Phần 1: Trắc nghiệm thông tin
1. Bạn biết tiếng Trung chứ?
A. Không
B. Có
2. Bạn đã từng dịch, edit truyện chưa?
A: Rồi => Đến câu 3
B: Chưa => Đến câu 4
3. Bạn từng dịch thể loại nào trong 2 thể loại dưới đây (Có thể chọn nhiều đáp án)?
A: Ngôn tình
B: Lịch Sử Quân Sự
C: Chưa từng thử sức với 2 loại trên
4.Bạn biết dùng phần mềm Quick Translator (QT) không?
A: Có
B: Không
5. Khóa này bạn muốn luyện dịch thể loại nào?
A: Ngôn tình
B: Lịch sử Quân sự
B: Tự luận
Mời bạn dịch thử đoạn text sau, sử dụng tất cả những công cụ mà bạn có.
Vui lòng cho biết thêm thời gian bạn cần để hoàn thành bản dịch đó.
@Đậu bắp @Ánhtrăngcôđơn97
1. Bạn biết tiếng Trung chứ?
A. Không
B. Có
2. Bạn đã từng dịch, edit truyện chưa?
A: Rồi => Đến câu 3
B: Chưa => Đến câu 4
3. Bạn từng dịch thể loại nào trong 2 thể loại dưới đây (Có thể chọn nhiều đáp án)?
A: Ngôn tình
B: Lịch Sử Quân Sự
C: Chưa từng thử sức với 2 loại trên
4.Bạn biết dùng phần mềm Quick Translator (QT) không?
A: Có
B: Không
5. Khóa này bạn muốn luyện dịch thể loại nào?
A: Ngôn tình
B: Lịch sử Quân sự
B: Tự luận
Mời bạn dịch thử đoạn text sau, sử dụng tất cả những công cụ mà bạn có.
Vui lòng cho biết thêm thời gian bạn cần để hoàn thành bản dịch đó.
古越歌便端起了饭碗,开始喂她吃饭。因为对面的是个刚认识的姑娘,又是个漂亮的姑娘,他别扭得红了耳根。但是喂吃饭这差事还算很美,因为她那双大眼睛一直盯着他,带着笑,带着感激,带着少女特有的风情,让他很是受用。
安瑜可嚼着口中的米饭,不是很细腻,但是别有一番甜味,还有一股淡淡的锅巴味,很香。
“别光嚼饭,吃菜。”古越歌给她夹了一筷子黄瓜炒蛋。
“这黄瓜好甜。”
“是吗?”陈婆婆听她吃得香甜,笑得皱纹里都是幸福。
安瑜可就着他喂的饭吃了好几口黄瓜,真的异常香甜:难道是因为这里纯天然无污染的缘故?或许吧。
“别光吃黄瓜,这里还有酸菜笋片。”
“嗯,笋片也好吃。”安瑜可发现好像很久没吃到这么纯乡村风味的饭菜了,吃得特别香。
“饱了吗?没饱我再去给你盛一碗。”古越歌说着替她擦掉嘴边的饭粒,手指触到她的嘴唇他才发现自己逾越了,连忙收回来。
安瑜可没注意到他的尴尬,只是看到他那碗饭都凉了,忙点头:“我吃饱了,你赶紧吃吧,你的饭都凉了。”
“没事,倒点菜汤就好了。”古越歌说着到灶台边舀了小半碗汤浇上去,呼哧胡扯地吃得特别香。
安瑜可则有些不好意思,他喂她吃了饭菜,结果他自己却只浇了半碗酸菜汤就吃下去了。她看古越歌被她盯得不好意思起来,整个头都几乎埋到了碗里,便错开眼神开始观察屋里。这木屋好似有四间小房间,前边靠左的是厨房,后面三间皆垂着布帘,其中两间肯定是他们的卧房,另一间就不知道了。
安瑜可嚼着口中的米饭,不是很细腻,但是别有一番甜味,还有一股淡淡的锅巴味,很香。
“别光嚼饭,吃菜。”古越歌给她夹了一筷子黄瓜炒蛋。
“这黄瓜好甜。”
“是吗?”陈婆婆听她吃得香甜,笑得皱纹里都是幸福。
安瑜可就着他喂的饭吃了好几口黄瓜,真的异常香甜:难道是因为这里纯天然无污染的缘故?或许吧。
“别光吃黄瓜,这里还有酸菜笋片。”
“嗯,笋片也好吃。”安瑜可发现好像很久没吃到这么纯乡村风味的饭菜了,吃得特别香。
“饱了吗?没饱我再去给你盛一碗。”古越歌说着替她擦掉嘴边的饭粒,手指触到她的嘴唇他才发现自己逾越了,连忙收回来。
安瑜可没注意到他的尴尬,只是看到他那碗饭都凉了,忙点头:“我吃饱了,你赶紧吃吧,你的饭都凉了。”
“没事,倒点菜汤就好了。”古越歌说着到灶台边舀了小半碗汤浇上去,呼哧胡扯地吃得特别香。
安瑜可则有些不好意思,他喂她吃了饭菜,结果他自己却只浇了半碗酸菜汤就吃下去了。她看古越歌被她盯得不好意思起来,整个头都几乎埋到了碗里,便错开眼神开始观察屋里。这木屋好似有四间小房间,前边靠左的是厨房,后面三间皆垂着布帘,其中两间肯定是他们的卧房,另一间就不知道了。