệp quy mô của tác giả Phương Bạch Vũ. Nói về võ hiệp/kiếm hiệp, có lẽ ai cũng biết tới những đại danh gia như Kim Dung, Cổ Long, những ngọn núi chống trời phủ bóng lên thể loại này. Những tác phẩm mạng hiện tại đa phần đều chọn con đường Tiên Hiệp, Huyền Huyễn để tránh những ngọn núi khổng lồ ấy, nhưng “Thiên Môn Hệ Liệt” thì không. Tác giả Phương Bạch Vũ đã chấp nhận thử thách khó khăn này, để viết nên một tiểu thuyết võ hiệp vô cùng đặc biệt.

“Thiên Môn là một môn phái thần bí do hoàng đế thời viễn cổ Đại Vũ sáng lập nên. Võ công tuyệt kỹ của Thiên Môn không cần nổi danh thiên hạ mà vẫn đời đời tiếp nối, ảnh hưởng đến cả đại thế trong thiên hạ. Tương truyền, các bậc đại anh hùng khoáng cổ tuyệt kim trong lịch sử như Lý t.ư, Hàn Tín, Gia Cát Lượng… thảy đều là người của Thiên Môn. Truyền nhân của Thiên Môn mà sinh vào thời loạn, ắt sẽ tung hoành thiên hạ, lập nên kỳ tích hoán triều đổi đại; gặp thuở thái bình thì lại ẩn cư chốn sơn lâm, chờ thời vùng lên, dùng trí kế mưu lược của mình để làm nên lịch sử.”

Ngay từ lời tựa, tác giả đã nhấn mạnh điểm đặc biệt của Thiên Môn, đấy là một môn phái không có võ công tuyệt kỹ, mà nhấn mạnh vào chữ “trí” và “mưu”. Đấy cũng là điểm đặc biệt mà Phương Bạch Vũ đã xây dựng cho tác phẩm của mình, dùng trí để tranh đấu, dùng trí để ngạo quần hùng.

Quyển một “Thiên Môn công tử” được mở đầu bằng cái duyên giữa nhân vật chính Lạc Văn Giai, một tên tú tài bất đắc chí, và triết lý của Thiên Môn.

” – Giờ ngươi đã thấy được gì trong kinh thư điển tích?
– Mưu kế hại nhau, phản nghịch hung tàn, trơ trẽn vô sỉ.”


“Gạt lấy thứ nhỏ nhặt thì gọi là lừa đảo, gạt lấy cả quốc gia thì gọi là mưu, tuy dùng ‘thiên thuật’ mà giành thiên hạ, nhưng lại được người đời xưng tôn là bậc thánh hiền. Từ xưa đến nay, vô số đại gia binh pháp, các bậc quân vương đều thấu hiểu đạo lý này.”

Cái duyên ấy đã biến tên thư sinh Lạc Văn Giai thành Vân Tương, truyền nhân đích truyền của Thiên Môn, cũng như của triết lý không thiện ác, đặt chữ “trí” của bản thân lên hàng đầu. Thay vì công pháp võ công hổ báo cáo chồn, chân truyền của Thiên Môn là chữ “trí”, là sự giải thoát khỏi những lễ nghi đạo đức giáo điều, là những âm mưu, ngón nghề lừa đảo thực dụng tới lạnh lùng. Vân Tương nhờ vào trí tuệ của bản thân và những chiêu lừa đảo được truyền thụ đã khuấy đảo cả giang hồ, lấy không hàng chục vạn lạng, gây chấn động cả Ba Thục, xứng đáng với tên hiệu “Thiên Môn công tử”.

Quyển hai, “Thiên Môn chi hoa” tiếp tục giới thiệu một truyền nhân của Thiên Môn, Thư Á Nam. Nếu như quyển một đã khắc họa chi tiết nhân vật chính Thiên Môn công tử, thì trong quyển hai, tác giả đã giới thiệu một cô nàng ranh mãnh nửa bạn nửa thù với nhân vật chính. Hai truyền nhân của Thiên Môn đã biến Thiếu Lâm Tự, nơi tụ họp của hàng loạt cao thủ trở thành sàn đấu trí của riêng mình. Dù chiến thắng vẫn thuộc về nhân vật chính, nhưng Thư Á Nam đã thực sự gây ấn tượng mạnh, trở thành "bông hoa của Thiên Môn". Và tất nhiên, câu chuyện vẫn chưa kết thúc, vẫn còn những gút mắc, những âm mưu, để Phương Bạch Vũ thỏa sức múa bút cho những phần sắp tới.

Tổng kết lại, “Thiên Môn Hệ Liệt” qua hai quyển đầu, đã thể hiện được những nét đặc sắc của riêng mình trong thể loại võ hiệp. Tác giả Phương Bạch Vũ viết rất chắc tay, từ cách xây dựng nhân vật lẫn lên kịch bản cốt truyện, với những ngón nghề lừa đảo cực kỳ chân thực. Trong giai đoạn mà Tiên Hiệp, Huyền Huyễn đang thịnh hành hiện nay, một tác phẩm như “Thiên Môn Hệ Liệt” thực sự là một nét khác biệt. Các độc giả yêu thích kiếm hiệp và những màn đấu trí căng thẳng không thể bỏ qua tác phẩm này.

@Dong Binh Công Hội @ruatapchay90
 

Amschel

Phàm Nhân
Ngọc
32,75
Tu vi
0,00
Đọc truyện này tâm đắc nhất là đoạn:
"Có biết tại sao có những kẻ đa tài túc trí, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là kẻ yếu hèn không? Cứ lấy quan trường các đời ra làm tỉ dụ, những kẻ bất tài kém cỏi lại thường như cá gặp nước, còn bậc trí giả học vấn uyên thâm lại không được trọng dụng, thậm chí còn bị đồng liêu bài xích, thượng ty ghen ghét, cả đời u uất, đến nỗi tuổi mới tráng niên mà đã thành người thiên cổ? […] Đó là bởi vì có những việc biết dễ làm mà khó. Có những trí sĩ biết rằng chốn quan trường phải nịnh hót a dua, nhưng lại không muốn làm thế, khinh thường những kẻ làm thế, vậy nên mới u uất bất đắc chí. Chỉ có sức mạnh của trí tuệ không thôi thì còn xa mới đủ, ngươi còn phải giỏi vận dụng sức mạnh đó, đồng thời phải vứt bỏ hết toàn bộ những thứ ước thúc hành vi của bản thân, như đạo đức, luật pháp, cảm tình, thậm chí cả bản tính. Chỉ khi nào làm được đến cảnh giới thân tâm như nhất, thì mới phát huy được sức mạnh của trí tuệ.”

Main ko phải kiểu não tàn, ko yy, ko buff, ko bí kíp võ học chấn động giang hồ. Nhiều tình tiết thất bại cay đắng, tình cảm thể hiện ko những sâu sắc mà còn tinh tế, uyển chuyển. Duy chỉ có một hạn chế là truyện này convert rất khó. :D
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Tên truyện: Thiên Môn Hệ Liệt
Tác giả: Phương Bạch Vũ
Thể loại: Võ hiệp
Tình trạng: Đang convert - Đã dịch xuất bản một phần
Người review: @Cà chua
Link convert: Thiên Môn Hệ Liệt [C] - Phương Bạch Vũ

REVIEW
“Thiên Môn Hệ Liệt”, có tên đầy đủ là “Thiên Môn đại truyện hệ liệt”. Đây là một tác phẩm võ hiệp quy mô của tác giả Phương Bạch Vũ. Nói về võ hiệp/kiếm hiệp, có lẽ ai cũng biết tới những đại danh gia như Kim Dung, Cổ Long, những ngọn núi chống trời phủ bóng lên thể loại này. Những tác phẩm mạng hiện tại đa phần đều chọn con đường Tiên Hiệp, Huyền Huyễn để tránh những ngọn núi khổng lồ ấy, nhưng “Thiên Môn Hệ Liệt” thì không. Tác giả Phương Bạch Vũ đã chấp nhận thử thách khó khăn này, để viết nên một tiểu thuyết võ hiệp vô cùng đặc biệt.

“Thiên Môn là một môn phái thần bí do hoàng đế thời viễn cổ Đại Vũ sáng lập nên. Võ công tuyệt kỹ của Thiên Môn không cần nổi danh thiên hạ mà vẫn đời đời tiếp nối, ảnh hưởng đến cả đại thế trong thiên hạ. Tương truyền, các bậc đại anh hùng khoáng cổ tuyệt kim trong lịch sử như Lý t.ư, Hàn Tín, Gia Cát Lượng… thảy đều là người của Thiên Môn. Truyền nhân của Thiên Môn mà sinh vào thời loạn, ắt sẽ tung hoành thiên hạ, lập nên kỳ tích hoán triều đổi đại; gặp thuở thái bình thì lại ẩn cư chốn sơn lâm, chờ thời vùng lên, dùng trí kế mưu lược của mình để làm nên lịch sử.”

Ngay từ lời tựa, tác giả đã nhấn mạnh điểm đặc biệt của Thiên Môn, đấy là một môn phái không có võ công tuyệt kỹ, mà nhấn mạnh vào chữ “trí” và “mưu”. Đấy cũng là điểm đặc biệt mà Phương Bạch Vũ đã xây dựng cho tác phẩm của mình, dùng trí để tranh đấu, dùng trí để ngạo quần hùng.

Quyển một “Thiên Môn công tử” được mở đầu bằng cái duyên giữa nhân vật chính Lạc Văn Giai, một tên tú tài bất đắc chí, và triết lý của Thiên Môn.

” – Giờ ngươi đã thấy được gì trong kinh thư điển tích?
– Mưu kế hại nhau, phản nghịch hung tàn, trơ trẽn vô sỉ.”

“Gạt lấy thứ nhỏ nhặt thì gọi là lừa đảo, gạt lấy cả quốc gia thì gọi là mưu, tuy dùng ‘thiên thuật’ mà giành thiên hạ, nhưng lại được người đời xưng tôn là bậc thánh hiền. Từ xưa đến nay, vô số đại gia binh pháp, các bậc quân vương đều thấu hiểu đạo lý này.”


Cái duyên ấy đã biến tên thư sinh Lạc Văn Giai thành Vân Tương, truyền nhân đích truyền của Thiên Môn, cũng như của triết lý không thiện ác, đặt chữ “trí” của bản thân lên hàng đầu. Thay vì công pháp võ công hổ báo cáo chồn, chân truyền của Thiên Môn là chữ “trí”, là sự giải thoát khỏi những lễ nghi đạo đức giáo điều, là những âm mưu, ngón nghề lừa đảo thực dụng tới lạnh lùng. Vân Tương nhờ vào trí tuệ của bản thân và những chiêu lừa đảo được truyền thụ đã khuấy đảo cả giang hồ, lấy không hàng chục vạn lạng, gây chấn động cả Ba Thục, xứng đáng với tên hiệu “Thiên Môn công tử”.

Quyển hai, “Thiên Môn chi hoa” tiếp tục giới thiệu một truyền nhân của Thiên Môn, Thư Á Nam. Nếu như quyển một đã khắc họa chi tiết nhân vật chính Thiên Môn công tử, thì trong quyển hai, tác giả đã giới thiệu một cô nàng ranh mãnh nửa bạn nửa thù với nhân vật chính. Hai truyền nhân của Thiên Môn đã biến Thiếu Lâm Tự, nơi tụ họp của hàng loạt cao thủ trở thành sàn đấu trí của riêng mình. Dù chiến thắng vẫn thuộc về nhân vật chính, nhưng Thư Á Nam đã thực sự gây ấn tượng mạnh, trở thành "bông hoa của Thiên Môn". Và tất nhiên, câu chuyện vẫn chưa kết thúc, vẫn còn những gút mắc, những âm mưu, để Phương Bạch Vũ thỏa sức múa bút cho những phần sắp tới.

Tổng kết lại, “Thiên Môn Hệ Liệt” qua hai quyển đầu, đã thể hiện được những nét đặc sắc của riêng mình trong thể loại võ hiệp. Tác giả Phương Bạch Vũ viết rất chắc tay, từ cách xây dựng nhân vật lẫn lên kịch bản cốt truyện, với những ngón nghề lừa đảo cực kỳ chân thực. Trong giai đoạn mà Tiên Hiệp, Huyền Huyễn đang thịnh hành hiện nay, một tác phẩm như “Thiên Môn Hệ Liệt” thực sự là một nét khác biệt. Các độc giả yêu thích kiếm hiệp và những màn đấu trí căng thẳng không thể bỏ qua tác phẩm này.

@Dong Binh Công Hội @ruatapchay90
Nghe review có vẻ hay :)
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top