Truyện Audio Kiếm Hiệp Của Cổ Long

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Cổ Long


Cổ Long tên thật là Hùng Diệu Hoa (熊耀華). Năm sinh chưa được xác định, có tài liệu nói ông sinh năm 1936, có tài liệu nói năm 1937[cần dẫn nguồn]. Có tài liệu nói ông sinh tại Hồng Kông, có tài liệu nói ông sinh ở Trung Hoa lục địa. Tuy nhiên, quê quán (tổ tịch) của ông là ở Giang Tây (江西, Jiangxi), Trung Quốc[cần dẫn nguồn]. Ông là một tác gia tiểu thuyết kiếm hiệp nổi tiếng mọi thời đại, là người khởi nguồn cho dòng tiểu thuyết kiếm hiệp tân phái.

Năm 1952, Cổ Long theo cha mẹ di cư sang Đài Loan sinh sống. Thời thơ ấu, Cổ Long luôn cảm thấy lẻ loi, cô độc. Do hoàn cảnh khó khăn, ông thường phải chứng kiến cảnh cha mẹ bất hòa, gây gổ với nhau. Sau đó, gia đình tan vỡ, cha mẹ chính thức ly dị. Bởi lý do đó mà ông bỏ nhà, sống một mình tại trấn Thụy Phương, ở ngoại ô quận Đài Bắc (台北縣瑞芳鎮), tự lực tìm cách sinh nhai và học hành. Ngay từ thuở nhỏ, Cổ Long đã đọc và rất yêu thích các tác phẩm võ hiệp cổ điển của Trung Quốc. Sau đó mấy năm, ông còn đọc thêm các bộ tiểu thuyết cận đại của Nhật Bản, các tác phẩm văn học của Tây phương.

Cổ Long bắt đầu viết văn từ rất sớm. Từ khi học năm thứ hai ở Bộ Sơ trung, Trường Cao cấp Trung học, thuộc Đại học Sư phạm Đài Loan 師大附中初中部 (tương đương lớp 7 ở Việt Nam), ông đã bắt đầu phiên dịch các tác phẩm văn học ngắn của Tây phương. Bản dịch đầu tiên của ông gửi đăng ở tạp chí Thanh niên Tự do (自由青年) và kiếm được một ítnhuận bút. Tuy nhiên, sự nghiệp văn chương của Cổ Long chính thức bắt đầu là vào thời gian cuối cấp II. Năm 1956, Cổ Long đã viết bài văn "Từ miền Bắc đến miền Nam" (從北國到南國) gửi đăng ở tạp chí "Ánh mai" (tức "Thần quang" 晨光) do Ngô Khải Vân chủ biên (吳凱雲主編) và nhận được khoản nhuận bút kha khá. Bắt đầu từ đó, Cổ Long tiếp tục viết thêm nhiều bộ tiểu thuyếtvăn xuôi, tuy nhiên các tác phẩm thuở ấy chỉ thuần về văn học và chủ yếu là viết về tình yêu nam nữ.

Sau khi tốt nghiệp Cấp III tại trường Trung học Thành Công (成功中學), năm 1957, Cổ Long thi đậu vào Trường Cao đẳng dân lập chuyên khoa Anh ngữ "Đạm Giang" (淡江私立高等英語專科學校, trường này thành lập từ năm 1950, đến1980 được nâng cấp thành Trường Đại học Đạm Giang, 淡江大學). Tuy nhiên, sang năm thứ hai thì Cổ Long nghỉ học, chính thức sống bằng nghề viết văn.

Năm 1960, qua sự động viên và ủng hộ của bạn bè, Cổ Long đã viết bộ Thương khung thần kiếm (蒼穹神劍). Đây là bộ truyện mở đầu cho sự nghiệp tiểu thuyết võ hiệp của ông, vì vậy, kỹ thuật viết không hay, nó giống như là thuật lại sơ lược một câu chuyện.

Trong thời gian 1960-1964, Cổ Long viết được hơn chục bộ truyện võ hiệp nhưng hầu hết đều ở mức trung bình. Chỉ đến năm 1965 thì sự nghiệp mới bắt đầu chín mùi, lúc đó ông có thể viết cùng lúc hai ba bộ tiểu thuyết với nội dung đặc sắc và luôn giao bản thảo sớm hơn thời gian quy định. Mười năm sau, không biết có phải sức khoẻ suy thoái do tửu sắc mà các tác phẩm võ hiệp của ông dần dần mất đi những ý tưởng độc đáo (năm 1977 ông đã phát hiện mình mắc bệnh viêm gan, sức khoẻ ngày càng suy giảm nhưng vẫn cứ tiếp tục uống rượu). Năm 1980, trong khi ăn tiệc ở nhà hàng "Ngâm tùng Các" (吟松阁), không biết ông gây xích mích rồi ẩu đã như thế nào mà bị người ta chém. Vết thương khá nặng, làm cho ông mất máu khá nhiều, nghe nói đến 2 lít. Khoảng thời gian đó đến cuối đời, Cổ Long bắt đầu sa sút, luôn nhận tiền nhuận bút trước của các nhà xuất bản nhưng thường giao bản thảo trễ hạn. Hoặc tác phẩm mở đầu thì khá nhưng về sau có lẽ do viết tháu để nộp bài cho kịp, vì vậy mà câu chuyện đầu voi đuôi chuột (Hổ đầu xà vĩ). Có đôi lúc Cổ Long lại bỏ dỡ nữa chừng, nhà xuất bản buộc phải tìm những Sinh viên Đại học có khả năng để viết tiếp phần cuối. Lúc ấy trên lĩnh vực tiểu thuyết võ hiệp xuất hiện bút danh "Thượng Quan Đỉnh" (上官鼎), đó tuyệt không phải là bút danh của một nhà văn nào mà chính là nhiều sinh viên Đài Loan, người này tiếp nối người kia để viết bổ sung cho tác phẩm của Cổ Long. Việc làm này đưa đến một sự kiện dở khóc dở cười là ở tác phẩm "Kiếm độc Mai Hương" (劍毒梅香), Thượng Quan Đỉnh viết phần cuối càng về sau càng trật bản lề, dẫn đến việc độc giả lo âu nghiêm trọng. Ngay cả Cổ Long, khi xem lại phần viết thêm của Thượng Quan Đỉnh cũng cảm thấy muốn té xỉu. Để sửa sai, Cổ Long phải chấp bút viết lại phần cuối của bộ sách này.

Trong suốt cuộc đời của Cổ Long, có lẽ bị ảnh hưởng từ gia đình mà ông rất sợ cô độc. Bởi thiếu thốn tình yêu thương trong gia đình, ông giao thiệp với bạn bè rất rộng và đối xử với họ rất tốt. Ông uống rượu nhiều và thường kết giao với bạn bè qua bàn rượu, vì vậy mà quan hệ bạn bè của Cổ Long khá phức tạp. Những người bạn cùng học với ông ở Trường chuyên khoa Anh ngữ "Đạm Giang" kể lại rằng ông có quan hệ tốt với bạn học và cũng rất quý trọng tình bạn. Vì vậy mà trong rất nhiều tác phẩm của Cổ Long, tên của các bạn học thời ấy đã được Cổ Long sử dụng làm tên nhân vật, thậm chí là mô tả tướng mạo, tính cách đều rất sát với con người thật.

Cổ Long yêu gái đẹp và quan hệ với rất nhiều cô. Ngay từ thời học sinh đã sống chung với vũ nữ Trịnh Lợi Lợi (鄭莉莉), có với cô này một đứa con trai. Rồi ông lại say mê vũ nữ Diệp Tuyết (葉雪), cũng có với cô này một đứa con trai. Sau đó, ông kết hôn với Mai Bảo Châu, là nữ sinh học Cấp III (高中生梅寶珠). Do không chịu được tính khí của Cổ Long, dù đã có với ông một đứa con trai, Mai Bảo Châu đã ly hôn với ông. Cuối cùng, Cổ Long kết hôn với Vu Tú Linh (于秀玲) và ở với nhau cho đến cuối đời. Ngoài những mối tình chính thức kể trên, Cổ Long cũng âm thầm quan hệ với nhiều người phụ nữ khác.

Tương truyền bút danh "Cổ Long" của ông cũng có liên quan đến một người con gái. Trong khi theo học tại Trường chuyên khoa Anh ngữ "Đạm Giang", lớp của ông có tất cả là 36 học sinh, tuy nhiên trong số đó chỉ có 4 nữ. Trong số 4 nữ sinh ấy, có một cô tên "Cổ Phụng" là đẹp nhất nhưng lại tỏ ra cô độc, rất hiếm khi chuyện trò với các bạn cùng học. Các bạn trai trong lớp thường hay trêu chọc cô gái này, họ đã đặt cho cô ta biệt hiệu là "Chim" (鳥). Hùng Diệu Hoa cảm thấy yêu thích Cổ Phụng, vì vậy mà chủ động tiếp cận, làm quen. Tuy nhiên, với vóc người lùn thấp (khoảng 1,56 mét), đầu thì to như quả dưa, miệng rộng, mắt hí (các bạn học đặt cho Hùng Diệu Hoa biệt hiệu "Đầu to" 大頭), Cổ Phụng không thèm để mắt đến anh chàng này. Sau đó một thời gian, cha của Cổ Phụng qua đời. Hùng Diệu Hoa hay được tin, mặc dù lúc ấy đang mưa to như thác đổ, cũng vội tìm đến nhà Cổ Phụng để an ủi. Lúc Hùng Diệu Hoa đến nhà thăm viếng, vì Cổ Phụng không có người thân nào bên cạnh nên rất xúc động, sà vào lòng của anh ta mà khóc nức nở. Hùng Diệu Hoa cũng liên tưởng đến hoàn cảnh đáng thương của gia đình mình nên cùng khóc theo cô nàng. Lát sau, Cổ Phụng bớt đi đau thương thì chợt thấy mình đang tựa vào lòng của Hùng Diệu Hoa, vì vậy mà vội xê người ra và lên tiếng mời Hùng Diệu Hoa rời khỏi nhà mình. Hùng Diệu Hoa cố gắng giãi bày, nói rõ tình cảm của mình đối với Cổ Phụng là chân thành và sâu sắc, tuy nhiên Cổ Phụng vẫn không chấp nhận. Hùng Diệu Hoa bèn lập lời thề là nếu không được sống chung với Cổ Phụng, ông sẽ làm cho cô ta mãi mãi nhớ đến mình. Từ đó, Hùng Diệu Hoa bắt đầu sử dụng bút danh "Cổ Long" (Không rõ có phải vì câu chuyện này mà Hùng Diệu Hoa bỏ học vào năm thứ hai ở Trường chuyên khoa Anh ngữ "Đạm Giang").

Khoảng thời gian 1984-1985, sức khoẻ của Cổ Long sa sút trầm trọng. Ông mất vào lúc 18 giờ 3 phút ngày 21 tháng 9 năm 1985 vì biến chứng của bệnh sơ gan, làm cho tĩnh mạch trướng thực quản vỡ ra, xuất huyết trầm trọng. Trong đám tang của Cổ Long, những người phụ nữ từng quen biết hoặc quan hệ với ông trước đây đều không có ai đến viếng (Người ta kể rằng: câu nói cuối cùng của Cổ Long trước lúc qua đời là "Sao chẳng có người bạn gái nào đến thăm tôi cả?").[cần dẫn nguồn] Lúc hạ huyệt, bạn bè của ông lần lượt đem rượu đến đặt bên quan tài. Có lẽ họ đã bàn bạc với nhau từ trước, vì vậy mà người ta đếm được có tất cả 48 chai rượu loại XO (là loại rượu Cổ Long thích uống nhất khi còn sống), tương ứng với số tuổi mà Cổ Long hưởng dương (dựa theo chi tiết này thì Cổ Long sinh vào năm 1937).

Sự nghiệp sáng tác của ông tạm chia ra làm 3 giai đoạn đó là:
  • Cổ Long thời kỳ đầu (1960-1964): giai đoạn này Cổ Long còn chưa định hình được phong cách, không có gì đặc biệt.​
  • Thời kỳ đỉnh cao (1965-1979): Giai đoạn này ông viết rất sung sức, có những tác phẩm, những nhân vật tuyệt vời đưa Cổ Long lên ngang hàng với Kim Dung trở thành 2 tác giả lớn nhất của làng tiểu thuyết võ hiệp.​
  • Giai đoạn cuối (1980 đến cuối đời): Lúc này sức khoẻ của ông đã rất kém, hậu quả của lối sống phóng túng. Ông viết không còn nhiều ý tưởng, ảm đạm và thường không còn viết được trọn một tác phẩm nào.​



Tiểu thuyết của ông mang phong cách hiện đại, tính triết lý sâu sắc, rất khác biệt với các võ hiệp tiểu thuyết gia cùng thời và trước đó. Truyện của ông hoàn toàn hư cấu về thời gian và không gian nhưng tâm lý và quan hệ của các nhân vật trong truyện lại rất thật. Cổ Long không miêu tả kỹ về xuất thân và võ công mà xoay quanh nội tâm của các nhân vật, thường thì họ không phải những mẫu anh hùng điển hình toàn diện, mà là một con người thực, có tốt có xấu, có lúc sai có lúc đúng, ham mê tửu sắc giống như bản thân Cổ Long. Kết thúc truyện của ông đôi khi rất dở dang nhưng chính sự dở dang đó đã để lại nhiều suy nghĩ trong lòng người đọc, giúp chúng ta hiểu ra được nhiều điều.

 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Anh Hùng Vô Lệ

Cổ Long


1-76259.jpg


Người đọc :

Nguồn : thegioiaudio.org


Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút của văn nhân, đấu chí của anh hùng, một khi chưa chết, đều không thể buông tay, bởi vậy mà một bản trường ca hoành hoành tráng tráng của những anh hùng hiệp khách, đã được tấu lên bởi nhiệt huyết giang hồ, với những tranh đấu khốc liệt phi thường, hấp dẫn phi thường, tạo thành tuyệt phẩm






Một tòa núi cao, một vách nham thạch, một dòng suối trong, một cây cổ tùng, một lò lửa đỏ, một bình trà xanh, một lão nhân, một thiếu niên.

"Vũ khí đáng sợ nhất trong thiên hạ là gì ?" Thiếu niên hỏi lão nhân:

"Có phải là Tiểu Lý Phi Đao lệ bất hư phát ?" - Trước đây có lẽ là vậy, hiện tại lại không phải.


- Tại sao ?


"Bởi vì từ khi Tiểu Lý Thám Hoa qua đời, thứ vũ khí đó đã thành âm hưởng". Lão nhân thở dài ảm đạm:


"Từ nay về sau, trên thế gian cũng không thể có thứ người như Tiểu Lý Thám Hoa nữa, cũng không thể có thứ vũ khí như Tiểu Lý Phi Đao nữa".


Thiếu niên ngẩng mặt nhìn núi cao, đỉnh núi mây trắng phất phưởng.


"Hiện tại vũ khí nào là đáng sợ nhất trên thế gian ?" Thiếu niên lại hỏi lão nhân:


"Có phải là Lam Sơn Cổ Kiếm của Lam Đại tiên sinh ?" - Không phải.


- Có phải là Đại Thiết Chùy của Nam Hải Thần Lực Vương ?


- Không phải.


- Có phải là Bạch Ngân Thương của Quan Độc Lạc Nhật đại tổng quản Mã Trường Bằng ?


- Không phải.


- Có phải là Phi Tinh Dẫn Nguyệt Đao ba năm trước trên cổ đạo ở Hàm Đan khinh kỵ tru bát khấu ?


- Không phải.


"Tôi nghĩ ra rồi". Thiếu niên nói một cách cực kỳ chắc chắn:


"Là Ly Biệt Câu của Dương Tranh, nhất định là Ly Biệt Câu của Dương Tranh".


"Cũng không phải". Lão nhân thốt:


"Những thứ vũ khí ngươi kể tên tuy đều rất đáng sợ, lại không phải là thứ đáng sợ nhất".


- Thứ đáng sợ nhất là gì ?


- Là một cái hòm.


"Một cái hòm ?" Thiếu niên cực kỳ kinh ngạc:


"Vũ khí đáng sợ nhất trong đương kim thiên hạ là một cái hòm ?"


- Phải.



 
Last edited:

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Thất Chủng Võ Khí 3 - Bích Ngọc Đao

Cổ Long

832be2b5d4696c54f66ac854efb0b113_120x180.jpg

Người đọc : ý ý

Nguồn : thegioiaudio.org

Trên đời này có hai hạng người nhất định không thể không đề phòng. Một hạng là vận khí may mắn, còn hạng kia là những người có lá gan đặc biệt lớn
Đoàn Ngọc con của một đại thế gia trong võ lâm, lá gan của chàng lớn như thế nào mà có bảy điều nghiêm cấm của cha, một người giang hồ lão luyện, lại dám vi phạm cả bẩy. Rút cuộc chàng đã thu lại gì? Chỉ biết rằng những người có lá gan đặc biệt lớn thường không có kết cục tốt đẹp mà Kinh Kha là một ví dụ.
Mời các bạn xem qua một âm mưu của Thanh Long hội qua ngòi bút đầy biến ảo của Cố Long tiên sinh trong bộ truyện Bích Ngọc Đao...




 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Biên Thành Lãng Tử

Cổ Long

Bien-Thanh-Lang-Tu.jpg


Người đọc :Thanh Nguyệt

Nguồn : thuvienaudio.net


Vạn Mã Ðường nổi tiếng là nơi long tàng hổ phục bỗng nhiên xẩy ra hàng loạt tai biến. Các khách mời phó hội đột nhiên mất tích, gia súc chết hàng loạt...
Chuyện này có liên hệ gì đến vụ thảm sát Thần Ðao Ðường hơn hai mươi năm về trước chăng ? Ðọc Phong Vân Ðệ Nhất Ðao, quý vị sẽ có dịp gặp lại truyền nhân của Lý Tầm Hoan, Kim Vô Mạng và tái ngộ cùng Tiểu Phi.


https://www.mediafire.com/?qo46h1sey8r2m46
 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Lục Tiểu Phụng

Cổ Long

images


Người đọc :thanh nguyệt

Nguồn : audio.nét

Lục Tiểu Phụng (陆小凤, Lu Xiao Feng) là một nhân vật nổi tiếng trong những tiểu thuyết kiếm hiệp của Cổ Long với biệt hiệu "Tứ mi mao" - người có bốn hàng lông mày, bởi bộ ria mép của anh mảnh như lông mày vậy. Nhân vật này là một người chuyên làm việc nghĩa, tuy có võ công lợi hại là "Linh tê nhất chỉ", song Cổ Long không chú trọng lắm về việc miêu tả võ công của anh, mà tập trung khai thác khả năng phá án ("Lục Tiểu Phụng hệ liệt" là truyện võ hiệp song mang tính trinh thám nhiều hơn). Tật xấu của nhân vật này là mê rượu và nữ nhân. Lục Tiểu Phụng còn có những "biệt hiệu" khác do các "hảo bằng hữu" đặt cho: Lục Ba Trứng, Lục Tiểu Kê...


Lục Tiểu Phụng là một người, con người tuyệt đối không ai quên được, không bao giờ quên được. Trong đời y đầy tính nết truyền kỳ và đã gặp không biết bao nhiêu quái nhân quái sự. Bất cứ lúc nào và ở nơi đâu cũng được nghe y kể toàn chuyện kỳ quái.


https://www.mediafire.com/?riiafrsfb3795ag
 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ

Cổ Long

S%E1%BB%9F%20L%C6%B0u%20H%C6%B0%C6%A1ng%20Truy%E1%BB%81n%20K%E1%BB%B3.JPG


Người đọc :Thế Vinh

Nguồn : thuvienaudio.net

Đạo Soái Sở Lưu Hương lại chính là Tiểu Phi (A Phi) trong truyện Tiểu Lý Phi Đao - tác giả Cổ Long. Nhưng sự thực thì hai nhân vật này không có liên quan gì đến nhau). Sở Lưu Hương có biệt tài trộm cắp nên được gọi là "Đạo soái" (盜帥) hay "Hương soái" (香帥). Từ Lưu Hương trong tên Sở Lưu Hương là do trên người Sở Lưu Hương luôn có túi hương chứa một mùi hương đặc biệt và khi trộm một món đồ thường thường lưu lại mùi thơm đặc biệt đó nên danh hiệu Sở Lưu Hương cũng xuất phát từ đó (lưu lại mùi hương đặc trưng) Sở Lưu Hương là nhân vật đào hoa trong tiểu thuyết võ hiệp Cổ Long. Anh có ba người tri kỉ nổi tiếng là Tô Dung Dung, Tống Điềm Nhi, Lý Hồng Tụ. Ngoài ra người con gái anh yêu là Trương Khiết Khiết, anh gặp, yêu và có con với cô trong phần Đào Hoa Truyền Kỳ. Họ được xem là đôi tình nhân đau khổ nhất của Cổ Long. Sở Lưu Hương có nhiều bạn tốt như Hoa Hồ Điệp Hồ Thiết Hoa và Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng (là đối thủ và sau này thành bạn).



Có thể nói Sở Lưu Hương là người chấn danh thiên hạ, trong giang hồ đầy dẩy những lời đồn về nhân vật này. Mẫu hình nhân vật này là một người đàn ông trong mơ tưởng của các phụ nữ, anh ta là đạo soái, đẹp trai, có tánh phong lưu, thích mạo hiểm, thích hưởng thụ, thích cấp thời hành lạc, không bị danh lợi bó buộc, chỉ làm những gì mình thích và không ai có thể cưỡng bức anh ta...

Bên cạnh đó, Sở Lưu Hương còn là người trọng tính nghĩa, coi trọng công lý, thích xen vào chuyện thiên hạ, hay ra tay can thiệp vào công việc bất công, nên lúc nào cũng được bạn bè và mỹ nữ kính nể. Anh ta còn là một người sành điệu trong ẩm thực, biết cách ăn mặc nhất và cũng là tay cờ bạc hào phóng nhất. Bất kể là ai, người trong hắc đạo hay bạch đạo, đều nhìn nhận Sở Lưu Hương là người độc nhất vô nhị trên đời.

Khinh công đệ nhất thiên hạ, khả năng ứng biến siêu phàm, một đặc điểm nữa là Sở Lưu Hương không bao giờ giết người thậm chí dù đó là kẻ thù đáng phải giết.



Bên cạnh đó, Sở Lưu Hương còn là người trọng tính nghĩa, coi trọng công lý, thích xen vào chuyện thiên hạ, hay ra tay can thiệp vào công việc bất công, nên lúc nào cũng được bạn bè và mỹ nữ kính nể. Anh ta còn là một người sành điệu trong ẩm thực, biết cách ăn mặc nhất và cũng là tay cờ bạc hào phóng nhất. Bất kể là ai, người trong hắc đạo hay bạch đạo, đều nhìn nhận Sở Lưu Hương là người độc nhất vô nhị trên đời.

Khinh công đệ nhất thiên hạ, khả năng ứng biến siêu phàm, một đặc điểm nữa là Sở Lưu Hương không bao giờ giết người thậm chí dù đó là kẻ thù đáng phải giết.


Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, huỷ diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh.

Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa ? Rồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rửa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa.

Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn củ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắp thắng cảnh danh sơn. Liệu cuối cùng cái kết truyện sẽ sao, nhân vật này sẽ như thế nào nữa ???



Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 01.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 02.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 03.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 04.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 05.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 06.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 07.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 08.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 09.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 10.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 11.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 12.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 13.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 14.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 15.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 16.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 17.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 18.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 19.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 20.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 21.MP3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 22.MP3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 23.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 24.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 25.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 26.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 27.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 28.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 29.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 30.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 31.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 32.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 33.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 34.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 35.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 36.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 37.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 38.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 39.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 40.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 41.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 42.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 43.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 44.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 45.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 46.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 47.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 48.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 49.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 50.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 51.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 52.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 53.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 54.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 55.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 56.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 57.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 58.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 59.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 60.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 61.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 62.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 63.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 64.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 65.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 66.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 67.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 68.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 69.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 70.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 71.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 72.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 73.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 74.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 75.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 76.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 77.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 78.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 79.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 80.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 81.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 82.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 83.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 84.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 85.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 86.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 87.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 88.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 89.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 90.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 91.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 92.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 93.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 94.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 95.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 96.mp3
Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 97.mp3
[URL='https://www.mediafire.com/?rvmigq6cz0tpaca']Sở Lưu Hương Truyền Kỳ - 98.mp3[/URL]
https://www.mediafire.com/?rvmigq6cz0tpaca
 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Tiểu Lý Phi Đao
(Đa Tình Kiếm Khách Vô Tình Kiếm)


Cổ Long

723e71206833cf623eacb3a16c1c5e42_120x180.jpg


Người đọc :Thanh Nguyệt

Nguồn : thuvienaudio.net


“ Ngọn tiểu phi đao xuất hiện, tất cả đều phải ớn lạnh, vì đã chưa từng và có lẽ sẽ không người nào tránh được ngọn phi đao. Người ta chỉ sợ ngọn phi đao khi nó ở trên tay, và nó cũng chỉ khủng bố tinh thần địch thủ khi ở trên tay vì khi nó được phóng ra thì người ta sẽ không còn sợ nữa, người chết không biết sợ. Ngọn Tiểu Lý phi đao ấy chỉ thần kỳ như vậy khi ở trên tay Lý Tầm Hoan, một bậc kỳ tài trong võ lâm, một chàng lãng tử văn võ toàn tài, xuất thân từ một gia đình ba lần đỗ Thám Hoa.
Chàng và kẻ mà toàn võ lâm căm phẫn Mai Hoa Đạo có phải là một? Chánh tà khôn phân? Liệu chánh và tà sẽ được quyết định bởi những ai???




Nhân vật chính của truyện là Lý Tầm Hoan. Ngoài ra còn có 1 số nhân vật khác như: Lâm Thi Âm, Thiết Giáp Kim Cương,Tiểu Phi, Lâm Tiên Nhi...

Lý Tầm Hoan sau mười năm sống ở quan ngoại trở về lại Trung Nguyên. Vừa đặt chân đến Trung Nguyên, Lý Tầm Hoan đã gặp một người thanh niên trẻ: Tiểu Phi, 1 tay kiếm siêu quần. Đồng thời họ Lý cũng bị dính vào một cuộc tranh chấp quyết liệt trong giới võ lâm nhằm giành lấy bộ Kim ty giáp. Hơn thế, Lý Tầm Hoan còn bị nghi oan là Mai Hoa Đạo, người đã gây ra vô số vụ giết người, cướp của. Họ Lý bị bắt và bị dẫn lên Thiếu Lâm Tự. Tại đây, với bản lĩnh tuyệt luân và trí thông minh của mình, Lý Tầm Hoan đã tự minh oan được cho mình, đồng thời giúp Thiếu Lâm Tự tìm ra nội gián. Cuối cùng, Lý Tầm Hoan nhận ra được Mai Hoa Đạo chính là Lâm Tiên Nhi, võ lâm đệ nhất mỹ nhân.

Sinh ra trong một gia đình danh gia, mấy đời đỗ Thám Hoa, họ Lý cũng không ngoại lệ. Hơn thế, ngay từ nhỏ, Lý Tầm Hoan đã học được một môn võ công tuyệt thế, danh hiệu Tiểu Lý Phi Đao bắt đầu có từ đó. Phi đao của họ Lý phóng ra chưa trật bao giờ, thế nên mới có biệt hiệu "Tiểu Lý phi đao, lệ bất hư phát" (Phi đao của Tiểu Lý, phóng ra không sai trật)

Bên cạnh tài năng văn võ song toàn, họ Lý còn có 1 tấm lòng nhân hậu vô biên, và là người quá đa tình mà gây nên họa phải lưu tán giang hồ, bỏ cả sự nghiệp. Ban ơn cho người khác không để ý, nhận ơn của người khác nhớ suốt đời. Trong một trận đánh chí mạng với những địch thủ khi Lý Tầm Hoan bị mai phục, Long Tiêu Vân đã ra tay giúp đỡ Lý Tầm Hoan thoát chết, hai người trở thành anh em kết nghĩa. Sau này Long Tiêu Vân có cảm tình với Lâm Thi Âm-người yêu đính ước từ nhỏ của Lý Tầm Hoan mà tương t.ư sinh bệnh nằm liệt gường. Lý Tầm Hoan biết chuyện một mặt bảo Lâm Thi Âm chăm sóc cho Tiêu Vân, đồng thời từ bỏ sản nghiệp, tương lai phiêu bạt giang hồ để Lâm Thi Âm sống hạnh phúc bên Long Tiêu Vân. Lâm Thi Âm đã không rõ chuyện này, nghĩ Lý Tầm Hoan vô tình bạc nghĩa, ăn chơi phong lưu. Lý Tầm Hoan đã vì tình huynh đệ mà hi sinh tình yêu của mình.

Họ Lý có hai đam mê chính: uống rượu và khắc tượng gỗ (tượng của Lâm Thi Âm).

Ngay từ nhỏ, Lý Tầm Hoan đã có cơ duyên học được 1 môn võ công tuyệt thế. Ngọn đao nhỏ bé, tầm thường trong tay hắn, khi đã bay ra trở thành vô cùng lợi hại, và đặc biệt chưa trật bao giờ. Trong đời, Lý đã tham gia hơn 300 trận đánh lớn nhỏ, ngọn phi đao phóng ra luôn luôn trúng đích, không sai 1 li. Uy danh Tiểu Lý Phi Đao vang dội khắp giang hồ. Trong cuốnBinh khí phổ của vị học giả uyên bác Bách Hiểu Sinh, phi đao của họ Lý được xếp thứ 3.

Rất nhiều cao thủ nhất nhì võ lâm đã bị bại dưới ngọn phi đao này. Trong đó có thể kể đến: Thượng Quan Kim Hồng, Thanh ma thủ Y Khốc, Kinh Vô Mạng... và cả Bách Hiểu Sinh.

 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
Hậu Tiểu Lý Phi Đao
( Huyết Tâm Lệnh )


Cổ Long

9a57889d6f6f4bbcc348d9060d8e9d06_120x180.jpg


Người đọc :Thanh Nguyệt
Nguồn : thuvienaudio.net​

Nhìn dáng cách đau khổ của người bạn tâm giao , Lý Tầm Hoan càng cảm thấy bi thương vô hạn.

Chỉ có những người có yêu , biết yêu , đã thông cảm một cách sâu xa chân giá trị của ái tình , mới thấy được nỗi thống khổ của những người nặng mang lấy nó .
Tiếng sáo còn văng vẳng nhưng chính cái chìm cái nổi ấy càng khiến cho người nghe nặng trĩu thương tâm .​

Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 01.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 02.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 03.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 04.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 05.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 06.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 07.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 08.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 09.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 10.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 11.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 12.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 13.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 14.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 15.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 16.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 17.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 18.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 19.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 20.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 21.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 22.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 23.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 24.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 25.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 26.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 27.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 28.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 29.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 30.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 31.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 32.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 33.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 34.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 35.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 36.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 37.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 38.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 39.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 40.mp3
Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 41.mp3
[URL='https://www.mediafire.com/?qigrsq0gdbd6d2b']Tiểu Lý Phi Đao Phần 2 - 42 end.mp3[/URL]
https://www.mediafire.com/?qigrsq0gdbd6d2b
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top