[Điểm Sách] Tiểu thuyết: Cõi người rung chuông tận thế - Hồ Anh Thái

Đông Hy

Phàm Nhân
Ngọc
962,17
Tu vi
0,00
coi_nguoi_rung_chuong_tan_the__ho_anh_thai.jpg


Truyện:
CÕI NGƯỜI RUNG CHUÔNG TẬN THẾ

Tác giả:
Hồ Anh Thái
Thể loại: Tiểu thuyết
Reader: https://bachngocsach.com/reader/coi-nguoi-rung-chuong-tan-the


:hoa::hoa::hoa:

Cốt truyện của Cõi người rung chuông tận thế khá giản dị. Một câu chuyện báo thù của ngày hôm nay. Ngoài nhân vật Tôi trong chuyện, có ba chàng trai đều bị chết (kiểu đột tử) chỉ vì dính dáng yêu đương với một cô gái mang tên Mai Trừng. Nhân vật Tôi cảm thấy rằng mình đã chứng kiến ba cái chết kia, và mình cũng có biết Mai Trừng, nên có thể mình sẽ là người cuối cùng phải chết. Cuộc tìm kiếm Mai Trừng khiến nhân vật Tôi vỡ lẽ sự thật, hiểu rõ Mai Trừng và nguyên nhân cái chết của ba nhân vật thanh niên. Nhân vật Tôi đã cùng Mai Trừng lội ngược dòng về quá khứ chiến tranh của bố mẹ Mai Trừng, xin "giải thiêng" lời nguyền mà bố mẹ cô đã ám vào số phận của cô: đó là những người đàn ông cứ yêu cô thì phải nhận lấy cái chết.

Quả là một câu chuyện huyền hoặc, nhưng tuyệt nhiên không phải là kết quả vay mượn kiểu viết tiểu thuyết "huyền ảo Mỹ Latinh" như có người nhận xét, mà là một câu chuyện phảng phất màu sắc huyền thoại của tâm linh Phương Ðông, mà trong đó, tác giả đã tinh tế phát hiện theo cách riêng một thông điệp: ác giả thì ác báo.

Không chỉ là câu chuyện ác giả ác báo của Phương Ðông đầy chất nhân quả nữa, mà cái ác được đẩy lên thành một biểu tượng chính, luôn có mặt trong cõi người. Cái ác không chỉ nảy sinh trong chiến tranh, mang bộ mặt dễ nhận thấy của chiến tranh, mà nó còn sinh sôi nảy nở bạo tợn sau hòa bình, thậm chí mang bộ mặt trẻ trung của tình yêu lứa đôi, hay là của những dục vọng trẻ trai.

Ba nhân vật thanh niên trong cõi tiểu thuyết của Hồ Anh Thái là ba sắc diện khác nhau của một cái ác tinh vi: chúng chỉ chăm chăm chiếm đoạt thể xác của Mai Trừng, với dục vọng của những con đực. Song, về mặt nhân vật, chúng đều là những đứa trẻ cưng của nhân vật Tôi, như thể chúng là con của nhân vật Tôi. Nhân vật Tôi gọi chúng thân thiết: ba gã trai của tôi, lừng lững ba chàng đẹp trai cao trên dưới thước tám, đầy tràn dục vọng, đầy tràn sức sống.

Lãnh sứ mệnh trừng phạt cái ác từ khi lọt lòng, bởi ra đời từ hai cái chết của hai người lính cha và mẹ ngay ở chiến trường, việc trả thù của Mai Trừng thật kinh khủng với chính cô, bởi chính cô cũng không thể ý thức được, rằng, hễ cứ ai dính vào cô, thì bị coi là tội ác, và phải chết. Người cô yêu cũng thế.

Song, Hồ Anh Thái đã rất cao tay trong cấu trúc nén rất chặt tiểu thuyết, để rồi bung ra trong cái kết thúc. Nhân vật Tôi phải sám hối, với hành trình đi tìm Mai Trừng và cùng cô xin bố mẹ giải thiêng lời nguyền. Thế là câu chuyện về cái ác rốt cuộc dẫn đến một kết thúc hướng Thiện và có hậu, theo đúng tinh thần Phương Ðông, mà thoạt đầu, có vẻ như cuốn tiểu thuyết được viết với một tinh thần duy lý, phảng phất "dòng ý thức" của t.ư duy tiểu thuyết Phương Tây.

Càng đọc, càng thấy chất Phương Tây duy lý đi dần, dịch chuyển tinh tế về phía của Phương Ðông đẫm đầy tình cảm. Những trang viết về các cô gái thanh niên xung phong, tình chị em, tình yêu của lính chan chứa tình thương của tác giả. Có lẽ và như thế tác giả đã giải quyết được tất cả cái vấn đề kỳ lạ mình đặt ra: Vấn đề cái ác theo cách phát hiện rất riêng của mình.

Cõi người rung chuông tận thế đã biết kể một câu chuyện về cái ác với một giọng kể đa thanh. Ða thanh đến mức anh cũng chẳng buồn phân thân nữa, bằng nhân vật xưng Tôi, anh thoải mái tham gia bàn luận bằng một giọng hài hước riêng, mà phía cuối của giọng hài hước ấy, có tiếng rơi thầm của những giọt nước mắt lặng lẽ không kèm theo tiếng khóc.

Phải rồi, như thế nhà văn Hồ Anh Thái đã rung được một hồi chuông cảnh báo, để con người hãy tránh xa cái ác như tránh xa ngày tận thế. Tránh xa cái ác, có thể chỉ bằng cách đến với cái Ðẹp, như ai đó đã nói: Cái Ðẹp sẽ cứu chuộc thế giới. Vì vậy, mặc dù viết về cái ác, thanh điệu chủ đạo nhất trong thuyết vẫn là thanh điệu tình cảm, hay gọi là giọng điệu tình cảm. Cho nên, gấp cuốn sách lại ta thấy lòng bằng an.


:hoa::hoa::hoa:

Ngoài nhân vật Tôi trong chuyện, có ba chàng trai đều bị chết (kiểu đột tử) chỉ vì dính dáng yêu đương với một cô gái mang tên Mai Trừng. Cuộc tìm kiếm Mai Trừng khiến nhân vật Tôi vỡ lẽ sự thật. Nhân vật Tôi đã cùng Mai Trừng lội ngược dòng về quá khứ chiến tranh của bố mẹ Mai Trừng, xin "giải thiêng" lời nguyền mà bố mẹ cô đã ám vào số phận của cô: đó là những người đàn ông cứ yêu cô thì phải nhận lấy cái chết.
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top