Đang túc tắc làm rồi, tròn 50c là đăng thôi. Tuần làm nháy không người đẹp = ))Hoàng Đình sao rồi má.
Xếp cả Hoàng Đình với ta điđang phụ xếp chữ truyện Thư kiếm trường an lão à!![]()
Đang túc tắc làm rồi, tròn 50c là đăng thôi. Tuần làm nháy không người đẹp = ))Hoàng Đình sao rồi má.
Xếp cả Hoàng Đình với ta điđang phụ xếp chữ truyện Thư kiếm trường an lão à!![]()
Adu. Sao không nháy gì mà đã bắt đầu rồi.Đang túc tắc làm rồi, tròn 50c là đăng thôi. Tuần làm nháy không người đẹp = ))
Xếp cả Hoàng Đình với ta đi(bộ liền trước của Kiếm Chủng và liền sau của Nhân Đạo Kỷ Nguyên)

Chưa đăng nên chưa dám nháy thôi, truyện cũ thì hơi khô khan khúc đầu. Nhận 1 nháy/tuần nhỉ, tối ta gửi linkAdu. Sao không nháy gì mà đã bắt đầu rồi.![]()
uk. Gửi đê. Mà dịch được chỗ nào thì quẳng cho ta đọc luôn nữa.Chưa đăng nên chưa dám nháy thôi, truyện cũ thì hơi khô khan khúc đầu. Nhận 1 nháy/tuần nhỉ, tối ta gửi link
nói chung các đạo hữu đóng góp rất chí tình. Tại hạ thụ giáo. Tất nhiên lần đầu phải lỗi rồi. Cái ta cần là các lão chỉ ra các lỗi thật tường tận để ta chỉnh sửa. Thứ nhất để ta định hình văn phong cá nhân( ta chắc theo trường phái hài hước của lão Rét), cái thứ 2 là hoàn chỉnh cách trình bày. Cảm tạ các đạo hữu nhiều. thôi ta đăng kí học đâyTheo em thì vấn đề đầu tiên là trình bày chấm phẩy. Hoàn toàn không có dấu chấm sau mỗi đoạn văn, đọc rất kì, sau phẩy không cách, phẩy không hợp lý, sai chính tả.
vd:
Đáng lẽ phải là:
"Từ lúc Lâm Phàm uy phong xuất hiện, trong lòng Cung Băng Dạ đã có suy tính."
Không biết do tác giả hay sơ ý, nhưng nếu do tác giả thì mình cũng nên thêm nếu thấy cần, thấy thừa cứ bỏ thẳng. Không biết đã ai gặp trường hợp này chưa, em đang dịch một truyện của một ông tác giả như bị nghiện dấu phẩy, nhiều khi thấy vô duyên quá thì em quăng thẳng luôn
Tiếp theo, em góp ý vài câu em thấy chưa hợp lý lắm.
Em nghĩ có 2 cách diễn đạt vế sau.
"cha nàng tiêu diệt Thập Tứ Sa Phỉ không thành mà bất hạnh bỏ mình" (bỏ từ lúc)
hoặc "cha nàng bất hạnh bỏ mình sau khi tiêu diệt Thập Tứ Sa Phỉ không thành." (đảo lại, bỏ mà)
Nghi vấn từ "thấp hèn" dùng nghĩa khác, vì với từ "chủ kiến" phía sau, nó không liên quan gì. "Oan ức" là tính từ, ở đây cần động từ, em nghĩ là từ "ức hiếp" hay gì đó.
"chính mình" => dùng từ "bản thân" hợp lý hơn. Từ "chính mình" nó thường không đi riêng, đi với giới từ hoặc nằm trong cụm từ nó mới không gượng.
Đọc câu này tới chỗ tâm t.ư sẽ cảm thấy thiếu thiếu. Tâm t.ư gì? Tâm t.ư như thế nào? Em đoán là câu này nên là "có lòng riêng"/"có t.ư tâm"
=> "tiểu thư hạnh phúc hơn bất cứ ai"
=> Nhưng lấy tính cách của tiểu thư tuyệt đối không làm việc gì khiến Cung gia xuống dốc.
Diễn đạt hơi lủng củng.
=> hoàn toàn bối rối, từ "triệt để" có sắc thái hơi nặng nề trong trường hợp này.
=> mấy từ này rất khó hiểu. Em đoán từ "ôn hòa" bổ nghĩa cho động từ "thâm nhập" phía sau, phải chuyển vị trí ra sau "thâm nhập", mà dùng nghĩa "ôn hòa" trong trường hợp này không có nghĩa.
=> "Ừm, khuôn mặt Cung Băng Dạ hiện giờ ửng đỏ,..."
=> lặp từ không cần thiết, chỉ cần 1 chữ "đem" đầu tiên là đủ.
=> "trực tiếp ném" thành "ném thẳng"
=> "làm sao mà không có đồ gì được", "túi chứa đồ bên người"
=> "Vẻ mặt Lâm Phàm sượng đi, nhìn gương mặt còn đỏ hồng không biết có phải là vì giận hay không"
=> "thần tình" -> "vẻ mặt", "phảng phất" -> "dường như"
=> "Lý lẽ thiên địa thâm ảo bậc này", cách viết "bực" là cách viết cũ lắm rồi.
=> "Thập Tứ Sa Phỉ nhìn Lâm Phàm, trong lòng vô cùng cảm thán. Quả thật nhìn người không thể xem tướng mạo, người thần bí này còn phải vô sỉ hơn bọn họ."
Em nghĩ "a" cuối câu nên bỏ hết, nếu giữ phải chuyển thành à, nhé, chứ, nhỉ, ư tùy sắc thái, có chữ "a" vào là nhìn rất không chuyên
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản