Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình - Min Yuri

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Thể loại: Hiện Đại - Truyện Teen

Nguồn: bachngocsach.com
Giới thiệu:
Trở về bên người thân
Căn bệnh đa nhân cách của cô liệu có thể hết hay không ?
......
Tìm thấy một nữa
Liệu có thể đến với nhau

Trích đoạn nho nhỏ:
Dưới cổng trường hàng loạt chiếc xe hơi ra vào tấp nập, nó cùng nhóm bạn hướng cổng trường mà đi tới. Phía xa xa chiếc xe màu đen nổi nhất trong đám xe diêm dúa lòe loẹt đủ loại màu sắc vẫn hiên ngang đứng ở giữa không vì bất kì lý do gì mà di chuyển đi. Cô vừa nhìn thấy con Peugeot RCZ mắt liền sáng nhanh lên trông thấy, kéo tay cô chạy nhanh đến gần hơn để dễ nhìn kĩ chiếc xe hơn.

- Không phải anh tớ cũng có một con như vậy sao, cậu hào hứng như vậy làm gì., nó chán nản với cô, niềm yêu xe của cô đã trở thành bệnh nan y rồi. Cả đám ở sau thấy vậy cũng chạy theo xem sao

- Ê, sao người ta tự nhiên bu đông như kiến vậy Hyo., cô khó hiểu khi thấy một đám con gái ùn ùn kéo đến che mất tầm nhìn xe của cô làm cô ức chế

- Còn không phải do kẻ gây họa kia sao., nó liếc mắt với cái kẻ hồng nhan họa thủy kia

- Trời ơi, tại sao lại có thể như vậy?., cô mếu máo khóc lóc khi nhìn thấy cái người vừa ra khỏi xe. Zan khó hiểu đành quay sang chạm nhẹ vào vai cô khẽ hỏi

- Ai vậy? Là người quen sao?., cô nghe vậy thì quay qua gật gật đầu với anh. Người vừa bước xuống xe kia lập tức làm cho cả không khí nóng bức chật chội được giải tỏa nhanh chóng, mái tóc hơi rối bay trong gió, đôi môi mỏng lúc nào cũng treo lên nụ cười thường trực như gần như xa khiến người khác khó nắm bắt. Đi theo phía sau cùng ra khỏi xe là một chàng trai cũng đẹp không kém, ánh mắt đen lạnh lẽo làm cả người phủ lên tầng khí lạnh, khuôn mặt cương nghị nhưng không kém phần quyến rũ làm biết bao cô gái xung quanh nhịn không nổi mà nhìn đến quên cả chớp mắt. Cả hai song song nhau bước về phía trước hướng đến mười bọn nó đứng ở gần cổng trường.
Link thảo luận: https://bachngocsach.com/forum/threads/14985/
 

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 1: Giới thiệu nhân vật

Nữ chính :

- Trần Ái Mi (Hyo,nó)

+ 17 tuổi, cô công chúa thất lạc từ nhỏ của tập đoàn đá quý RB, bang chủ bang BM.

+ Là người có nhiều mặt , khi trước mặt người thân thì luôn hòa đồng vui vẻ đôi lúc trẻ con, còn khi đối diện với người ngoài thì lạnh lùng, vô cảm

+ Cao 1m75, đôi mắt thạch anh tím huyền bí, đôi môi anh đào đỏ mọng, thân hình lộ rõ đường cong S

+ IQ 190, giỏi nhiều loại võ, thường sử dụng khẩu Corner Short

- Nguyễn Phan Bảo Nhi (Nao)

+ 17 tuổi, cháu gái của nữ hoàng Anh, bạn thân với nó, phó bang BM

+ Là người trầm tính, dịu dàng, giỏi giang nhưng nhiều lúc cũng trẻ con

+ Cao 1m74, đôi mắt nâu cuốn hút, khuôn mặt trái xoan dễ thương, thân hình chuẩn

+ IQ 180, không biết võ, vũ khí thường dùng là súng laser black hawk

Nam chính :

- Trần Nhật Nam (Shou,anh trai nó)

+ 20 tuổi, phó chủ tịch tập đoàn đa ngành The King , phó bang BG

+ Rất thương em gái, ôn nhu, gian xảo

+ Cao 1m80, đôi mắt xanh sâu thẳm kế thừa từ ba, chiếc mũi cao, thân hình rắn chắc

+ IQ 190, giỏi võ, thường dùng khẩu Glock

- Cao Đại Phong (Dark)

+ 20 tuổi, chủ tịch tập đoàn đa ngành The king, bang chủ BG

+ Là người lạnh lùng, ít nói , tàn nhẫn, bá đạo, phúc hắc

+ Cao 1m85, đôi mắt hổ phách khát máu, đôi môi mỏng màu bạc, thân hình chuẩn như người mẫu

+ IQ 190, giỏi toàn diện, thường dùng khẩu FN Five-seveN xuyên giáp
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 2: Thân phận thật sự (phần 1)

Nó đang ngon giấc trên chiếc giường thân thuộc tại ngôi nhà thân quen - nhà cô nó. Đang ngủ ngon lành thì nó nghe loáng thoáng có tiếng la quát, nhưng với cái tính ham ngủ của nó thì sẽ không đời nào thức dậy hết.


Vẫn tiếp tục ngủ thì nó cảm thấy cả người nhẹ hẫng, đầu tựa vào thứ gì đó rất ấm và rắn chắc, nó cảm thấy thoải mái lạ thường.

Dụi dụi đầu, tiếp tục ngủ tiếp

"Thật êm ái", đó là những gì nó suy nghĩ khi mơ màng.Lông mi rung rung rồi mở hẳn ra, đôi mắt đờ đẫn nhưng không mất đi thần thái sắc bén

Trong tíc tắc, nó đã lấy lại được bình tĩnh, ngồi dậy quan sát khắp căn phòng, bởi lẽ bản tính đa nghi của đã ăn sâu vào tiềm thức của mỗi sát thủ nên nó rất cảnh giác khi đột nhiên có mặt ở nơi đây.

"Rộng, màu đẹp. Sang, cái giường tốt", nó vừa quan sát vừa đánh giá rồi đưa ra kết luận "Giàu".

Quét mắt sang phải, nó nhìn thấy hai cánh cửa,đứng dậy nó quyết đoán chọn cánh cửa gần nó nhất.

Két...

Cánh cửa mở ra. Rảo bước vào phòng, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng nó bởi sự màu đỏ tươi cùng không gian âm u của căn phòng.

Đưa mắt nhìn xung quanh, tầm mắt nó dừng lại trước người đang nằm trên giường, nó điềm tĩnh bước lại gần hơn,cặp mắt sắc bén liên tục nhìn chằm chằm vào người trên giường thì...

"Bị thương" , nhìn chăm chú vào vũng máu dưới chân nó. Dự cảm không lành nó nhanh chân chạy đi. Nhưng chỉ mới quay người liền cảm thấy choáng váng rồi rơi vào vòm ngực rắn chắc.

- Em đi đâu đấy? , giọng nói trầm ấm vang lên.

Tách...

Tiếng búng tay làm cả căn phòng sáng lên, nó quay lại nhìn. Anh ta mở mắt, đôi mắt xanh sâu thẳm không có đáy làm nó như bị cuốn vào dòng nước xanh không bờ. Không ai nói gì, càng nhìn nó càng lo lắng.

Đôi mắt ấy dường như muốn xuyên thấu suy nghĩ nó.

"Nguy hiểm", nó lập tức xoay người bỏ chạy, nó chỉ biết cần tránh xa người này ra là sẽ ổn.

Mới nhấc chân thì bị kéo lại, lực kéo không mạnh nhưng cũng đủ làm nó đau. Quay đầu lại, nó nhìn thấy cánh tay áo của anh ta đẫm máu, mặt anh ta trắng bệch.

Nó cảm thấy đầu như muốn nổ tung, nước mắt rơi, kí ức xưa lại về, ôm đầu nó ngồi bệt xuống đất khóc. Tiếng bước chân đến gần, một vòng tay ấm ôm lấy nó vào lòng dỗ dành

- Hyo à, ngoan, đừng khóc nữa, hai đã về rồi đây! , anh ta đưa tay vuốt mái tóc của nó thủ thỉ.

Khóc đã đời, mệt quá nên nó đã ngủ mất, anh ta dùng hết sức của mình bế nó lên giường nhẹ giọng nói

- Hai tìm được em rồi, hai sẽ không để em rời xa nữa đâu!!! , nói xong thì anh ta cũng ngã xuống đất, tiếng gọi của quản gia và người hầu vang vọng khắp nơi.
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 3: Thân phận thật sự (phần 2)

-Ummm


Đôi môi mấp máy, nó mở mắt thức dậy, dường như cả người như không còn sức lực.

Cảm thấy không đúng nó nhìn sang bên cạnh, thấy khuôn mặt của anh ta phóng to đập vào mắt làm nó giật mình. Nhẹ nhàng quan sát một chút nó chợt phát hiện vết bớt hình hoa mai trên cổ rất giống với vết bớt của nó.

"Anh ta là ai? Cái vết bớt đó nhìn thật giống. Có liên quan gì đến thân phận thật sự của mình không?", nó cố gắng nhớ nhưng nó không thể, nó đau lắm, đau ở đầu.

Bỗng

Một bàn tay vòng qua eo nó, ôm trọn cả người nó vào trong lòng.

- Là anh hai đây, Shou của Hyo đã về rồi. Em không nhớ cũng không sao. Anh sẽ giúp em nhớ lại được không? , nhẹ nhàng khẽ vuốt đôi má

- Được! , nó gật đầu chấp thuận.

"Dù sao kí ức có cũng được không có cũng không chết, thêm người yêu thương thì chả mất mát gì cả. Chỉ là không nên để họ biết điều đó", ánh mắt sâu không đo được, đôi tay đang nắm lấy tay Shou cũng từ từ siết chặc

- Á!!!

- Xin lỗi, có sao không? , nó giật mình thả tay xăm xoi người Shou

- Không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi, không đáng lo. , Shou mỉm cười dịu dàng tràn đầy đau xót xoa đầu nó.

Không nói gì, nó chỉ cười nhẹ ánh mắt sáng lên tia chết chóc.

- Hyo à, đừng như vậy. Anh xin lỗi!, Shou đau lòng ôm chặc nó

- Uhm. , nó mỉm cười đáp

- Suốt 12 năm qua hai sống thế nào vậy? , nó ngả đầu vào lồng ngực Shou hỏi

- Sau khi chuyện đó xảy ra, hai được nhận nuôi, người khổ là em đó Hyo. Người đàn ông tên Ngô Thiên Thành còn người phụ nữ tên Phan Ngọc Thùy Linh, họ có một người con gái tên Ngô Mỹ Uyên. Hiện tại hai đang làm trong tập đoàn The King

- Vậy hai đang sống chung với họ à? , nó ngây thơ chớp mắt hỏi

- Không, nhà này là của hai. Họ sống ở biệt thự Royal. , Shou mỉm cười

- À. Vậy.....chuyện đó thì sao? , giọng nó trùng xuống

- Hai vẫn còn đang điều tra, chưa có tin tức gì hết

- Dạ. , nó ỉu xìu ngã xuống giường

- Hyo! Em sống như thế nào? Anh cho người hỏi thăm về em nhưng đều không có 1 chút thông tin gì hết. , Shou chán nản hỏi nó

- Hai dám cho người điều tra về em. Hai chán sống rồi hả? , nó hùng dũng quơ tay đe dọa khiến Shou tái mặt

- Ý không phải nha. Chỉ là hai muốn coi trước đây Hyo của hai sống ra sao thôi. , Shou chảy mồ hôi, xuống giọng thỏ thẻ

- Xem như anh có lòng, Hyo này đại nhân đại lượng sẽ không chấp kẻ tiểu nhân, tha cho anh. , nó hất mặt kiêu ngạo nói.

"Con nhỏ này láo phết, cả anh hai nó cũng dám lên mặt. Hãy chờ đó, nu-pa-ca-chi", Shou nghĩ thầm

Suy nghĩ 1 lát cảm thấy trán mát mát, ngước mắt nhìn lên thì thấy tay nó, giật mình lọt xuống giường. Shou chỉ tay vào mặt nó hỏi

- Em làm gì vậy?

- Chỉ là kiểm tra nhiệt độ cho hai thôi. Hyo thấy nó bình thường mà sao hai bất bình thường quá vậy., vẻ mặt đầy quyết tâm, tay thành nắm đấm để trước mặt miệng còn lẩm bẩm.

- Có phải hay không hay bị bệnh lâu năm mò dú...ý nhầm mà dấu. , nó cười cười

- Dú với dấu cái gì, hai bình thường nhá, có Hyo mất bình thường thì có. , Shou nổi sùng la lại

- Hai đó

- Hyo đó

- Hai....

- Hyo... ... .....

- Stop, thôi ngủ đi, mai hai với Hyo đến trường. ,Shou ngưng lại thở rồi nói

- Dạ. ,nó ngoan ngoãn nghe lời nằm xuống. Shou kéo mềm đắp lại cho nó rồi đi ra ngoài

__________________________________________________ Giới thiệu nhân vật

- Ngô Thiên Thành : 48 tuổi, ba nuôi của Shou, bang chủ BD

- Phan Ngọc Thùy Linh : 46 tuổi, mẹ nuôi của Shou, chủ tịch công ty đá quý Frini

- Ngô Mỹ Uyên : 17 tuổi, cao ngạo, khó ưa. Thích Shou từ lâu rồi. IQ 150, giỏi sử dụng súng
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 4: Cuộc sống mới
Tách...


Lạch...cạch...

Khò...khò...

Giữa chiếc giường bigsize có một cục bông to ú nụ đang thở đều đều kèm theo tiếng ngáy rõ to. Shou nhìn thấy mà mất hồn.

" Ôi mẹ ơi, mẹ hãy nhìn con gái mẹ ngủ kìa, có nết con sợ luôn"

- Hyo dậy đi, trễ rồi đấy. ,tiếng Shou vang lên gọi nó

- Còn sớm nha, chỉ 1 lát thôi nha cô cô yêu quái. , nó mơ màng quơ tay múa chân nói rồi tiếp tục lấy chăn quấn đi ngủ. Một chùm khói nhỏ đã xuất hiện trên đầu Shou : "Giọng như vậy mà nghe thành đàn bà, có phải hay không tai nó có vấn đề"

- Không có lát nữa xíu nữa gì hết, mau dậy cho anh. , Shou kéo kéo cái mềm nhưng nó vẫn ngủ, nhìn nó chằm chằm.

Ting...

Shou nảy ra sáng kiến.

- HYO ƠI, QUẦN EM BỊ RÁCH RỒI KÌA. , Shou hét bên tai nó rồi cười nham hiểm (Yuri : Ôi mạ ơi, ông này độc)

- Đâu đâu, rách chỗ nào, thấy hết chưa? , nó ngơ ngác bật dậy hỏi Shou thì nhìn thấy nụ cười nham hiểm thì máu nó lên tới não nhanh tức thì (Yuri : tuần hoàn não quá khỏe). Shou há hốc miệng nhìn nó như FVL (Yuri : sinh vật lạ ý ạ)

- TRẦN...NHẬT...NAM. , mặt nó tối xầm, răng nghiến phát ra từng chữ tên anh nó. Sợ quá anh vọt ra ngoài nhanh hết sức có thể

- Aizzzzz shit, mới sáng sớm ., nặng nề bước chân vào nhà tắm. Sau đó bước ra khỏi phòng tắm nó tự soi mình trước gương

"The King, quen. Đồng phục đẹp nhưng váy hơi ngắn. Thêm đôi giày hợp mốt nữa là miễn chê. A kia rồi. Ôi ai mà xênh đẹp vậy ta, còn ai nữa Hyo này chớ ai. Let's go" , tự kỉ trước gương xong nó đi tới phòng ăn.

Ở phòng ăn ai cũng nhìn nó chằm chằm bởi vẻ đẹp dễ thương không kém phần sắc sảo này. Ngồi xuống ghế, nó liếc Shou 1 cái rồi cặm cụi ăn

Ăn xong nó đứng dậy bước ra ngoài cửa

- Hyo, anh sẽ đưa em đi. , Shou nói vọng ra từ phòng ăn

- Khỏi, có người đón. , giọng nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần lạnh lùng khiến Shou và mọi người trong nhà ngạc nhiên.

Tất cả ùa nhau chạy ra xem thì thấy nó đã leo lên 1 chiếc xe hơi màu đen đi mất. Shou rất ngạc nhiên, phóng lên xe đuổi theo nhưng không kịp nó chạy quá nhanh

"Chẳng lẽ Hyo giận mình. Mà hình như đó là chiếc Bugatti Veyron Grand Sport Vitesse World Record mỗi năm chỉ sản xuất có 8 chiếc hay sao. Hyo ơi, rốt cuộc em bị làm sao vậy"
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 5: Rắc rối (phần 1)

Cạch...


Nó bước xuống xe quan sát xung quanh trường, lướt qua từng khuôn mặt đang chăm chú nhìn nó, mọi người sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của nó.

Không chỉ nhìn, mà còn bao hàm nhiều cảm xúc như ghen ghét, hâm mộ, sợ hãi... đủ loại

Không quan tâm, nó rảo chân về phía phòng hiệu trưởng theo bản đồ mà anh nó đưa.

Két...

Mở cửa bước vào, không nói gì nó nhìn chằm chằm vào người đang ngồi gác chân lên bàn làm việc. Nhiệt độ phòng hạ xuống nhanh chóng, ớn lạnh chạy dọc sống lưng, hiệu trưởng đưa mắt lên nhìn nó.

"Cô gái này rất có khí chất, xem ra không phải dạng vừa. Mình nên cẩn thận", hiệu trưởng suy nghĩ rồi cất giọng nói

- Em cần gì?

- Học sinh mới. Sắp xếp lớp với thông tin. , nó ngồi vào ghế nhàn nhạt nói

- Được. Cho tôi một số thông tin về em. , hiệu trưởng gật gù đưa giấy bút cho nó. Nó đẩy tờ giấy ngược lại chỗ ông hiệu trưởng

- Không cần

- Không điền thì tôi không thể sắp xếp lớp cho em được. , nhăn mặt ông hiệu trưởng hắn giọng. Nó chán nản điền vào tờ sơ yếu lý lịch rồi đưa cho hiệu trưởng. Ông hiệu trưởng cầm lên đọc thì ngất với nó. SƠ YẾU LÝ LỊCH

Họ và tên : Trần Ái Mi

Tuổi : 17

Giới tính :

Địa chỉ : nhà số 43 khu ổ chuột nội địa

Sơ lược về gia đình : cha mất mẹ chết sống 1 mình

Trường học cũ : Black Rose

Thành tích học tập : tự tìm hiểu

Ông hiệu trưởng máu nóng lên tới não cầm giấy khảo sát cho nó. Nó nhìn tờ giấy rồi nhìn ổng rồi lại nhìn tờ giấy. Cầm bút lên làm ___________________15 phút sau____________________________

Nó đưa tờ giấy cho ông hiệu trưởng khiến ổng ngơ ngác, lấy bút ra chấm cho nó

Sốc khi nó làm đúng 100%. Ông hiệu trưởng nhìn nó với con mắt khác

- Rất tốt. Em sẽ học lớp 10KC1 ở dãy giữa lầu 5 phòng 411, lớp có 20 học sinh lai lịch không xác minh được nhưng toàn là thần đồng. , hiệu trưởng phấn khởi hất mặt lên trời khoe

- Ừm. Cho tôi danh sách lớp đó. , mặt không đổi sắc nói hiệu trưởng

- Đây là danh sách còn đây là bản đồ em tự đi lên đi. , ông hiệu trưởng cầm hai tờ giấy đưa cho nó. Không trả lời nó bước ra khỏi phòng đi tìm lớp

Sau 10 phút tìm kiếm nó đã thấy cái bảng 10KC1 bằng vàng đập vào mắt. Nhanh chân bước tới thì gặp phải thư kí của nó đang giảng bài cho lớp, giáo viên nhìn thấy nó thì gật đầu quay xuống lớp

-Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta sẽ có học sinh mới

Cả lớp nhao nhao lên hỏi

- Nam hay nữ vậy cô. , HS1

- Xinh không cô. , HS2

Bla.. bla...

- Trật tự. , cô giáo gõ tay xuống bàn ra lệnh rồi tiếp tục nói

- Là nữ, vào đi em

Nó bước vào nhẹ nhàng không 1 tiếng động khiến cả lớp kinh hãi, rồi hãi hùng hơn khi thấy nó, khuôn mặt đó lạnh lùng quá

- Trần Ái Mi, có thể gọi là Hyo. , ngước lên nhìn thẳng vào từng khuôn mặt trong lớp bình thản đáp Cả lớp im phăng phắc, nhìn lại nó

- Chào em, cô là giáo viên chủ nhiêm của lớp 10KC1 này, cô tên Lê Minh Châu.

- Chỗ ngồi? ., mặt không đổi sắc hỏi

- Được rồi, ở cuối lớp có 1 cái bàn trống em hãy xuống đó ngồi đi. , cô Châu chỉ tay vào cái bàn trống cuối lớp nói

Rảo chân về phía cuối lớp, nó gục đầu xuống bàn ngủ

____________________________________________
Trường The King

- Là ngôi trường giỏi bậc nhất thành phố, đạt được nhiều thành tích nổi tiếng

- Trường thiết kế theo kiểu hình lục giác với 6 dãy

+ Dãy A là khu vực của những học sinh giỏi đạt được học bổng với 20 phòng học, mỗi phòng là 30 học sinh

+ Dãy B là khu vực của những học sinh con em của các công ty nhỏ với 20 phòng học và 5 phòng thay đồ, mỗi phòng học là 30 học sinh

=> dãy A và B đều dùng chung phòng thí nghiệm, thực hành ở dãy E

+ Dãy C là khu vực của những học sinh con em chính trị gia hay các công ty lớn với 8 phòng học, 12 phòng thực hành và thí nghiệm, 6 phòng thay đồ, mỗi phòng học là 30 học sinh

+ Dãy D là khu vực của những học sinh thuộc giới hắc bạch đạo hay các công ty lớn có tiếng tăm với 5 phòng học được sắp xếp từ nhỏ đến lớn theo mức độ thần đồng từ rất tốt đến tốt, 12 phòng thực hành và thí nghiệm, 3 phòng thể dục, 4 phòng thay đồ, mỗi phòng học là 20 học sinh

+ Dãy E là dãy thực hành, thí nghiệm cùng các phòng thể dục, nhà kho...

+ Dãy F là khu vực phòng làm việc của thầy cô và kí túc xá của thầy cô

- Nhưng trường cũng có sự phân biệt giữa các dãy các lớp nghiêm trọng

====> Lý do mà nó được đưa vào lớp 10KC1 là vì giấy khảo sát rất khó bao gồm kiến thức kinh doanh, quản lý, xử lý tình huống, cách lắp ráp súng, .....

Giới thiệu nhân vật

- Cao Thế Hùng : 48 tuổi, hiệu trưởng trường The King và là chú của hắn

- Lê Minh Châu : 22 tuổi, giáo viên chủ nhiệm lớp nó kiêm thư kí công ty nó
 
Last edited:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 6: Rắc rối (phần 2)

Cả lớp ngạc nhiên trước thái độ của nó nhưng cũng chẳng ai nói gì bởi học lớp này thì học sinh đều "không phải dạng vừa", không để ý gì đến nó nữa mọi người đều tập trung vào chuyên môn của mình : thầy dạy phần thầy, trò làm gì kệ trò; nước sông không phạm nước giếng.


Reeng...reeng...reeng...

Ba tiết học đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Cả lớp ùa nhau ra căn tin chỉ còn mỗi nó. Thấy ồn ào, nó nhíu mày ngước đầu lên nhìn xung quanh

" À, đã ra chơi. Thảo nào ồn đến vậy!", nó cảm thán xong cũng nhanh chân xuống căn tin

Dưới căn tin náo nhiệt khiến nó buồn bực, bước chân nhanh hơn đến quầy mua đồ cấp tốc rồi vọt vào lớp

Ăn xong nó vơ vội đống rác to đem đi vứt. Nào ngờ mới đi ra khỏi lớp thì gặp xui, va phải ai đó và vung đống rác bay tứ tung khắp nơi còn nó thì nằm trong vòng tay của ai đó, mọi người xung quanh bất ngờ ôm miệng. (Yuri: Sợ phát ra tiếng động ý mà)

Nó với người kia vừa xoay vừa nhìn nhau, rác vươn vãi xung quanh làm nó suy nghĩ '' What the hợi?. Sao giống phim thế. Mà trong phim là hoa còn bây giờ là rác. Người đẹp như mình sao lại gặp phải cảnh như vậy hả trời. Thật đau lòng'' Nó mãi suy nghĩ mà không biết người kia đang nhìn mình chằm chằm. Phía xa xa, có một tốp nữ đang quét ánh mắt về phía nó với cái nhìn không mấy ''thiện cảm''

- Nó là con nào ?, cô gái mái tóc hung đỏ đưa mắt nhìn đám con gái phía sau mình nhàn nhạt hỏi

- Chị, nó tên Trần Ái Mi học lớp 10KC1. Nghe đâu nó làm phách lắm không để ai vào trong mắt cả., một đứa con gái nhanh nhảu trả lời kèm theo cái liếc mắt về phía nó

- Tốt. Mới về trường mà đã như vậy rồi. Như cũ mà làm không cần hỏi., cô gái tóc hung đỏ vừa nhìn móng tay vừa nói, dứt lời liền rời khỏi

- Dạ., cả đám đáp lại

Reeng...reeng...reeng...

Tiếng chuông vào học đánh thức tất cả mọi người. Nó cùng người đó vội vã tách nhau ra, nó hướng lớp đi tới không thèm quay đầu lại nhìn người kia một cái.

Người kia ngỡ ngàng bởi sự phũ phàng của nó nhưng cũng đành lắc đầu ngẫm nghĩ ''Rất có cá tính, chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều nữa đó, cô bé ạ!'', nhếch môi nở nụ cười đểu rồi bước đi

Trở lại lớp, mọi người nhìn nó không chớp mắt làm nó khó chịu. Cả người nó bắt đầu tỏa hơi lạnh. Hiểu ý tứ, không ai dám nhìn nó nữa, toàn bộ đều cắm đầu vào việc riêng. Xuống cuối lớp nó lại tiếp tục ngủ không màn thế sự

Đang ngủ ngon lành bỗng nó cảm thấy lạnh gáy, mở mắt ngước lên thì thấy bà cô cùng cả lớp nhìn nó. Ngơ ngác không hiểu gì thì cậu bạn tốt bụng ngồi bạn trên nhắc nó

- Cô kêu bạn lên bảng làm bài tập kìa

Nó gật đầu tỏ vẻ ra hiểu rồi cất bước lên bục giảng. Bà cô nhìn nó, nó nhìn bà cô, hai người nhìn nhau toé lửa. Thời gian chậm rãi trôi qua (khoảng 1, 2 phút gì đó) bà cô cũng chịu thua không nhìn nó nữa. Cầm cây thướt dài chỉ lên bảng nói

- Cô giải cho tôi bài này, giải không xong thì về viết bảng kiểm điểm cho tôi

Nó không nói gì, quay lên bảng làm bài

10 phút sau

- Làm xong rồi., nó vứt viên phấn vào hộp để phấn rồi nói với bà cô

- Chắc chứ. Có cần tôi cho cô thời gian kiểm tra lại không?, bà cô nghi vấn hỏi

- Không., nó bực mình hạ giọng nó với bà cô

Không nói gì bà cô bước lên bảng sữa bài. Sự thật mất lòng, bà cô ngỡ ngàng khi nó làm đúng hoàn toàn, chẳng những thế còn sữa lỗi sai ở đề bài giúp bà cô

Reeng...reeng...reeng...

Một lần nữa tiếng chuông reo lên, mọi người vội vã kéo nhau ra về Nó đang thu dọn đồ đạc thì...

Giới thiệu nhân vật

- Ngô Sở Huy (Jun,người kia)

+ 18 tuổi, con trai chủ tịch tập đoàn TJ

+ trầm tĩnh, xảo trá, đào hoa

+ Cao 1m78, đôi mắt màu đen huyền bí, chiếc cằm nhọn, làn da trắng không tì vết (anh nì quảng cáo sữa rửa mặt Pons nè)

+ IQ 180, biết võ, thường thủ theo khẩu H&K P7

- Phan Linh Ngân (Ly, tóc hung đỏ)

+ 18 tuổi, con gái cưng của tập đoàn FK

+ khó gần, đanh đá

+ Cao 1m75, khuôn mặt V-line sắc sảo

+ IQ 180, không biết võ, sử dụng súng ngắn nhỏ PSM

Dương Hoàng Lâm (Si, ngồi bàn trên nó) : lai lịch bí ẩn, sau này sẽ là một phần quan trọng trong phi vụ đặc biệt cùng với nó
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 7: Rắc rối (phần 3)

Cộp...cộp...cộp...

Rầm...

Chiếc giày cao gót đỏ tươi giẫm lên chiếc ghế bên cạnh nó

- Hyo phải không? ., giọng nói chanh chua vang vọng cả phòng. Làm như không nghe nó tiếp tục thu dọn sách vở của mình.

Chát...

Cả khuôn mặt nó tối xầm, bên má đỏ một mảng, đôi mắt lóe lên tia chết chóc. Thân thủ nhanh nhẹn quay lại đưa gót chân, nghiêng một bên đá vào mặt kẻ vừa tát nó

- Mày dám đánh tao ., cô ta nhoài người xuống đất một tay ôm lấy một bên má một tay chỉ thẳng vào mặt nó, khóe miệng rỉ máu hét lên

"Còn ngồi được. Khá lắm" , nó nhăn mặt lẩm bẩm. Nhún người bật nhảy ra đằng sau cô ta, nhấc chân qua eo bên phải hất tung người cô ta vào tường cuối lớp

Ầm...

Tiếng thịt người va chạm với mặt tường vang lên làm những người ở đó chết sững.

Phụt...

Cô ta ôm ngực phun máu rồi ngất lên sàn nhà

"Nhàm chán" , nó bất mãn khi thấy cô ta quá yếu. Nó quay sang nhìn những kẻ còn lại, ánh mắt như muốn xuyên thủng bọn họ. Cả đám sợ quá không biết phải làm gì, đứng im nhìn đất

Nó kéo chiếc ghế của nó lại ngồi, đưa tay tháo đôi giày cùng đôi tất đang mang của nó quẳng lại cho cô ta

- Bẩn chết đi được ., thái độ ghét bỏ của nó khiến những kẻ còn lại ngỡ ngàng lẩm bẩm : "Chị chê bẩn sao còn đánh làm gì" . Nó quay sang cầm cặp đeo lên vai, bước chân trần ra khỏi lớp

- Dọn xong hẳn đi ., giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang hơi thở chết chóc cùng nghiêm nghị không cho phép ai từ chối

Đợi nó đi xa, những kẻ đó phân chia nhau, người thì đem cô ta đi cấp cứu người thì dọn dẹp bàn ghế lau vết bẩn. Nói chung là làm việc hiệu suất vô cùng nhanh chóng và hiệu quả

Nó đứng dưới sân trường nhìn phòng học tấp nập kẻ ra vào dọn dẹp, khóe môi cong lên nụ cười bán nguyệt : "Chuyện hay còn ở đằng sau"

Quay lưng bước ra xe của mình về nhà


____________________________Dãy phân cách thời gian________________________

- Cô chủ, cậu chủ muốn gặp cô ., bác quản gia cuối đầu thông báo với nó. Ngồi gác chân lên bàn xem phim nó nhăn mặt, khó chịu hỏi

- Có chuyện gì ?

- Tôi cũng không biết thưa cô chủ. Cậu ấy nói sẽ đợi cô ở phòng sách ., bác quản gia từ tốn đáp lại. Nó không nói gì chỉ gật đầu thay cho đã biết, phất tay bảo quản gia đi ra

Nó tắt tivi, bước chân về phòng

Cạch...

Tít...tít...tít...

Két...

Tách...

Cánh cửa tầng hầm đã mở, đèn sáng khắp phòng. Nó ngồi vào chiếc ghế duy nhất có ở trong phòng. Bật máy tính lên, gõ nhanh hàng loạt kí tự

- Chị, bên Mỹ có trục trặc về hàng hóa. Chị qua không? ., một giọng nói xuất hiện bên tai nó thông qua chiếc hoa tai

- Cụ thể ., nó lạnh giọng

- Lô hàng mới của chúng ta bị tráo khi đi ngang qua Mỹ. Là lô có khẩu tiểu liên bắn tỉa VSK-94

- Lin cùng đội S.A.R đi đi, chị bận

- Dạ

Tắt máy tính, quay lưng đi ra ngoài thì

Tít...

Nó đưa tay bấm công tắc mở màn hình lớn

- Chuyện gì? ., nó trầm giọng hỏi

- Chủ tịch cô Nao muốn gặp cô ., giọng thư kí của nó vang lên

- Nói địa điểm của tôi, bảo cậu ấy qua đây

- Dạ

Với tay định tắt màn hình lớn thì



___________________________________________________________-

Tầng hầm

- Là phòng anh nó xây riêng cho nó với mục đích làm nơi cất quần áo, túi xách này kia nọ (Yuri : anh hai nó ngây thơ thấy sợ)

- Nơi kết nối giữa nó với việc quản lý bang, công ty và các mối quan hệ phức tạp khác

- Tất cả những vũ khí, xe, bản thảo kế hoạch, ... đều ở đây, tất cả đều hiện đại

- Cũng là nơi nó luyện tập hằng ngày



Giới thiệu nhân vật

- Vương Hân Di (Vi, giày đỏ)

+ 17 tuổi, con gái giám đốc tập đoàn FK

+ giả tạo, đanh đá

+ Cao 1m70, đôi mắt trang điểm đậm cuốn hút

+ IQ 50, biết võ, thường dùng súng lục

- Trần Trung : 50 tuổi, quản gia nhà nó

- Dương Tố Mỹ (Lin) : một trong bộ tứ quyền lực bang nó, tính cách trầm tĩnh
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 8: Rắc rối (phần 4)

Rè...rè...rè...

Trên màn hình lớn đang tắt của nó bỗng mờ đi rồi vụt sáng. Đưa tay nhanh chóng gõ phím giải mã kí tự trên tường lửa hệ thống

"Chết tiệt, kẻ nào dám đột nhập" , nó tức giận, ngồi nghiêm chỉnh chăm chú nhìn vào hàng loạt hiện tượng trên màn hình lớn. Tay nó như đang làm phép, lần lượt các chướng ngại đều được giải.

Trên màn hình lớn xuất hiện một người. Nó không thấy rõ người đó, chỉ thấy chiếc rõ ngón tay trỏ đeo chiếc nhẫn hình con rắn. Hình dáng con rắn đó rất quen, nó như đã nhìn thấy ở đâu đó nhưng nhớ không ra

- Xin chào siêu trộm Dan, hay tôi phải gọi cô là Hyo đây ., giọng nói âm nhu trai cũng không giống mà gái thì không phải, nó cảm thấy sống lưng đang chạy từng đợt khí lạnh

Sự ngạc nhiên chỉ xuất hiện trên khuôn mặt nó trong khoảnh khắc rồi lại biến mất, trả lại khuôn mặt không cảm xúc

- Ngươi là ai?

- Tôi là ai cô không cần biết, chỉ cần biết tôi muốn cùng cô thương lượng một vấn đề

- Haha, anh nghĩ tôi là ai, dễ thương lượng lắm sao? ,nó cảm thấy buồn cười bởi từ trước giờ chưa ai có can đảm muốn cùng nó thương lượng

- Không chỉ biết, tôi còn biết rõ cô là ai nữa. Sao có cần tôi kể cho cô nghe những gì tôi biết không ., người đó đã đoán thế nào cô cũng nói thế nhưng nghe cách cô nói chuyện làm lòng anh dâng lên cảm giác hứng thú vô hạn

- Không cần, có gì nói mau ., nó cảm thấy nhàm chán nên muốn kết thúc nhanh

- Rất thẳng thắn, tôi thích em rồi đó, cô gái

- Vậy anh như kẻ trộm đột nhập máy tôi là để nói những lời nhàm chán này đó sao, thật rảnh rỗi ., nó nhíu mi khó chịu lên tiếng

- Không, tôi vốn muốn đến để xem em trong lời đồn sẽ ra sao?

- Thấy chưa, nếu thấy rồi thì biến đi ., nó muốn nổi điên khi có kẻ rảnh rỗi như người đó đi làm phiền cô

- Tôi chưa nói mục đích chính của tôi khi đến đây mà, đâu có dễ đi như vậy ., người đó dơ tay ra dấu hiệu ngừng với nó

- Nói

- Tôi muốn thương lượng với em

Nó không nói chỉ im lặng chờ người đó nói tiếp

- Có phải cách đây nữa tháng em đã trộm được một mảnh khoáng thạch hiếm của tập đoàn The King phải không?

- Phải, thì sao

- Tôi muốn dùng lô hàng súng ngắn nhỏ PSM để trao đổi với em, em thấy sao

- Không ., nó không cần suy nghĩ trả lời ngay

- Vì sao? Điều kiện của tôi hấp dẫn như vậy mà ., giọng nói của người đó từ từ giảm xuống, âm gần 0 độ

- Không cần thiết ., nó đưa tay tắt màn hình lớn. Trước khi màn hình tắt, người đó còn để lại một câu

- Em sẽ hối hận

Nó không bận tâm bởi câu đó nó nghe nhiều riết quen rồi, không ăn nhập gì đâu

"Hình như mình quên gì đó thì phải" , nó cố gắng nhớ thử xem mình quên gì

Đang nghĩ thì

- HYO ., giọng ca oanh vàng của anh nó hét lên muốn nổ nhà

Nó lật đật rời khỏi tầng hầm lên phòng nhảy lên giường trùm mềm

Rầm...

Tiếng của bị đá vang vọng

- Em làm gì đó? Ra đây cho anh mau ., Shou hùng hổ nhào vô phòng gọi nó

- Có chuyện gì vậy hai? , nó mở to đôi mắt giả bộ thơ ngây hết sức

- Hyo biết hai chờ Hyo ở phòng sách bao lâu không hả? 30 phút rồi đó ., Shou tức giận hét vào mặt nó

- Hức... Hai la Hyo, Hyo ghét hai ., nó đưa tay dụi mắt ngấn nước. Thấy nó khóc Shou rối hết cả lên, nào giờ anh có làm mấy chuyện này đâu

- Huhu, hai không thương Hyo nữa kìa ., nước mắt nó không ngừng tuôn rơi, cứ như thật

- Hyo à, hai không có, hai xin lỗi mà, hai thương Hyo còn không hết thì làm sao la Hyo được. Ngoan hai thương nha ., Shou rối bời đưa tay ôm nó vào lòng dỗ dành. Thấy nó im lặng quay xuống nhìn thì nó đã ngủ mất tiêu, Shou chán nản đặt nó lên giường, đặp chăn rồi đi ra ngoài

Cách cửa phòng vừa đóng thì đôi mắt mới nhắm lại mở to ra nhìn lên trần nhà

"Hai à, hai bị dụ rồi. Hai dễ dụ quá" , nó thích thú với suy nghĩ của mình rồi nằm lăn ra ngủ luôn




___________________Dãi phân cách không gian___________________________

"Cái con Hyo chết tiệt, đi mất dạng mấy ngày đây, tìm nó cũng khó. May mà mình nhớ số cô thư kí của nó hỏi chứ không chắc tìm nó tới chết quá" , một cô gái xinh đẹp khoác lên mình bộ váy búp bê màu xanh ngọc, đôi mắt ngấn nước lẩm bẩm một mình, tay kéo vali tiếp tục đi tới

Cô gái đó không ai khác chính là Nao - bạn thân của nó, đang đi tìm nó

Cốp...

Rầm...

- Ui da, đau quá ., Nao té xuống đất la ôm trán la oai oái

Cộp...cộp...

- Cô có sao không? ., bàn tay trắng chìa ra trước mặt nó cùng giọng nói từ tính dễ nghe. Cô ngước lên nhìn thì ngỡ ngàng trong chốc lát, cô quán sát người đó thật kĩ. Đôi mắt đen huyền bí, chiếc cằm nhọn, làn da trắng như em bé

- Cô gái, có sao không? , người đó quơ tay qua lại trước mặt cô. Giật mình cô lấy lại sự tỉnh táo, nở nụ cười chuyên nghiệp, nắm lấy tay người đó đứng lên

- Cảm ơn anh, cho tôi hỏi hồi nãy ai đụng trúng tôi vậy?

- Là tôi. Tôi thành thật xin lỗi ., người đó nhẹ giọng nói

- Là anh sao? À............. Cô kéo dài giọng của mình và




Yuri :

- Nó cũng là siêu trộm nhưng đồ vật nó trộm rất ít nên rất khó để điều tra về nó

- Một âm mưu đã được hình thành từ đây, đoán thử nhé
 
Last edited by a moderator:

minyuri2000

Phàm Nhân
Ngọc
5,07
Tu vi
0,00
Ác quỷ vô tâm và ác ma vô tình

Tác giả: Min Yuri

Chương 9: Rắc rối (phần 5)

- Là anh sao? À .... ......... Cô kéo dài giọng của mình và lên gối nơi hiểm yếu của người đó. Bị đá, cơn đau úp đến bất ngờ làm người đó choáng váng mặt mày

- Ui, ách.... , người đó ôm chỗ nào đó nhảy tưng tưng, la oai oái

- Anh nghĩ mình là ai mà dám đụng vào tôi chứ, tránh xa một chút. Người gì âm nhu như kẻ bán xà bông vậy ., cô nhìn người đó đau đớn mà thấy lòng vui sướng nhướn mày nói.

Cảm thấy đã nhìn đủ, cô quay lưng kéo vali bỏ đi. Chưa đi được một bước liền bị kéo lại, cánh tay bị siết chặt trong bàn tay của người đó làm cô đau nhói

- Nghĩ mình có thể dễ dàng đi như vậy sao, hử .,khuôn mặt kề sát vào tai cô thổi hơi nóng, giọng nói âm nhu từ tính làm cả người cô ớn lạnh từng cơn

- Buông ., khuôn mặt cô đổi sắc nhanh chóng, lạnh giá vây quanh người, cô không phản kháng cất giọng

- Chậc chậc, cô bé em nghĩ dễ đi như vậy sao? Haha ., người đó giương nụ cười nham hiểm, choàng tay ôm cô, vòng tay dần siết chặt

Cô quay lại đối diện với người đó, nhìn chằm chằm như không bỏ sót điều gì, đôi tay đưa lên cổ người đó vuốt ve

Thấy cô nhìn mình chằm chằm, cứ ngỡ cô bị mình mê hoặc, trong lòng vui sướng không thôi

Cảm giác vui sướng chưa bao lâu liền thấy trời đất như quay cuồng, té xỉu xuống đất

Cô rút trong túi chiếc khăn tiệt trùng lau tay thật kĩ rồi dùng khăn đó rút cây kim trên cổ người đó ra cho vào trong túi kín

"Thật ghê tởm. Mình quên đem theo thuốc diệt khuẩn rồi, thật xui xẻo. May cho nhà ngươi hôm nay tâm trạng tôi bình thường chứ không, không phải một cây kim trúng tẩm thuốc mê đâu mà là thuốc độc đó" , tặc lưỡi cho qua. Cô kéo vali đi đến nhà nó

Cô vừa đi không bao lâu, người nằm dưới đất liền mở mắt ngồi dậy

"Mục tiêu đã tiếp cận rồi. Tiếp theo sẽ có kịch hay cho các người đó, haha"

Đứng dậy phủi sạch quần áo, đi tới chiếc xe đã đỗ gần nơi đó



__________________15 phút sau_____________________

Kính coong ..... kính coong ..... kính coong....

Cô đứng trước căn biệt thự nhà nó bấm chuông

- Xin chào, cô là ai? ,một cô giúp việc ra mở cửa lễ phép hỏi

- Đây có phải là nhà của Ái Mi không ạ? , cô cũng lễ phép hỏi lại

- Dạ phải ạ. Cô là tiểu thư Bảo Nhi phải không ạ

- Dạ phải, là tôi ạ

- Cô chủ hồi nãy đã dặn tôi đón cô. Mời cô đi theo tôi ạ ., cô giúp việc búng tay gọi bảo vệ xách đồ cho cô còn mình thì dẫn đường cho cô

- Thưa cô, đây là phòng của cô. Cô chủ đã ra ngoài một lát sẽ về, bảo tôi nói với cô là hãy nghĩ ngơi khi nào cô chủ về sẽ tìm cô ạ. Có việc gì xin cô hãy gọi tôi ., người giúp việc dẫn cô đến trước căn phòng rộng lớn

- Được rồi, hiện tại tôi chưa cần, khi nào cần tôi sẽ gọi. Cô có thể đi làm việc của mình rồi, hành lý đem vào phòng cho tôi ., cô quay người đi vào căn phòng rồi đóng cửa

Cô thấy thích thú với kiểu bày trí đơn giản nhưng sang trọng này, nó gợi cho cô về những tháng ngày ở cùng bame. Cô kéo vali đến tủ đồ sắp hết đồ đạc vào trong đó

Sắp xếp xong cô lấy chiếc váy ngủ đi vào phòng tắm. Mệt mỏi quá nên cô đã chợp mặt mắt một lát, khi tỉnh dậy đã thấy hơi trễ nên mặc đồ đi ra khỏi phòng tắm

Cảm thấy hơi đói, cô lết thân xuống phòng ăn

- Cô ơi, có gì để ăn không ạ ., cô mệt mỏi hỏi người giúp việc

- Dạ có, cô đợi một lát ạ

- Nhanh lên nha cô, con đói quá nè ., cô hối thúc

- Cô là ai, sao cô vào được đây? , Shou đi từ bên ngoài vào thấy cô lạ lạ liền hỏi

- Anh là ai, sao vào được đây? , cô thắc mắc hỏi lại

- Tôi là chủ căn nhà này, cô là ai?

- Ủa chứ chủ căn nhà này không phải là Hyo sao? , cô ngơ ngác hỏi

- Hyo là em tôi, cô là ai sao biết nó?

Cạch...

Nó bước vào cửa, đưa mắt nhìn hai người đang nói chuyện với nhau

- Hyo à, anh trai mày là sao? Sao mày không kể gì vói tao hết vậy? Mày hết thương tao rồi á? , cô chạy lại chỗ nó, mặt bí xị mắt rưng rưng ôm tay nó hỏi

- Hyo à, cô gái này là ai vậy, tự nhiên đương không chạy vô nhà mình vậy? , anh cũng không vừa, chạy đến ôm cánh tay còn lại của nó lắc lắc hỏi

Bởi tại anh quá cao nên nhìn anh trong bộ dạng kia, mọi người ở đó ai cũng bật cười, nó cũng nhếch mép

- Hai người ngồi xuống đi, từ từ rồi nói ., nó gạt tay hai người ra đi tới sofa ngồi xuống

Cả hai người nhìn nhau rồi chạy tới bên nó ngồi xuống

- Hai, đây là Nguyễn Phan Bảo Nhi hay còn gọi là Nao, bạn thân của em ., nó quay sang anh nói

- Nao, đây là Trần Nhật Nam hay còn gọi là Shou, anh trai ruột mới tìm thấy của tao ., nói quay sang cô

- Sao tên nghe quen quen vậy cà? , cả cô và anh đều đồng thời thốt lên

- Quen nhau sao? , nó hiếu kì hỏi cả hai

- Hình như là có thì phải ., anh nhíu mày suy nghĩ trả lời nó

- Ừ, hình như quen đó Hyo ., cô gật đầu quay sang nhìn nó

- Nếu đã quen thì được rồi, mình mệt rồi những gì cậu thắc mắc đều nằm trong usb này, mở ra xem sẽ rõ. Hai, em đi ngủ nha. Bye ., nó cầm usb đưa cho cô rồi tạm biệt cả hai người lên lầu ngủ

Bây giờ anh mới nhìn lại thấy cô ăn mặc thật ..... , mặt anh đỏ hết cả lên quay đi chỗ khác

- Đói chưa, cơm đã dọn rồi, cùng ăn đi ., anh khó khăn mở lời

Cô suy t.ư nhìn chiếc usb trong tay nghe anh nói chỉ gật đầu rồi theo bước anh vào phòng ăn

Suốt buổi ăn không ai lên tiếng, bởi anh thì ngại chuyện hồi nãy còn cô thì vẫn đăm chiêu

- Mai cô đi học cùng Hyo luôn đi, giải khuây cùng nó khi ở trường ., anh nhẹ nhàng nói

- Được. Nhưng mà đừng gọi cô, già lắm tôi không thích ., cô bất mãn nhăn mi

- Tôi biết rồi. Em ăn đi ., anh vui vẻ gắp đồ ăn cho cô




Mô tả một chút về căn biệt thự

- Diện tích rất rộng

- Gồm một căn nhà 2 tầng ở giữa diện tích lớn, một hồ bơi phía bắc, nhà kính phía đông, sân chơi phía nam và một khoảng rừng phía tây

- Ở dưới nhà có một phòng khách, một nhà bếp, một phòng ăn

- Tầng 1 có 2 phòng : một phòng màu xanh (của shou) và một phòng màu tím (của Nao)

- Tầng 2 có 3 phòng : một phòng màu trắng (của nó), một phòng màu đen (bỏ trống) và một phòng màu vàng (phòng bí mật)
 
Last edited by a moderator:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top