[Điểm Sách] Tiểu thuyết: Đợi chờ - Cáp Kim

Mr Củ Cà Rốt

Phàm Nhân
Ngọc
72,00
Tu vi
0,00
1txvY57D.jpg

Truyện: ĐỢI CHỜ
Tác Giả: Cáp Kim
Thể loại: Văn học nước ngoài


Reader: chưa sưu tầm


Ròng rã suốt 18 năm, bác sĩ quân y Khổng Lâm và cô y tá Ngô Mạn Na chờ đợi Thục Ngọc - người vợ ở quê của ông Lâm - đồng ý ly dị. Nhưng mùa hè nào cũng thế, khi ra đến tòa là bà lại đổi ý.

Và ông Lâm cùng Mạn Na cứ thế đợi chờ, từ khi ông Lâm là một người đàn ông nho nhã, dịu dàng và hấp dẫn thành một ông già yếu đuối và bạc nhược, từ khi Mạn Na là một thiếu nữ ngây thơ tràn đầy sức sống thành một cô gái già khô héo và cáu bẳn. Rồi họ cũng lấy được nhau khi đã ở triền dốc bên kia của cuộc đời.

Nhưng bi kịch không vì thế mà kết thúc. Một hố sâu đã âm thầm tụt xuống, ngày càng thăm thẳm trong quan hệ vợ chồng của họ. Hố sâu không bao giờ san lấp được trong cuộc đời của những kẻ không có gan vượt qua số phận, hay cứ kiên nhẫn đợi chờ nụ cười hạnh phúc được ban tặng trong khi không biết mình đã nhầm lẫn ngay từ đầu: điều bị cấm đoán không hẳn là điều đáng mơ ước, ngược lại với cuộc hôn nhân không tình yêu không chắc đã là tình yêu.

Có chút gì phảng phấtThời xa vắngcủa Lê Lựu trong tiểu thuyết Đợi chờ - cuốn tiểu thuyết từng nhận giải Sách quốc gia của Mỹ năm 1999, giải PEN/Faulkner 2000 và được đề cử giải thưởng Pulitzer của Cáp Kim - nhà văn Mỹ gốc Trung Quốc.

Hài hước và chua xót, da diết và khắc khổ, chuyện tình của bác sĩ Khổng Lâm và y tá Mạn Na là hình ảnh khúc xạ của xã hội Trung Quốc suốt hơn 20 năm cuối của thế kỷ 20 với những cái nhìn khoan sâu đến tận đáy của sự vật, không nửa vời, không thỏa hiệp, xoa dịu. Không có hậu nhưThời xa vắng, người đàn ông củaĐợi chờsau 18 năm đợi chờ hạnh phúc giờ đây lại đợi chờ tình yêu của mình chết đi - chết theo đúng nghĩa sinh học của khái niệm ấy - để sống tiếp cuộc sống an bình, nhàm tẻ cuối đời.

Khổng Lâm không đủ sức khỏe, kiên nhẫn, không đủ bản lĩnh đàn ông để gồng gánh mang vác cái hạnh phúc khốn khổ muộn mằn của mình. Và điều cơ bản là ông không đủ tình yêu, thứ tình cảm lắm khi tưởng như xa xỉ nhưng lại đủ sức mạnh giúp con người ta dù yếu đuối và cô độc vượt qua mọi chông gai trên đường đời.

Mạn Na cũng không đủ tình yêu để níu giữ hạnh phúc mong manh của mình. Khi biết rằng cái mà mình chờ đợi và bị cấm đoán suốt 18 năm trời hóa ra không phải là điều mình mơ ước, cô đã buông xuôi để mặc cho sự chán nản, tuổi già và bệnh tật kéo đi.

Hai nhân vật chính không đủ tình yêu để giữ hạnh phúc, nhưng tác giả thì đủ tình yêu với cuộc sống này để cảnh báo về nguy cơ đánh mất nó. Chính vì vậy màĐợi chờđáng để đọc.

Thu Hà

THÔNG TIN KHÁC
Cáp Kim (Ha Jin) tên thật là Kim Tuyết Phi. Ông sinh năm 1956 tại Liêu Ninh, Trung Quốc. Năm 1985, ông sang Mỹ học Văn chương Mỹ tại Đại học Brandeis. Sau biến cố Thiên An Môn, ông định cư hẳn ở Mỹ, vừa viết văn vừa dạy học.

Tác phẩm nổi tiếng của Cáp Kim gồm: Tập truyện ngắn: Dướingọn cờ đỏ(Under the red flag),Biển chữ(Oceans of words),Chú rể(The Bridegroom); Tiểu thuyết:Đợi chờ(Waiting),Rác chiến tranh(War trash)...

Ròng rã suốt 18 năm, bác sĩ quân y Khổng Lâm và cô y tá Ngô Mạn Na chờ đợi Thục Ngọc - người vợ ở quê của ông Lâm - đồng ý ly dị. Nhưng mùa hè nào cũng thế, khi ra đến tòa là bà lại đổi ý. Và ông Lâm cùng Mạn Na cứ thế đợi chờ, từ khi ông Lâm là một người đàn ông nho nhã, dịu dàng và hấp dẫn thành một ông già yếu đuối và bạc nhược, từ khi Mạn Na là một thiếu nữ ngây thơ tràn đầy sức sống thành một cô gái già khô héo và cáu bẳn. Rồi họ cũng lấy được nhau khi đã ở triền dốc bên kia của cuộc đời
 
Last edited by a moderator:

KìNgộ

Phàm Nhân
Ngọc
12,32
Tu vi
0,00
- Ông viết tiểu thuyết “Đợi chờ” từ nguồn cảm hứng nào?

- Cuốn sách dựa trên một câu chuyện có thật, nhưng tất nhiên không chính xác 100%. Vợ tôi biết nguyên mẫu nhân vật Khổng Lâm và cô y tá Mạn Na. Họ làm việc cùng một bệnh viện với bố mẹ vợ tôi. Và khi đến thăm bố mẹ vợ lần đầu tiên, tôi đã được nghe chuyện về họ.

- “Đợi chờ” có lối viết rất khác với phần lớn những gì được xuất bản tại Mỹ ngày nay. Ngay từ những dòng đầu tiên, ông đã dẫn người đọc vào một thế giới đặc trưng Trung Quốc, rất sống động, không lẫn vào đâu được. Ông nghĩ sao về ý kiến này?

- Lối trần thuật trong tác phẩm rất gần gũi không khí xảy ra sự kiện. Nhà văn giỏi là người biết quan sát và kể chuyện, hé lộ những điểm thắt nút, nhưng chi tiết tinh tế, gợi mở cho những gì sắp xảy ra. Người kể chuyện không nên có giọng điệu giảng giải. Anh ta phải biết tôn trọng sự thông minh của độc giả. Họ luôn biết lý giải câu chuyện theo cách riêng của mình.

Với tôi, viết văn tức là kể một câu chuyện. Tất nhiên, trong quá trình kể, có rất nhiều tình huống, nhiều chi tiết vụn vặt. Nhưng nếu không cần thiết đối với câu chuyện, tôi sẽ loại bỏ chúng.

071025hajinvl-vertical-1348827069_480x0.jpg

Nhà văn Cáp Kim. Ảnh: CNN.

- Có nhà phê bình đã đề cập đến khía cạnh chính trị trong các tiểu thuyết của ông. Nhưng “Đợi chờ” không có yếu tố chính trị. Tác phẩm nói đến con người, những số phận như Khổng Lâm, Mạn Na, Thục Ngọc… Ông nghĩ sao?

- Không, chính trị chỉ đóng vai trò văn cảnh. Tác phẩm tập trung vào con người cá nhân, đời sống nội tâm, cuộc đời họ thay đổi như thế nào dưới sự tác động của thời gian và môi trường sống.

- Ngoài viết văn, ông còn dạy học. Tại sao ông lại chọn Đại học Emory?

- Bởi chả nơi nào khác thuê tôi nữa cả.

- Ông làm thế nào để cân bằng giữa việc viết văn và dạy học?

- Với tôi, viết là cách để duy trì nguồn thu nhập. Hơn nữa, nó cũng mang lại cho tôi sự tự do mà tôi không thể nào có được nếu chỉ sống bằng ngòi bút. Tôi sẽ được phép viết liều lĩnh hơn, viết mà không phải lo đến việc sách có bán tốt hay không. Đó thực sự là điều có ích.

acover1159149043-1348827069_480x0.jpg

Trang bìa Đợi chờ bản tiếng Việt.

- Ông đã bao giờ giảng dạy về Trung Quốc hoặc văn học Trung Quốc?

- Hàng năm trời, tôi đã nộp đơn vào những công việc như giảng dạy hoặc dịch thuật văn học Trung Quốc. Nhưng người đi tìm việc rất đông. Họ có bằng cấp và đến từ những trường đại học uy tín trên khắp nước Mỹ. Một người Trung Quốc nhưng không có chút bằng cấp gì về Trung Quốc như tôi làm sao mà cạnh tranh nổi với họ được.

- Ông có lên kế hoạch viết cho mình hàng ngày?

- Khi phải giảng dạy, tôi không thể viết nhiều như tôi muốn. Nhưng tôi cố gắng viết hàng ngày. Không nhất thiết phải viết mới mà tôi có thể đọc lại, sữa chữa bản thảo - nói chung là làm cái gì đó liên quan đến văn chương.

- Ông từng học văn tại Đại học Brandeis. Lúc đó, ông tập trung vào những vấn đề gì?

- Thơ và nghiên cứu thơ. Luận văn của tôi đề cập đến thơ ca hiện đại qua các tác giả như Ezra Pound, T.S. Eliot, Auden và Yeats.

- Điều gì khiến ông quan tâm đặc biệt đến 4 nhà thơ này?

- Vì họ đều có những bài thơ đề cập đến Trung Quốc hoặc văn hoá Trung Quốc.

- Trước đây, ông có nghĩ mình sẽ trở thành một nhà văn không?

- Không. Tôi không nghĩ như vậy. Nếu có thì tôi đoán mình chỉ viết một hai cuốn hồi ký về cuộc đời mình thôi, chứ không phải những cuốn sách như thế này. Tôi không hề có áp lực phải viết văn.

- Ông vào quân đội từ năm 14 tuổi. Đó có phải là độ tuổi được phép nhập ngũ?

- Không. Bố tôi làm trong quân đội nên tôi được ưu tiên. Chúng tôi có thể nhập ngũ sớm. Độ tuổi yêu cầu lúc đó là 16. Tất nhiên là tôi nói dối. Tôi không dại dột khai là mình mới 14 tuổi. Tôi chỉ muốn rời khỏi gia đình. Lúc đó chẳng có gì để làm cả. Trường học thì bị đóng cửa. Hơn nữa người ta đồn rằng, Nga sẽ tấn công chúng tôi. Tôi rất sợ. Tôi thà ra trận còn hơn là ngồi nhà chờ chết.

- Ông ở trong quân đội bao lâu?

- 5 năm rưỡi.

- Lúc đó ông nghĩ gì về tương lai của mình?

- Tôi nghĩ rất ít. Tôi chỉ muốn được đọc. Ban đầu, tôi hầu như là mù chữ. Tôi không biết đọc. Đến năm thứ hai trong quân đội, tình hình có vẻ đã bớt căng thẳng hơn. Chúng tôi biết là sẽ không còn chiến tranh, hoà bình sẽ lập lại. Lúc đó tôi mới nghĩ đến chuyện đi học. Tôi muốn đến trường để trở thành một người có học.


Cáp Kim (Ha Jin) tên thật là Kim Tuyết Phi. Ông sinh năm 1956 tại Liêu Ninh, Trung Quốc. Năm 1985, ông sang Mỹ học Văn chương Mỹ tại Đại học Brandeis. Sau biến cố Thiên An Môn, ông định cư hẳn ở Mỹ, vừa viết văn vừa dạy học.

Tác phẩm nổi tiếng của Cáp Kim gồm: Tập truyện ngắn: Dưới ngọn cờ đỏ (Under the red flag), Biển chữ (Oceans of words), Chú rể (The Bridegroom); Tiểu thuyết: Đợi chờ (Waiting), Rác chiến tranh (War trash)...

(Nguồn: AI)
vnexpress​
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top