Ừm, đang viết truyện nửa chừng không nghĩ ra từ mà đột nhiên nhớ tới lời lâm nhi nên là từ "bảo bối" nó hiện ra trong đầu rồi bay vào truyện của ta đấy.Haizzz. Thấy là lạ rồi, hóa ra ý tưởng t.ừ mềnh ra@@

Ừm, đang viết truyện nửa chừng không nghĩ ra từ mà đột nhiên nhớ tới lời lâm nhi nên là từ "bảo bối" nó hiện ra trong đầu rồi bay vào truyện của ta đấy.Haizzz. Thấy là lạ rồi, hóa ra ý tưởng t.ừ mềnh ra@@
Ta biết ta là bảo bối của nàng mà. Iu quá cơỪm, đang viết truyện nửa chừng không nghĩ ra từ mà đột nhiên nhớ tới lời lâm nhi nên là từ "bảo bối" nó hiện ra trong đầu rồi bay vào truyện của ta đấy.![]()
Cái đấy là lâm nhi tự nói chứ ta chưa có xác nhận nha...Ta biết ta là bảo bối của nàng mà. Iu quá cơ![]()
Ko sao, chỉ cần mỗi lần nghĩ đến ta nàng lại nghĩ tới bảo bối là đượcCái đấy là lâm nhi tự nói chứ ta chưa có xác nhận nha...![]()
Cảm ơn, hình như NsN là người mới đúng không? Xin chào, chúc vui vẻ tại BNS.Truyện rất hay![]()
Biết đâu đấy sau này sẽ có từ hay hơn ^^.Ko sao, chỉ cần mỗi lần nghĩ đến ta nàng lại nghĩ tới bảo bối là được![]()
Uhm. t.ừ honey chẳng hạnCảm ơn, hình như NsN là người mới đúng không? Xin chào, chúc vui vẻ tại BNS.
Biết đâu đấy sau này sẽ có từ hay hơn ^^.
Này cũng hơi quá rồiUhm. t.ừ honey chẳng hạn![]()
Cảm ơn đã góp ý.Truyện viết chắc tay và có đầu t.ư nhiều!Chỉ hơi không thích hai điểm này.
Bạn nối khố nghĩa là bạn rất thân vượt qua phạm trù suy nghĩ thông thường.Nếu được chữ "nối khố" này nên dùng trong ngoặc kép.Bản thân 2 chữ nối khố là từ xưa,dùng cho 2 người nam hoặc nữ thích hợp hơn so với nam,nữ.Đây chỉ đề xuất thôi nhé!
Diễn biến tâm lý của Khôi không được logic lắm.Vừa thâm trầm,kỹ tính,sĩ diện nhưng trong cách ứng xử với vị thế người bạn,người yêu,người làm mai,người thứ 3 đứng chính giữa rất ư là mất đi "bản chất".Ví dụ nhé"«Còn nữa, lần sau có giận cũng không cần giữa chốn đông người, lớn tiếng nạt nộ người ta. Có còn là trẻ con nữa đâu. Mày…»".Nếu muốn nói câu này cần tìm hiểu kỹ,chứ không phải chung chung nghiêng về một bên như thế.Tuy nhiên có thể bỏ qua không chấp nhặt đoạn trên.Đoạn này "sau đấy mặc kệ Vân Anh đứng trơ ra đấy mà quay lại bàn cùng lũ bạn" phần in đậm đó mất đi sự thâm trầm trong con người,do mắc phải lỗi sơ đẳng trong cách ứng xử tình huống.Tại sao không bỏ ra ngoài hay đại loại gì gì đó.Hỏng lẽ bạn nối khố đơn giản như vậy sao?Còn biện minh cho Khôi đang nóng cũng không thông cảm được.Vân Anh nhân vật trung tâm của sự đàm tiếu,lại nữ nữa mà bình tĩnh hơn nhiều...
Góp ý đôi lời,chúc vui nhé!
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản