Mấy mẩu chuyện endless (thực ra có end, và lại less) - Ma Đạo Tử

Ma Đạo Tử

Phàm Nhân
Ngọc
1.080,98
Tu vi
0,00
- Thi xong rồi hả ku?- Bỗng có tiếng vang lên sau lưng nó.
- Ừ mày cũng thế còn hỏi làm gì?- Không cần quay lại, nó cũng biết đó là thằng bạn hâm của mình.
- Ờ tao hỏi thế vì thấy lạ, bấm giờ môn Sinh từ lúc 9h, đến tận 10 h 15' mới ra được mà sao giờ mới 9 h 5' mày đã ra rồi?
- Mày lại hỏi thừa rồi, thế tao hỏi mày sao mày cũng ra vào giờ này, giống nhau cả thôi!
- Ồ thế tức là mày chỉ mất có 5 phút để khoanh bài à? Mày giỏi thế.
- Hô hô hô hô mày cứ khen tao quá lời, mà mày thì cũng đâu có kém gì tao đâu.
- Hô hố thế tao với mày thử đọ xem thằng nào cao điểm hơn không.
- Ok, mà Ko chơi thế này vui hơn. Tao với mày đọ xem thằng nào đoán điểm chuẩn hơn đê.
- Thoải mái, tao thì chắc là được 2.5. 40 câu, mỗi câu 0.25 đ, xác suất được điểm 2.5 là chỉnh hợp chập 10 của 40 nhân với 0.25 mũ 10 nhân với 0.75 mũ 30, mà kết quả thì bọn mình bấm bao nhiêu lần rồi còn gì nữa, tóm lại là khả năng được điểm này là cao nhất.
- Ừm tao thì nghĩ là liều ăn nhiều, tao đoán là tao được 3 điểm. Xác suất được điểm này thì không bằng 2.5 nhưng mà cũng không kém quá nhiều, hơn dù có là xác suất cao nhất thì vẫn chỉ là có khả năng thôi.
- Mày nói có lí, nếu điểm thấp quá cũng mất mặt, điểm cao quá thì gần như là không thể, mà điểm có xác suất cao nhất cũng không cao hơn những điểm xấp xỉ với nó là bao. Thế thì chọn điểm như mày cũng rất được. Nhưng mà thôi tao vẫn vững quan điểm của tao.
- Ừ. Này xét kĩ ra thì tao thấy anh em mình quá là giỏi... phải nói là đặc biệt. Làm bài trắc nghiệm nhanh nhất trường, mà khả năng tính xác suất tuy cũng không hơn được bọn bạn nhưng mà nào có ai vận dụng được vào trong đời sống như mình đâu.
- Ờ, mà thôi đợi điểm thi rồi xem thằng nào đoán chuẩn hơn. Lúc ấy là mình lại phải dùng thêm dấu trị tuyệt đối rồi đấy.
-Ừ thôi về nhá.

Kết quả là 2 đứa đã hòa nhau, nó đoán 2.5 và được 2.75, thằng bạn đoán là 3 và cũng được 2.75, thế là cả 2 đều chênh lệch 0.25. Thật là kì phùng địch thủ haizzz.
(Dựa trên câu chuyện có thật!)



Cầm trên tay tờ giấy của thằng bạn, bên trên ghi chi chít thứ chữ của dân Ả Rập, Tung Của và Thái Lan. Thật khó tả. Cái gì thế này?

- Này mày viết thư tình kiểu này thì nó có mà sặc tiết rồi tắc tử đấy em ạ.
- Ô hô hố không biết thì cứ hỏi thẳng anh, còn cứ thích chơi cái kiểu chỉ đông nói tây, tao đi guốc trong bụng mày rồi. Không hiểu sao tao lại chơi với 1 thằng nó thâm thế cơ chứ?
- Hô hố mày cũng thôi ngay cái kiểu "đòn bẩy" ấy đi, tao mà thâm thế mày hiểu được ý tao, lại còn chơi đòn ngầm vậy thì tao còn phải gọi mày sư phụ mất.
- Ô hô hô đùa thôi đùa thôi, nói thế chứ mày cũng làm tao mở mang tầm mắt nhiều lắm.
- Đâu có đâu, thì tao đây cũng nhờ mày mà lên trình đây này.
- Mà thôi, không tâng bốc nhau nữa, quay lại vấn đề chính đê. Đây là giấy nhap để tao viết thơ đấy.
- Viết thơ? Giờ tao mới biết là viết thơ cũng phải dùng giấy nháp, mà lại viết nhiều ngôn ngữ đến thế này.
- Vần kìa, vần kìa, "giờ" với "thơ", "biết" với "viết". Cũng được đấy. À mà tao dùng nháp là bắt chước 1 rapper thôi. Với lại tao dùng mỗi chữ Latinh ghi âm tiếng Nôm thôi chứ làm gì dùng nhiều ngôn ngữ đâu.
- Hử nói vớ vẩn mà cũng có vần à? Hay là mày dạy tao làm thơ xem.
- Đơn giản, đơn giản, mày thử lấy 1 từ rồi tìm vần cho nó xem nào.
- Nhưng mà tao có bao giờ làm đâu, khó lắm.
- Đấy đấy tìm luôn với từ "khó lắm" xem.
- Thê thì tao cũng thử xem nào sao. Khó lắm... Bò nằm... Ừm... Kho tăm... Có dặm... To lắm... Thôi tao chịu, tìm toàn ra cái khỉ gì ấy.
- Ô hô hô hô thế là rất tốt rất tốt rồi còn gì nữa. Tao viết hết vần của mày ra đây rồi, giờ thì làm thơ thôi.
- ....
- Sao thế?
- Thảo nào văn mày lúc nào cũng được có 2, 3 điểm. Nội dung thì miễn bàn, chỉ riêng cái chữ "rồng bay phượng múa" này cũng đủ làm cô giáo lóa mắt, nhìn thấy cái gì mà chấm. Tao còn nghi ngờ là cô giáo không muốn cho mày điểm 0 nên mới...
- Ô hô hô hô thôi thôi, mày cứ khen chữ tao làm gì, tao biết chữ tao rồi. Hô hố. Thôi làm thơ thử xem nào.
- Mà khoan đã tao khó có thể hiểu được 1 thằng giỏi Văn nhất lớp đếm ngược lại biết làm thơ.
- Thì thằng bạn tao, học giỏi văn thứ 2 trong lớp, cũng đếm ngược, sắp biết làm thơ rồi còn gì nữa. Nói nhiều thế, mày như đàn bà ấy.
- Hô hô chứ mày thì kém tao chắc, mà cẩn thận mày nói thế không khéo các chị em, cô bác... ô hô hô hô... hậu quả chú tự tưởng tượng nhá.
- Thằng bệnh này, tập trung vào vấn đề chính đi.
- Đây đây, đùa thôi. Ừm... Tôi nhìn con bò nằm... Ôi làm thế khó lắm... Thôi thì vào kho tăm. Nó thật là, thật là to lắm. Mò vào trong bếp tôi kho tăm. Chó và sò đang cùng bò tắm... Thôi tao chịu rồi, không nghĩ được nữa rồi.
- Quá hay, quá hay, người khác nói thế nào cũng được, nhưng mà mày nhất định phải nhớ, mày làm thơ quá đỉnh, quá tuyệt. Nếu ai bảo là không hay vậy thì đó là họ còn chưa "cảm" được, chưa thể rung động trước tâm hồn thi sĩ của mày thôi. Hoặc là họ cố tỏ vẻ ra vậy để mày tiếp tục phải cố gắng để làm ra những bài thơ... ừm... vần hơn, vần nữa và vần mãi, vần mãi mãi...
- ...
- ...
- Lần đầu tiên tao cảm thấy là cô giáo Văn đã sai sót khi chấm bài mày, nhưng mà không nhiều lắm, thiếu có 6, 7 điểm thôi, còn 3,4 điểm thì đủ rồi.
- Khặc khặc mày đúng là tri kỉ của tao rồi, tao có mấy bài thơ, còn phải xin nhận xét của mày đây này...
- Ừ cứ đưa đây tao mà đã nhận xét thì chỉ c...
- Sao... sao?
- Thật sự là chỉ cần nhìn qua là tao đã cảm thấy được sự rung động từ sâu dưới tận đáy lòng mình...
- Ô hô hô hô mày đúng là ri cỉ của tao rồi, người bình thường thì chỉ nói là từ đáy lòng riêng mày lại nói là từ SÂU DƯỚI TẬN đáy lòng... Ô hô hô hô
- Đúng thế rồi, mà cũng mấy ai hiếu ý tao như mày đâu. Mà thôi nhân tiện tao với mày làm chung một bài thơ đê.
- Ok đơn giản như đan giổ.
- Ờ và những bài thơ đó có trong đây, nếu mọi người có đủ kiên nhẫn để đọc được 2 câu chuyện xàm này tới đây thì chắc chắn mọi người cũng sẽ không ngại đọc thêm những bài thơ xàm nữa chớ. Hê hê hê
- Và xin cảm ơn mọi người vô cùng vì đã ghé vô đây và đọc (hê hê hê ai không đọc hết sẽ không đọc được dòng này đâu ô hô hô, đùa đấy @@). Xin cảm ơn mọi người rất nhiều. Chúc mọi người 1 ngày vui vẻ( dù rằng giờ đã là gần hết 1 ngày rồi) và những ngày còn lại trong đời cũng thế.


@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1

Chuyện hơi dài dòng, vớ vẩn và xàm do bí ý tưởng, nếu mọi người thấy không hay thì xin ném gạch vào bên dưới. he he he cám ơn mọi người rất nhiều vì đã ghé qua đây và đọc truyện. :54::54::54:

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
 

Tom_07

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
- Thi xong rồi hả ku?- Bỗng có tiếng vang lên sau lưng nó.
- Ừ mày cũng thế còn hỏi làm gì?- Không cần quay lại, nó cũng biết đó là thằng bạn hâm của mình.
- Ờ tao hỏi thế vì thấy lạ, bấm giờ môn Sinh từ lúc 9h, đến tận 10 h 15' mới ra được mà sao giờ mới 9 h 5' mày đã ra rồi?
- Mày lại hỏi thừa rồi, thế tao hỏi mày sao mày cũng ra vào giờ này, giống nhau cả thôi!
- Ồ thế tức là mày chỉ mất có 5 phút để khoanh bài à? Mày giỏi thế.
- Hô hô hô hô mày cứ khen tao quá lời, mà mày thì cũng đâu có kém gì tao đâu.
- Hô hố thế tao với mày thử đọ xem thằng nào cao điểm hơn không.
- Ok, mà Ko chơi thế này vui hơn. Tao với mày đọ xem thằng nào đoán điểm chuẩn hơn đê.
- Thoải mái, tao thì chắc là được 2.5. 40 câu, mỗi câu 0.25 đ, xác suất được điểm 2.5 là chỉnh hợp chập 10 của 40 nhân với 0.25 mũ 10 nhân với 0.75 mũ 30, mà kết quả thì bọn mình bấm bao nhiêu lần rồi còn gì nữa, tóm lại là khả năng được điểm này là cao nhất.
- Ừm tao thì nghĩ là liều ăn nhiều, tao đoán là tao được 3 điểm. Xác suất được điểm này thì không bằng 2.5 nhưng mà cũng không kém quá nhiều, hơn dù có là xác suất cao nhất thì vẫn chỉ là có khả năng thôi.
- Mày nói có lí, nếu điểm thấp quá cũng mất mặt, điểm cao quá thì gần như là không thể, mà điểm có xác suất cao nhất cũng không cao hơn những điểm xấp xỉ với nó là bao. Thế thì chọn điểm như mày cũng rất được. Nhưng mà thôi tao vẫn vững quan điểm của tao.
- Ừ. Này xét kĩ ra thì tao thấy anh em mình quá là giỏi... phải nói là đặc biệt. Làm bài trắc nghiệm nhanh nhất trường, mà khả năng tính xác suất tuy cũng không hơn được bọn bạn nhưng mà nào có ai vận dụng được vào trong đời sống như mình đâu.
- Ờ, mà thôi đợi điểm thi rồi xem thằng nào đoán chuẩn hơn. Lúc ấy là mình lại phải dùng thêm dấu trị tuyệt đối rồi đấy.
-Ừ thôi về nhá.

Kết quả là 2 đứa đã hòa nhau, nó đoán 2.5 và được 2.75, thằng bạn đoán là 3 và cũng được 2.75, thế là cả 2 đều chênh lệch 0.25. Thật là kì phùng địch thủ haizzz.
(Dựa trên câu chuyện có thật!)



Cầm trên tay tờ giấy của thằng bạn, bên trên ghi chi chít thứ chữ của dân Ả Rập, Tung Của và Thái Lan. Thật khó tả. Cái gì thế này?

- Này mày viết thư tình kiểu này thì nó có mà sặc tiết rồi tắc tử đấy em ạ.
- Ô hô hố không biết thì cứ hỏi thẳng anh, còn cứ thích chơi cái kiểu chỉ đông nói tây, tao đi guốc trong bụng mày rồi. Không hiểu sao tao lại chơi với 1 thằng nó thâm thế cơ chứ?
- Hô hố mày cũng thôi ngay cái kiểu "đòn bẩy" ấy đi, tao mà thâm thế mày hiểu được ý tao, lại còn chơi đòn ngầm vậy thì tao còn phải gọi mày sư phụ mất.
- Ô hô hô đùa thôi đùa thôi, nói thế chứ mày cũng làm tao mở mang tầm mắt nhiều lắm.
- Đâu có đâu, thì tao đây cũng nhờ mày mà lên trình đây này.
- Mà thôi, không tâng bốc nhau nữa, quay lại vấn đề chính đê. Đây là giấy nhap để tao viết thơ đấy.
- Viết thơ? Giờ tao mới biết là viết thơ cũng phải dùng giấy nháp, mà lại viết nhiều ngôn ngữ đến thế này.
- Vần kìa, vần kìa, "giờ" với "thơ", "biết" với "viết". Cũng được đấy. À mà tao dùng nháp là bắt chước 1 rapper thôi. Với lại tao dùng mỗi chữ Latinh ghi âm tiếng Nôm thôi chứ làm gì dùng nhiều ngôn ngữ đâu.
- Hử nói vớ vẩn mà cũng có vần à? Hay là mày dạy tao làm thơ xem.
- Đơn giản, đơn giản, mày thử lấy 1 từ rồi tìm vần cho nó xem nào.
- Nhưng mà tao có bao giờ làm đâu, khó lắm.
- Đấy đấy tìm luôn với từ "khó lắm" xem.
- Thê thì tao cũng thử xem nào sao. Khó lắm... Bò nằm... Ừm... Kho tăm... Có dặm... To lắm... Thôi tao chịu, tìm toàn ra cái khỉ gì ấy.
- Ô hô hô hô thế là rất tốt rất tốt rồi còn gì nữa. Tao viết hết vần của mày ra đây rồi, giờ thì làm thơ thôi.
- ....
- Sao thế?
- Thảo nào văn mày lúc nào cũng được có 2, 3 điểm. Nội dung thì miễn bàn, chỉ riêng cái chữ "rồng bay phượng múa" này cũng đủ làm cô giáo lóa mắt, nhìn thấy cái gì mà chấm. Tao còn nghi ngờ là cô giáo không muốn cho mày điểm 0 nên mới...
- Ô hô hô hô thôi thôi, mày cứ khen chữ tao làm gì, tao biết chữ tao rồi. Hô hố. Thôi làm thơ thử xem nào.
- Mà khoan đã tao khó có thể hiểu được 1 thằng giỏi Văn nhất lớp đếm ngược lại biết làm thơ.
- Thì thằng bạn tao, học giỏi văn thứ 2 trong lớp, cũng đếm ngược, sắp biết làm thơ rồi còn gì nữa. Nói nhiều thế, mày như đàn bà ấy.
- Hô hô chứ mày thì kém tao chắc, mà cẩn thận mày nói thế không khéo các chị em, cô bác... ô hô hô hô... hậu quả chú tự tưởng tượng nhá.
- Thằng bệnh này, tập trung vào vấn đề chính đi.
- Đây đây, đùa thôi. Ừm... Tôi nhìn con bò nằm... Ôi làm thế khó lắm... Thôi thì vào kho tăm. Nó thật là, thật là to lắm. Mò vào trong bếp tôi kho tăm. Chó và sò đang cùng bò tắm... Thôi tao chịu rồi, không nghĩ được nữa rồi.
- Quá hay, quá hay, người khác nói thế nào cũng được, nhưng mà mày nhất định phải nhớ, mày làm thơ quá đỉnh, quá tuyệt. Nếu ai bảo là không hay vậy thì đó là họ còn chưa "cảm" được, chưa thể rung động trước tâm hồn thi sĩ của mày thôi. Hoặc là họ cố tỏ vẻ ra vậy để mày tiếp tục phải cố gắng để làm ra những bài thơ... ừm... vần hơn, vần nữa và vần mãi, vần mãi mãi...
- ...
- ...
- Lần đầu tiên tao cảm thấy là cô giáo Văn đã sai sót khi chấm bài mày, nhưng mà không nhiều lắm, thiếu có 6, 7 điểm thôi, còn 3,4 điểm thì đủ rồi.
- Khặc khặc mày đúng là tri kỉ của tao rồi, tao có mấy bài thơ, còn phải xin nhận xét của mày đây này...
- Ừ cứ đưa đây tao mà đã nhận xét thì chỉ c...
- Sao... sao?
- Thật sự là chỉ cần nhìn qua là tao đã cảm thấy được sự rung động từ sâu dưới tận đáy lòng mình...
- Ô hô hô hô mày đúng là ri cỉ của tao rồi, người bình thường thì chỉ nói là từ đáy lòng riêng mày lại nói là từ SÂU DƯỚI TẬN đáy lòng... Ô hô hô hô
- Đúng thế rồi, mà cũng mấy ai hiếu ý tao như mày đâu. Mà thôi nhân tiện tao với mày làm chung một bài thơ đê.
- Ok đơn giản như đan giổ.
- Ờ và những bài thơ đó có trong đây, nếu mọi người có đủ kiên nhẫn để đọc được 2 câu chuyện xàm này tới đây thì chắc chắn mọi người cũng sẽ không ngại đọc thêm những bài thơ xàm nữa chớ. Hê hê hê
- Và xin cảm ơn mọi người vô cùng vì đã ghé vô đây và đọc (hê hê hê ai không đọc hết sẽ không đọc được dòng này đâu ô hô hô, đùa đấy @@). Xin cảm ơn mọi người rất nhiều. Chúc mọi người 1 ngày vui vẻ( dù rằng giờ đã là gần hết 1 ngày rồi) và những ngày còn lại trong đời cũng thế.


@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1

Chuyện hơi dài dòng, vớ vẩn và xàm do bí ý tưởng, nếu mọi người thấy không hay thì xin ném gạch vào bên dưới. he he he cám ơn mọi người rất nhiều vì đã ghé qua đây và đọc truyện. :54::54::54:

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
Cái này mà đệ đem cho mấy tên đang yêu đời hát hò đọc chắc cũng méo miệng đó lão ma à :cuoichet:
 

Ma Đạo Tử

Phàm Nhân
Ngọc
1.080,98
Tu vi
0,00
Hôm nay 31-12, cuối năm rùi, làm thử một mẩu chuyện ngắn, mời mọi người đọc thử. He he he cám ơn mn đã zô đây đọc. @@

@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1 @KìNgộ @Mạn Nguyệt @trongkimtrn @Nghiêm hi @nguyenhien @hoangtruc @Sakura_kudo @Đầu Trọc Chẻ 2 Mái @Vind @Thiên Tâm @LOLOTICA @tiểu toán bàn @pastelxduck @Hứa Đồng @Lưu Kim Bưu @deeno12701 @Amschel
@KiAZP




Tôi ngồi trên chiếc ghế đá tại công viên, ánh mắt thả về phía xa xăm, tự hỏi thằng bạn gọi mình ra đây làm gì nhỉ. Rồi cũng chẳng muốn nghĩ làm nữa, nó đến rồi thì mình sẽ biết thôi mà, đoán già đoán non làm gì. Thế là tôi lại thoải mái ngả lưng về sau, vui vẻ ngắm nhìn những... đám mây lững lờ trôi trên trời.

Và rồi đúng một giây sau, nó, thằng bạn tôi, cũng đã đến, trên người mặc một chiếc áo mưa to đùng.

"Chào cậu, đợi lâu chưa, hôm nay mưa to quá mà cậu vẫn đến à?"

Lạ nhỉ, hôm nay lại xưng "cậu" mới lạ chứ.

"Ừm, đang ngắm mây, hôm nay thật khác biệt, cũng cuối năm rồi nhỉ."

Nó đến ngồi cạnh tôi, mà hôm nay cứ thấy nó bẽn lẽn, ngượng ngùng khác hẳn ngày thường.

"Ờ..."

Thằng này có vẻ hơi bối rối, sao thế nhỉ.

"Thực ra... Thực ra thì tớ muốn nói chuyện này từ lâu lắm rồi. Nhưng vẫn không dám. Mà hôm nay cũng đã là cuối năm rồi, tớ không muốn để chuyện này mãi trong lòng được nữa."

Tôi trợn mắt nhìn nó, chẳng lẽ... không, không thể nào. Rồi nó chợt nắm lấy tay tôi, thật chặt.

"Này này nhỡ mà có ai thấy..."

"Không, hãy nghe tớ nói hết đã. Tớ nhất định phải nói chuyện này với cậu ngay bây giờ, ở đây."

"Nhưng..."

Nó giơ tay ra, ý bảo tôi đừng nói nữa rồi nhìn tôi, ánh mắt kiên quyết.

"Hãy nghe tớ nói này..."

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy tự tin, và nhìn thẳng vào mắt nó.

"Tao biết mày định nói gì, và cũng biết lúc trước mày không thể nói ra được, chỉ đến bây giờ mày mới có thể nói ra được."

"Ơ... Sao..."

Tôi vỗ vỗ lấy vai thằng bạn, còn tay còn lại cũng nắm chặt lấy bàn tay nó.

"Tao cũng như mày vậy thôi, điều này tao đã muốn nói từ nửa năm trước, khi chúng ta quen nhau được 1 thời gian, có điều tao nghĩ nói ra điều đó là quá sớm. Và giờ cũng đã là lúc rồi, nhỉ?"

"Ừ. Đến lúc rồi."

2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười. Rồi đứng dậy, cùng bước về phía con đường.

"Thôi mày, lời cũng nói rồi, bỏ tay tao ra không người ta tưởng 2 thằng bị gay thì gay go đấy em ạ."

"Ừ, mà tao cũng không mày làm thế nào mà có thể ngắm mây giữa lúc trời mưa to như thế này."

"Ừ thì tao cũng thấy thật khó hiểu khi mà mày lại có thể gọi tao đợi giữa trời mưa để mà chúc mừng năm mới nữa kìa."

"Ha ha ha..."





À quên xin bổ sung vào câu "2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười." Câu nói thì he he he, mọi người chắc đều biết @@, còn cười thì phải nói là cười đến chảy nước mắt, có điều ở dưới nước mưa, không phân biệt nổi đó là nước mưa hay nước mắt nữa.

Xin chúc tất cả mọi người sang năm mới luôn vui vẻ.

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
 
Last edited:

Tom_07

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Hôm nay 31-12, cuối năm rùi, làm thử một mẩu chuyện ngắn, mời mọi người đọc thử. He he he cám ơn mn đã zô đây đọc. @@

@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1 @KìNgộ @Mạn Nguyệt @trongkimtrn @Nghiêm hi @nguyenhien @hoangtruc @Sakura_kudo @Đầu Trọc Chẻ 2 Mái @Vind @Thiên Tâm @LOLOTICA @tiểu toán bàn @pastelxduck @Hứa Đồng @Lưu Kim Bưu @deeno12701 @Amschel
@KiAZP




Tôi ngồi trên chiếc ghế đá tại công viên, ánh mắt thả về phía xa xăm, tự hỏi thằng bạn gọi mình ra đây làm gì nhỉ. Rồi cũng chẳng muốn nghĩ làm nữa, nó đến rồi thì mình sẽ biết thôi mà, đoán già đoán non làm gì. Thế là tôi lại thoải mái ngả lưng về sau, vui vẻ ngắm nhìn những... đám mây lững lờ trôi trên trời.

Và rồi đúng một giây sau, nó, thằng bạn tôi, cũng đã đến, trên người mặc một chiếc áo mưa to đùng.

"Chào cậu, đợi lâu chưa, hôm nay mưa to quá mà cậu vẫn đến à?"

Lạ nhỉ, hôm nay lại xưng "cậu" mới lạ chứ.

"Ừm, đang ngắm mây, hôm nay thật khác biệt, cũng cuối năm rồi nhỉ."

Nó đến ngồi cạnh tôi, mà hôm nay cứ thấy nó bẽn lẽn, ngượng ngùng khác hẳn ngày thường.

"Ờ..."

Thằng này có vẻ hơi bối rối, sao thế nhỉ.

"Thực ra... Thực ra thì tớ muốn nói chuyện này từ lâu lắm rồi. Nhưng vẫn không dám. Mà hôm nay cũng đã là cuối năm rồi, tớ không muốn để chuyện này mãi trong lòng được nữa."

Tôi trợn mắt nhìn nó, chẳng lẽ... không, không thể nào. Rồi nó chợt nắm lấy tay tôi, thật chặt.

"Này này nhỡ mà có ai thấy..."

"Không, hãy nghe tớ nói hết đã. Tớ nhất định phải nói chuyện này với cậu ngay bây giờ, ở đây."

"Nhưng..."

Nó giơ tay ra, ý bảo tôi đừng nói nữa rồi nhìn tôi, ánh mắt kiên quyết.

"Hãy nghe tớ nói này..."

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy tự tin, và nhìn thẳng vào mắt nó.

"Tao biết mày định nói gì, và cũng biết lúc trước mày không thể nói ra được, chỉ đến bây giờ mày mới có thể nói ra được."

"Ơ... Sao..."

Tôi vỗ vỗ lấy vai thằng bạn, còn tay còn lại cũng nắm chặt lấy bàn tay nó.

"Tao cũng như mày vậy thôi, điều này tao đã muốn nói từ nửa năm trước, khi chúng ta quen nhau được 1 thời gian, có điều tao nghĩ nói ra điều đó là quá sớm. Và giờ cũng đã là lúc rồi, nhỉ?"

"Ừ. Đến lúc rồi."

2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười. Rồi đứng dậy, cùng bước về phía con đường.

"Thôi mày, lời cũng nói rồi, bỏ tay tao ra không người ta tưởng 2 thằng bị gay thì gay go đấy em ạ."

"Ừ, mà tao cũng không mày làm thế nào mà có thể ngắm mây giữa lúc trời mưa to như thế này."

"Ừ thì tao cũng thấy thật khó hiểu khi mà mày lại có thể gọi tao đợi giữa trời mưa để mà chúc mừng năm mới nữa kìa."

"Ha ha ha..."





À quên xin bổ sung vào câu "2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười." Câu nói thì he he he, mọi người chắc đều biết @@, còn cười thì phải nói là cười đến chảy nước mắt, có điều ở dưới nước mưa, không phân biệt nổi đó là nước mưa hay nước mắt nữa.

Xin chúc tất cả mọi người sang năm mới luôn vui vẻ.

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
Thế 2 đứa nói câu gì v? :2cool_misdoubt:
 

KìNgộ

Phàm Nhân
Ngọc
12,32
Tu vi
0,00
Hôm nay 31-12, cuối năm rùi, làm thử một mẩu chuyện ngắn, mời mọi người đọc thử. He he he cám ơn mn đã zô đây đọc. @@

@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1 @KìNgộ @Mạn Nguyệt @trongkimtrn @Nghiêm hi @nguyenhien @hoangtruc @Sakura_kudo @Đầu Trọc Chẻ 2 Mái @Vind @Thiên Tâm @LOLOTICA @tiểu toán bàn @pastelxduck @Hứa Đồng @Lưu Kim Bưu @deeno12701 @Amschel
@KiAZP




Tôi ngồi trên chiếc ghế đá tại công viên, ánh mắt thả về phía xa xăm, tự hỏi thằng bạn gọi mình ra đây làm gì nhỉ. Rồi cũng chẳng muốn nghĩ làm nữa, nó đến rồi thì mình sẽ biết thôi mà, đoán già đoán non làm gì. Thế là tôi lại thoải mái ngả lưng về sau, vui vẻ ngắm nhìn những... đám mây lững lờ trôi trên trời.

Và rồi đúng một giây sau, nó, thằng bạn tôi, cũng đã đến, trên người mặc một chiếc áo mưa to đùng.

"Chào cậu, đợi lâu chưa, hôm nay mưa to quá mà cậu vẫn đến à?"

Lạ nhỉ, hôm nay lại xưng "cậu" mới lạ chứ.

"Ừm, đang ngắm mây, hôm nay thật khác biệt, cũng cuối năm rồi nhỉ."

Nó đến ngồi cạnh tôi, mà hôm nay cứ thấy nó bẽn lẽn, ngượng ngùng khác hẳn ngày thường.

"Ờ..."

Thằng này có vẻ hơi bối rối, sao thế nhỉ.

"Thực ra... Thực ra thì tớ muốn nói chuyện này từ lâu lắm rồi. Nhưng vẫn không dám. Mà hôm nay cũng đã là cuối năm rồi, tớ không muốn để chuyện này mãi trong lòng được nữa."

Tôi trợn mắt nhìn nó, chẳng lẽ... không, không thể nào. Rồi nó chợt nắm lấy tay tôi, thật chặt.

"Này này nhỡ mà có ai thấy..."

"Không, hãy nghe tớ nói hết đã. Tớ nhất định phải nói chuyện này với cậu ngay bây giờ, ở đây."

"Nhưng..."

Nó giơ tay ra, ý bảo tôi đừng nói nữa rồi nhìn tôi, ánh mắt kiên quyết.

"Hãy nghe tớ nói này..."

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy tự tin, và nhìn thẳng vào mắt nó.

"Tao biết mày định nói gì, và cũng biết lúc trước mày không thể nói ra được, chỉ đến bây giờ mày mới có thể nói ra được."

"Ơ... Sao..."

Tôi vỗ vỗ lấy vai thằng bạn, còn tay còn lại cũng nắm chặt lấy bàn tay nó.

"Tao cũng như mày vậy thôi, điều này tao đã muốn nói từ nửa năm trước, khi chúng ta quen nhau được 1 thời gian, có điều tao nghĩ nói ra điều đó là quá sớm. Và giờ cũng đã là lúc rồi, nhỉ?"

"Ừ. Đến lúc rồi."

2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười. Rồi đứng dậy, cùng bước về phía con đường.

"Thôi mày, lời cũng nói rồi, bỏ tay tao ra không người ta tưởng 2 thằng bị gay thì gay go đấy em ạ."

"Ừ, mà tao cũng không mày làm thế nào mà có thể ngắm mây giữa lúc trời mưa to như thế này."

"Ừ thì tao cũng thấy thật khó hiểu khi mà mày lại có thể gọi tao đợi giữa trời mưa để mà chúc mừng năm mới nữa kìa."

"Ha ha ha..."





À quên xin bổ sung vào câu "2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười." Câu nói thì he he he, mọi người chắc đều biết @@, còn cười thì phải nói là cười đến chảy nước mắt, có điều ở dưới nước mưa, không phân biệt nổi đó là nước mưa hay nước mắt nữa.

Xin chúc tất cả mọi người sang năm mới luôn vui vẻ.

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
Đọc đoạn đầu là đã nghe mùi mờ ám dồi :3
Haha
Đến khúc cuối thì đúg y chóc
^^
Chúc đệ năm mới nhiều sức khỏe, mọi sự tốt lành
 

Sakura_kudo

Phàm Nhân
Ngọc
19.091,60
Tu vi
0,00
Hôm nay 31-12, cuối năm rùi, làm thử một mẩu chuyện ngắn, mời mọi người đọc thử. He he he cám ơn mn đã zô đây đọc. @@

@Tom_07 @Lim @Diệp Thiên Di @avast1 @KìNgộ @Mạn Nguyệt @trongkimtrn @Nghiêm hi @nguyenhien @hoangtruc @Sakura_kudo @Đầu Trọc Chẻ 2 Mái @Vind @Thiên Tâm @LOLOTICA @tiểu toán bàn @pastelxduck @Hứa Đồng @Lưu Kim Bưu @deeno12701 @Amschel
@KiAZP




Tôi ngồi trên chiếc ghế đá tại công viên, ánh mắt thả về phía xa xăm, tự hỏi thằng bạn gọi mình ra đây làm gì nhỉ. Rồi cũng chẳng muốn nghĩ làm nữa, nó đến rồi thì mình sẽ biết thôi mà, đoán già đoán non làm gì. Thế là tôi lại thoải mái ngả lưng về sau, vui vẻ ngắm nhìn những... đám mây lững lờ trôi trên trời.

Và rồi đúng một giây sau, nó, thằng bạn tôi, cũng đã đến, trên người mặc một chiếc áo mưa to đùng.

"Chào cậu, đợi lâu chưa, hôm nay mưa to quá mà cậu vẫn đến à?"

Lạ nhỉ, hôm nay lại xưng "cậu" mới lạ chứ.

"Ừm, đang ngắm mây, hôm nay thật khác biệt, cũng cuối năm rồi nhỉ."

Nó đến ngồi cạnh tôi, mà hôm nay cứ thấy nó bẽn lẽn, ngượng ngùng khác hẳn ngày thường.

"Ờ..."

Thằng này có vẻ hơi bối rối, sao thế nhỉ.

"Thực ra... Thực ra thì tớ muốn nói chuyện này từ lâu lắm rồi. Nhưng vẫn không dám. Mà hôm nay cũng đã là cuối năm rồi, tớ không muốn để chuyện này mãi trong lòng được nữa."

Tôi trợn mắt nhìn nó, chẳng lẽ... không, không thể nào. Rồi nó chợt nắm lấy tay tôi, thật chặt.

"Này này nhỡ mà có ai thấy..."

"Không, hãy nghe tớ nói hết đã. Tớ nhất định phải nói chuyện này với cậu ngay bây giờ, ở đây."

"Nhưng..."

Nó giơ tay ra, ý bảo tôi đừng nói nữa rồi nhìn tôi, ánh mắt kiên quyết.

"Hãy nghe tớ nói này..."

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy tự tin, và nhìn thẳng vào mắt nó.

"Tao biết mày định nói gì, và cũng biết lúc trước mày không thể nói ra được, chỉ đến bây giờ mày mới có thể nói ra được."

"Ơ... Sao..."

Tôi vỗ vỗ lấy vai thằng bạn, còn tay còn lại cũng nắm chặt lấy bàn tay nó.

"Tao cũng như mày vậy thôi, điều này tao đã muốn nói từ nửa năm trước, khi chúng ta quen nhau được 1 thời gian, có điều tao nghĩ nói ra điều đó là quá sớm. Và giờ cũng đã là lúc rồi, nhỉ?"

"Ừ. Đến lúc rồi."

2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười. Rồi đứng dậy, cùng bước về phía con đường.

"Thôi mày, lời cũng nói rồi, bỏ tay tao ra không người ta tưởng 2 thằng bị gay thì gay go đấy em ạ."

"Ừ, mà tao cũng không mày làm thế nào mà có thể ngắm mây giữa lúc trời mưa to như thế này."

"Ừ thì tao cũng thấy thật khó hiểu khi mà mày lại có thể gọi tao đợi giữa trời mưa để mà chúc mừng năm mới nữa kìa."

"Ha ha ha..."





À quên xin bổ sung vào câu "2 đứa nhìn vào mắt nhau, cùng nói một câu và cười." Câu nói thì he he he, mọi người chắc đều biết @@, còn cười thì phải nói là cười đến chảy nước mắt, có điều ở dưới nước mưa, không phân biệt nổi đó là nước mưa hay nước mắt nữa.

Xin chúc tất cả mọi người sang năm mới luôn vui vẻ.

:64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64::64:
chúc đệ năm mới luôn vui vẻ, yêu đời :9: :9: :9:
 

Ma Đạo Tử

Phàm Nhân
Ngọc
1.080,98
Tu vi
0,00
Thế 2 đứa nói câu gì v? :2cool_misdoubt:

Hô hô hô đây là kết thúc mở, độc giả tự tưởng tượng.

Đọc đoạn đầu là đã nghe mùi mờ ám dồi :3
Haha
Đến khúc cuối thì đúg y chóc
^^
Chúc đệ năm mới nhiều sức khỏe, mọi sự tốt lành
Vâng cám ơn lão ca nhiều hehehe

chúc đệ năm mới luôn vui vẻ, yêu đời :9: :9: :9:
Hê hê hê lão tỉ cũng vậy nhé, rất cám ơn lão tỉ
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top