Miêu muội ơi, nhớ cái vụ này nha, nhớ nha, nhớ nha![]()
Hắn có chữ "tử" ở trong tên mà kêu muội thì hỏng rồi. Trừ "tiểu yến tử" thì hỏng tính.

Miêu muội ơi, nhớ cái vụ này nha, nhớ nha, nhớ nha![]()

Ưu tiên người đang sẵn sàng chờ like các stt và ảnh liên quan cho em chứAi rảnh rỗi thì đào tạo mị điđã từng dịch và đã từng lười nên bê bối quá
![]()
. Mời em đọc thử bộ Hoàng Đình và làm chung. Nhận xét sơ bộ thì truyện này chưa từng có lời chê nào cả, những ai đã đọc chỉ tiếc là nó không dài thêm một chút. Thể loại tiên hiệp cổ điển. 
Ta mới chuyển qua đọc dòng Vô Hạn Lưu, mà bắt đầu là từ Vô Hạn Khủng Bố phải không lão?Chả mấy khi thấy có cm nhắc đến series Vô hạn yêu thích của mình![]()
Chuẩn rồi lão ahTa mới chuyển qua đọc dòng Vô Hạn Lưu, mà bắt đầu là từ Vô Hạn Khủng Bố phải không lão?

Tối Cường hệ thống drop rồi hả lão

hihi chưaHôm nay bác đã dịch NNVH chưa?![]()
chắc chuẩn bị dịch lại, hẹn 1 tháng nữa boom 
Dạo này nhà ngươi đi đâu vậy hả?hihi chưachắc chuẩn bị dịch lại, hẹn 1 tháng nữa boom
![]()

Thì xin hãy quên em nó như quên 1 trò chơiTối Cường hệ thống drop rồi hả lão![]()

Em "học" HGCM trcƯu tiên người đang sẵn sàng chờ like các stt và ảnh liên quan cho em chứ. Mời em đọc thử bộ Hoàng Đình và làm chung. Nhận xét sơ bộ thì truyện này chưa từng có lời chê nào cả, những ai đã đọc chỉ tiếc là nó không dài thêm một chút. Thể loại tiên hiệp cổ điển.
Giới thiệu chi tiết mời em click vào tên truyện, đánh giá về toàn truyện thì mạn phép mượn lời của 1 đồng đạo bên TTV:
Chờ tin tốt lành từ emĐây vẫn là một cái kết tốt.
Có rất nhiều cái kết: trọn vẹn, có thể bi thảm, có thể hạnh phúc.
Riêng vẫn có những cái kết bỏ ngỏ, mang đầy dư âm và lắng đọng. Tru Tiên là một cái kết như thế, vừa bi vừa nhen nhúm hi vọng cho người khác (tiếc là TT2 đang phá vỡ nó). Hoàng Đình cũng tương tự.
Nó đưa con người ta vào cõi đất trời hoàn toàn khác. Hoàng Đình như một đình viện bé nhỏ tọa lạc trên một ngọn núi vừa tầm. Tại đình viện đó, khách lữ hành có một nơi để nghỉ ngơi, để phóng tầm mắt ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, là trùng điệp non non nước nước, là mây trắng tinh khôi hoặc giả chỉ là một con đường mịt mờ âm u, một màn sương giăng kết lối...
Tựa như một giấc mơ, một câu hỏi mà trong mỗi chúng ta đều tự có câu trả lời riêng biệt cho mình. Hoàng Đình không cưỡng ép con người ta tỉnh giấc một cách giật mình mà khiến con người ta chậm rãi, chậm rãi mở ra những khung cảnh, những tình tiết tiếp theo theo ý mỗi người...để giấc mơ cứ thế tiếp tục mà không cần sử dụngdấu chấm tròn trọn vẹn.
Hoàng Đình kết vậy, hơi buồn vì chưa thể chỉ rõ hết được những bí ẩn, những nhân vật còn sót lại. Nhưng có lẽ đây mới là cái kết phù hợp nhất cho một truyện có cấu tứ lạ và hiếm trong thời buổi văn học mạng tràn lan như hiện nay
Truyện mới của Lão Liếm Ngón về thời Thanh mạt nên rất phân vân có đọc hay ko vì thú thực là bản thân mình không ưa gì thời kì đó cho lắm. Nhưng vẫn hi vọng đó vẫn là một tác phẩm khác lạ có thể thỏa mãn người đọc.![]()
phải ưu tiên cho tông môn nhà em trc chứ 
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản