Mr Củ Cà Rốt
Phàm Nhân

Truyện: Franz và Clara
Tác Giả: Philippe Labro
Thể loại: Văn học nước ngoài
Nguồn giới thiệu:
Link truyện: Hiện nay reader BNS chưa có truyện này dù nó tương đối nổi tiếng, hi vọng sẽ có bạn nào sưu tầm về.
Lời giới thiệu: Sưu tầm
Lướt qua những trang đầu tiểu thuyết Franz và Clara của Philippe Labro, đã có cảm giác quen quen. Cảm giác như mối quan hệ giữa một cậu bé và một thiếu nữ này ta đã gặp đâu đó. À, The reader, nhưng rất may mắn, cặp đôi chênh lệch tuổi tác này đã có một happy ending.
Cuốn tiểu thuyết ngắn chỉ hơn 200 trang khổ nhỏ, nhưng tác giả đã kịp kể lại một chuyện tình rất đẹp dù mới đầu hơi tréo ngoe. Một cậu bé sâu sắc, nhạy cảm lạ thường so với 12 tuổi đem lòng yêu cô nhạc công violin xinh đẹp 20 tuổi, đang đau buồn cực độ vì bị người tình bỏ rơi.
Xinh đẹp, trẻ trung nhưng Clara đang bị sốc nặng, bởi những người đàn ông của đời cô đều rời bỏ cô một cách đột ngột. Mất mẹ từ khi lọt lòng, Clara mất cha vào một buổi đi dạo trong công viên. Cô vẫn đang nắm tay ông, vậy mà ông gục xuống và không bao giờ trở dậy được nữa. Sống trong cô độc bên bà cô già ở Thụy Sỹ, cô gái mới lớn lao vào tình yêu đầu đời với tất cả đam mê của tâm hồn và thể xác. Cô ngất ngây lao vào những cuộc vui bên người đàn ông đã có vợ. Rồi một ngày, cô đột ngột lại bị bỏ lại một mình.
Còn cậu bé 12 tuổi, có chỉ số IQ cao lạ thường, sinh ra trong một dòng họ lừng danh với khối gia sản khổng lồ. Khi lên 8, cậu đã chứng kiến cha mẹ bắn nhau chết sau trận cãi nhau kịch liệt. Phần lớn cuốn tiểu thuyết tập trung vào những mẩu đối thoại của hai cá thể cô đơn cùng cực đó. Trưa nào hai người cũng hẹn nhau ở một chiếc ghế băng bên hồ. Cách nói năng và thể hiện tình cảm của cậu bé Franz khiến độc giả hơi buồn cười với đại từ nhân xưng ngang hàng "bạn - tôi", những lập luận rất "cụ non". Nhưng chính sự non nớt ấy của cậu bé đã khiến sự trở lại của chàng thanh niên 22 tuổi trong phần cuối câu chuyện trở nên thuyết phục và đáng mong chờ đến vậy.
Clara quyết rời khỏi "vũng bùn", từ bỏ chỗ ngồi hàng thứ ba trong dàn nhạc để trở thành người độc tấu. Cậu bé Franz đã quả quyết rằng trong dàn nhạc dù có tới hàng trăm nhạc công, cậu vẫn có thể nghe rõ chính âm thanh phát ra từ cây đàn của Clara. Và sau 10 năm, khi đã thành một nghệ sĩ nổi tiếng, mối dây linh cảm của hai người đã được kết nối. Trong một buổi biểu diễn, Clara đã lạc nhịp khi cảm thấy có một "phân tử lạ". Đó chính là chàng trai Franz quyến rũ, 22 tuổi.
Đây mới chính là thời điểm đẹp cho mối tình thăng hoa. Labro đã viết đoạn kết câu chuyện đẹp như thơ. Clara và Franz đã được ở bên nhau trong ngôi nhà bên hồ nước, giữa bạt ngàn cây cối và tạo nên bản hòa âm đẹp nhất cuộc đời.
Cuốn tiểu thuyết ngắn chỉ hơn 200 trang khổ nhỏ, nhưng tác giả đã kịp kể lại một chuyện tình rất đẹp dù mới đầu hơi tréo ngoe. Một cậu bé sâu sắc, nhạy cảm lạ thường so với 12 tuổi đem lòng yêu cô nhạc công violin xinh đẹp 20 tuổi, đang đau buồn cực độ vì bị người tình bỏ rơi.
Xinh đẹp, trẻ trung nhưng Clara đang bị sốc nặng, bởi những người đàn ông của đời cô đều rời bỏ cô một cách đột ngột. Mất mẹ từ khi lọt lòng, Clara mất cha vào một buổi đi dạo trong công viên. Cô vẫn đang nắm tay ông, vậy mà ông gục xuống và không bao giờ trở dậy được nữa. Sống trong cô độc bên bà cô già ở Thụy Sỹ, cô gái mới lớn lao vào tình yêu đầu đời với tất cả đam mê của tâm hồn và thể xác. Cô ngất ngây lao vào những cuộc vui bên người đàn ông đã có vợ. Rồi một ngày, cô đột ngột lại bị bỏ lại một mình.
Còn cậu bé 12 tuổi, có chỉ số IQ cao lạ thường, sinh ra trong một dòng họ lừng danh với khối gia sản khổng lồ. Khi lên 8, cậu đã chứng kiến cha mẹ bắn nhau chết sau trận cãi nhau kịch liệt. Phần lớn cuốn tiểu thuyết tập trung vào những mẩu đối thoại của hai cá thể cô đơn cùng cực đó. Trưa nào hai người cũng hẹn nhau ở một chiếc ghế băng bên hồ. Cách nói năng và thể hiện tình cảm của cậu bé Franz khiến độc giả hơi buồn cười với đại từ nhân xưng ngang hàng "bạn - tôi", những lập luận rất "cụ non". Nhưng chính sự non nớt ấy của cậu bé đã khiến sự trở lại của chàng thanh niên 22 tuổi trong phần cuối câu chuyện trở nên thuyết phục và đáng mong chờ đến vậy.
Clara quyết rời khỏi "vũng bùn", từ bỏ chỗ ngồi hàng thứ ba trong dàn nhạc để trở thành người độc tấu. Cậu bé Franz đã quả quyết rằng trong dàn nhạc dù có tới hàng trăm nhạc công, cậu vẫn có thể nghe rõ chính âm thanh phát ra từ cây đàn của Clara. Và sau 10 năm, khi đã thành một nghệ sĩ nổi tiếng, mối dây linh cảm của hai người đã được kết nối. Trong một buổi biểu diễn, Clara đã lạc nhịp khi cảm thấy có một "phân tử lạ". Đó chính là chàng trai Franz quyến rũ, 22 tuổi.
Đây mới chính là thời điểm đẹp cho mối tình thăng hoa. Labro đã viết đoạn kết câu chuyện đẹp như thơ. Clara và Franz đã được ở bên nhau trong ngôi nhà bên hồ nước, giữa bạt ngàn cây cối và tạo nên bản hòa âm đẹp nhất cuộc đời.