Tháng 5 - mùa nhớ ngập tràn mắt nâu

Nhật Hy

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
11220073_836022759779158_960893815746708276_n-jpg.23480

(ảnh: internet)
Tháng 5 - mùa nhớ ngập tràn mắt nâu
Tác giả: Nhật Hy
Hoa tháng năm chớm nở bằng những rung động mùa hạ, hạ trẻ con của tháng t.ư nay đã chập chững những bước chân vững trãi hơn, đã biết cất lời thì thầm theo gió.

Tháng năm đến mang theo một màu kỉ niệm, khiến tôi lạc mãi một dòng bâng khuâng, một cảm giác xa lạ nhưng trong cái xa lạ ấy thật gần gũi. Tháng năm là bước đệm của một khởi đầu mới, một mùa của nắng yêu. Nó vờn nắng xuyên qua từng hàng cây lá, bung lên những ánh lung linh lạ thường, rực rỡ mỗi lần tôi ngước nhìn.

Tháng năm tôi vẫn hằng nghe âm thanh của gió nô đùa trong những trưa hè sớm, cất tiếng gọi mùa áo trắng thân thương. Tôi có cảm giác mọi vật như tĩnh lặng hòa mình vào niềm yên an, tôi ôm gió như ôm cả đất trời, ôm vào lòng một thiên nhiên đầy nhựa sống.

Có tháng năm nào êm ả hơn thế, viết chầm chậm những dòng lưu bút cũ, chẳng hề hay nhưng thật ngây thơ. Tôi gọi tháng năm là tháng của thơ dại, là tháng để chúng tôi tay nắm tay, nụ cười nối tiếp nụ cười của những ngày tôi vẫn thích gọi là trẻ con. Tôi không thích gọi tháng năm là mùa chia tay, mà thích gọi nó bằng một cái tên mùa trẻ con, mùa mà tôi đã, đang và sẽ mãi là trẻ con, để sự ngây thơ hòa cùng tiếng cười, thổi bay đi những suy nghĩ ưu t.ư.

Tháng năm không vội vã như ai, nó bỏ mặc thời gian để hòa mình vào thiên nhiên. Đến với nó chẳng có gì nhiệm màu tất cả đều là thực: là cảm xúc thực, tình yêu thực, hạnh phúc thực...

Những cơn mưa lả lướt như đang rửa sạch thiên nhiên về một thứ trần trụi, rửa tâm hồn tôi bằng những hương vị tinh khiết, hít một hơi nghe nồng hương hoa lá như được mưa pha loãng. Nhấp một ngụm trà vị đắng dường như cũng đã được pha loãng chỉ đọng lại hương thơm dịu dàng khiến thính giác tôi như bừng tỉnh.

Lạ thật! Tôi thích gọi thiên nhiên bằng hai chữ người tình, cứ làm tôi đắm say, ngây ngất nó hoài. Bởi thế tôi luôn nhìn thấy thiên nhiên bằng những hình ảnh thật tuyệt vời, tôi như muốn mình trở nên ích kỉ hơn ôm trọn vẹn thiên nhiên chỉ để dành riêng mình.

Có ai nghe rằng phượng đỏ vờn tháng năm, những cánh bướm nhỏ xinh đẹp ép vào trang vở trắng, tưởng chỉ là một bông hoa vô hồn nhưng mấy ai biết áo trắng đã mang một chút hồn tuổi thơ gửi vào để những cánh bướm chấp cánh bay lên bầu trời.

Và tháng năm, tôi mênh mang tình yêu của mắt nâu ngập nắng, có người bảo đôi mắt nâu như màu của đất, màu của thứ giản dị mà bao la. Đôi mắt ấy thật đẹp, để con người phải đắm say nó, để nó làm chủ màu yêu.

Nhật Hy
 
Tản văn nhẹ nhàng thật. Bạn miêu tả tháng năm có quá nhẹ nhàng không? Như vậy người ta đọc nó sẽ khó nhớ được lâu, cần thêm một điểm nhấn mạnh mẽ. Dù sao văn phong cũng êm dịu, mượt mà. :90:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top